Tây Du
Kư

PARIS, 10 Ngày Thăm Viếng
Nguyễn Văn Thành
Phần 2:
LINH TINH:
Người đi mua sắm ngay cả tại các trung tâm mua sắm lớn đều phải trả tiền đậu
xe và phải tự trả tiền vào cái máy thật cao lớn gồ ghề. Thủ tục quá ư rườm
rà, nhất là đối với những người không đọc được tiếng Pháp th́ c̣n nhiêu khê
gấp bội, chẳng hạn trong tiệm mua sắm áo quần, khách phải đi bỏ tiền vào một
cái máy đặc biệt để đổi đồng Token rồi bỏ đồng này vào cánh cửa cầu tiêu để
cửa mở khi khách cần xử dụng.
Trong phi trường quốc tế Charles de Gaulle, tất cả hành khách phải đi qua hệ
thống an ninh khám xét kỹ lưỡng trước khi vào pḥng đợi chờ lên tàu bay mà
người Việt ta thường gọi là pḥng cách ly. Nhưng khi cần dùng cầu tiêu,
khách phải làm lại từ đầu bằng cách sắp hàng trở lại để qua thanh tra an
ninh; điều đồng hương đáng lưu ư là phải mang theo giấy thông hành mới mong
trở lại pḥng cách ly được.
Sau đây, mời quư đồng hương theo chúng tôi thăm viếng các di tích lịch sử,
lâu đài kiến trúc và kỳ quan trong và quanh thành phố Paris:

THÁP EIFFEL:
Ngày đầu tiên tôi đến viếng tháp Eiffel dưới sự hướng dẫn của Ngọc Hân. Từ
Franconville đến ga Sannois, chúng tôi đón xe buưt tiện hơn v́ từ nhà chị
Tri đến ga Franconville phải đi bộ khá xa băng qua một quảng đường chạy
quanh co trong khu phố và thôn xóm. Vả lại, người đi bộ thường phải cúi mặt
xuống nh́n bước đi của ḿnh trên băi cỏ, trên đường tráng nhựa hoặc lát gạch
để tránh dẫm lên những băi cứt chó. Thật vậy, ông Tây bà Đầm thích dẫn chó
đi dạo nhưng khổ nỗi không thích hốt cứt chó như đa số dân Mỹ làm, nên những
băi “ḿn bẫy” do chó làm bậy rải rác khắp đường đi khiến du khách dĩ nhiên,
không thoải mái v́ phải đảo mắt nh́n xuống đôi chân của họ. Cứ nh́n trên
những băi cỏ công cộng th́ rơ, cỏ xanh mọc không đều, có chỗ cỏ mọc dày xanh
um v́ có phân chó làm phân ở đó và những chỗ khác cỏ mọc thưa thớt.
Ngọc Hân cho biết xe buưt và cả xe lửa nữa thường đến trễ. Hân nói nửa tiếng
Việt nửa tiếng Pháp với tôi rằng ở Pháp cũng có người đi lậu (Fraudeur)
không mua vé mà dân Ninh Ḥa ḿnh hồi xưa quen gọi là đi xe lửa “cọp”. Nhân
viên kiểm soát (Controlleur) thường không có mặt trên tàu để kiểm tra vé của
hành khách nhưng nếu nhân viên kiểm soát bất thần lên tàu xét vé và bắt gặp
khách đi “cọp” th́ khách lậu sẽ bị phạt rất nặng, gấp 3 lần tiền vé cho lần phạt thứ
nhất, rồi từ từ tăng lên đến 10 lần cho lần phạt cuối cùng và nếu không trả,
họ sẽ đến nhà hành khách đó xiết đồ đạc. V́ đông người đi nên khi lên xe lửa,
tôi đă cẩn thận hỏi Hân ngay về hệ thống cầu tiêu công cộng. Hân cho biết
khi tàu dừng một chỗ, tất cả các cửa cầu tiêu trên tàu đều tự động khóa chặt
nên hành khách không thể xử dụng cầu tiêu được. Khách chỉ được phép xử dụng
cầu trong lúc tàu chạy mà thôi. Điều này cũng dễ hiểu là phân và nước tiểu
theo nước rơi xuống đường rầy xe lửa khi khách dội cầu.

