M
ục Lục
 

  Trang Bìa
     
 Ban Biên Tập
 
Lá T Xuân
     
 Nguyễn Thị Thanh T
      
Đọc Lá TXuân:
      
Lê Thị MChâu
  Táo Quân Chầu Trời
     
 Nguyễn Thị Thanh T
 Câu Đối Tết 
     
 Lê Bá Thiên
 Câu Đối Tết
       Vinh H

 

Chúc Tết
 

 Mừng Xuân Canh Dần
      Vinh H
 
Đôi Lời Tâm S
     
Lý H
 TChúc Tết
     
Trần Đình Thọ


X
uân
Q
N



 
 Mùa Mai Hiếm
      
Nguyễn Quang Lộc
 
 Chuyện Cái Thùng Bánh Tét
       Lương LBích San
  Xuân Này Tôi Nhớ Mãi
      
Trần N Phương

 

Xuân
Đ
ất Khách


  Một Cái Tết L K 
      
LThanh Cư
  Xuân Nguyện
       Đinh Thị Lan
 
CCâm
     
 Lâm Thanh Nhàn
 
Trước Thềm Năm Mới
       Đặng Thị Ngọc N
  Hai Không L Chín Nhìn Lại 
     
 Phi Ròm


 

Sinh Hoạt Tết
Hải Ngoại
 

  Kịch Vui Võ Thuật 
     
 Nguyễn Dzuy Nam
      
Nguyễn Dzuy An


 

Hình nh Tết
 

  QN 
     
 SXương Hải
 
 Hải Ngoại 
     
 Đinh Bá H

 

Hoa Xuân
N
gày Tết
 

  Hoa Đào Trong Mắt Ai 
     
 Phạm Thị Nhung

 

Chuyện Vui
 

 Đầu Năm K Chuyện Vui
     
Lý H
 Tiếng Việt
     
Nguyễn Quang Lộc

 


Ca Hát/Nhạc

     Tiếng Hát:

 Mộng Chiều Xuân
     
Lan Đình
 Tiếng Sáo Thiên Thai
     
Lan Đình
 Gái Xuân
     
Lan Hương
 
Ca Vọng C
     
Lý H
 Đọc Truyện:"Trăng Q
      
Nhà" Của Phùng Thị Phượng

     
Lý H
 Nha Trang Ngày V
     
Nguyễn Tính
 

 

TVi


  Người Tuổi Dần
     
ABC Sưu Tầm (NXV)
 

 

Tôn Giáo


  Phật Giáo Đi Vào Đời
     
Mục Đồng
  Chùa Ngọc Lâm

     
TBửu Nguyễn Thừa
 

 

Năm Canh Dần
N
ói Chuyện H  

  Cọp V Làng
      
Vinh H
 
Tản Mạn Về Năm Canh Dần
      
Nguyễn Văn Thành

 

 

d_bb
Đ.H.K.H
 

  Cách Chơi Mạt Chược
      
Tô Đồng
  Liêu Trai C D
       Đàm Quang Hưng
  Thanh Phong Thi Tập 
     
 Vũ Tiến Phái
 
LVu Lan
       Nguyễn Văn P
 
Chính Danh Thủ Phạm
      
V Đổi Lịch Báo Hại

     
 Nguyễn Hữu Quang
 
Cỗi RBậc Hai
       Nguyễn Đc Tường


 

Tranh
N
ghệ Thuật


 Tranh Họa Nghệ Thuật

      
Phi Ròm
 

 

Kinh Nghiệm Sống

 Xuân Đời Người Theo Chu
     K
Thời Gian

      
Hải Lộc

 


Văn Hóa
m Thực



 Bánh Tét-Hương V Tết
     
Lê Thị MChâu
 GThủ
     
Lê Thị Đào
 Mứt Dẻo
     
Lê Thị Đào
 Nấu Mắm Tôm
     
Lý H
 Khoai Lang
     
Dương Công Thi

 



Sức Khỏe

      
  Đại Dịch Cúm Heo Hay
      
Đại Chủng Ngừa Cúm Gà
 
     
BS Nguyễn Vĩ  Liệt
  Những Căn Bản V
      
Di Truyền Học
 
     
BS Nguyễn Vĩ  Liệt

 

 

