|
ĐẶC
SAN
KỶ
NIỆM
5
NĂM
(2003 - 2008)
 
Bất ngờ cuộc gặp gỡ tháng Năm
Bắt đầu bằng một sự t́nh cờ: T́nh cờ biết được có một nơi tập hợp
người Dục Mỹ - Ninh Ḥa đang sinh sống và làm việc ở khắp nơi trên
Trái Đất, có một không gian ảo nơi những con người phần lớn chưa
hề biết mặt nhau này tâm t́nh, chia sẻ và hướng về quê hương. Kỳ
lạ thay, hai tiếng “quê hương” có sức lay động mănh liệt, nó khiến
người ta gác hết mọi việc để quay về nơi ấy. Và, những điều bất
ngờ liên tiếp diễn ra…
Thục
Minh đă dừng lại mọi việc và dán mắt vào máy tính cả buổi
chiều qua buổi tối để khám phá trang web
www.ninh-hoa.com, nơi lưu giữ những ǵ đẹp đẽ, thú vị nhất về
quê hương Dục Mỹ - Ninh Ḥa, khi t́nh cờ biết được nó; rồi xuyên
đêm hồi tưởng và ghi lại những ḍng tâm tư về mảnh đất Dục Mỹ khô
cằn, gửi chúng đến đầu mối liên lạc của những người con ra đi từ
mảnh đất này. Tiếp nhận bức tâm thư gửi bằng con đường điện tử
hiện đại là một chú Thành nào đó ở tận bên kia nửa ṿng Trái đất.
Lạ ghê, “chú Thành nào đó” có quen biết bao giờ, bỗng dưng trở nên
thân thiết. Chú vội vă gửi “tốc hành” sang Singapore hai quyển Đặc
San 5 năm của Hội đồng hương Ninh Ḥa, một quyển tặng TM, c̣n
quyển kia th́ nhờ TM mang về tặng bà con Ninh Ḥa tại Sài G̣n. Hôm
nhận được món quà Chú gửi, thấy nó nặng quá, tiền cước phí đến hơn
23 USD, TM nhủ thầm: “Quái, cái ǵ nặng thế này? Anh chàng bưu tá
chắc phải vất vả lắm mới bỏ được cái gói này vào hộp thư của ḿnh
đây!” Thật không ngờ, quyển Đặc san của chúng ta “hoành tráng” quá.
Nó nặng có lẽ không bởi độ dày gần 600 trang, mà bởi nó chuyển tải
trên ḿnh quá nhiều tâm t́nh và kỷ niệm.

Rồi TM về Việt Nam hôm 29.4. Ngày 30.4 trời mưa rả rích không đi
đâu được, dù trong bụng đă lên kế hoạch sẽ mang quyển sách sang
nhà cô Thu Thủy, là Hội trưởng hội đồng hương Dục Mỹ - Ninh Ḥa ở
Sài G̣n. Nhà của cô Thủy th́ TM không lạ ǵ, đă đến đó nhiều lần
dù chưa gặp Cô, và nhiều năm rồi cái địa chỉ
đường Ngô Gia Tự cũng
trở thành dĩ văng bởi ít lui tới. Nhưng tệ thật, số điện thoại của
Cô mà chú Thành ghi cho thi lại để ở Singapore mất rồi, ở nhà th́
không có Internet để mở email. Bồn chồn không biết phải làm sao v́
sợ thất hứa th́ cô Thủy gọi điện thoại đến. Chu choa ơi, mừng hết
biết!

Hàng sau: Cô
Phạm Thị Thục, Cô Lê Thị Đào,
Vợ chồng Cô Chú Toàn - Hương
Hàng trước: Cô Nguyễn Thị Phương Hiền,
Cô Hoàng Thị Lan, người viết Thục Minh,
và Cô Thu Thủy
Sáng 1.5, TM đến nhà cô Thủy, đă có hai người đồng hương đến trước
là cô Nguyễn Thị Phương Hiền và cô Phạm Thị Thục, một người từ
Ninh Ḥa, một người từ Dục Mỹ. Hay nhỉ, có người tên giống ḿnh,
tên Thục. Tên này xưa nay hiếm, mà cái ǵ hiếm th́ quư (không biết
có đúng không!). À, tên cũng “nghèo” như nhau nữa chứ, chỉ có 3
chữ trong đó có một chữ “Thị” to tướng, chỉ khác cô ấy họ Phạm,
ḿnh họ Nguyễn. Ngày xưa đi học tiếng Pháp, bị cô giáo chê “Ba mẹ
em keo thế! Đặt cái tên con cũng hà tiện!”; c̣n tụi bạn học lúc
nào buồn chúng nó lại gọi là “Thị Thụt”, hoặc “Thụt ra Thụt dzô”.
Chán ghê! Giờ tự nhiên gặp người đồng hương lại giống tên, đỡ tủi!
Bây giờ biết thêm trong Hội c̣n có chú Nguyễn Thục đang ở Hoa Kỳ
nữa.
------->>>

