|
|
Mục
Lục
Trang
B́a
Ban
Biên Tập
Lá
Thư
Xuân
Nguyễn
Thị Lộc
Sớ
Táo Quân
Lê
Thị Ngọc
Hà
Lư Hổ
Nguyễn Xuân
Hoàng
Câu
Đối
Tết
Dương
Anh
Sơn
Câu
Đối
Tết
Vinh Hồ
Thần
Táo
Nguyễn Xuân
Hoàng
Chúc
Tết
Xoay
Người
Bạch Liên
Tết
Ta ?
Liên
Khôi
Chương
Ao
Ước Đầu
Xuân
Lư Hổ
Xuân
Bính Thân
Nguyên
Kim
Lời
Chúc Đầu Xuân
Nguyễn Thị
Lộc
Xuân
Bính Thân
Phan Phước
Huy
Chúc
Tết
Phong
Đàn
Khai
Bút Đầu Xuân
Quách Giao
Chúc
Xuân
Bính Thân
Sông Hồ
Chúc
Tết
Ninh-Hoa.com
Thi Thi
Tử
Vi
Tử
Vi Phong Thủy
Năm
Bính
Thân
2016
Phạm Kế
Viêm
Vận
Hạn
Năm
Bính
Thân
2016
Cho
Những
Người
Có
Tuổi
Cầm
Tinh
Con
Khỉ
Phạm Kế
Viêm
Hương Xuân
Hương
Xuân
Bạch Liên
Chuyện
Vui
Ngày
Tết
Lâm
Ngọc
Đêm
Giao
Thừa
Xa
Xứ
Lê
Thị
Ngọc
Hà
Phút
Giao Thừa
Vân Anh
Nét
Đẹp Văn Hóa
Tết Của
Người
Việt
Nam
Vơ Hoàng
Nam
Sinh
Hoạt
Niềm
Vui
Cuối
Năm
Hà Thị
Thu
Thủy
Xuân
Này
Em
Tṛn
20
Tuổi
Mai
Thị
Hưng
Hồng
Ngày
Họp
Mặt
Đồng
Hương
Nguyễn Thị
Đông
Cuối
Năm Ất Mùi
2015
Trâm Anh
H́nh
Ảnh
Hoa/
Nghệ
Thuật
Cắm
Hoa Trang Trí
Hải
Lộc
Hoa
Xuân Ngày Tết
Lê
Thị
Lộc
Trồng
Hoa
Ngày Tết
Nguyễn Thị
Kệ
Vài
Ḍng...
Vơ
Anh
Kiệt
Năm
Mới
Nhớ
Chuyện
Cũ
Đường
Xưa
Bạch
Liên
Đón
Xuân
Này
Nhớ
Xuân
Xưa
Lê
Thị
Thanh
Tâm
Nhớ
Trại Xuân Bán
Công
Lương
Lệ Huyền Chiêu
Xuân
Về, Tết Đến
Ngọc
Hương
Quà
Mùa
Xuân
Tặng
Cha
Nguyễn Thị Phương
Hiền
Vườn
Cau Nhà Ngoại
Quách Giao
Chuyến
Đ̣ Ngang Không
Cập
Bến
Trần
Hà
Thanh
Sắc
Màu Văn Hóa
Trong Tết
Cổ
Truyền
Dân
Tộc
Vơ Hoàng
Nam
Linh
Tinh
Chuông
Gió
Bạch
Liên
Đọc
Đường Hoa Vàng
Của
Nguyễn
Thị
Thanh
Trí
Dương Anh
Sơn
Nỗi
Ḷng
Đường
Hoa
Vàng
Nguyễn Thị
Thanh Trí
Gởi
Về
Anh
Nồng
Nàn
Đóa
T́nh
Xuân
Tiểu
Vũ
Vi
Ca
Hát/Nhạc
Nhạc
Thơ
Slideshow/YouTube
Kim
Thành
Xuân
Về
Ước Muốn
Đềm
Xuân
Lư
Hổ
Nha Trang Mến
Yêu
Nguyễn Thị
Kính
Ảo
Ảnh
Hà
Thu
Thủy
Tôn
Giáo
Sự
Cần
Thiết
Có
Một
Tôn
Giáo
Nguyên
Ngộ
Năm
Bính
Thân
Nói
Chuyện
Khỉ
Năm
BÍNH
THÂN (2016)
Nói
Chuyện
KHỈ
Nguyễn
Chức
Khỉ
Quê Tôi
Nguyễn
Xuân
Hoàng
Khỉ
Và Các
Loài
Linh
Trưởng
Vinh Hồ
d_bb
Đ.H.K.H
Liêu Trai Chí
Dị (252-253)
Đàm
Quang
Hưng
Theo Cha Hay
Theo Chồng?