Biên Khảo
Kinh Tế
 

Việt Nam

  Tổng Kết Tình Hình Kinh Tế
      
Việt Nam Năm 2009

       Nguyễn Văn Thành

Hoa K

  Tổng Kết Tình Hình Kinh Tế
      
Hoa K Năm 2009

       Nguyễn Văn Thành


 

Chuyện
Đ
ó Đây
 

  Cảm Ơn ASIMO
      
BS ĐHồng Ngọc
 
Năm Hết Tết Đến

      
BS ĐHồng Ngọc
 
Mười Năm Chân Bước Trên
     
Đường Dài

       Lương LHuyền Chiêu
 
 Ngày Xuân K Chuyện Làm
      
Báo Singapore
 

       Nguyễn Thị Thục


 

Viết v
Ninh Hòa


 
Hòn Vọng Phu Q Tôi

     
 Đinh Hữu Ân
 
Ninh Hòa Tôi Xưa

     
 Lương LHuyền Chiêu
 
Những Bước Đường Đi Qua
      
Của Một Người Con Xóm
      
Rượu

     
  Nguyễn Hưng
  Chùm Me "Phong p"

     
 Lê Thị Hoài Niệm

 



Viết v
ninh-hoa.com



  Viết Cho Ninh-Hoa.com
     
 Lê Thị MChâu
 
Gái Tuổi Dần

     
 Lương LBích San



 

 KNiệm V
Trường:

Trần Bình Trọng
Ninh Hòa

  Những Mùa Xuân Đi Qua
     
 Thầy Trần Hà Thanh


Vạn Ninh

  Xuân Nhớ
      
N Thị Kim Anh
 
Thương V Vạn Ninh

      
Thầy NK
  Nha Trang Ngày V

      
Nguyễn Thị Kính
  Nhớ V Nha Trang

      
Nguyễn Thị Kính
  Phôi Pha Tháng Ngày

      
Thầy Trương Văn Nghi
  Một Chuyện Mùa Xuân

      
 Cô Đặng Thị Tuyết N
  Chúc Mừng X Vạn

      
Nguyễn Thị T
 

Các Trường Khác

 Thảo Trang
     
  Nguyễn Đồng Danh
 
Trường Hưng Đạo NhaTrang

     
  Phạm Thanh Phong


 

Thi Nhạc
Giao Duyên
 

 Hồn Tôi Theo G Bay V
      
Mùa Xuân

     
 LMST
 Nắng Mai

     
 Mục Đồng
 

 

Văn Học NT
Lịch Sử/Địa Lý
 


 
Cảm Nghĩ VNhạc Dân Gian

      
Anh Bằng - Hoàng Nam
 
"Xuân Dạ"

      
Dương Anh Sơn
  "Xuân Nhật Ngẫu Hứng"

      
Dương Anh Sơn
  Em Là Nốt Nhạc D Thương

      
NxVạn
 
Bài Hát V Tha La Trong
      
Ký c

      
Việt Hải  Los Angeles
  Ai Xuôi V Tây Đô ?

      
Việt Hải & Mindy Hà
  Sống Đ Viết, Viết Đ Sống

      
Trần Minh Hiền
  T Xuân Điều Ngự Giác
      
Hoàng Trần Nhân Tông

      
TBửu Nguyễn Thừa

 



T
 


  Chúc Xuân

      
Nguyễn Thị Bảy
  Mừng Ngày Hội Ngộ 

      
Nguyễn Thị Thanh Bình
  Ba Mùa Xuân

      
Nguyên Bông
  Hoài Cảm

      
Nguyên Bông
  Gởi Thiệp Xuân Thăm Mẹ

      
Trần Ngọc Chánh
  Nhớ Xuân

      
Hương Đài
  Xuân Của Chị

      
Lan Đinh
  Hương Biển Mặn Mà Xuân

      
Thầy Quách Giao
  Xuân Tàn

     
 Lê Thị Ngọc Hà
  Đôi Mắt Em

      
Việt Hải LA
  Một Nửa Yêu Em

      
Việt Hải Los Angeles
  Khai Bút 2010

      
Trần Minh Hiền
  Con Sông Nào Đã Xa Nguồn
      
Huỳnh Trịnh Tuyết Hoa
  Lạc Lõng
      
Nguyễn Thị Tuyết Hoa
  Xuân Ly Hương

      
Vinh H
 Xuân V Lại Nhớ Q Hương

      
Vinh H
  Ngọt Ngào Xuân  

      
Trần Thị Phong Hương
  Bỗng

      
Nam Kha
  Sắc Xuân

      
Đinh Thị Lan
  Mùa Xuân Trên Đất Lowell

      
CBà Trần Thanh Liễu
  Chuyện Ngày Xưa

      
Nguyễn Duy Long
 Xuân Ơi! Xin Chầm Chậm N

      
Hải Lộc
  Xuân V

      
Lê Thị Lộc
  Người Đi

      
Đàm Thị Ngọc Lý
 Đôi Ta  

      
Đặng Thị Ngọc N
 Canh Dần...Đừng Nên !

