Mục Lục


 

  Trang B́a
     
 Ban Biên Tập
  Lá TĐầu Năm Đinh Dậu
     
Bs Lê Ánh
 
STáo Quân
     
Nguyễn Xuân Hoàng
 Câu Đối Tết
       Vinh H

 

 

TVi


 TVi Phong Thủy Năm
     
Đinh Dậu 2017

     
Phạm Kế Viêm

 

 

Kinh Tế
 


  Tổng Kết T́nh H́nh Kinh Tế
      
M và Việt Nam Năm 2016

       Nguyễn Văn Thành

 

 

Chúc Tết

 

  Xuân Vui Say
      Việt Hải
 
Chúc Xuân Đinh Dậu
     
Khúc Ca Yêu Đời
     
Mừng Xuân Đinh Dậu

     
Vinh H

 
Chúc Xuân/Xuân V
     
Lư H
 
Mừng Xuân Đinh Dậu
      Lê Văn N

 


X
uân Cảm



  Mùa Nhớ
      An Giang
 
Ninh Ḥa Tết Xưa
      Huyền Chiêu
 
Nàng Xuân Réo Gọi
      Bạch Liên
 

 

 

Hoa Xuân
H
́nh nh Tết
 

  Cây Cảnh
      Lê Thị Lộc
 
H́nh nh Tết
      Hải Lộc
 
Hoa Xuân Ngày Tết
      Lê Thị Lộc


 

 

d_bb
Đ.H.K.H
 


  Liêu Trai C Dị (402-403)
     
 Đàm Quang Hưng
  Nghi Ngờ Sách Luận Ngữ-06
     
 Lê Phụng
  KHuyết:  Phần 07
     
 Nguyễn Hữu Quang
  Cùng Một Chuyến Xe
     
Nguyễn Quang Tuyến
  TSGhi Thời Đi Học
     
Nguyễn Đc Tường
  TVi Phong Thủy Năm
     
Đinh Dậu 2017

     
Phạm Kế Viêm

 

 

Đời Thường
 

 

  Tâm T́nh Ngày Tết
      Phạm Thanh Khâm
 
Ḷng M
      Bạch Liên
 
Người Viễn X Nơi Công Viên
     
Đặng Thị Tuyết N
 
Ḷng Tốt
      Thùy Trang
 
Mùa Xuân Và Người Cao Tuổi
     
Mai Thị Tuyết Hồng
  Tản Mạn
      Nguyễn Thùy Trang

 

 

Sinh Hoạt
 

  Tất Niên 2017 Của Nhóm Bạn
     
C3 Tại M

      Trâm Anh
 
Đêm T́nh Ca Mùa Xuân
      Vinh H
Hội Thân Hữu Ninh-Ḥa-
     
Dục-Mỹ: Họp Mặt Lần Thứ 17

      Hà Thị Thu Thủy

 

 


Ca Hát

   

 
Đón Xuân/Nhớ Xuân/Đừng
     
Buông Xuôi/Đừng Thờ Ơ

     
Lư H
  Tâm SNàng Xuân
     
Hà Thị Thu Thủy
 

 

 

Năm Đinh Dậu
N
ói Chuyện Gà

 


 
Năm Đinh Dậu Nói Chuyện Gà
     
Nguyễn Chức
 
Gà QTôi
     
Nguyễn Xuân Hoàng
 
Chuyện Gà
      Bạch Liên
  Vịnh Con Gà Trống
      
Tiếng Gà Gáy
     
Hết Khỉ Đến Gà
     
Vịnh Con Gà Mái
     
Anh Dậu Làm Vua
     
Gà Trống Nuôi Con

     
Vinh H

 

 

 

Tranh
N
ghệ Thuật

 


 
Cắm Hoa Trang T
      Lê Thị Lộc
 
H́nh nh/Tranh Gà
      Ninh-Hoa.com
 

 

 

Tưởng Niệm

 

  Tưởng Niệm Gs Nguyễn Thanh
     
Liêm

      Việt Hải
  Xuân Này Không Gặp Lại Anh
      Phương Hiền
 
Tiễn Hương Linh VCực Lạc
     
Quốc - Thành Kính Phân Ưu

      Lê Văn N

 

 


Văn Hóa
m Thực

 



 
Bánh T
      Vân Anh
 
Những Món Ăn Ngày Tết
     
QTôi

      Ngọc Hương
 
Tết Đến Xuân V Nói Chuyện
     
Rưiợu

      Vơ Hoàng Nam
  Ḿ Quảng
     
Hà Thị Thu Thủy
  Bánh Táo
     
Hà Thị Thu Thủy

 



Sức Khỏe

      
  Ăn Thiếu Chất Béo (Dầu Và
     
Mỡ) Hại Sức Khỏe Và Nguy
     
Hiểm Đến Tính Mạng

      Bs Lê Ánh
 
Lạnh Mùa Đông
      Bs Lê Ánh
 
Ph́nh Mạch Máu Năo
      Bs Lê Ánh
 


 

Du Lịch/
Đ
ịa Danh
 

  Hoàng Hôn Trên Sông Danube
      Nguyễn Thị Lộc
 
MMuối Wieliczka, K Quan
     
Đặc Sắc Trong Ḷng Đất
     B
a Lan

      Nguyễn Thị Lộc
 
Nguồn Gốc Địa Danh Ḥa Lai
     
Tỉnh Ninh Thuận

      Nguyễn Văn Nghệ



 

 Thầy Xưa
Bạn Cũ Tâm S

 

  Tâm SCuối Năm
     
Nguyễn Thị Phương Hiền
 
T́m VTm
     
Mai Thị Hưng Hồng
 
Niềm Vui Ngày Hội Ngộ
     
Trần Hà Thanh
 
Cô SVề...
     
