Hoàng Lan thương yêu.
Viết
thư cho em giữa mùa tháng chạp Âm Lịch. Cali sau những ngày mưa ră
rích, ướt át và lạnh lẽo. Bầu trời hôm nay quang đăng với ánh nắng
vàng ấm áp, chan ḥa trong không khí êm ả của mùa Xuân.
Sau vườn những đóa hoa hồng và tường vi đang nở rộ, những
bụi hoa liti cũng khoe sắc vàng rực một góc vườn. Những chú chim
sẽ ríu rít bay lượn trên những cành cây cam, cây ổi như tấu lên
khúc nhạc vui trong không gian êm ả của buổi ban mai giữa trời
xanh, mây trắng và hoa lá xanh tươi. Trong bối cảnh đó chị cảm
thấy tâm hồn thanh thản, b́nh yên và rộn ră một niềm vui. Chị lại
nhớ về những mùa Xuân xa lắc nào đó nơi quê hương Việt Nam. Một
thuở yên b́nh và thơ mộng của thời cắp sách.
Hoàng Lan ơi. Chị nhớ hồi xưa Hoàng Lan nhỏ hơn chị rất
nhiều. H́nh như chị 17 th́ em 12 tuổi th́ phải. Chúng ta ở gần nhà
nhau. Em hay theo chị đi chơi, đi xi nê với lũ bạn của chị, lúc
nào cũng quanh quẩn bên chị. Chị nhớ măi cô bé Hoàng Lan 12 tuổi
với mái tóc ngắn cắt tém và khuôn mặt bầu bĩnh có chiếc răng khễnh
thật dễ thương.
Những ngày sắp tết mẹ chị sai lau chùi lư đèn và những thứ
chưng trên bàn thờ Hoàng Lan cũng chạy qua lăn xăn chạy tới chạy
lui phụ giúp cho chị. Làm xong rồi chị lén lấy bánh in và mức hai
chị em ra sau vườn ngồi ăn và cười khúc khích em nhớ không? Có
những chuyện chị nhớ hoài là có mấy anh chàng tưởng Hoàng Lan là
em của chị nên mua bánh kẹo, sách tuổi hoa và truyện của Duyên Anh
cho em để lấy ḷng rồi nhờ em đưa thư t́nh cho chị. Nhờ vậy mà em
trúng mánh h́ h́…Nghỉ lại vui thật đó em.
Những ngày tết trên quê hương thanh b́nh ngày xưa. Đâu đâu
cũng nghe nhạc Xuân rộn ràng, nhà nhà đều có mai vàng rực rỡ. Bánh
mức, hạt dưa và tiếng pháo nổ đ́ đùng trong 3 ngày tết. Nào là
những câu chúc, những bao ĺ x́. Mặt mày ai cũng tươi cười vui vẻ.
Tiếng trống múa lân, tiếng hô bài cḥi, tiếng lắc lục cục của bầu
cua cá cọp…Chị và những người bạn học tụm năm, tụm bảy cắn hạt dưa
đỏ niệng, cười đùa vui vẻ, tâm hồn phơi phới của tuổi mới lớn. Làm
sao quên được những tháng ngày thơ mộng ấy…
Hoàng Lan . Chị cứ ngỡ những cái tết yên vui ,hạnh phúc vẫn
c̣n măi đó trên quê huơng với người dân Việt hiền ḥa chất phát,
chứ đâu ngờ rằng giặc đă tràn về đốt phá, giết chóc dân lành vô
tội. Hồi tết năm Mậu Thân ở Huế rồi nhiều nơi khác nữa và cuối
cùng th́ tháng tư năm 75 quê hương miền Nam c̣n đó nhưng đă mất
tất cả. Bầu trời tự do đă mất, đất nước tụt hậu, tuổi trẻ mất
hướng đi. Tệ nạn xă hội tràn ngập và cuối cùng đất nước bây giờ
sắp mất vào tay của ngoại bang, buồn qúa phải không em.
Cuộc đời rong ruổi, đẩy đưa chị em ḿnh đă đến được bến bờ tự
do, đă có một cuộc sống với đầy đủ tiện nghi vật chất nhưng trong
tầng sâu của tâm thức, chị,em và có lẽ tất cả những người Việt tha
hương măi hoài niệm về quê hương miền Nam yêu dấu của một thời tự
do, dân chủ và độc lập.
Hoàng Lan thương yêu. Lâu quá không được tin em. Em có khỏe
không ?Vẫn làm chổ cũ chứ? Bây giờ vui qúa rồi không nhớ tới chị
nữa phải không? Nghe nói con trai lớn của em đă được vào trường
WEST POINT và đứa con gái đang học Luật khoa. Chị chúc mừng cho em
và các cháu nhé. Cuộc t́nh của em và anh chàng HO hào hoa ấy bây
giờ ra sao? Có người nói gặp em đi dự lễ họp mặt Sĩ Quan Thủ Đức
khóa 5 với anh chàng đó nghe. Khi nào hai người ‘bước tới” th́ cho
anh chị ăn bánh, uống rượu với nhé, hay em cứ măi maĩ là người yêu
của Lính? Nói vậy chứ sao cũng được thấy em hạnh phúc là chị vui
rồi.
Mong gặp lại em và anh chàng trong buổi tiệc họp mặt đồng
hương vào dịp tết Bính Thân này và mong được nghe em hát bài
NgườI Yêu của Lính…..
Thân áí .