      
Đặng Huy Nhẫn
 Thói Đời  

      
Đặng Huy Nhẫn
 Nắng Chiều Xuân  

      
Phan Kiều Oanh  
 Tình Xuân  

      
Phan Kiều Oanh
 Xuân Chia Ly  

      
Phan Kiều Oanh
 Hạnh Phúc Đâu Xa

      
Nguyễn Hoàng Phi
  Đợi Anh V

     
  Phạm Thanh Phong
  Không Đ          

      
Trần N Phương
  Nhớ Xuân Xưa          

      
Trần N Phương
  Gương Mặt Trái Xoan

      
NQ
  Ngỡ Ngàng NXuân

      
Lâm Minh Tài
  Xuân Tri K          

      
Lâm Minh Tài
 Mùa Xuân Đó Phút Tình C  

     
Cô Kim Thành
 Trăng Ngủ Quên

      
Cô Kim Thành
  Nỗi Nhớ Chiều Cuối Năm

      
Võ Ngọc Thành
  Phác Họa

      
Võ Ngọc Thành
  Dấu n Tình Q

      
Anh Thy
  Quả Dưa Ngày Tết

      
Nguyễn Thị T
  Tưởng Nhớ

      
Thi Thi
  Xuân Tha Hương

      
Nguyễn Thị T
  Mùa Xuân Và Nỗi Nhớ

      
Trần Đình Thọ
  Chúc Mừng Năm Mới

      
N Trưởng Tiến
  Q Hương Tôi Nỗi
      
Chờ Mong

      
Nguyễn Tính
  Xuân Viễn X

      
Nguyễn Tính
  Tháng Giêng Ơi

      
Lương MTrang
  Em Có Biết

      
Nguyễn Thục
  NCọp Lên Ngôi
     
Tú Trinh
  Xuân - Vẫn m Lòng

      
Thượng Tọa Thích Ngộ T
  Thương Nhớ Ơi !
      
Nguyễn Thị Thanh T
 Tình Xuân Đất Khách

      
Du Sơn Lãng T
  Xuân Gợi CHương

      
Du Sơn Lãng T
  Ca Khúc Mùa Xuân

      
Lê Duy Vũ
 


Văn

 

  Bóng Nắng Xuân
       Nguyên Bông
 
 Những Vần TVụn Gẫy
       Nguyễn Tấn Ca
 
 Nỗi Nhớ Cuối Năm
       Trần Thị Chất
 
 Những Ngày Giáp Tết
       Lê Thị MChâu
 
 Hạt Giống Đang Nảy Mầm
       Phan Phụng Dung
 
 Mái NXưa
       Tâm Đoan
 
Tôi Ơi Đừng Tuyệt Vọng
     
 Lê Thị Ngọc Hà
 
Bông Cải
     
 Huỳnh Trịnh Tuyết Hoa
  Hơi Thở Mùa Xuân
      
 Nguyễn Thị Tuyết Hoa
  Mưa Cuối Mùa
      
 Nguyễn Thị Tuyết Hoa
 
Tiếng Vọng Trên Ngàn
     
 Tường Hoài
 
Giây Phút Giao Thừa
     
 Lý H
  Nơi Trái Tim
       Nguyễn Quang Lộc
 
 Tạm Biệt...
       Thanh Mai
  Trên Nỗi Nhớ Thương Đau   

      
Nguyễn Hữu Nghĩa
  KNiệm...Vui
     
 Phan Kiều Oanh
  Mai Hương Xuân   

     
 Topa  Panning
  Chào Bảy Mươi   

      
Trương Thanh Sơn
  Phần Thưởng
     
 Lâm Minh Tài
  Nơi Đàn Chim Bay V Tìm
       
Hơi

      
Nguyễn Hữu Tài
  Đám Ma Người Ngoại Đạo
     
 Hoàng - Thanh
  Xúc Tép 

      
Dương Công Thi
  Em Tôi Đã Ra Đ

      
Hà Thị Thu Thủy
  Buồn Vui Đời Lính TT

      
Nguyễn Tính
  Những Con Đường Dưới
     
Chân Tôi
       Nguyễn Đôn Huế Trang

 