Đàm
Quang
Hưng
Nữ
Tính Trong Thi Và
Họa
Lê Phụng
Cổ Thi Thập
Cửu Thủ
Nguyễn
Hữu Quang
Kết-Ngữ
Nguyễn
Hữu Quang
Về
Với
Mẹ
Nguyễn Quang
Tuyến
Tử
Vi Phong Thủy
Năm
Bính
Thân
2016
Phạm Kế
Viêm
Vận
Hạn
Năm
Bính
Thân
2016
Cho
Những
Người
Có
Tuổi
Cầm
Tinh
Con
Khỉ
Phạm Kế
Viêm
Y
Học
Bệnh
Do Thức Ăn
Nước
Uống
Bs Lê Ánh
Sự
Lan Truyền Và
Cơ Chế
Gây
Ra
Bệnh
Lao
Bs Nguyễn Vĩ
Liệt
Ẩm
Thực
Bánh
Tét Nấu Oven
Mai Thái
Vân Thanh
Kinh
Nghiệm
Cuộc Sống
Hương
Vạn Vật
Bạch
Liên
T́m
Người
Giải
Mộng
Đặng
Thị
Tuyết
Như
Mùa
Xuân
Với
Người
Cao
Tuổi
Mai
Thị
Tuyết
Hồng
Vui
Đón Tết Và
Giỗ Tổ
Nghề
May
Nguyễn Thị Phương
Hiền
Bỏ
"Tiên
Học
Lễ"
Th́
Đạo
Đức
Xă Hội
Sẽ
Ra
Sao?
Nguyễn Văn
Nghệ
Khám
Bệnh
Và
Chữa
Bệnh
Bảo
Hiểm
Trương
Khắc
Nhượng
Du
Lịch
Du
Lịch
Đường
Biển,
Vùng
West
Caribbean
Lê
Ánh
Buenos
Aires,
Bài
Tango
Cho
Em
Nguyễn Thị
Lộc
NhữngChiếc
Cầu
Yêu
Thương
Nguyễn Thị Phương
Hiền
Chuyến
Du
Xuân
CalTrain
San
Francisco
Thi Thi
Biên
Khảo/
Bút
Kư
Kinh
Tế
Hoa
Kỳ
Và
Thế
Giới
Năm 2015
Nguyễn Văn
Thành
Cái
Bẫy Nghèo
Phạm
Thanh
Khâm
Chút
Ư
Nghĩ
Về
Hai
Dịp
TẾT
Âm
Lịch
Và
Dương
Lịch
Việt Hải
Viết
về
ninh-hoa.com
Đoạn
Đường 12 Năm
Nh́n
Lại
Trần
Việt
Hải
Văn
Học
Lịch
Sử/Địa
Lư
Bắc
Hành Tạp Lục
(76-77)
Dương Anh
Sơn
Diễn
Giải Sấm Trạng
Tŕnh
Liên
Khôi
Chương
Việt
Nam:
Môn
Học
LỊCH
SỬ
Trong
Quá
Khứ,
Hiện
Tại
Và
Tương
Lai
Nguyễn Văn
Nghệ
Môn
Học Lịch Sử
Trần
Hà
Thanh
Văn
Học
Và
Chút
Ư
Nghĩ Riêng
Trần V́ệt
Hải
Xuân
Cảnh
(Trần
Nhân
Tông)
Trí
Bửu
Khỉ
Trong
Tục
Ngữ,
Thi
Ca
Và
Ca
Dao
Vinh
Hồ
Thơ
Đông
Quê Người
Bạch Liên
Quá
Nhiều Quá Đủ
Bạch Liên
Nỗi
T́nh
Cù Hà
T́nh
Quê Lắng Đọng
Hải
Lộc
Tết
Về
Bánh
Chưng
Bánh
Tét
Hoàng Bích
Hà
Cuối
