Thuở đó...
mình biết nhau
..."e...m"... nhớ lần đó Thu
người ví... em hoa lạ
xinh
xắn trong vườn xuân
Người bảo em dễ thương
trong trái tim của người
em ngoan như giòng suối
dịu mát vào hồn ai...
Em tựa... cơn gió nhẹ
mang hương Thu ngọt ngào
vào tim người rón rén
ươm tình mộng dễ thương...
Thu lại...
về rồi đấy
lác đác lá vàng rơi
chợt... sao thèm nghe lại
dịu dàng ...lời tình say
Nói với..." t...ô...i"... một lời
lời nào của tình ngây
của ngày xưa hoàng thị*
của thuở nào..y..ê...u.. em...
Để...chiều nay lối về
tình Thu chợt thiết tha
mùa Thu sao...quyến rũ
lã lơi dăm lá vàng...
Trần
Thị
Nết
(Cho Thu 9/06...
Viết theo một chuyện kể)
|