Bờ đê vỡ nước tràn ra xa lộ
Thành phố không biết bơi chết đuối giữa
đường
Nhờ thượng đế thương tình cho đôi cẳng
Tôi bỏ nhà ... Cơn bão rượt sau lưng
Như đã bỏ một lần khi mất nước
Trắng hai tay và sạch sẽ đôi chân
Còn đôi dép mang theo làm tài sản
Dẩm lên đường vô cảm lúc nửa đêm
Bám rất chặt dẫu đường xa trước mặt
Bám hụt hơi chân hỏng giữa đỉnh trời
Hai lỗ mũi chút tàn canh ngoi ngóp
thở phập phồng theo những giọt mồ hôi