trang thơ Trần Thị Nết   |   trở về trang nhà www.ninh-hoa.com


 

  người làng Vĩnh Phú,
  cựu học sinh trường
  Trung  Học Trần B́nh
  Trọng, Ninh Ḥa.

Văn

 

Anh C̣n Nợ Em
V́ Đó Là Em
Xứ Lạnh 2 Lần Đến
                          

 

T

 

Tháng Tư Năm Ấy
Có Phải Đấy Là Em
Hát Nữa Đi Anh
Nhớ Con
Hăy Tha Thứ Cho Em
Mẹ và Tôi
Áo Lụa Bà Ba
Một Chiều Trên Biển
Thăm Hộ Giùm Em
Gửi Người Ở Lại
Tiểu Cô Nương
Nói Với Ninh Ḥa
a Trăng Sáng
Có Bao Giờ 
Khi Trời Thôi Giận
T́nh Yêu 
Little Sài G̣n
Khi Ta Khóc
Khi Ta Cười
Hung Thần Buồn
Vào Xuân
Một Đời Yêu Em
Sóng Thần
Xuân Đang Về
    Trong Tôi

Tâm Sự Một Người
Mưa  
Nhớ Mẹ  
Tâm Sự Một Loài
    Hoa 
              
Cô Mèo Nho Nhỏ
Chiêm Bao   
Thức Giấc Muộn
Tưởng Nhớ 
Chuyện Xưa Học Tṛ
Cô Giáo và Học Tṛ
Tháng 7 Mưa Ngâu
Dưới Ḷng Biển Cả
T́nh Tự
Làm Sao Em Hiểu
Ngọn Gió Nào...
Lời Yêu Cho Em
Lần Cuối Bên Mẹ
Ninh Ḥa Với Tôi
Chuyến Về Quê Buồn
                    
    
 

 

 

 

  


X ứ  L ạ n h  H a i  L ầ n  Đ ế n

Trần Thị Nết
 

Trời đang vào cuối Thu, một chút se lạnh... như chuẩn bị cho mùa Đông về giá rét. Đây cũng là mùa lễ lộc vào những ngày cuối năm, thiên hạ bắt đầu mua sắm... đón mừng lễ Tạ Ơn (Thanksgiving), Giáng Sinh (Noel), Tết Dương Lịch (New Year)...v...v..

Mùa lễ T Ơn vào cuối tháng 11 năm nay, gia đ́nh tôi quyết định đón lễ với các con tôi ở Chicago nơi chúng đang theo học... Đă mấy năm rồi, các con tôi chẳng được dịp ăn lễ đoàn tụ vui vẻ với Mommy và Daddy của chúng. Hai con của tôi vui lắm và... cũng nhân chuyến đi này – tôi sẽ có cơ hội nếm thử cái không khí...l...ạn...h...ơi là.... l...ạn...h... của miền Đông nước Mỹ. Tôi lại nhớ đến... hai chuyến đi thăm các con vừa qua nơi những vùng trời ấy.

...Ra xứ người gia đ́nh tôi định cư ở thành phố San Marcos thuộc County San Diego tiểu bang California - USA - một nơi khí hậu tương đối dễ chịu ấm áp hơn những vùng khác trên đất Mỹ. Đọc báo chí nghe những tiểu bang khác rất lạnh vào những mùa Đông, tôi nghĩ là ḿnh chắc không bao giờ đặt chân đến đó...bởi lẽ tôi sợ lạnh lắm...Sinh ra và lớn lên ở Việt Nam - vùng nhiệt đới, tôi quen cái khí hậu không lạnh quá vào Đông về nơi quê hương nên... nghe lạnh nhiều th́ ngại lắm.

Ôi chao! Trời mà lạnh, người ḿnh cứ phải co ro, đi khúm núm, mặc thật nhiều lớp áo dày...nên những lần cùng gia đ́nh đi chơi, những vùng trời lạnh không nằm trong danh sách thăm viếng của gia đ́nh tôi. Nhưng... đúng là "Nhân định không qua trời định" vợ chồng tôi đă đến những vùng trời lạnh đó đến hai lần rồi đấy... Lần đầu cuối tháng 5/04 năm ngoái, gia đ́nh tôi có dịp đến những thành phố: - Madison, Waukegan và Lake Bluff để thăm hai con của chúng tôi đang theo học ở đó và dự lễ cô con gái măn khóa học ra trường. Đó là những thành phố thuộc tiểu bang Wisconsin và Illinois - East của United states. Những tiểu bang này có tuyết trắng phủ vào những tháng mùa Đông lạnh lẽo...