Trời
Hương
Đài
Miền
Trung Quê Tôi
Lăng Du
Trần
T́nh
Lâm Thảo
Hoài
Niệm
Ngày
Thơ
Lê Hùng
Nhớ
Xuân
Quê
Hương
Lê
Thị
Ngọc
Hà
Bài
Thơ Ăn Tết
Sớm
Nguyễn
Hiền
Ninh
Ḥa Thương Nhớ
Nguyễn Ngọc
Thành
Vô
Nghĩa
Nguyễn
Thị
Khánh
Minh
Cảm
Hứng Đầu Xuân
Nguyễn Thị
Kính
Mừng
Xuân Vườn Tao
Ngộ
Nguyễn Thị
Thi
Đón
Xuân
Nguyễn Thị
Thu
Mừng
Năm Mới
Nguyễn
Văn
Ḥa
Nếu
Như -01
NhàQuê
Ngẫu
Hứng
Trên
Đồi
Nhất
Chí
Mai
Mùa
Xuân Nhớ Mẹ
Mùa
Xuân
Có
Em
Phan
Phước
Huy
Vườn
Xuân
Phong
Đàn
Cố
Hương
Quốc
Sinh
Cánh
Thiệp Mừng Xuân
Thi
Thi
Nghiêng
Thu
Bốn
Tiếng
Cười Em
Thủy
Khánh
Điền
Nắng
Xuân
Trần Phương
Tết
Về Giữa Mùa
Đông
Trúc Lan
Nha
Trang
Biển
Nhớ
Trương
Văn
Nghi
Kiếp
Người,
Đời
Hoa
Trương
Khắc
Nhượng
Tháng
Giêng
Xuân
Về
Bên
Anh
Tiểu
Vũ
Vi
Thiếu
Phụ Tha
Phương
Tứ Hải
Tôn
Ngộ Không
Vinh
Hồ
Tết
Quê
Vơ Hoàng
Nam
Văn
Kư
Ức Ngọt Ngào
An
Giang
Đông
Và Vạn Vật
Bạch
Liên
Tết
Đầu Đông
Bạch
Liên
Em
Ơi
Mùa
Xuân
Đến
Rồi
Đó
Hoàng Bích
Hà
Gởi
Hoàng
Lan
Người
Yêu
Của
Lính
Lâm Thảo
Ninh
Ḥa Cà Phê
Lương
Lệ
Huyền
Chiêu
Ninh
Ḥa Quê Tôi
Mai
Thị
Hưng
Hồng
Tiếng
Động
Cuối
Năm
Nguyễn
Thị
Khánh
Minh
Giấc
Mơ
Của
Chàng
Lính
Biển
- Kỳ 38
Nguyễn Văn
Thành
Đoản
Văn
Cho
Phương
Mai
Nguyễn Vũ
Trâm Anh
Tản
Mạn:
Viết
Cho
Ngày
Sinh
Nhựt
NhàQuê
(Trần
B́nh
Trọng)
Đen
Bạc Đỏ T́nh
Phan Kiến
Ưng
Tri
Ân Ba
Má
Phan Phước
Huy
Thư từ,
bài vở, h́nh ảnh hoặc
ư kiến xây dựng, xin liên lạc:
diem27thuy@yahoo.com
|
H
|
ăy nhắm mắt lại, trở về ngày xưa chúng ḿnh c̣n bé, thơ ngây lên 5 lên 10,
cứ mỗi lần tết đến là nao nức mong mau đến ngày ấy. Em chỉ thích được mặc
áo mới đi mừng tuổi người thân để có tiền ĺ-x́, rồi đếm tiền để xem trong
nhà đứa nào được nhiều nhất.
