Tội
nghiệp cho anh chủ nhiệm website Ninh-Ḥa.com của tôi,
cũng v́ cuốn sách đặc san số 3 này. Anh ta cứ năm ba ngày
là anh ta phone cho tôi hỏi thăm tôi đă nhận được cuốn
sách chưa.
Tôi nghĩ anh ta không chỉ phone cho riêng tôi không đâu mà anh
ta phone cho tất cả các anh chị đồng hương thân hữu những ai mà
không có dịp đi đến hội ngộ tại Orlando, Florida. Đặc biệt là
những người đồng hương ở tại Canada v́ là khi anh ta gửi những
cuốn sách đặc san đi khắp nơi cho đồng hương thân hữu th́ quê
hương thứ 2 của tôi đó là Canada đang đ́nh công về mặt vận
chuyển thư từ hàng hóa tức là bưu điện ngưng làm việc.
Ḷng tôi cũng rất nôn nao chờ đợi nhưng cũng đành bó tay biết
làm sao được đây. Anh ta cứ khăng khăng muốn gửi qua cho tôi một
lần nữa theo đường dây của các hăng tư nhân v́ anh ta thấy tôi
chờ đợi lâu quá nên anh chạnh ḷng. Tôi nói với anh ta không cần
thiết làm như vậy v́ càng chờ đợi lâu càng thêm hấp dẫn. Nhưng
tôi cảm nhận ra được trong giọng nói của anh ta qua điện thoại
không mấy ǵ vui ḷng cho lắm khi nghe tôi nói là tôi chưa nhận
được cuốn sách.
Với sự bận tâm nhiệt t́nh của anh ta đă làm cho tôi muốn nói láo
là tôi đă nhận được sách rồi nhưng làm như vậy là tôi đă dối
ḷng tôi làm không được.
Anh ta có nhắc qua trong cuốn Đặc san kỳ này có một người chị
đồng hương đă thưởng thức bài nhạc thơ (NỖI KHỔ MỘT D̉NG SÔNG)
của tôi đă nói lên tâm sự mà chị ta muốn nói từ lâu; đó là chị
Nguyễn Thị Hoàng Tiên tức là (Chị Phi Ṛm ở Nauy).Cảm ơn chị đă
thưởng thức và thương mến thằng Hổ này như thằng em khác cha
khác mẹ.
Tôi rất thưởng thức và hâm mộ những anh chị có tài hoa lỗi lạc
văn chương sắc bén thơ ca tuyệt vời, nhưng tôi chỉ tôn trọng,
kính trọng những người có t́nh có nghĩa mà thôi.
Đây tôi chỉ nói lên những ǵ mà riêng tôi cảm thấy làm đúng.
Thiên hạ thường nói:
Tiền không phải là vạn năng
Nhưng không tiền th́ năng năng bất vạn
Một người đă bỏ ra cả tiền lẫn t́nh của ḿnh cho đồng hương bằng
hữu vô lợi nhuận th́ tôi đây không c̣n ǵ để nói thêm chỉ nói
lên được 3 chữ là CẢM ƠN ANH:
Tôi nói ví dụ như thế này, chúng ta đi copy một tờ giấy, gửi một
lá thư cũng phải mất ít nhất là vài chục xu phải không các anh
chị. C̣n ở đây anh ta in ra cả mấy trăm cuốn sách rồi gửi đi
khắp mọi nơi cho các đồng hương thân hữu. Cuốn sách th́ nó nặng
như cục đá, như vậy sự tốn kém không phải là ít đâu các bạn ơi.
Cộng vào đó là có t́nh phone hỏi nhiệt tâm xem thử bạn bè của
ḿnh có nhận được sách đặc san chưa. Anh ta làm như vậy, anh
ta đă được ǵ và tại sao anh ta phải làm như vậy. Tôi nghĩ chúng
ta đều là những người thông thái sẽ hiểu được tại sao anh ta làm
như vậy, là v́ t́nh là v́ nghĩa v́ bằng hữu v́ đồng hương. Anh
ta không phải là một nhà triệu phú lắm của nhiều tiền. Tôi nghĩ
không mấy ai làm được điều này đâu. Có lắm lúc tôi nghĩ những
cuốn sách Đặc san của Ninh-Ḥa.com không thuộc về riêng cá
nhân một ai mà nó thuộc về xứ sở Ninh Ḥa - Dục Mỹ thân yêu dân
Việt hiền ḥa th́ chúng ta cũng nên có sự đóng góp phần nào về
mặt t́nh thần hoặc tài chánh vô điều kiện th́ mới đúng là một
người có t́nh với quê hương.
Một lần nữa tôi lại nhắc đến 3 chữ CẢM ƠN ANH.
Thôi bây giờ nói đến cuốn sách đặc san số 3. Tôi đang ngồi viết
bài văn này mà tôi chưa nhận được cuốn sách trong tay. Nhưng tôi
cũng đă đón ra được phần nào về cuốn sách này sẽ có rất nhiều
sự đặc biệt và t́nh nồng đậm đà sâu sắc hơn những cuốn đặc san
trước. Tuy đă vắng đi không ít những cây bút có máu mặt, những
khẩu đại pháo nổ vang khắp nơi, nhưng tôi tin tưởng bức tường
thành của xứ Ninh quê Mẹ muôn đời vững chắc. Ông bà ta đă từng
nói:(Cái nết đánh chết cái đẹp) tôi nhắc lại câu này tuy có
phần hơi quê thật nhưng nó có ư nghĩa bất biến. Cái nết là vĩnh
cửu, cái đẹp là tạm thời cũng như văn chương thơ phú chữ nghĩa
sắc bén như Lư Bạch như Đường Bá Hổ rồi cũng sẽ bị lăng quên
theo ḍng thời gian vào dĩ văng. C̣n cái t́nh cái đức cái nghĩa
cái ơn th́ muôn đời khắc cốt ghi tâm.
Cho nên một cuốn sách hay tuyệt vời phần chủ yếu không phải là
văn từ lăo luyện sâu sắc ba hoa mà là lời viết phải bằng con tim
bằng t́nh nghĩa chân thật của một con người.
Tôi có đọc qua
bài viết của cô giáo Lê Thị Đào về cuốn sách đặc
san số 3 này. Cô Đào có phần nào chạnh ḷng ngậm ngùi trong thoáng
chốc khi thấy trong mục lục của cuốn sách này đă vắng đi một số
cây bút quen thuộc từ trước (Đành quên sao). Chính tôi
cũng đă đoán ra được điều này từ lâu, nhưng ḍng đời vẫn măi cứ
trôi, thời gian không bao giờ ngưng lại. Cái ǵ đi sẽ đi, cái
ǵ đến sẽ đến. Tục ngữ có câu: (Sóng sau dồn sóng trước). Thời
nào cũng có anh hùng hào kiệt của thời đó. Nhưng điểm quan
trọng nhất là ta phải làm sao và làm như thế nào cho thế hệ sau
muôn đời kính trọng, như vậy mới có ư nghĩa. Chỉ có t́nh
người đối với t́nh người bằng sự chân thật của con tim th́ mới
làm cho đời sau luôn luôn tôn kính.