hi
chúng ta làm việc tốt, bằng cách này hay cách khác chúng ta sẽ
luôn nhận được những điều tốt đẹp cho ḿnh. Xin chia sẻ vài câu
chuyện về ḷng tốt.
Chuyện 1:
Để
lấy tiền giúp đỡ và phát động phong trào quyên góp giúp đỡ cho
việc học của các em Cambodia, cô đỗng nghiệp của tôi chỉ ăn có 2
dollars một ngày trong ṿng 5 ngày. Tại sao lại 2 dollars một
ngày. Đây là số tiền mà những người nghèo ở Cambodia hay ở Việt
nam chi tiêu trong một ngày. Hai dollars một ngày ở tại Úc là một
thử thách lớn, để cho họ có những trải nghiệm về cuộc sống của dân
nghèo. Với hai dollars một ngày, cô ta chỉ có thể ăn bột yến mạch
với nước lă, bánh ḿ với bơ đậu phọng, và nữa trái táo mỗi ngày!
Những ngày này nơi tôi làm việc có "morning tea" và party vào buổi
tối, mọi người đều khuyến khích cô ăn chút ít, nhưng không, cô áp
dụng đúng theo quy luật, không ăn ǵ ngoài những món cô ta đă mua
với trị giá $2 trong một ngày, $10 cho 5 ngày. Trong 5 ngày này,
ngoài số tiền cô ta dành dụm không ăn để cho trẻ em nghèo, cô
quyên góp được một khoản tiền tữ đồng nghiệp và bạn bè.
Cô
rất trẻ, khoảng 25 tuổi. Thay v́ sử dụng tiền để mua sắm những đồ
cá nhân, cô ta lại hay giúp đỡ người nghèo. Hạnh phúc của cô ta là
mong muốn đóng góp một phần nào đó đến việc học của các em bé tại
một đất nước mà cô chưa hề đặt chân tới, không phải là những xa
hoa phù phiếm cho bản thân cô.
Cô
gái này, theo tôi quan sát, luôn được sự giúp đỡ của nhiều người
trong công việc.
Chuyện 2:
Một
mùa giáng sinh, ông manager của tôi đang nghỉ phép bệnh. Một
ngày, ông gọi điện thoại đến cho tôi. Cô con gái bé bỏng duy nhất
8 tuổi của ông ta muốn đóng góp một số tiền cho vài trẻ em tại
Việt nam (v́ v́ biết tôi giúp trẻ em nghèo Việt nam). Tuy bệnh và
mùa Noel đă đến, nhưng ông ta cố sắp xếp để chuyển tiền đến tài
khoản của tôi. Niềm vui giáng sinh của cô bé Úc 8 tuổi này trong
mùa giáng sinh năm ấy là sự vui mừng của các em, xúc động của
những bà mẹ của các học sinh nghèo tại Ninh Hoà, Việt nam. Tôi
chuyển đến em những bức h́nh trẻ em khi nhận quà, những lời cám
ơn.... từ tiếng Việt sang tiếng Anh.
Chuyện 3:
Tại
thành phố New York xa hoa, bận rộn, tôi đến đó để tŕnh bày một đề
tài cho một hội nghị. Tôi lên xe bus với tờ giấy 100 dollars và
người tài xế không có tiền để thối. Tuy cho tôi lên nhưng ông bảo
tôi nên coi đổi tiền để trả tiền xe sau. Một người đàn ông thấy
vậy đă hứa trả giúp tôi bằng tấm thẻ xe bus của ông. Khi đến bến
xe bus của ông ta, ông đă kiên nhăn đứng xếp hàng để lên lại xe
bus (khoảng 20 người) để trả tiền cho tôi bằng tấm thẻ của ông ta.
Cảm động (nhất là anh chàng đó quá đẹp trai)! Khi về Úc, kể câu
chuyện này với mọi người, hầu như ai cũng nói rất khó t́m một
người như vậy.
Chuyện 4:
Một
buổi chiều tôi đi làm về, từ bến xe bus về nhà chỉ cách có 500
mét, trời lất phất mưa và tôi nhẹ bưóc về nhà. Thế nhưng vừa đi
được 100 mét, trời đổ mưa tầm tả, thấy chung quanh không có nơi
trú ngụ và cũng gần nhà, tôi rảo bước đi. Qua một góc tư đường,
một chiếc xe Mercedes chạy ngang qua tôi và dừng lại, một người
phụ nữ đội dù chạy đến phía tôi, trao cho tôi chiếc dù và đội mưa
chạy về lại xe và lái đi, chuyện xảy ra chớp nhoáng.