TẢN
MẠN
ĐẶC
SAN
NINH
H̉A
(KỶ NIỆM 5 NĂM 2003-08)

*
Người Xứ Vạn
Đọc Kỳ 1
Kỳ 2
Kỳ
3
Kỳ 4
Kỳ 5
Kỳ 6 Kỳ
7 Kỳ
8
Kỳ 9
Kỳ 10
Kỳ 11
Kỳ 12
Kỳ 13
Kỳ 13...
TẢN MẠN VỀ.... NÀNG DÂU NINH H̉A -WEBNH.COM
....
Bây
giờ tôi đi lạc vào vườn hoa của nhà chị Nguyễn Thị Giỏi với bài
"Cảm nghĩ của một người làm dâu Ninh Ḥa".
Í zhà, mở đầu là đă thấy muốn đ
ọc rồi v́ chẳng biết người phương
xa nghĩ về cái quê nội Ninh Ḥa như thế nào (?). Lại kèm thêm tấm
ảnh thời xuân tươi hết sức bắt mắt mà nxvạn chỉ dám nghĩ đây là
một người con gái rất hiền thục, với đôi mắt sáng, cái mũi cao cao,
g̣ má hây hây, nụ cười chúm chím, đôi môi trữ t́nh, mái tóc dài
như mái tóc thề buông xỏa phía sau và chiếc áo ca-rô độc đáo.... (cái
vụ khen này là phải xin phép anh NVThành đấy nha.... hihi). Với
gương mặt xinh đẹp như thế này th́ người con trai xứ Ninh thời ấy
như anh Thành chắc đă
'yêu là chết trong ḷng một ít'
hoặc đă
't́nh anh đă chết trong ḷng mắt
em' là phải quá rồi... Xin nâng ly chúc mừng anh chị đẹp đôi vừa
lứa...
Bây giờ xin tản mạn đôi chút về bài viết của chị Giỏi - hiền thê
của anh NVThành - trưởng
webNHoa.com mà
chúng ta đang có ngôi vườn thật xinh xắn khang trang để trồng hoa
kết trái...
Ối chào! mỗi lần tôi nghe người con gái nào đó đi lấy chồng xa,
nhất là lấy chồng ở xứ nhà quê th́ người viết bỗng sực nhớ đến hai
câu thơ lục bát của người con nhắn nhủ Mẹ:
"Má ơi đừng gả con xa
Chim kêu vượn hú biết nhà Má đâu!!!"
Mà thật vậy! Theo như hai câu thơ này th́ rơ ràng là người con gái
nào cũng không thích đi lấy chồng xa. Nhất là người con gái chốn
Sài thành lại càng không thích về chốn quê mùa nương rẫy như xứ
Ninh hay xứ Vạn của người viết. Ấy vậy mà chị Giỏi đă rất can đảm
muốn về
'làm dâu Ninh Hoà"
th́ người viết phải hết sức phục lăn. Chắc trong chốn trang WebNH
này c̣n có nhiều người đẹp cũng 'đi lấy chồng xa' nên cho nxvạn
phục lăn luôn một lần cho tiện.
Đọc bài viết của chị Giỏi th́ tôi thấy chị là một người con gái
chân thành và hiền thục, có sao nói vậy, không úp úp mở mở. Mới mở
đầu th́ chị đă thốt lên
"Bấy lâu nay tôi đọc văn thơ của các anh chị mà thầm thán phục,
anh chị có cả một bầu thơ văn c̣n tôi không được cái thiên tài đó
nên hôm nay mạo muội viết vài cảm nghĩ để các bạn có chuyện đọc
trong ba ngày Tết"...
Nghe chị nói vậy th́ tôi biết chị là người hết sức khiêm nhường.
Cái khiêm nhường này thường có ở những người đẹp để cho đấng phu
quân tiến lên rạng rỡ trước mắt mọi người. Nhưng thật sự
"phía sau một người đàn ông giỏi đều có một người đàn bà giỏi".
Vậy th́ chị Giỏi hổng muốn giỏi cũng hổng được v́ chị có người
chồng giỏi... huống chi chị lại được Mẹ Cha đặt cho cái tên Giỏi
th́ phải giỏi cho vui ḷng Mẹ Cha phải không chị?