Nguyễn Thị T
 
Tâm T́nh X Vạn
     
Nguyễn Thị T
 
Họp Lớp Ngày Xưa
     
Bs Huỳnh T́nh



 

Văn Học NT
Q
uan Điểm
 


 
Xuân Đi, Xuân Đến, Xuân
     
Lại Lại

      Bs Lê Ánh
 
n Tượng Cây Nêu Ngày Tết
     
Tại Ana Mandara-(NhaTrang)

      TBửu
 
Đầu Năm-Đón Giao Thừa
     
Đi LChùa Hái Lộc Đầu Xuân

      TBửu
 
Buồn QHôm Nay Xem
     
Tiểu Thuyết

      Lương LHuyền Chiêu
 
Thương Em Mong Manh N
     
Một Cành Lan

      Lương LHuyền Chiêu
 
Bảo Ḥa Liên Kết Mạng
     
Vũ Trụ

      Liên Khôi Chương
 
Rằm Cuối Năm
     
Quách Giao
 
Hoa Tết
      Thùy Giang
  Tục Khai Bút Và Xin Chữ
     
Đầu Năm Đầu Xuân

     
Việt Hải
 
Gà Trong Ca Dao Tục Ngữ
      
Vinh H
 
Đêm Đưa Ông Táo
     
Trần Thị Phong Hương
 
Hương Cúc
      Bạch Liên
 
Cái Nh́n Của Người Xưa V
     
Đảng Phái

      Nguyễn Văn Nghệ
 
Điểu Minh Giản
     
Dương Anh Sơn
 
Điệu Valse Mùa Xuân
     
Tíểu Vũ Vi
 

 



T
 



 
Giàn Hoa Năm Cũ
      Huyền Chiêu
 
Những Cậu Học T Ngày
     
Xưa y

      Huyền Chiêu
 
Sang Năm Xuân C̣n Đến...
     
Nguyễn Hiền
 
Nhớ Dă Quỳ
     
Nguyễn Thị Phương Hiền
 
Lại Mừng Năm Mới
     
Nguyễn Văn Ḥa
 
N Đă...Cuối Năm!
     
Nguyễn Văn Ḥa
 
Xuân H!
     
Nguyễn Văn Ḥa
 
TNói Lái Xuân Đinh Dậu
      
Vinh H
   Xuân Sầu
      
Lư H
 
Việt Nam Nguyện Ước
      Phan Phước Huy
 
Xuân Mới - Khúc T́nh Xuân
     
Tôi Măi Chờ Xuân

      Nguyễn Lai
 
Mồng Ba
      Bạch Liên
 
Hương T́nh Một Thuở
      Lê Thị Lộc
 
Mai Chiếu Thủy
      Nhất Chi Mai
 
Xuân Ước Mơ
      Lê Văn N
 
Nỗi Niềm
      
NQ
 
Bài Tango Xuân Cho Em
     
Bích Phượng
 
Mừng Xuân Đinh Dậu
     
Nguyễn Thu Tâm
 
Trăn Trối
     
Mai Thái Vân Thanh
 
Có Phải Là Xuân
     
Kim Thành
 
Cánh Thiệp Đầu Xuân
     
ThiThi
 
Cô Có Về...
     
Bs Huỳnh T́nh
  
Anh Đă Đến Mùa Xuân
     
Tíểu Vũ Vi
 


Văn

 


 
Hơn C Tháng Năm
      An Giang
 
Ngày Cũ Đă Qua
     
Lê Thị MChâu
 
Nghe Mủi Cơm Chiều 30 Tết
      Thùy Giang
 
Tết Nhớ Q
     
Hoàng Bích Hà
 
Tết Buồn
     
Nguyễn Hiền
 
Những Mùa Xuân Nhớ Măi
     
Nguyễn Thị Phương Hiền
 
Đời Người Có Mấy Mùa Xuân?
     
Mai Thị Hưng Hồng
 
Hạnh Phúc Ngập Tràn
     
Mai Thị Tuyết Hồng
 
Trồng Rau Bán Tết
     
Nguyễn Thị K
 
T́nh Q
      Bạch Liên
 
Xuân V! Nh́n Lại Khoảng
     
Đời Qua...

      Hải Lộc
 
Bước Chân Nối Gót
      Nguyễn Thị Lộc
 
Anh Việt Kiều Và Cô Gái
     
Giang H

      Topa Panning
 
Mùa Xuân...C̣n Xanh
     
Lê Thị Thanh Tâm
 
N Kê Tác Quái !
     