Ngày các con tôi phải xa ba mẹ đi học ở đó, tôi lo lắm...cứ mở T.V. xem thời tiết, nhất là vào những tháng mùa Đông. Những tháng ấy có ngày nhiệt độ xuống thật thấp đến 10-20º F, với nhiệt độ này th́ trời rất là lạnh và có tuyết. Nhiều văn thơ diễn tả mùa Đông những vùng này tuyết phủ trên những tàn cây trắng xóa trông đẹp như những bức tranh thủy mạc..., đi trong tuyết và đùa với tuyết th́ thú vị lắm... Ở San Diego vào mùa Đông đôi khi một vài nơi trên núi cao có chút tuyết, nhiều gia đ́nh có con nhỏ thích lắm, họ lái xe đưa nhau đi xem tuyết ... Thật ra tuyết trắng cũng đẹp lắm đấy chứ, nhưng với tôi th́...như bao nhiêu bà mẹ khác bởi thương con - tôi cứ lo: - " Ở đó mùa tuyết về lạnh quá - hai con của tôi sẽ ra sao?" Nhưng riết ...rồi theo thời gian tôi như dần quen. " Các con lớn - chúng biết tự lo". Tôi thầm nhủ... Các con tôi là sinh viên Đại học cả rồi thế mà mẹ th́ bao giờ cũng nghĩ chúng bé tí cần sự che chở nâng niu.

Dịp được đến những vùng đó, tôi vui lắm - tôi sẽ chứng kiến tận mắt cái thành phố nơi các con tôi đi học ... Lúc sửa soạn đi, các con tôi điện thoại về để ba má yên tâm:
- "Tháng này không c̣n lạnh - không tuyết nữa đâu - ba má đừng lo nhé "
Lần đó, sau nhiều giờ bay - máy bay có lần phải ngừng lại ở phi trường thuộc tiểu bang Minnesota v́ gió băo, nhưng cuối cùng cũng về đến nơi an toàn. Thật vậy, khoảng thời gian này không c̣n tuyết nữa, chỉ thỉnh thoảng có mưa, trời hiu hiu gió. Tôi ngạc nhiên v́ phong cảnh nhà cửa ở đây...thật đẹp, thật hữu t́nh. Những căn nhà được ẩn hiện sau những hàng cây xanh lá, băi cỏ rộng mướt non...có những bông hoa đủ màu khoe sắc sau mùa Đông tuyết lạnh – phong cảnh thêm nên thơ ...với vài chú bướm đa t́nh nhỡn nhơ bên những nàng hoa vừa hé nở và đâu đó trên cành cao mấy chú chim cất tiếng hót véo von...

Có những con đường cây lá xanh

sau mùa tuyết trắng lạnh phủ quanh

tôi có dịp ghé qua sau mùa lạnh

chiêm ngưỡng dung nhan của đất trời

 

Trời nơi đây dịu mát như Đà Lạt

chim hót líu lo trên cành cao

có những bông hoa vừa hé nở

ngă bóng hàng cây - băi cỏ non

- " Chao ơi! đẹp quá ..." những ngày ở đó tôi cứ xuưt xoa khen đến độ ông xă của tôi khều tay tôi nhắc nhỏ:
- " Em à, em đừng khen ở đây nhiều quá ! nhỡ con nghe, tụi nó lại định cư ở đây luôn đấy" ...Tôi mỉm cười thông cảm với cái tâm sự của anh...
Sau khi dự lễ măn khóa học của cô con gái, những ngày c̣n lại ở đây vợ chồng tôi lại có dịp cùng các con đi thăm trường của chúng... Trường học xây cất khang trang với những hàng cây trồng quanh trường che bóng mát ...cạnh băi cỏ xanh được cắt xén ngay ngắn. Rải rác những băng ghế đá cho sinh viên ngồi nghỉ chân vào những giờ nghỉ học - ăn trưa - tṛ chuyện với bạn bè... Hôm ấy vào thứ bảy trường vắng chỉ một ít người đến trường với những việc cần riêng...