Những ngày cận tết mới vui nhất v́ cả nhà ai cũng bận tíu tít. Me lo chuẩn
bị thức ăn và cắt may quần áo cho các con. Anh chị lo sơn và quét vôi hết
cả nhà lại, nhưng phần gay nhất là cạy sơn cũ ra. Chị hai huy động các em
lấy dao cũ cạo suốt mấy ngày mà sơn dính cứng quá chỉ được sơ sơ bên ngoài
thôi. Nếu ngày xưa có máy chà sơn như bây giờ th́ lũ em đâu có khổ nhọc
như thế nhỉ? Vui nhất là màn rửa nhà, khi các em sắp lớn chị Hai không làm
nữa, mà giao cho chúng làm, v́ chị Oanh lại có năng khiếu này hơn cả anh
chị ḿnh nữa. Khi rửa nhà, chỉ rửa nhà sau thôi chừa nhà trước lại v́ để
chất bàn ghế tủ gường nửa chứ. Nhà rất dài, tha hồ cho đứa em trai chỉ
thích nghịch, cả đám cứ chà phụ được dăm mười phút là rủ nhau chơi trợt
bate từ trước ra sau, khoái vô cùng. Cứ nghịch như vậy gần đến chiều vẫn
chưa xong, làm "chef vệ sinh" quạo quá, đuổi quách đi hết cho rảnh việc.
C̣n em có năng khiếu may vá th́ đi đôm cúc áo mới cho các em là thượng
sách, v́ me lo phần lá chuối làm bánh tét, bánh ít cũng đủ mệt rồi. Vườn
sau nhà có trồng nhiều buồng chuối lá thật xanh tốt mà trái th́ èo uột,
nên chỉ để gói bánh thôi.
Mấy ngày trước tết me đi chợ suốt, cứ về nhà thấy thiếu cái ǵ là xách
giỏ đi nữa. Cái lạ là em và bà chị kế cứ thích đi theo me xách giỏ phụ,
nhưng bà chị th́ khéo léo thế nào mà me rất ưng chị đi theo, c̣n em th́ me
đuổi như đuổi tà vậy. Mấy lần ức quá, em cứ khóc chạy theo mới chít chứ.
Ôi! khi lớn lên em mới buồn cười ḿnh quá đổi, có cho tiền em cũng chả
theo nữa là, v́ vừa cực nhọc và nắng nóng vô cùng chứ có phải như đi cine
rạp máy lạnh ǵ đâu!! Vậy mà ngày xưa em cứ khoái làm con hầu, con mọi đí
chứ. Cứ đứng chèo queo một góc chợ coi chừng giỏ đồ ăn cho me, mà bụng đói
cồn cào hay khát nước đến le lưỡi mà me có biết đâu. V́ me chỉ tất tả mua
nơi này nơi kia, rồi đi ngang chỗ em đang chờ, me vứt vào giỏ to tướng đó
để sẽ bê, sẽ khiêng ́ ạch ra xe xích lô về nhà.
Ngày em c̣n bé, chị hai làm đầu tàu gương mẩu cho các em theo. Chị rất
giỏi, và hy sinh thương yêu gia đ́nh vô cùng. Học xong chị vội đi làm để
phụ ba me thêm nuôi các em. Tết chị lo phần sơn và quét vôi nhà là cực
nhọc nhất. Anh Ba em th́ lo mua a-dao (da ḅ) về nấu làm keo pha với vôi,
chị pha màu rất đẹp. Hai chị em cứ sơn sơn phết phết suốt cả tuần mới
xong. Khi đó cả nhà thích lắm, v́ nh́n căn nhà cũ suốt năm chán bỏ xừ rồi,
bây giờ được ở trong căn nhà mới xanh biếc từ cửa, đến tường nhà phơn phớt
xanh nhạt mát mắt vô cùng.
Đến phần trang trí màn cửa, chị bèn rủ em đi chợ mua vải voan mỏng có hoa
văn rất đẹp. Chị hỏi em chọn màu nào, em chỉ chọn màu trắng dù ngày đó em
chỉ mới 10 tuổi thôi, mà chỉ thích màu trắng. V́ đi học suốt từ nhỏ me
cũng chỉ may quần trắng cho em thôi, me không cho mặc các màu sậm v́ cỏ
như vậy bọn em sẽ biết giữ quần áo sạch hơn chăng? C̣n bạn em lại bị me nó
chỉ cho mặc đồ màu sậm cho dể giặt v́ nó nghịch lắm. Thế nên thấy em chỉ
mặc quần trắng nó bắt thèm. Ngược lại, em chỉ thèm được mặc quần màu đen
cũng không được.