 

 

Thư từ, bài vở, hình ảnh hoặc
ý kiến xây dựng, xin liên lạc:

 
diem27thuy@yahoo.com

 



 

 

 

 

 

 

 


 

 

 

 Núi vọng phu, một chiều gió lộng khói đá liền mây gió lay loạt đám sơn tòng, chim hồng hộc hoảng hốt kêu vang vỗ cánh tung bay tìm chốn nương thân, tránh đi cơn cuồng nộ của đất trời.

 

Bầu trời xám xịt mây giăng khắp đồi cao lũng thấp gió loạn cuồng âm thanh rờn rợn như trời sắp đổ mưa. Trên triền dốc hướng về xuôi có một người vịn cây lần theo lối mòn đi xuống. Trong một buổi chiều âm u gió lộng mây giăng, có một người lạc loài đơn độc dấn thân vào chốn sơn lâm cùng cốc này. Người lữ hành, một gã trung niên đầu bù tóc rối … áo bạc màu sờn vai ba lô nặng trĩu. Chiếc nón lá tả tơi nghiêng về phía gió.

Bước chân xiêu vẹo lần theo lối truông, vịn từng nhánh cây đi xuống dốc, âm thanh cuồng nộ đuổi theo từng bước chân của kẻ lữ hành.

 

Gió vẫn rung cây xô loạt cả trời chiều…Khi gã lữ hành bước chân lên một phiến đá chẳng may trợt chân ngã chúi về phía trước, lần theo triền dốc rồi ngất lịm đi …

 

Khi gã trung niên râu tóc rối bù bừng con mắt dậy thấy mình nằm trên một chiếc chiếu cạnh bên bếp lửa đang cháy bập bùng. Có tiếng ai đó reo lên.

-Ông đã tỉnh rồi. –

Gã gượng dậy, nhưng mình mẩy ê ẩm như ai dần. Một bàn tay đặt trên vai gã. Một giọng nói êm như ru:

-Năm im, ông còn yếu lắm!-

Để tôi lấy nước ông uống cho khỏe.

- Cảm ơn cô.

Gã nhận bi đông nước từ tay cô gái uống một hơi.

 

Tỉnh táo một chút, gã gượng dậy ngồi tựa lưng vào vách nứa, đưa mắt nhìn ân nhân. Dưới ánh lửa bập bùng gã không khỏi ngạc nhiên. Trước mắt gã một cô gái rất đẹp, đôi mắt to đen ẩn dưới hàng mi dài, nước da trắng mịn, phớt hồng. Dưới ánh lửa mồ hôi làm tô thêm vẽ đẹp hồ mị của cô gái. Một vẽ đẹp mơ hồ bóng khói hình sương.

Cô gái nhìn gã.

- Chắc ông đói lắm ăn gì một chút.

Gã chỉ biết ngoan ngoãn gật đầu.

 

Một ngày dài đói lã. Sau khi ăn một bát cơm với cá hố nướng. Gã thấy khỏe trong người, Gã kéo áo lau mồ hôi…

Cô gái bỏ thêm mấy thanh củi vào bếp lửa, lửa bừng lên sáng một gốc lều.

- Làm sao cô cứu đem tôi được về đây?

- Không phải tôi. Có hai người thợ rừng, trên đường xuống núi gặp ông nằm bất tỉnh, họ cõng ông lên đây…

Thấy ông không sao, gởi tôi chăm sóc giúm vì họ ở xa không mang theo được.

- Hai anh ấy đâu rồi cô?

- Họ đi rồi

- Còn mình cô ở đây?

- Thì sao?

- Cô đừng hiểu lầm …Nếu không có hai anh ấy và cô chắc tôi chết trong rừng .

- Tôi không biết?-

- Đây là nhà trại hay xủa cô?

- Cả hai

- Tôi thấy cô không giống người ở nương rẫy

- Vì sao?

- Cô đẹp. Dáng cô sang, giống người thành phố

- Ở đâu cũng có người đẹp người xấu, nhưng phong cách thì không thể giống nhau được.