Vài pḥng học mở cửa - các con chỉ cho ba mẹ xem những lớp học:
- Pḥng học lư thuyết, pḥng thí nghiệm, pḥng thực tập... Dọc theo hành lang những lớp học....nh́n phấn trắng bảng đen trường lớp, làm tôi nhớ lại thời c̣n đi học...ghê đi. Tôi nghe nhớ sao là nhớ mái trường Trung học Trần B́nh Trọng ngày xưa nơi quê tôi Ninh-Ḥa cùng những kỷ niệm với ...thầy cô bạn cũ. Tôi khen:
-" Trường đẹp quá! "
Nghe tôi khen các con tôi vui lắm v́ với tuổi nhỏ...trường lớp bạn bè thầy cô là nơi thật vui - thật nhiều kỷ niệm gắn liền với bao đáng yêu và khó quên.


Tại North Chicago

Ngày nghỉ học, các con lại đưa ba mẹ đi thăm hồ Michigan, đó là một bờ hồ lớn vùng East US... giáp giới hai tiểu bang các con tôi ở Wisconsin và Illinois. Nếu không nói là hồ- th́ tôi sẽ nghĩ đấy là một biển lớn - v́ nước hồ trong xanh và hồ thật rộng lớn – dài đến hút mắt..., xa xa vài cánh buồm nhấp nhô, ven bờ hồ có những tàn cây lá xanh mát như liễu rủ...trông thật nên thơ, khí trời dịu mát. Dọc bờ hồ nhiều du khách đi dạo, dăm cặp t́nh nhân bên nhau t́nh tự...Chúng tôi cũng dừng lại thật lâu bên bờ hồ thả bộ ngắm cảnh và chụp h́nh kỷ niệm... Biết tôi vốn thích hoa, con gái tôi lại đề nghị đưa ba má đi ngắm vườn hoa với nhiều bông hoa lạ, đi thăm sở thú, thăm đền thờ Thái Lan - với kiến trúc Á Đông. Cạnh đền có hồ nước với những tàn cây rủ lá và chiếc cầu sắt bắt ngang - tôi cũng chụp h́nh nhiều h́nh ở đó và bảo đùa với các con - "Đây là chiếc cầu Sắt nơi quê Ngoại". Những ngày ở đó bên các con tôi ...thật nhiều kỷ niệm và thật vui...

Tôi thích đi...

dưới hàng cây xanh lá

thích gió hiu hiu - thích ngồi bờ hồ

và bên tôi ...những người thân thương quí

ngỡ thiên đàng mở lối dưới chân đi

 

Ừ nhỉ

giá nơi đây trời không tuyết

tôi chọn nơi này - xây... một lầu thơ

cạnh bờ hồ- chiều về hiu hiu gió

nghe tâm hồn thư thả... không âu lo

 

Rồi ...

đêm đêm dưới ánh trăng mơ

xuyên song cửa - dưới hàng cây thơ mộng

trời không tuyết th́ chắc thật lư tưởng

cho gia đ́nh đoàn tụ ngắm trăng khuya


Ông Xă và con gái ở Madison

Rồi một lần nữa cuối tháng 3/05 năm nay, trời hảy c̣n lạnh ở vùng các con tôi theo học ...chưa đến mùa hè, hơi sớm để những người quen sống nơi đất Cali ấm áp đi đến vùng ấy, nhưng chúng tôi quyết định đi...v́ chúng tôi muốn giúp con trai dọn nhà và tôi thật sự nghe nhớ các con lắm. Lần này đi, vợ chồng tôi nai nịt thật kỹ những áo quần dày, áo khoát cho mùa lạnh ..Mấy cái vali chao ơi không ǵ khác hơn, nó đầy ấp những áo quần lạnh. Ông xă tôi chọn chuyến bay United Airlines, đi một chuyến là sẽ đến ngay Chicago không cần phải đổi trạm, bởi lẽ tôi ngại lạnh và ngại đường bay trục trặc như lần trước th́ mệt lắm lắm. Sau nhiều giờ bay, chúng tôi đă đến nơi đúng giờ. Lấy hành lư xong, chúng tôi t́m chỗ ngồi và chờ con trai tôi sau giờ học sẽ đến đón. Hôm ấy vào thứ năm, cậu con trai tôi sẽ ra lớp ở 12 giờ và chúng tôi cũng đến nơi khoảng giờ ấy. Nghĩa là chỉ cần một tí đợi thôi...

