trang thơ Trần Thị Nết   |   trở về trang nhà www.ninh-hoa.com

 

  người làng Vĩnh Phú,
  cựu học sinh trường
  Trung  Học Trần Bình
  Trọng, Ninh Hòa.

Văn

 

Anh Còn Nợ Em
Vì Đó Là Em
Xứ Lạnh 2 Lần Đến
                          

 

T

 

Tháng Tư Năm Ấy
Có Phải Đấy Là Em
Hát Nữa Đi Anh
Nhớ Con
Hãy Tha Thứ Cho Em
Mẹ và Tôi
Áo Lụa Bà Ba
Một Chiều Trên Biển
Thăm Hộ Giùm Em
Gửi Người Ở Lại
Tiểu Cô Nương
Nói Với Ninh Hòa
a Trăng Sáng
Có Bao Giờ 
Khi Trời Thôi Giận
Tình Yêu 
Little Sài Gòn
Khi Ta Khóc
Khi Ta Cười
Hung Thần Buồn
Vào Xuân
Một Đời Yêu Em
Sóng Thần
Xuân Đang Về
    Trong Tôi

Tâm Sự Một Người
Mưa  
Nhớ Mẹ  
Tâm Sự Một Loài
    Hoa 
              
Cô Mèo Nho Nhỏ
Chiêm Bao   
Thức Giấc Muộn
Tưởng Nhớ 
Chuyện Xưa Học Trò
Cô Giáo và Học Trò
Tháng 7 Mưa Ngâu
Dưới Lòng Biển Cả
Tình Tự
Làm Sao Em Hiểu
Ngọn Gió Nào...
Lời Yêu Cho Em
Lần Cuối Bên Mẹ
Ninh Hòa Với Tôi
Chuyến Về Quê Buồn
                    
    

 

 

 

  


N INH   H ÒA  V ỚI  T ÔI

 


            


Hãy
ngồi xuống đây...gần hơn tí nữa
tôi kể người nghe một miền quê
một miền quê bên kia biển rộng
một miền quê với trăm nhớ ngàn thương

Qua Nha Trang
Ninh Hòa quê tôi đó
một miền quê dễ thương hiền hòa
có hàng tre kẽo kẹt những trưa hè
cùng tiếng ầu ơ mẹ ru em nhỏ

Ninh Hòa
với tôi đẹp hàng me xoài mận
chiều quê tôi thoảng gió hoa bưởi thơm
khói cơm chiều tỏa nhẹ mái tranh xiêu
đêm trăng sáng bà nhai trầu kể chuyện

Quê hương
tôi đó ngọt ngào hương lúa
dịu dàng tình quê thôn nữ hát hò
mùa gặt hái...bác nông vui rạng rỡ
chiều quê tôi vọng nhẹ tiếng chuông chùa

Vào thôn xóm
...con đường đất nhỏ
ôi! nhớ sao...là nhớ căn nhà quen
dẫu...đã bao năm rồi - tôi xa xứ
kỷ niệm tuổi thơ - đẹp mãi trong hồn

Nhà tôi ở
gần bến sông cầu Sắt
đêm ễnh ương kêu những ngày mưa
tôi còn nhớ ngày nhỏ mình thật nhát
chiều học về ngang đầm nước*...sợ ma

Nhắc
chuyện xưa nhớ quá thời đi học
nón nghiêng che - xe đạp - áo trắng bay
hè phượng nở... bạn-tôi...trao lưu bút
tuổi học trò rồi...vút xa tầm tay

Tôi kể tiềp
người nghe miền quê đó
quê tôi một quận nhỏ hiền hòa
Trần Quý Cáp chạy dài dọc theo phố
phố quê tôi - độc đạo một con đường

Phố nho nhỏ
nhộn nhịp phiên nhóm chợ
ngựa xe dập dìu kẻ bán người mua
quán chả nem tấp nập người vào ra
dăm thiếu nữ dừng chân bên hàng nước

Quê tôi có
con sông... dài uốn khúc
thơ mộng theo sông cánh lục bình
cầu Dinh - cầu Sắt đẹp trữ tình
đưa chàng bên ấy thương em bên này

Kể
đến đây - tôi chợt ngờ ngơ
một cái gì dễ thương như... thoáng qua
...chút xao động nước hồ rồi yên lặng
trả tôi về với nỗi nhớ quê hương...

Tôi còn nhớ...
......quê xưa những đồi cỏ
đẹp hoa tím nhạt mọc bên vệ đường
hoa Trinh Nữ ** dễ thương khép lá
đừng sờ tay người nhé hoa..th..ẹn.. th..ùng..

Và còn nữa......
miền quê hiền hòa đó:
- Có dịp ghé qua ngắm các...n...à...n...g...
thiếu nữ xứ Ninh thật xinh xắn
một lần ghé lại khó lòng rút chân

Riêng với tôi
.........miền quê thân yêu ấy
có mẹ tôi tựa cửa ngóng trông
với những đứa em mà tôi thương mãi
Ninh-Hòa ơi!..N..in...h..H..òa...mãi trong tôi...

 
 

Trần Thị Nết
(Viết cho quê tôi Ninh-Hòa)

Ghi chú:
*   đầm nước - đầm nước đọng có nhiều
tre và cây lớn...(đối diện quán
bánh xèo Bà Bì). Những ngày có
gió, trời xẩm tối tiếng tre kẽo kẹt, tiếng ễnh
ương kêu... nghe rợn cả người

** hoa Trinh Nữ - hoa Mắc Cỡ