- Ông nói chuyện hay lắm. Mà ông đi đâu lạc đến đây, hay ông là thợ rừng?-

- Tôi dân đi điệu tìm trầm bị lạc

- À ra vậy

- Nhóm chúng tôi có bốn anh em. Tôi người mới, anh em giao cho tôi ở trại lo cơm nước, còn ba người kia đi dặm núi tìm trầm. Thường sáng đi tối về trại, nhưng lần này họ đi ba ngày chưa trở lại tôi đợi thêm ba ngày nữa họ cũng chưa về.

 

Tôi đành một mình tìm đường xuống núi. Nhưng cũng bị lạc đi lòng vòng mãi trong rừng, hôm nay ra đến đây thì gặp nạn …

Cũng may nhờ bạn của cô cứu chứ không tôi cũng tiêu

- Họ không phải bạn tôi.

- Vậy sao? Không biết ba người bạn của tôi giờ thế nào!

- Đừng lo. Có lẽ giờ họ đã về nhà trước ông rồi cũng không biết chừng.

- Nghe cô nói tôi đỡ lo.

Cô gái bỏ thêm củi vào lửa.

 

- Những ngày đi lạc trong rừng ông sống bằng cách nào?

- Sáng nấu cơm xong tìm đường đi, thường đi dọc theo suối xuôi theo dòng nước chảy...(Người đi rừng, thường đi gần suối để có nước tắm giặt ăn uống. Bất đắc dĩ lắm mới đi xa suối). Khi nào muốn ăn cá thì bắt cá, ăn rau hái rau

- Ông câu cá?

- Không, tôi bắt cá bằng tay không

- Làm sao bắt được. Hay vậy!

- Trong nhóm chúng tôi có một anh bắt cá tay không đại tài, tôi bắt chước anh ấy, cũng bắt được nhưng thua xa...Gặp chỗ nhiều cá anh ta bắt, một lần kho bốn người ăn một ngày không hết. Còn tôi chỉ nấu đủ một ngày thôi.

- Ông bắt cá bằng cách nào!

- Cũng dễ thôi. Lội xuống suối lấy hai tay đập lùa cá vào hốc đá, cá hết đường thaót thân mình bắt. Bắt được cá phải bóp cho chết chớ không dễ sẩy lắm.

- Ban đêm ông ngủ một mình chắc sợ lắm?

- Ban đêm treo võng trên cây. Thiếp ngủ chứ đâu dám ngủ say cứ chập chờn nửa thức nửa ngủ. Sợ đủ thứ. Rắn rít cọp beo nhất là muỗi mòng.

- Sao không đốt lửa?

Hồi ở chung bốn anh em đêm nào mà không đốt lửa. Nhưng một mình đốt sợ lắm, mình ở chỗ sáng nhìn ra chung quanh đều bóng tối. Ghê lắm ...

- Ông nói cũng phải

- Cũng may nhờ hai anh thợ rừng và cô cứu tôi, nếu không lạc trong rừng lâu ngày thành Xà Niên mất.

Cô gái mở to mắt ngạc nhiên.

- Thành Xà Niên là sao hở ông?

Người ta kể trước đây có người ngậm ngải tìm trầm bị lạc đường; ăn nhằm trái độc mọc lông lá đầy mình như khỉ, hóa thú. Người ta gọi là Xà Niên. Tuy bên ngoài hóa thành dã thú, nhưng tâm hồn vẫn là con người. Bởi vậy anh ta tìm về làng nhưng dân làng không biết đành đuổi anh ta đi.

Anh ta đành trở lại rừng. Từ đó chiều chiều anh leo lên mỏm đá cao hướng về làng hú lên những tiếng kêu thảm thiết nghe đến buốt lòng.

Đá cũng tan thành lệ !!! Cô gái ngậm ngùi

- Tội ông ta quá!

Gã định nói đời tôi lâu nay có khác chi con Xà Niên. Nhưng nghĩ sao lại thôi. Gã chợt nghĩ đến hai câu thơ của một nhà thơ nào đó đã vận vào đời gã một cách tệ hại đáng buồn. Tội nghiệp.

Đời tôi đau khổ đủ điều

Từ khi thơ dại chịu nhiều đắng cay.

 Cô gái cho thêm vài nhánh củi khô lên bếp lửa hồng.

- Thôi cho ông đi nghỉ...Mai còn tìm đường về quê ăn tết.