Ngày đó ba me chỉ thích các con để tóc dài, nhất là chị Nguyệt (chị kế
em) C̣n chị hai lại "à-la-mode" nên đă rủ chị Oanh"phi-dê" từ lúc nào rồi.
Bấy giờ chị lại rất thương hai đứa em trắng trẻo này, đi chơi đâu chị
thường dắt theo. Tết đến, chị đem bọn em đến tiệm uốn tóc cho chúng nốt
(v́ me cắt tóc bum-bê cho em giống như con bé Nhật, Tàu ǵ đó. C̣n chị
Nguyệt người bé tí mà tóc lại dài và nhiều thật lê thê, lếch thếch, trông
chả văn minh chi cả). Do đó, khi uốn tóc xong, chị Nguyệt đẹp khác hẳn đi,
nh́n không ra chị nữa là. Lúc về nhà trời đă tối, cả bọn len lén vào cửa
sau, nhưng vẫn bị ba bắt gặp. Ba nổi trận lôi đ́nh đuổi chị hai ra vườn
sau dù trời đă khuya rồi. Ghê rợn nhất là có hai mả đá xanh của ông bà cố
chôn ở đó, nên bọn em thường sợ ma, tối là không đứa nào dám ra vườn cả.
Thế nhưng chị không sợ chi cả, nửa khuya chờ ba me ngủ, bọn em lén mở cửa
gọi chị vào... Nhờ vậy, từ đó về sau ba cho bọn em tự do dễ thở đôi chút.
Để tết đến là chị hai tha hồ làm đẹp cho các em.
Hôm đưa ông táo về trời me dặn chị hai nhớ giúp me may quần áo cho các
em, xong trước giao thừa. Nhưng chị lại lo nhiều thứ quá không c̣n nhớ ǵ
cả. Có một lần, đứa em bé nhất nhà bị chị quên. Mồng 1 tết, nó có đến 2 áo
mới mà không có quần mới, v́ chưa xong. Eo ơi, nó nhất định không mặc áo
mới với quần củ mà chỉ mặc với cái xi-lip đỏ mới và cứ chạy lăng xăng như
con quay, làm cả nhà cứ cười lăn ḅ ra thôi.
Có một lần cận ngày tết trời tối lúc sắp đi ngủ, bỗng trước cổng nhà có
hai chàng đèo nhau trên chiếc vespa rất ư là hào hoa, phong nhă. Đến hỏi
thăm chị hai, em chưa kịp mời vào nhà th́ ba em ra chào đón bằng một
"tăng" hỉ-nộ-ái-ố, làm hai chàng hoảng hồn phóng xe chạy bắn khói, không
kịp gặp chị. Và cũng không bao giờ dám trở lại thăm chị nửa. Sau này bọn
em mới biết đó là chàng nghệ sĩ Hoàng Bá "beau" trai của ban nhạc chị yêu
thích.
Đêm giao thừa, mọi thứ trong nhà đă xong. Bánh ít me gói rất ngon, năm
nào bánh ít cũng được khách chiếu cố tận t́nh, v́ nhưn bánh me xào với củ
hành mở thịt thơm lừng. Bánh tét me gói theo người miền Trung v́ ba thích
ăn. C̣n mứt th́ chỉ làm mứt dừa rám dẻo ngon hơn mua và mứt gừng sên cả
nồi to tướng. C̣n lại các thứ mứt khác me mua ngoài chợ hết. Bánh tét cũng
vừa xong đang c̣n nấu dưới bếp, chờ nửa khuya sẽ vớt ra là xong. Dưa giá
củ kiệu xong trước vài ngày, nồi thịt kho to tướng cũng xong từ trưa. Và
trên bàn thờ đă đầy đủ đèn nến, lư đồng nhờ ba và anh ba đă chùi lau sáng
ngời, cùng hai bên dĩa trái cây đầy ụ để trước h́nh bà ngoại em. H́nh ông
bà nội ba em không có v́ bị mất trong chiến tranh ngoài trung, ba phải
theo ông Sáu nhà chùa vào nam. Cất chùa cạnh nhà ba me.
