
S |
ự sống lúc nào cũng chấp nhận ta, nó chỉ chờ ta tự chấp nhận chính ḿnh
mà thôi. Tha thứ không có nghĩa là bỏ qua hết những ǵ ta đă làm, hoặc
tưởng tượng rằng một ngày nào đó những nỗi đau trong kư ức rồi sẽ dần dần
biến mất. Nó chỉ có nghĩa là ta ư thức được màn lưới chằng chịt nối liền
của nhân duyên, của những điều kiện đă tạo nên hành động của ḿnh. Và
nhờ sự hiểu biết đó, ta sẽ biết thương ḿnh và người khác hơn.
Bạn đang muốn chạy trốn quá khứ, bạn muốn loại bỏ h́nh ảnh người đă làm
bạn đau khổ ra khỏi tâm trí ḿnh? Đôi khi bạn muốn trừng phạt những
người làm cho bạn khổ. Bạn không có khả năng tha thứ cho người làm bạn đau
khổ bởi v́ những lời nói hoặc hành động mà người đó đă làm tổn thương bạn,
đă làm cho con tim bạn nhói đau một khi nghĩ tới. Sau một thời gian lâu,
bạn nghĩ rằng bạn đă tha thứ được cho người đó rồi, vết thương trong ḷng
bạn đă lành rồi, nhưng khi phải đối diện với người làm cho bạn đau khổ th́
bạn thấy sự buốt nhói vẫn c̣n. Bạn chưa thể tha thứ.
Những nỗi khổ mà
người đó gây ra cho bạn vẫn c̣n ảnh hưởng đến đời sống của bạn trong hiện
tại và cả trong tương lai. Làm sao chúng ta có được một sự tha thứ chân
thật và buông bỏ được quá khứ đau thương kia? Cũng như ta vẫn biết được
“Quá khứ không truy tầm, tương lai không ước vọng, chỉ có hiện tại ta
đang sống là đáng chiêm ngưởng”.
Sự tha thứ chân thật là thấy được những nỗi khổ đau của người kia, thấy
được những ǵ họ làm đều có nguyên nhân xa từ những tập khí không lành mà
do môi trường sống của bản thân người đó tạo nên, hay được thừa hưởng từ
những hạt giống của ông bà, cha mẹ người đó trao truyền. Và thật sự họ
không muốn làm những điều như vậy, thật sự họ không muốn làm tổn hại đến
chúng ta. Họ là người gây ra những lời nói đó, những việc làm đó, nhưng họ
cũng chính là nạn nhân của những ǵ họ nói và làm. Khi thấy được những
điều này th́ sự tha thứ, t́nh thương có mặt rất tự nhiên trong ḷng của
chúng ta. Và sự tha thứ, t́nh thương này chính là nước từ bi thanh lương
sẽ làm lành những vết thương mà người kia đă làm cho ta đau khổ.
Nhưng để thấy được những điều này chúng ta cần có nhiều thời gian thực
tập và nh́n sâu, trước hết chúng ta cần nhận thức rơ thân và tâm ta là
những ḍng chảy linh động, thay đổi không ngừng. Và sự thay đổi này luôn
luôn bị tác động bởi môi trường xung quanh. Nếu ta sống trong môi trường
lành mạnh, mọi người biết thương yêu giúp đỡ nhau, th́ những phẩm chất yêu
thương, nâng đỡ ấy sẽ đi vào con người chúng ta, và nó biến thành một phần
trong đời sống của chúng ta. C̣n ngược lại nếu ta sống trong một môi
trường mà sự bạo động, ḱ thị, lên án, trách móc… quá nhiều th́ ta cũng bị
ảnh hưởng bởi những năng lượng này. Tâm hồn ta sẽ khô héo, thân thể ta sẽ
mỏi mệt bởi v́ mỗi ngày ta phải tiếp nhận quá nhiều những năng lượng không
lành như thế.
Ta sẽ thấy điều này rất rơ đối với những đứa bé sống trong một gia đ́nh
hạnh phúc, và một đứa bé sống trong gia đ́nh mà ba mẹ thường hay căi vả,
mối bất ḥa thường xuyên xảy ra. Đứa bé được sống trong một gia đ́nh hạnh
phúc, bố mẹ thương yêu nhau th́ con trẻ sẽ thừa hưởng được những năng
lượng lành này. Đối với con trẻ cuộc sống là niềm vui và gia đ́nh là mái
ấm thật sự. C̣n ngược lại, ở trong gia đ́nh là một cực h́nh v́ phải nghe
ba mẹ căi vả nhau. Và khi lớn lên tâm tính của các con trẻ, cách hành xử
của các em sẽ mang theo những dấu ấn mà người lớn đă vô t́nh chạm khắc
trên tâm hồn bé thơ của các em. Nếu được những dấu ấn của ḥa ái, yêu
thương th́ các em sẽ hành xử với những người xung quanh theo cách ḥa ái,
yêu thương. Nếu những dấu ấn là bạo động, hận thù th́ các con trẻ cũng sẽ
hành xử với những người xung quanh theo phương thức hận thù và bạo động.
Các con trẻ là nạn nhân của môi trường sống chung quanh các em. Và các em
này là ai? Các em này chính là chúng ta. Các em này là con chúng ta, là
cháu chúng ta. Các em này chính là những người làm ta đau khổ.
Hiểu được điều này th́ tha thứ, yêu thương sẽ có mặt dễ dàng trong ḷng
chúng ta. Và chúng ta sẽ tha thứ được cho những người làm ta đau khổ. Điều
này diễn ra một cách tự nhiên, không g̣ ép khi tuệ giác trên có mặt. Chúng
ta không có khuynh hướng trừng phạt hay lên án một ai nữa. Và ta muốn cho
những người xung quanh ta có được một nếp sống hiền ḥa, yêu thương. Bởi
v́ ta biết những ǵ ta suy nghĩ, nói hay làm đều để lại những dấu ấn trong
ḷng chúng ta và những người xung quanh ta. Luôn luôn cần phải hiểu
rằng: Ai cũng có lỗi lầm. Vấp ngă rồi đứng lên.
Tha thứ là sự biểu hiện của tâm từ bi, nó giúp chúng ta vượt qua những khó
khăn để quên đi những ǵ không được tốt đẹp. Nó giúp ta giải thoát khỏi
những phiền muộn, khổ đau do chất chứa cảm xúc hờn giận và sự hoang mang
lo sợ. Nếu chúng ta là người có hiểu biết th́ ta sẽ nhận ra rằng khi tha
thứ cho một ai th́ người được lợi trước tiên chính là ta. Ta chỉ có thể
tha thứ và bỏ qua hết mọi lỗi lầm của người khác khi ḿnh đă thật sự vô
ngă, vị tha.
Đôi khi trong các mối quan hệ hay trong công việc hằng ngày, chúng ta
thường mất thời gian để đổ lỗi cho nhau. Như thế chính là chúng ta đă để
mất đi sự ấm cúng, tương hỗ trong quan hệ giữa con người với con người.
Tha thứ cho người ḿnh thương yêu là điều dễ dàng nhất chúng ta có thể làm
trên thế giới này. Hăy quư trọng những điều ḿnh có, đừng nhân thêm nỗi
đau, giữ khư khư ḷng vị tha mà không chịu ban phát.
Từ bỏ ḷng thù hận, ghen tuông, sự ích kỷ để tha thứ, để xoa dịu nỗi đau,
bạn sẽ thấy rằng làm điều đó không quá khó như ḿnh tưởng.
Con cần nên thực tập tha thứ. Cho con và cho người.

Xuân Kỷ Hợi
Bs
Lê Ánh
|