|
N ăm người phụ nữ (có thêm Mẹ cô Thủy từ Canada về chơi nữa) đang hàn huyên
chuyện ngày xưa ngày nay của Dục Mỹ-Ninh Ḥa-Sài G̣n th́ một “người đàn
ông quư hiếm” là chú Lê Lầu, người Ninh Ḥa, xuất hiện. Xin thông báo rơ,
chú Lê Lầu không có bà con “dây mơ rễ má” ǵ với chú Lê Lai, người đàn ông
lịch lăm xuất hiện ở vị trí thứ hai với “Lời giới thiệu” trong quyển Đặc
San của chúng ta cả. Chú Lầu say sưa tỉ mẫn lật từng trang trong cuốn Đặc
San để t́m người quen, người thân mà năm tháng đă làm xa dần những khoảng
cách, để gặp lại họ qua những kư ức, tâm t́nh trên trang giấy. Vậy là, câu
chuyện của những người đồng hương Ninh Ḥa vào ngày 1.5 được chuyển sang
một đề tài khác, đề tài “đố em”: Các Cô Chú
“đố” nhau xem ai nhớ được nhiều kỷ niệm, nhiều con người, nhiều năm tháng
của mảnh đất Ninh Ḥa! Nói “đố” là nói cho vui, chứ thật là các Cô Chú
nhắc lại những câu chuyện, mỗi câu chuyện lại liên quan đến những con
người, những địa danh, những năm tháng. Rồi những con người đó, những cái
tên đó, những ngày tháng đó lại vắt ngang qua những con người khác, những
địa điểm khác, những ngày tháng khác…
X em ra, câu chuyện “dắt dây” này sẽ không bao giờ chấm dứt, mà chung quy
lại th́ TM thấy nó xuất phát từ một nơi, đó là
ngôi trường Trung học Trần B́nh Trọng. Có lẽ hầu hết những
người sinh ra và lớn lên ở mảnh đất Ninh Ḥa đều ra đi từ mái trường này.
TM cũng vậy. Nhưng trường Trần B́nh Trọng ngày TM vào học đă có một cái
tên khác: Trường Trung học Nguyễn Trăi.

Chú Lê Lầu, Cô
Phạm Thị Thục,Cô
Hoàng Thị Lan,Cô Nguyễn Thị Phương Hiền,Cô
Lê Thị Đào,
Thục Minh, Vợ chồng Cô Chú Toàn - Hương
Từ mái trường này ra đi hôm nay gặp nhau không chỉ có những người từng là
học sinh, mà c̣n có cả một người Thầy, đó là cô Lê Thị Đào. Cô Đào đă rời
Trường tự năm nảo năm nao mà TM không có hân hạnh được học với Cô. Trông
cô thật hiền từ, vui tươi dù đă phảng phất nét đẹp tuổi tác! Những Cô Chú
có mặt ở buổi gặp gỡ, có cô Hoàng Thị Lan, cô
Nguyễn Mộng Dung và vợ chồng cô chú Toàn Hương (anh Toàn là em của chị
Trần Thị Nết) nữa, mọi người đều gọi
cô Đào là “Cô”, và tất cả có chung một câu chuyện về trường Trần B́nh
Trọng mà TM cũng có phần can dự, bởi một số cựu học sinh Trần B́nh Trọng
trở thành Thầy Cô giáo của TM ở trường Nguyễn Trăi bây giờ…

Chú Lê Lầu, Cô
Phạm Thị Thục,
Cô Hoàng Thị Lan,Cô Nguyễn
Thị Phương Hiền,Cô Lê Thị Đào,
Vợ chồng Cô Chú Toàn-Hương và Cô Thu Thủy
“Cuộc gặp gỡ tháng Năm” của những người con Ninh Ḥa ở Sài G̣n chắc là kéo
dài, dài lắm, chắc sẽ không chỉ bó hẹp trong phạm vi cái huyện Ninh Ḥa,
mà lan ra khắp mọi miền đất nước và sang cả châu Mỹ, châu Âu…, bởi người
Ninh Ḥa đă có mặt khắp trên Trái Đất. Rất tiếc, TM đă phải chia tay sớm
với các Cô Chú v́ chương tŕnh Họp mặt truyền thống Lớp Đại học của TM năm
nay cũng diễn ra đúng ngày 1.5. Đành hẹn những dịp sau.
Xin chân thành cảm ơn những điều t́nh cờ, những điều bất ngờ giản dị mà
Thục Minh may mắn có được trong đời. Giờ đây, Thục Minh đă có thêm một nơi
để chia sẻ, để thấy gắn bó hơn với mảnh đất khô cằn đă sinh ra và nuôi
dưỡng Thục Minh cho đến ngày hôm nay.
Xin cảm ơn chú Thành, cô Thủy và những Cô Chú khác đă tạo nên và thắt chặt
một sợi dây thân ái và đoàn kết của người Ninh Ḥa chúng ta.
Thục
Minh
(Singapore, đêm 10.5.2008)
N guyễn
Thị
Thục
Vườn
Hoa Văn Học
Nghệ Thuật

www.ninh-hoa.com
|
|