Khí trời dễ chịu không lạnh lắm, ông xă tôi cởi bớt áo lạnh dày ngoài, anh than nóng và khó chịu...Tôi th́ c̣n khư khư giữ những lớp áo, nhưng rốt cuộc th́ cũng như anh, tôi từ từ bỏ bớt áo ngoài. Đúng như lời các con tôi:
- "Cũng không lạnh quá đâu ba má ạ, tựa như mùa Đông tháng 12 ở San Diego ḿnh thôi".
Và...rồi con trai tôi đến, với nổi vui gặp lại, chúng tôi ôm choàng lấy nhau. Lâu lắm mới gặp lại con, tôi mừng vui ra mặt... Trên đường con trai tôi lái về appartment của nó, ông xă tôi th́ chụp h́nh dọc theo đường xe chạy...anh ấy loay hoay với chiếc digital camera của anh với cảnh lạ, c̣n tôi th́ đưa mắt trầm ngâm nh́n quang cảnh thành phố qua khung cửa kính xe...

Tôi mở to mắt với ngạc nhiên ...những căn nhà dễ thương ẩn ḿnh sau những hàng cây xanh mát không c̣n như năm ngoái tôi đến..." Tất cả thay đổi "...Những hàng cây... giờ đây trơ cành như những bộ xương khô trông buồn và trông u tối cạnh những băi cỏ cằn khô...màu cỏ chết sau mùa tuyết lạnh.
Tôi lên tiếng:
- "Mùa này cây lá ở đây trông buồn và cằn khô thế...?"
Con trai tôi giải thích:
- " Ở đây là vậy đó - phải đợi đến tháng 5 tháng 6 th́ cây lá mới xanh tươi lại đó Mommy "
Tôi nhớ lại lời một anh bạn quen nói về những vùng trời xứ lạnh East của ỤS....(bạn bè cũ ra xứ người ở rải rác khắp nơi - kẻ Cali - người ở Louisiana, người th́ Texas, lại có những anh bạn định cư ở xứ lạnh như Minnesota, Main State, New York, Washington State... v...v..., gia đ́nh một cô bạn học cũ lại ở tận vương quốc NaUy, có người ở England....và vài bạn quen sống ở Canada...xứ lạnh t́nh nồng).
Anh bạn của tôi nói:
- " Mùa Đông tuyết lạnh rồi ra đi...nhường cho mùa Xuân đến. Hoa nở đẹp dọc theo hai bên đường, cây lá đâm chồi nẩy lộc trở nên xanh tươi ... dưới nắng ấm. Ở đây, có nhiều khu dân cư nhà trồng hoa (Crab Apples) tựa như hoa anh đào Nhật Bản rất đẹp - rất dễ thương... Nếu ai yêu hoa anh đào của Nhật th́ vào mùa Xuân đến những vùng này th́ thật là lư tưởng ... Muà Hè th́ khỏi nói rất là nóng, nhưng nhờ có bờ hồ Michigan nên nhiều du khách lại đến du lịch, câu cá... Sang mùa Thu cây lá đổi màu, khí trời dịu mát. Đó lại là một mùa rất đẹp... trong năm , phong cảnh rất nên thơ dưới mắt nh́n của những thi nhân, những tàng cây...lá đổi màu vàng, màu đỏ trông rất dễ thương". (Rất tiếc tôi chưa có dịp đến đây vào những mùa Thu để ngắm tận mắt dung nhan của đất trời - chỉ tưởng tượng và nh́n thấy trong phim ảnh)...