Vào phần giới thiệu lai lịch của chị th́ người viết biết chị sinh
trưởng, lớn lên và đi học ở chốn Sài thành. Thật sự hồi xưa tôi
nghe ai sinh trưởng ở chốn Sài thành th́ tôi thảy đều nể phục. Bởi
ḿnh là dân quê mùa chính gốc mà trời thương cho 'lang bạt kỳ hồ'
vào tận chốn Saigon hoa lệ hay Ḥn ngọc Viễn đông chẳng khác chỉ
người lính nhảy dù từ trên trời rơi xuống một rừng rậm chẳng biết
mô tê ất giáp ǵ cả th́ không nể nang người Sài thành sao được!
Chị đă bước chân vào trường Luật năm 68. Lại nữa anh Thành đang ở
năm thứ hai bên Đại học Khoa học th́ thiệt là 'tréo cẳng ngỗng'
bởi một người là dân luật một người là dân toán, hai dân này đâu
có hợp rơ với nhau. Ấy vậy mà trời run rủi sao cho anh Thành vào ở
trọ ngay căn nhà đối diện với nhà của chị Giỏi để rồi 2 năm trôi
qua mà
't́nh trong như đă mặt ngoài c̣n e"
bởi anh Thành đi học về chỉ liếc mắt xéo xéo nh́n người đẹp ở căn
nhà đối diện mà lại không có được một lá thư t́nh hoặc chẳng bao
giờ có lời chọc ghẹo! Thấy anh Thành tỉnh queo như vậy tôi phải
phục lăn. Gặp trường hợp tôi mà ở gần nhà người đẹp nào đó như thế
này th́ chắc là
'hồn lỡ sa vào đôi mắt em'
rồi... hihi
Tôi phải phục cái tính 'phớt tỉnh ăng lê' hay cái tính 'tỉnh bơ'
giả bộ của anh Thành v́ theo lời của chị Giỏi cho biết th́
"v́ hoàn cảnh anh ra đi và trở lại ngỏ lời tâm sự và duyên nợ
chúng tôi thành h́nh vào tháng 12/1972".
Anh Thành như cánh chim trời cá nước ra đi biết phương nào gặp lại,
ấy vậy mà anh đă trở lại để ngỏ lời kết hôn với người đẹp NTGiỏi
th́ anh thật là người tốt số. Mà chị cũng là người tốt số luôn v́
cũng theo lời chị tâm sự th́
"Từ lúc đó tôi trở thành dâu NH nhưng thực sự tôi chưa làm dâu rửa
chén nấu cơm ngày nào hết".
Cái này là chị may mắn quá chớ c̣n ǵ nữa, chứ không th́ về quê
Nội chân lấm tay bùn mà ở luôn th́...
"chim kêu vượn hú biết nhà má đâu"
rồi...
Bây giờ chị kể lại chuyện anh Thành
"phục kích"
dưới hầm nhà để làm việc tới 2 giờ sáng mỗi đêm mà tôi cũng thầm
phục cái đức hy sinh và tính nhẫn nhục của chị. V́ cũng theo lời
tâm sự của chị th́
"kể từ khi cái web NH được thành lập th́ giờ giấc sinh hoạt tâm
t́nh vợ chồng càng ngắn đi có thể nói không hơn một giờ vào buổi
cơm tối hoặc nhiều khi không có".
Trời ơi! Thế này th́ cả hai anh chị đều hy sinh chứ đâu riêng một
ḿnh chị Giỏi. Chồng làm việc cật lực như vậy nhưng chị không kêu
ca, trái lại chị bảo "Dù vậy tôi rất hănh diện và ủng hộ việc làm
này". Xin vỗ tay hoan hô chị Giỏi một phát về cái tinh thần bao la
độ lượng này.
Đọc bài viết của chị th́ thấy tâm tính của chị là người thích tôn
trọng sự thật. Khi chị nhắc về những cặp vợ chồng rất ư là hạnh
phúc và nổi danh ở xứ Ninh th́ chị viết
"Đó là những cặp vợ chồng sống thoải mái, chồng hoặc vợ muốn làm
thơ tả cảnh và nghĩ ǵ cứ tha hồ diễn tả, chỉ là những kỷ niệm của
tuổi học tṛ, của người thương thầm trộm nhớ hoặc gần hơn nữa là
người t́nh cũ, thực cũng có, hư cấu cũng có... V́ văn thơ truyện
có khơi bày nỗi ḷng chính xác hoặc trung thực mới có giá trị thực
tiễn và thấm thía của nó...".
