Cuộc
họp mặt hè của Hội Đồng Hương Ninh-Ḥa được tổ chức vào ngày 26
tháng 8 năm 2012 tại nhà Cô Sanh, Sharon, Massachusetts. Trước
đó một tuần lễ, tôi được Dương Bê, một học-tṛ cũ hơn 40 năm về
trước tại Trường Trần-B́nh-Trọng, Ninh-Ḥa, gọi điện cho biết
ngày, giờ, cũng như tinh-thần, ư nghĩa của cuộc họp mặt. Thế rồi
vài hôm sau, anh Lâm-Bổ; trưởng ban điều hành của Hội, thay mặt
Hội trực tiếp mời vợ-chồng tôi đến tham dự với tư-cách là khách
mời đặc-biêt. Thật là vui và xúc-động quá chừng, Vợ chồng tôi
vừa mới định-cư ở Mỹ được năm tháng…Mới chừng ấy thời-gian mà đă
nhớ nhà, nhớ quê hương da diết..Ở đất lạ quê người, ngôn ngữ bất
đồng, con-cái đi làm tối mịt mới về, lại vắng bóng người Việt,
cho nên buồn ơi là buồn. May thay, qua thông tin của Bê, tôi
được biết ở Boston có hội đồng hương Ninh-Ḥa, lại đến lời mời
ân-cần của Anh Lâm-Bổ, nên chúng tôi quyết-định tham dự với ḷng
mong muốn được gặp người đồng hương, gặp lại các em học-sinh cũ,
để được tha-hồ nói cười, tâm sự.
Sáng ngày họp mặt, Bê cùng vợ lái xe qua đón vợ chồng chúng
tôi để đến địa-điểm họp mặt. Xe chạy khoảng một tiếng đồng hồ
th́ đến nơi. Địa-điểm họp mặt là một ngôi nhà rất đẹp và khang
trang. Chủ nhà là vợ chồng em Sanh, một nữ sinh cũ của trường
Trung Học Ninh-Ḥa từ năm 1969 đến năm 1975. Khi chúng tôi có
mặt th́ mọi người hầu như đầy đủ. Gặp lại những em học sinh cũ
của trường Trung-Học Ninh-Ḥa từ những năm xa xưa, t́nh thầy tṛ
mới thắm thiết làm sao! Chúng tôi ôm nhau vui mừng vô hạn, nhắc
lại chuyện xưa, hàn huyên tâm sự …Đây là Hồ-Truyện, lớp đàn anh
của trường, nét mặt chả khác xưa là mấy, chi” già dặn hơn, phong
trần hơn, và tóc th́ cũng bạc nhiều hơn …Đây là Nguyễn-xuân-Hiếu
với đôi mắt lúc nào nũng như cười, tôi làm sao quên được, đặc
biệt là lúc nào cũng đội mũ v́ đầu tóc bay đâu hết, cũng như
Dương-Bê vậy.
“Thầy tóc bạc ôm tṛ bạc tóc”, thật Thú-vị vô cùng
Ngoài ra, tôi lại được gặp những đồng-nghiệp cũ, như anh
Trần-đức-Sô, anh Lê ngọc Năng, và những đồng hương lần đầu gặp
gỡ như anh Bổ, anh Mười Anh, anh Lương. Tôi lại được gặp các em
lớp đàn em của trường như em Sanh, em Mạnh…Thôi th́ những
kỷ-niệm xa xưa, những vui buồn thuở trước tuôn trào qua những
câu chuyện và nụ cuời rôm ră.
Khoảng 11 giờ rưỡi, anh Bổ mời tất cả mọi người vào pḥng
khách và cuộc họp bắt đầu. Lư do được tuyên bố: tổng kết hoạt
động, công khai tiền quỹ và giới thiệu ban điều hành mới;
nhiệm-kỳ này chức danh Trưởng ban điều hành và Thủ-quỹ do anh
Lương và cô Mạnh đảm trách. Ngoài chương-tŕnh
chung c̣n có một nội dung đặc-biệt cho hôm nay: Hồ Truyện thay
mặt cho Dương-Bê, Nguyễn-xuân-Hiếu, và một số các em ở những
tiểu-bang khác như: Lưu-thế B́nh ở New York, Phùng-như-Chương ở
Maryland, Đàm-quốc-Xin và Cao-Điền ở Florida, Dương-công-Quan ở
New Orleans, bày tỏ t́nh-cảm với người thầy cũ.
Truyện phát biểu giản dị, chân-thành, nhưng thắm đượm nghĩa
t́nh. Tôi lại được nhận các món quà ân t́nh của các em yêu quư
trao cho. Sau buổi họp mặt là tới phần liên-hoan, thôi th́ đủ
món ăn phong- phú và đượm t́nh quê nhà: đây nem chua
Thái-thị-Trực, đó chả cá Ninh-Ḥa, lại nào là bánh bèo, bánh
ướt..ôi ngon ơi là ngon và cũng đầy ư-nghĩa.
Ba giờ chiều, giờ chia tay đă đến, lại những cái bắt tay thân
mật, những cái ôm nhau thắm thiết, và chúng tôi cùng chào nhau
hẹn ngày tái ngộ.
Cuộc họp mặt lần này đă khiến tôi vô cùng xúc động về t́nh
nghĩa quê hương. Để kết thúc, tôi xin gởi đến các bạn đồng hương
những gịng sau đây :
“Biết nói ǵ đây, biết nói ǵ
Vạn lư tha hương ngộ cố tri
Tay nắm tay nhau ngh́n câu chuyện
T́nh nghĩa đồng hương thật diệu kỳ”
NGUYỄN
KHOA
THANH
Viết tại Brockton,
Massachusetts, ngày 29 tháng 8 năm 2012,
" Nguyễn khoa Thanh, Cựu Giáo-Sư
Trường Trung-Học Trần b́nh Trọng, Ninh-Ḥa".
Tôi đă gắn cuộc đời và sự-nghiệp của tôi vào đất Ninh-Ḥa thân
thương đầy Kỷ niệm suốt 15 năm (1960-1975).