Anh bạn quen c̣n bảo:
- "Có những rừng cây lá đổi màu - dài cả trăm dậm xem rất ngoạn mục...
Sau đó rừng cây lá lại rụng hết... nhường cho Đông về cây trơ cành với tuyết trắng... với giá lạnh. Tóm lại, ở những vùng này có bốn mùa rơ rệt "
Tôi nghĩ: - "Bây giờ th́ mới cuối tháng 3 sau mùa Đông - thảo nào thành phố trông khô cằn buồn...chi lạ".

Hàng cây...

sau mùa Đông

trơ cành đứng trơ vơ

thành phố như buồn tênh

thu ḿnh trong gió lạnh...

Lần đi này chúng tôi giúp con trai dọn nhà về Chicago cho phù hợp thời khóa biểu của niên khóa mới của nó... Trong những lần nói chuyện, nghe một anh bạn học cũ kể ...đi giúp con dọn nhà, tôi nghe vui lây với việc làm của anh: "Con tôi th́...ở xa quá - chúng tôi không thể... Mấy lần nghe con dọn nhà...biết con thật vất vả vừa lo thu dọn di chuyển - vừa lo bài vở ở trường tôi nghe lo và thương lắm mà không giúp ǵ cho con được ". Đúng là ba mẹ nào cũng thương con ḿnh hết, thương con nên dù ở thật xa cũng đèo nhau đến gần con và có cơ hội là giúp đỡ chúng... Vợ chồng tôi phụ sắp đồ đạc, áo quần, sách vở của con vào thùng...và tôi c̣n lănh thêm nhiệm vụ (clean up) làm sạch sẽ bếp núc pḥng ốc ...để đúng vào thứ bảy tới nghỉ học, con tôi mướn xe U-Haul chở đi và trả nhà lại cho chủ mà không mất bài vở v́ phải nghỉ học ở trường.

Những ngày ở đó thật là bận, nên chúng tôi dù có muốn đến thăm gia đ́nh anh bạn học cùng trường thuở nhỏ... ở tiểu bang Minnesota cũng không đi được như lời mời. Lại nữa nơi ấy cũng không gần Chicago đâu, phải mấy giờ bay nữa kia mà ...Đành phải hẹn với ḷng dịp khác tụi này sẽ đến thăm gia đ́nh của anh vậy. Về Chicago sau khi phụ con sắp xếp đồ đạc cho gọn gàng, vợ chồng tôi có dịp ngắm cái thành phố này. Chicago - một thành phố với những ṭa cao ốc chọc trời, có những ṭa nhà đến mấy chục tầng lầu cao, nằm san sát nhau...với những hàng cây trồng dọc theo hai dăy phố - các con tôi bảo vài tháng nữa cây lá đâm chồi xanh tươi lại - phố sẽ trông rất đẹp...C̣n bây giờ th́ phố xá trông buồn hiu...bởi những tàn cây khô sau mùa lạnh.

Trên đường phố người đi bộ rất đông như ở New York hay Sài G̣n của quê hương Việt...Có lẽ bởi parking đậu xe khó khăn, nên muốn đi shopping mua sắm ǵ mọi người phải đậu nơi private parking rồi đi tản bộ vào phố...
"Đó cũng là một cách vận động tốt chứ..." tôi nghĩ vậy, nhưng mà...không thú vị như vậy đâu v́ khoảng thời gian tôi ở đó – đi bộ vào ngày gío ...th́ lạnh lắm mà gío mạnh... eo ơi! đến độ gió muốn cuốn cả tôi đi nữa đấy. Cẩn thận mới được...Thảo nào người ta gọi Chicago là "Windy City".

Phương tiện di chuyển ở đây là xe bus và xe lửa, hàng ngày có nhiều chuyến xe lửa đi - về và có nhiều người - kể cả những người trẻ - họ lấy xe lửa để đi đến sở làm vừa đở cảnh kẹt xe vừa tránh việc t́m chỗ đậu xe v́ parking rất khan hiếm và nhất là mùa tuyết - đi làm bằng xe lửa th́ là nhất... v́ (safety) an toàn hơn lái xe riêng. Nơi đây, các con chúng tôi ở một tầng thật cao lên xuống bằng thang máy. Cũng không sao...ở đây là phải vậy thôi. Buổi tối trên tầng cao chúng tôi nh́n xuống thành phố về đêm với ngàn ánh đèn màu rực rỡ trông rất đẹp.