Những lúc nấu bánh tét, bọn em ngồi quanh me nghe kể chuyện ma, chuyện
đời của bà ngoại làm em chảy nước mắt. Tội nghiệp, bà mất lúc c̣n quá trẻ,
vừa 19 tuổi khi sanh me xong, bà phải theo chồng, nên đem me em từ Hà Nội
vào Nam t́m ông ngoại đă đổi việc vào đấy. Chỉ chưa đầy tháng sau, bà mất
ở đó v́ bị t́nh địch bỏ thuốc độc. Ngoại có gương mặt phúc hậu, da trắng
bóc mà me em chỉ giống ngoại chỗ đó thôi. Cuộc hôn nhân của bà rất đau
thương, me kể trước đấy ông ngoại làm hảng hoả xa cùng nghề với ông cố (ba
của bà ngoại) ở Hà -Nội. Khi ông ngoại đổi việc ra bắc, đến nhà ông bà cố,
gặp bà ngoại đẹp, lại khéo thêu thùa nổi tiếng ở phố hàng Bạc khiến ông
muốn hỏi cưới. Nào ai ngờ trước đó, bà đă có ông Vương Mịn rất yêu bà và
rất giàu, me nói ông có cả hầm sỏi... Nhưng ông ngoại có số sát phụ, chắc
chắn sẽ thua, ông bèn lén cho tiền ông thầy bói trước dặn rằng khi ông bà
cố đến xem tuổi hai người, thầy bói không được nói sự thật, mà phải nói
ngược lại: rằng ông Mịn là tuổi sát phụ, c̣n ông ngoai là tốt hết cả...
Nên ông cưới được bà ngoại. Thế là đời bà chỉ vỏn vẹn có 19 năm ngắn ngủi.
Ông ngoại bị chết vợ đến 2 người sau đó nữa, nên me phải sống khổ đau với
các d́ ghẻ độc ác vô cùng mà ông không hề đoái thương đến, lại c̣n nghe
lời d́ ghẻ, đánh đập me hơn nửa. V́ vậy lớn lên, bọn em rất ghét ông ngoại
dù ông đă chết từ khi me sanh chị hai. H́nh ông rất oai nghi (ai vào nhà
nh́n h́nh, cứ tưởng Tổng-thống Ngô đ́nh Diệm) nhưng không hiểu tại sao lại
không được đặt lên bàn thờ bên cạnh h́nh bà ngoại? mà ông lại cô đơn treo
lơ lửng trên cửa ra vào. Em cũng chả thắc mắc về điều đó, chỉ thấy thương
me em ngày tết cúng giổ ông, dù ông mất đă mấy mươi năm rồi mà me c̣n sụt
sịt khóc thương. Phải chăng cái luân lư Khổng, Lảo ngày xưa dạy con cái
chỉ biết cúi đầu vâng lệnh người trên một cách mù quáng, đáng thương như
vậy? Và bà ngoại em bị ép duyên đau đớn nghịch lư quá, phải chịu chết oan
uổng v́ người đàn ông đam mê sắc dục đến mù quáng? Và đến me em ở thế hệ
sau, bị cha ruột và các bà kế mẩu đàn áp đày đoạ như vậy mà me vẫn một
ḷng thương yêu, hầu hạ họ cho đến ngày họ ĺa đời không hề oán trách. Ôi,
tấm ḷng của me thật trong sạch không vết bẩn đục nhơ, dù bị đời làm đau
thương nhưng me đă từ bi tha thứ hết.
Nên những ngày tết sau này của các anh chị em khi vắng ba me rồi, cả bọn
chỉ ngồi nhắc chuyện xưa vào đêm giao thừa không tiếng pháo nổ, cũng không
mâm đèn hương cúng lể ngoài sân nhà. Cái tết bây giờ không c̣n cái tết
nhộn nhịp sắm sửa, náo nức vui đùa rộn rả của ngày xưa nữa... Nhưng em vẫn
ngửi được mùi hương bánh tét, bánh ít của me đang nấu dưới nhà bếp. Và
nghe cả tiếng cổng rào mở, để ba nửa khuya đi lễ chùa về, xông đất nhà cho
một năm thịnh vượng, hạnh phúc tràn lan...
Lê
Thị
Thanh
Tâm
(Mùa Đông 2015)
|
|
|