- Nghe nhắc đến tết tôi mới nhớ.

- Hổm rày tôi quên mất ý niệm thời gian.- Mãi nói chuyện tôi quên mất. Tôi chưa biết tên cô.

- Tôi tên Thục Đoan.

- Thục Đoan – Tên cô hay lắm ¡

- Tôi biết ông sẽ nói vậy

Nói xong cô gái nhìn gã cười. Từ lúc gặp nhau đến giờ mới thấy cô gái cười nụ cười rất xinh dễ làm choa đảo lòng người.

 

Thục Đoan đi vòng qua bên kia bếp lửa. Gã ngước mắt nhìn theo. Dáng người nhỏ nhắn trên phím lưng thon, mái tóc buông dài như triền thác đổ làm ngẩn ngơ lòng gã phong trần.

Thục Đoan ngã mình cuộn tròn trong chiếc chiếu như con tầm chuôi vào kén.

Gã ngồi khoanh tay trên hai đầu gối nhạt miệng một cách kỳ lạ, gã hết thuốc lá hổm rày, phải chi có một điếu. Gã đứng lên làm vài động tác tay chân hít thở đều thấy trong người dễ chịu. Lần rà hé cửa nhìn trời. Trời trong vắt không gợn một bóng mây. Trăng hạ huyền hao khuyết treo lơ lửng trên ngọn cây, trên bầu trời ngàn sao thắp nến lung linh.

Ông trời như giỡn chơi. Mới hồi chiều gió lộng nghiêng cây như sập trời đến nơi.. Vậy mà giờ đây yên bình đến lạ...Gã khép nhẹ cửa quay vào nhìn về phía cô gái - Thấy Thục Đoan nằm xa bếp lửa, đắp manh chiếu mong manh sợ không đủ ấm – Gã mở ba lô lôi ra cái mền đắp lên người Thục Đoan, sửa lại gọn gàn cho cô gái.

Dường như Thục Đoan đã ngủ say. Trở về chỗ cũ ngã lưng nằm suy nghĩ mông lung một lúc rồi thả hồn chìm vào cõi mênh mông.

 

Sau ba đêm thao thức chập chờn. Đêm nay yên tâm ngủ say một cách ngon lành. Bừng con mắt dậy ánh nắng len qua khe cửa, gã ngồi dậy vướng víu chiếc mền. Chiếc mền đầu hôm gã đắp cho cô gái, giờ đắp trên người gã. Gã chợt nghe lòng bâng khuâng. Gã đẩy cửa bước ra ngoài sân. Ánh nắng xuyên qua màn sương mờ tỏ trên nương, mấy cây điệp tàu nở hoa vàng rực; chim chóc gọi nhau ríu rít chuyền cành vui đùa trong nắng sớm. Hoa dã qùy váng rực cuối sân. Cái lạnh se se vừa đủ nhớ nhung.

 

Gã nghĩ chắc Thục Đoan quanh quẩn đâu đây, đưa tay lên làm loa gọi. Chỉ có tiếng vọng lại của núi rừng chìm vào trong sương.

Gã vào lều ngồi đợi đến khi mặt trời lên đến ngọn bạch đàn. Chưa thấy cô gái trở về. Gã đứng lên xếp mền bỏ vào ba lô, một tờ giấy rơi ra nhặt lên đọc.

- Chúc ông lên đường bình an gặp lại bạn bè, ăn tết vui vẻ, có duyên sẽ có ngày chúng ta gặp lại Thục Đoan.

Gã thẩn thờ hai mắt cay cay. Xếp hành trang bỏ vào ba-lô, xếp lá thư bỏ vào túi cẩn thận.

Khoác ba lô lên vai bước ra sân nhìn lại căn lều tranh lần cuối cùng. Nơi kỳ ngộ với một cô gái xa lạ mà thân thương.

Từ nay trên đường đời gã mang theo hình bóng người ơn, một hình bóng không dễ gì quên.

Gã vẫy tay - từ biệt Thục Đoan.

Gã lầm lũi đi trong nắng sớm sương mờ...

 

Trong khi mùa Xuân đã về trên đỉnh núi vọng phu.

 

 

 

 

Tường Hoài
Ninh Hòa đầu Xuân 2010

 

 

       

 

 

             

 

 

 

 

 

Trang XUÂN 2010- Văn Học Nghệ Thuật Và Quê Hương