

PHẦN 1:
Bệnh
Viện Nhi Đồng, đường Sư Vạn Hạnh, Sài G̣n. Bệnh viện Nhi Đồng Sài G̣n
khánh thành năm 1955, sau cuộc di cư 1954, là bệnh viện thực tập môn
Nhi Khoa với sự giảng dạy của nhiều giáo sư Pháp từ Đại Học Y khoa
Paris qua dạy như Giáo sư Laplanne, Marquézy, Clément, … Những năm
sau, trường Đại học Y Dược Sài G̣n phát triển, nhân viên giảng huấn
ngày càng nhiều, nhiều bác sĩ tu nghiệp ờ nước ngoài trở về, nên việc
giáo huấn cũng theo chiều hướng mở rộng nâng cao chất lượng cùng số
lượng. Các Giáo sư Việt Nam đảm trách mọi công việc thay thế các Giáo
sư Pháp trở về nước.
Sau này, khoảng niên khoá 1963-1964, khi sinh viên chúng tôi đi thực
tập tại đây, các Giáo sư Pháp không c̣n giảng dạy nữa. Giám đốc Bệnh
viện Nhi Đồng là Giáo sư Phan Đ́nh Tuân, Giáo sư Thạc Sĩ, trưởng Bộ
môn Nhi khoa Đại Học Y Khoa Sài G̣n. Bên cạnh Giáo sư Phan Đ́nh Tuân,
c̣n có Giáo sư Phạm Gia Cẩn, Bác sĩ Vũ Thị Thoa, và nhiều Bác sĩ Nhi
khoa như Bác sĩ Hà, Bác sĩ Liên ….
Khoa bệnh lư đầu tiên tôi đi thực tập, bắt đầu từ năm thứ
ba y khoa, là Khoa Nhi, Bệnh viện Nhi Đồng đường Sư Vạn Hạnh, Sài G̣n.
Khoa Nhi được phân chia ra nhiều phân khoa. Mỗi phân khoa có một Bác
sĩ Nhi Khoa phụ trách và một nội trú phụ giúp. Một số nhân viên cùng
một số y tá phục vụ cho từng phân khoa riêng biệt. Mỗi phân khoa có
nhiều bệnh pḥng được sắp xếp bệnh nhi theo từng lứa tuổi và tùy theo
từng loại bệnh lư khác nhau. Sinh viên được phân chia ra từng nhóm nhỏ
thực tập trong các bệnh pḥng của mỗi phân khoa. Sau mỗi tháng thực
tập tại một bệnh pḥng, các sinh viên được hoán chuyển qua thực tập
các bệnh pḥng khác.
Buổi sáng, mỗi phân khoa có buổi tŕnh bày và b́nh luận bệnh lư nhi
khoa của phân khoa ấy tại Đại Giảng đường của Bệnh viện.. Thường
thường các bác sĩ Nhi khoa hoặc các sinh viên nội trú của phân khoa
khoa tŕnh bày và thảo luận một hay hai trường hợp bệnh nhi đặc biệt
trong phân khoa của ḿnh để cho tất cả sinh viên đang thực tập học
hỏi.
Mới vào năm thứ ba, tôi chưa được học Trị Liệu Pháp (Therapeutics) và
chỉ biết qua về bệnh lư sơ đẳng. Hơn nữa, khám và điều trị một bệnh
nhi không phải dễ dàng như bệnh người lớn. Hiền và tôi được phân chia
vào thực tập ở một pḥng bệnh nhi 2, 3 tuổi. Bệnh pḥng này thuộc phân
khoa của Bác sĩ Thoa. Trẻ con 2, 3 tuổi đâu có biết nói năng ǵ cho
chính xác, chỉ biết la khóc…la khóc v́ đau đớn cơ thể, la khóc v́ sợ
sệt,… Những ngày đầu vào khoa Nhi, chúng tôi cố gắng t́m hiểu về bệnh
lư nhi. Gặp một anh bạn đồng hương N. H., sinh viên năm thứ năm (v́ có
5 sao thêu trên áo choàng bệnh viện) đang thực tập tại đây, tôi rất
vui mừng, yên tâm có một anh bạn lớp lớn hơn để được học hỏi thêm
trong thời gian thực tập tại đây. Tôi rất sung sướng và thầm nghĩ rằng
từ đây tôi sẽ dễ dàng trong việc học tập bệnh lư nhi khoa.
Hằng ngày, Hiền và tôi cùng đi đến bệnh viện rất đúng giờ và có khi
sớm hơn thường lệ. Lợi dụng thời gian đến bệnh viện sớm, tôi theo các
anh lớp lớn khám bệnh và học hỏi. Thông thường mỗi bệnh pḥng của phân
khoa có một sinh viên năm thứ năm hoặc năm thứ sáu, và trên nữa có một
nội trú phụ trách phân khoa. Trong bệnh pḥng, phân khoa của Bác sĩ
Thoa, nơi chúng tôi đang thực tập, có anh bạn đồng hương của tôi. Trên
anh bạn của tôi, có một sinh viên nội trú phụ trách phân khoa.