Cuối tuần chúng tôi đi thăm phố Tàu - phố Việt... Người Việt ḿnh hầu như định cư khắp nơi ...nên đến đâu cũng có những thành phố người Việt, họ tập trung sinh hoạt buôn bán. Như bao thành phố Tàu - Việt ở những nơi khác - phố ở đây với những cửa hàng ăn uống - tiệm sách, Video ...mang h́nh ảnh sắc thái dân tộc. Phố này không lớn như phố Little Sài G̣n ở Santa Ana – Orange County- CA (Little Sài G̣n là nơi tập trung nhiều cộng đồng người Việt nhất trên toàn thế giới. Ở đấy gần nơi tôi ở - khoảng 1 giờ lái xe, nên những ngày nghỉ chúng tôi hay lái xe đến Little Sài G̣n t́m lại h́nh ảnh quen thuộc của quê hương). Phố ở đây cũng khá vui và tôi thích lắm,bởi lẽ h́nh ảnh quê hương bao giờ cũng dịu dàng đến thật đẹp với tôi - người Việt xa xứ... Bốn chúng tôi có dịp thưởng thức những món ăn hương vị quê nhà... Nhắc đến món Phở, bún ḅ Huế, bún tôm thịt nướng, bánh xèo .v..v...th́ chao ơi nghe ngon lắm đó. Các con tôi - chúng cũng rất mê những món ăn này...

Hai tuần lễ ở đó dù có những ngày tin đài khí tượng cho hay trời có gió và lạnh chúng tôi cũng không nằm nhà... có dịp là khoác thêm áo để đi ra ngoài với các con. Trời vào cuối tháng 3 rồi mà c̣n than lạnh, th́ chắc những người ở xứ lạnh cười cho ... Chúng tôi đi xem triển lăm hoa, hoa các nơi được mang về trồng trong nhà kính (green house). Người đi xem rất đông, có đủ loại hoa, có cả những nàng Lan (Orchid) đủ màu...vài loại Orchid có hương thơm dịu dàng quyến rủ và bất cứ du khách nào đi ngang qua cũng dừng lại ngắm và ghé mũi để ngửi...(Tôi cũng thích Lan lắm - trồng Lan không dễ như những loại hoa khác... mấy nàng Lan này phải chăm sóc kỹ - đúng điều kiện nhiệt độ - gió - ánh sáng- độ ẩm và phân bón th́ mấy nàng Lan này mới chịu cho hoa đấy...) Mùa Đông ở đây cây lá cằn khô, thảo nào mọi người thèm ngắm lại màu sắc thiên nhiên tươi mát của hoa lá. Sau đó chúng tôi đi xem sở thú, các con thích xem mấy thú vật lạ, với tôi th́ đi đâu cũng được miễn là các con tôi thích th́ mẹ sẽ "Ok" ngay...Ông xă tôi lại có dịp chụp h́nh mấy thú vật ...có những con thật ngộ nghĩnh dễ thương.

Tôi c̣n nhớ...những ngày ở đó, ông xă của tôi cứ mơ trời có một chút tuyết để anh ngắm. Một lần, tin tức cho hay có thể chiều tối ngày đó sẽ có chút tuyết, thế là ông xă tôi hăm hở mặc thêm áo - ngồi chờ bên song cửa. Anh chuẩn bị sẳn máy ảnh chờ nàng Tuyết đến... Nhưng rồi tuyết đă không đến, chỉ có chút mưa đá bay bay. Nghe bạn bè quen biết kể chuyện về tuyết, nào đi trong tuyết, xúc tuyết và chụp h́nh với tuyết nghe vui vui...nên anh ấy muốn một lần ngắm tuyết ấy mà. Nhưng thôi vậy, chắc anh chưa có duyên với nàng Tuyết nên những ngày chúng tôi ở đó nàng Tuyết đă không đến thăm anh...