Chuyến xe lửa tốc hành mất
khoảng nửa giờ mới đến Paris sau khi ghé một vài trạm trên đường đi rồi dừng
tại nhà ga Champ de Mars nằm dưới mặt đất. 10 phút đi bộ theo đoàn người tôi
đă lên được mặt đường. Sừng sững tháp Eiffel, một kỳ quan thế giới xuất hiện
trước mắt tôi trong một buổi sáng có nắng chan ḥa nhưng gió lạnh. Tôi trầm
trồ thán phục cả một công tŕnh xây cất vĩ đại dựa trên nền tảng toán và cơ
học vật lư của h́nh thể, sức nặng và những lực tác dụng trên những đà ngang
và thanh truyền nối kết. Tôi nh́n quanh quẩn 4 chân tháp, mỗi chân có 1 hàng
người, hàng nào hàng nấy dài lê thê cong quẹo, chen chúc những người chờ mua
vé để lên viếng tầng 1, tầng 2 hoặc tầng 3 của tháp. Chắc chắn phải mất hơn
1,2 giờ đồng hồ một cách dễ dàng để đôn khách đợi trong hàng di chuyển lần
lượt tới phiên của ḿnh trước quầy bán vé. Giá vé chênh lệch tùy theo tầng
nào khách muốn lên, tầng 3 tọa lạc tận đỉnh của tháp giá 12 Euro, tầng 2
lưng chừng giá hơn 9 Euro, c̣n tầng 1 thấp nhất. Nh́n tầng 3 chót vót trên
trời cao, tôi ngại quá, lưỡng lự không dám lên trên ấy nhưng v́ tôi cần vài
tấm h́nh chụp quanh thành phố Paris cho www.ninh-hoa.com , nên tôi bấm bụng
đi lên đỉnh Eiffel vào giờ phút chót.
Đă một giờ trôi qua, tôi đứng ṛng ră với
đôi chân tại chân tháp nằm ở hướng Tây (Pilier Ouest). Chợt có tiếng người
hỏi: cầu tiêu nơi nào vậy, rồi một người khách nào đó trong hàng nói phải
mua vé lên trên tháp Eiffel mới thấy cầu tiêu. Nghe xong, tôi chùng ḷng về
điểm này khi cả 4 hàng 4 hướng với hơn ngàn người sắp hàng chờ đợi mua vé,
càng lúc số người càng tăng mà cầu tiêu đèo heo hút gió khó kiếm. Điều tôi
đáng chú ư nhất là hàng chữ được viết bằng 3 ngôn ngữ khác nhau trên sườn
tháp ập ngay vào mắt tôi: “Attention aux pickpockets - Beware of pickpockets
– Vorsicht pickpockets” căn dặn du khách “Coi chừng móc túi”, làm tôi chẳng
tin tưởng cho chính tôi, đưa tay kiểm tra cái bóp trong túi.
Cầu tiêu công cộng tuốt mù u mà c̣n nhắn nhủ
“Coi chừng bị móc túi”, tôi chẳng vui tí nào. Người nào lỡ bị Tào Tháo rượt
hoặc mắc bí mà phải tiếp mấy anh Tây đen bán đồ tạp nhạp đến tận người mời
gọi mua này mua nọ, họ cảm thấy bực nhọc hơn là cái chắc.
Tất cả thang máy dừng ở tầng 2. Nếu muốn tiếp tục lên tầng 3, du khách bắt
buộc phải đổi thang máy đặc biệt. Tôi nhắm mắt không dám nh́n ra bên ngoài
trong suốt thời gian thang máy đi lên đỉnh tháp. Rốt cuộc rồi cũng tới đích,
một Paris tuyệt đẹp xung quanh tôi, tôi có thể nh́n thấy được một nước Pháp
tận chân Trời, hết toàn cảnh của một Paris lẫy lừng danh tiếng, tôi có thể
chiêm ngưỡng vẻ đẹp của sông Seine, tượng Nữ Thần Tự Do, những chiếc cầu
lịch sử bắc ngang, công trường Concorde nơi vua Louis XVI bị đưa lên đoạn
đầu đài ngày 21-1-1793 sau cuộc cách mạng Pháp năm 1789, Hôtel Des Invalides
nơi chôn Hoàng Đế Napoléon, những phố xá chằng chịt công viên và lâu đài
thật ngoạn mục....
Tôi bắt đầu hoạt động công tác đặc biệt cho www.ninh-hoa.com. Công tác chụp
h́nh vừa xong, cũng vừa đói bụng nên chúng tôi xuống lầu 2 để t́m nhà hàng
Buffet mà khi đi lên tôi đă để ư tấm bảng này. Thoạt đầu, tôi ngỡ là nhà
hàng kiểu Buffet “ăn bao bụng” ở Mỹ, nhưng đó chỉ là nhà hàng loại “Fast
Food” có mọi thứ đều mắc như quỉ. Mấy cái Sandwich và French Fries cộng thêm
vài ly nước ngọt cho 4 người ăn uống, giá phải trả khoảng 50 Euro (61 đô la
Mỹ).
Paris về đêm như dạ hội với ánh
sáng muôn màu, nhất là tháp Eiffel, được đèn thắp sáng vàng chói chạy dài từ
chân lên tuốt đỉnh và thêm một ngọn đèn pha cao chót vót, quay tṛn chiếu
ánh sáng trắng quanh thành phố Paris.
Được biết, tháp Eiffel do kỹ sư Gusta Eiffel thiết kế và ông đă chỉ huy công
tác từ năm 1787 đến năm 1789. Nhóm thợ gồm 300 người đă gắn 1 triệu 400 ngàn
bù lon bằng tay. Tháp có sức chịu đựng bền bỉ, có 1662 bậc thang, chiều cao
kể luôn ăng ten 321m và nặng 7000 tấn. Điều đáng lưu ư, kỹ sư Gustave Eiffel đă xây cất chiếc cầu Paul Doumer tại Hà Nội.
BÂTEAUX MOUCHES:
Rời tháp Eiffel, chúng tôi đi bộ băng qua đường gần đó để mua vé tàu
“Bâteaux Mouches” thưởng ngoạn sông Seine. Thời gian mất khoảng 40-45 phút cho
tàu đi và về để đưa du khách nh́n những lâu đài, viện bảo tàng Louvres, nhà
thờ Notre Dame nổi tiếng về truyện “Thằng Gù” của đại văn hào Victor Hugo
cùng những công tŕnh kiến trúc cổ xưa dọc theo bờ sông Seine. Du khách c̣n
chiêm ngưỡng nhiều công tŕnh kiến trúc và mỹ thuật tuyệt vời của nước Pháp,
nhất là từng chiếc cầu (mỗi ông vua là một cây cầu) bắc qua con sông này
từng là tác phẩm nghệ thuật với từng tác phẩm điêu khắc khác biệt, mang từng
vẽ đẹp riêng của một thời Trung Cổ huy hoàng tráng lệ. |