Tự biết vốn liếng bệnh lư nhi khoa của ḿnh c̣n quá ít ỏi, tôi tự nhủ
là phải cố gắng học hỏi, chịu khó t́m ṭi để rồi, một ngày nào đó, tự
ḿnh điều trị được bệnh nhi. Tôi say mê làm việc và thường công việc
hoàn tất sau 1 giờ chiều. Càng làm vất vả bận rộn bấy nhiêu, tôi càng
cảm thấy thích thú. Thấy tôi siêng năng trong công việc nên Hiền cũng
chiều theo ư tôi và cùng làm việc với tôi. Có lẽ anh bạn đồng hương
của tôi nhận thấy tôi chịu khó chăm chỉ làm việc nên vài hôm sau, mỗi
buổi sáng vào khoa, kư tên vào sổ thực tập của bệnh viện, anh gặp tôi,
chào hỏi qua loa, rồi với cái đà ấy, anh càng đều đều biến mất !? Càng
về trưa, các sinh viên khác cũng từ từ rút lui. Trong bệnh pḥng nhi
chỉ c̣n lại hai chúng tôi. Có Hiền cùng làm việc nên tôi cũng có phần
an ủi. Chúng tôi rán cố gắng làm xong mọi việc, để về nhà c̣n lo việc
đi học buổi chiều.
Công việc điều trị bệnh nhi đối với tôi c̣n quá mới mẽ. Sau mỗi buổi
thực tập ở bệnh viện, về nhà đọc sách, tôi cố t́m hiểu cách điều trị
bệnh nhi. Tôi viết ra từng công thức điều trị, học thật kỹ, để vào
khoa thực hiện điều trị bệnh nhi. Trong pḥng tôi đang thực tập, đặc
biệt có nhiều bệnh nhi tràn dịch màng phổi.
Nhớ lại trong hai năm đầu đi thực tập bệnh viện, tôi đă có những lần
thực tập thủ thuật chọc ḍ màng phổi trên những bệnh nhân người lớn bị
tràn dịch màng phổi dưới sự chỉ dẫn của các anh lớp lớn. Phương pháp
vô trùng luôn luôn được thực hiện trước khi tiến hành thủ thuật. Giờ
đây, trên các bệnh nhi, tôi nhờ một cô y tá pḥng, vổ về, ôm giữ bệnh
nhi để tôi thực hiện thủ thuật cho được dễ dàng hơn.
Khi bệnh nhi bị tràn dịch màng phổi từ Pḥng Ngoại Chẩn đưa vào bệnh
pḥng, có đầy đủ các thử nghiệm cơ bản như xét nghiệm máu, nước
tiểu,…, chest XRay (phim chụp ngực) thẳng đứng. Trên phim Chest XRay
thẳng đứng có dấu hiệu dịch tràn trong phổi, tôi chọc hút màng phổi để
rút ra dịch màng phổi. Dịch màng phổi được đưa đến Pḥng Xét nghiệm
làm kháng sinh đồ. Ghi chép đầy đủ vào hồ sơ bệnh nhi những thủ thuật
đă thực hiện, tôi viết thêm cách điều trị. Sau đó, anh sinh viên nội
trú xem qua lại tất cả những hồ sơ và thăm khám lại các bệnh nhi.
Trong vài ngày đầu, anh sinh viên nội trú cũng khá bận rộn với tôi.
Anh sinh viên nội trú là một mẫu người hiền lành và tốt bụng. Lúc nào
anh cũng vui vẻ và sẵn sàng chỉ bảo, giúp đỡ các sinh viên đàn em đang
thực tập tại đây. Ngoài việc học ở anh việc điều trị bệnh nhi, tôi c̣n
học được ở anh cách thức làm việc, tinh thần trách nhiệm và thái độ cư
xử với mọi người.
Điều trị bệnh nhi bị tràn dịch màng phổi lần đầu không phức tạp mấy.
Qua tuần lễ thứ hai làm việc, tôi cảm thấy quen dần với công việc. Gặp
vài trường hợp hơi khó giải quyết, tôi nhờ anh sinh viên nội trú chỉ
dẫn.
Mỗi ngày, trong bệnh pḥng, có những bệnh nhi mới được nhận vào với
bệnh lư hơi phức tạp. Về nhà, tôi đọc các trường hơp ấy, t́m hiểu và
ghi chép để vào khoa kiểm tra lại trên bệnh nhi, theo dơi kết quả điều
trị.
Rồi một tháng trôi qua, tôi luân phiên đến thực tập pḥng bệnh nhi
khác của khoa. Tôi không c̣n gặp lại được anh bạn đồng hương để có lời
tạm biệt.
Xem
PHẦN 2


Bác
sĩ Lê
Ánh