Thời gian ở đó với các con tôi thật sự vui, tôi cười nói uyên thuyên... Những bữa cơm gia đ́nh đầm ấm, tôi nấu những món ăn quen thuộc mà ngày trước tôi vẫn nấu cho các con ăn... bốn mái đầu lại có dịp chụm vào nhau tâm sự đủ điều...Tôi nói cho các con nghe nổi nhớ của mẹ đến hai chim non dễ thương...Các con kể cho mẹ cho ba cuộc sống ở đó cùng sinh hoạt của trường lớp...Căn apartment vốn im lặng của con vang tiếng cười nói vui vẻ.

Ngày bên con...

ôi! biết bao kỷ niệm

con kể mẹ ba chuyện học ở trường

bốn mái đầu chia nhau bao nỗi nhớ

hạnh phúc làm sao - Ôi! dễ thương...

Thời gian...đi nhanh qúa! Ra xứ người bon chen tạo lập một đời sống mới, lo cho con ăn học ...nh́n lại ḿnh không c̣n trẻ trung nữa. Tôi thèm có lại những ngày các con tôi c̣n bé tí ṿi vĩnh bên cạnh mẹ ba ...với những buổi tối – gia đ́nh quây quần bên chiếc bàn tṛn - ba th́ đọc báo - mẹ ngồi bên cạnh ngắm các con chăm chỉ làm homework ... Đêm về mẹ lại đọc truyện cho các con nghe: Chuyện cô bé lọ lem, Công chúa ngủ trong rừng, Cây đèn thần... Con trai tôi vẫn thường dặn mẹ trước khi nó ngủ:
- " Mommy ơi! Mommy nhớ vào pḥng thăm con nhé "

- " Thăm con nữa "... con gái cũng nói theo.

Tôi quéo tay các con cho chúng yên tâm ...

- " OK, mommy sẽ vào..."

"Ngày xưa...

em c̣n bé ti teo

ngồi ḷng me...em bé hơn con mèo" *

Ngày xưa đó...các con như chim nhỏ

bên mẹ - dễ thương chim líu lọ

Đêm trăng sáng

con trong ḷng ba mẹ

chiều cuối tuần mẹ dạy con hát ca

...tối kể chuyện - ru con vào mộng

kỷ niệm nào - giờ kỷ niệm bay xa...

Bây giờ th́...các con lớn tôi rồi, chúng đâu c̣n nhơng nhẽo ṿi mẹ đọc truyện xưa, đâu nhắc mẹ nhớ vào thăm khi con đang ngủ... Ôi! những h́nh ảnh dễ thương ...c̣n thật nhiều nhiều lắm - biết làm sao kể hết bây giờ. Các con tôi mỗi ngày một lớn - đường học vấn đường tương lai... tôi hiểu những con chim nhỏ càng ngày càng bay xa ṿng tay của mẹ - xa thật xa...!

Cuộc vui rồi tàn ...Từ giă vùng trời lạnh, chúng tôi về lại San Diego với những bùi ngùi chia tay, hẹn con rồi sẽ trở lại. Về lại San Diego, trời nắng ấm hơn... tự nhiên tôi thấy - Cali khí hậu tuyệt vời và ưu đăi quá.
Tôi lại thầm ước:
- "Khi học xong các con yêu quí của tôi về lại Cali hưởng vùng trời ấm áp có nắng chan ḥa, cỏ cây xanh tươi hầu như bốn mùa và nhất là... có băi biển dễ thương". Mà ở đây, vào những cuối tuần, chúng tôi hay đến để hưởng cái không khí trong lành của vùng biển và tản bộ dọc theo bải cát trắng, có gió hiu hiu thổi và... dưới chân đi - sóng biển lăn tăn, sóng dễ thương, sóng ...như vỗ về.

Tôi yêu...

San Diego -yêu biển rộng

yêu trời xanh với chút gío hiu hiu

sóng ŕ rào như vỗ về người xa xứ

biển xứ người - tôi ngỡ biển quê hương...

San Diego đây rồi! Từ giă vùng trời lạnh...

 

              Trần Thị Nết & Nguyễn Phước Sơn
                       (Viết vào năm 2005)

GHI CHÚ:

* Một bản nhạc ngày c̣n nhỏ - không rơ tên tác giả.