Ví dụ chuyện T́nh bên cầu Sắt của cậu học tṛ con nít đệ ngũ biết
yêu cô bé lớp đệ thất lúc hai đứa tắm sông để khi quay trở lại bị
hụt chân suưt chết đă kết thành trang t́nh sử xứ Ninh thật là
tuyệt diệu!
Có lẽ tôi cũng là một 'fan' của chị về tư tưởng phóng khoáng trong
văn học này khi chị viết
"Đừng để phàm tục lấn áp văn học nghệ thuật! Đó chính là văn học
nghệ thuật, nói trong cách phóng túng và tự do diễn đạt ư tưởng
thực của ḿnh. Và không ai bao giờ lại đi ghen với Thơ Văn cả".
Có như thế th́ các câu chuyện thực và 'bí mật' ngày xưa mới được 'bật
mí' phải không quư bạn? nếu không th́ nó sẽ được mang xuống âm ti
và muôn đời sẽ không bao giờ biết được các câu chuyện t́nh thật
tuyệt vời trên cơi đời này phải không bạn? Chị nói như thế không
phải để cho người mà chính là nói cho chính ḿnh và nói với anh
Thành khi chị nhắn nhủ phu quân:
"Thành Giỏi, anh cứ thoải mái viết, bà xă không dị ứng, không khó
chịu, ngay cả địa chỉ email của anh là Diễm Thúy (DT).... DT và
anh do một sự t́nh cờ biết được địa chỉ lúc anh học ở Saigon, rồi
thư từ qua lại thật mặn nồng. DT viết rất hay và chữ viết rất đẹp,
tuy chưa bao giờ biết mặt nhưng anh đă yêu người trông mong, có
một lần anh và người bạn chuẩn bị sáng hôm sau đi Bảo Lộc để gặp
DT nhưng ngay đêm hôm đó anh ngă bệnh và không đi được... Anh rất
buồn cho cuộc t́nh đă không đến như ư nguyện nhưng cũng an ủi cho
chính ḿnh: Mưu sự tại nhân và thành sự tại thiên"...
Í chà, tới nay mới biết địa chỉ DT có một duyên kỳ ngộ làm tôi nhớ
đến lời một bản nhạc
"....... Em ơi nếu mộng không thành, th́ đành đôi ngă chia ly...."
hoặc
"Làm sao giết được người trông mong, Để trả thù duyên kiếp phũ
phàng"...
nghe cũng ra rít quá phải không quư bạn (!?) Nhưng cuộc đời duyên
nợ là do ông Trời định chứ đâu phải do ta nên cuối cùng th́ chẳng
ai qua mặt được chị Giỏi trong đôi mắt và trái tim của anh Thành
cả ? phải vậy không anh Thành?
Cuối cùng phải nói sự hy sinh của chị thật là cao cả, ít ai làm
được như vậy. Chị tâm sự thêm để kết thúc bài viết về
"Cảm nghĩ của một người làm dâu Ninh Ḥa"
khi chị nói
"Tâm t́nh như vậy để các bạn hiểu, không v́ mất nhiều th́ giờ, v́
tốn kém chút ít dành cho trang web, không v́ anh liên lạc với
nhiều người mà làm tôi thắc mắc buồn phiền. Không bao giờ phiền
ḷng tôi, đó là điều tôi muốn nói".
Ngày nay tại hải ngoại, anh chị với một gia đ́nh đông con, có trai
có gái, sức vóc khoẻ mạnh, đầy tài năng và hết sức thành công trên
đường đời, tôi hết sức phục cái đức tính hy sinh và nhẫn nại cao
quư của chị. Xin tặng chị một đóa hồng tươi thắm trên trang webNH.

Và qua bài viết của chị, tôi mới thấy anh NVThành - trưởng webNH
nhà ta quả là một người có phúc lớn v́ có một người vợ hiền cạnh
bên đă hết ḷng v́ anh, v́ mọi người, v́ Thơ Văn, v́ nghiệp cả....