Mai Thái Vân Thanh
  Giấc Mơ Của Chàng Lính Biển
      
K 47

       Nguyễn Văn Thành

 

 

 

 

 

Thư từ, bài vở, h́nh ảnh hoặc
ư kiến xây dựng, xin liên lạc:


 
diem27thuy@yahoo.com

 



 

 

 

 

 

 

 


 

\

 

 

 

PHẦN 18

 

 Đ


ến bây giờ, vào mỗi chớm xuân, đôi lần tôi vẫn mơ hồ nhớ và văng vẳng nghe tiếng hát: "Nếu mai không nở, anh đâu biết xuân về hay chưa?".

C̣n lúc ấy - Pleiku mùa xuân 1970, tôi đă nghĩ: "Mai nở rồi, xuân đang đến, sao người c̣n hỏi?".

Vâng, năm 1970 gia đ́nh tôi đón cái Tết đầu tiên ở Pleiku. Cha tôi vừa thuyên chuyển từ Dục Mỹ lên Pleiku, làm việc trong Liên đoàn 2 Biệt Động Quân thuộc vùng II chiến thuật. C̣n tôi được gởi ở nhà chú Đào tại thành phố Quy Nhơn, đi học lớp đệ nhất C trường Cường Để cùng em trai Kim Tiến.

Gần Tết, cha tôi cho chú Hoa tài xế xe jeep của cha đi Quy Nhơn đón chị em tôi về. Chú Hoa người dân tộc Gia Rai, hiền lành, cẩn thận và rất trung thành. Cha tôi và chú Đào điện thoại nhiều lần rồi quyết định xếp cho chúng tôi đi chung với đoàn xe công voa của quân đội Mỹ sắp khởi hành.

Sáng sớm, thím Đào đánh thức hai chị em, ân cần gói ghém các thức ăn uống mang theo dọc đường. Chú Đào nhiều lần căn dặn chú Hoa không được tự ư tách đoàn và phải chú ư chăm nom các cháu. Chị em tôi ngồi ở băng sau, hai bên phủ cánh gà. Nhưng chú Đào không bằng ḷng, bắt chú Hoa cuốn cánh gà lên. Chú bảo: "Xe kín mít chúng nó lại tưởng là chở các ông to. Cứ để trống cho thấy rơ hai đứa trẻ, đỡ hơn". Rồi đích thân chú dẫn đường cho chú Hoa lái xe xếp vào giữa đoàn công voa đang chuẩn bị lên đường.

Xe theo quốc lộ 19, qua đèo Mang Yang, đèo An Khê... Đang là mùa xuân nhưng hai bên đường nhiều nơi cây cối trơ trụi, xa xa những cánh rừng thưa thớt úa vàng. Đây đó vài đám cây non xanh mướt như nhắc nhở dù sao xuân cũng đến đây này...

Xế trưa xe chúng tôi về đến nhà an toàn. Mẹ tôi mừng rỡ bước vội ra sân đón, các em tíu tít chạy theo, đứa nào trông cũng lớn hẳn. Từ khi gia đ́nh tôi dọn lên Pleiku, đây là lần đầu tôi về nhà nên hơi có cảm giác lạ lẫm. Thời gian ở Ninh Hoà, Dục Mỹ, chúng tôi ở trong phố, c̣n bây giờ hoàn toàn trong doanh trại quân đội. Nơi gia đ́nh tôi ở là dăy nhà tiền chế có mái ṿm bằng tôn, gồm nhiều pḥng riêng biệt và giống nhau, chắc là trước đây dành cho các sĩ quan độc thân. Phía trước và sau nhà là hai hầm trú ẩn trên nóc phủ nhiều lớp bao cát.

Chiều hôm đó cha tôi đi làm về, gặp lại hai con sau thời gian dài xa cách, cha tôi vui lắm. Nét khắc khổ như dăn ra để lại nụ cười tươi trên khuôn mặt cha đă già đi nhiều so với năm ngoái. Việc đầu tiên cha làm là dẫn chị em tôi ra hai hầm trú ẩn, chỉ dẫn cách chạy xuống hầm cho nhanh, nghe tiếng đạn pháo ́ ẩm th́ chớ sợ hăi chùn chân hay ngó quanh quất, mà bằng mọi cách phải chạy vào hầm, kể cả khi đă bị thương. Ông dặn đi dặn lại các con phải chịu khó nằm yên đấy cho đến khi dứt hẳn đợt pháo kích.

Mấy ngày sau tôi dần dần quen với vùng cao nguyên đất đỏ, quen với tiết trời lành lạnh và những màn mưa bụi lê thê. Tôi cũng dần quen với những địa danh Dakto, Pleime, Đức Cơ, Tân Cảnh, Cù Hanh...

Giáp Tết, cha chở tôi đi ṿng ṿng ngắm phố Pleiku: những dăy phố cao thấp uốn lượn mơ màng... Đúng là "Dăm ba phút đă về chỗ cũ..." như trong bài hát C̣n Một Chút Ǵ Để Nhớ (thơ Vũ Hữu Định, nhạc Phạm Duy):

   Phố núi cao phố núi đầy sương
   Phố núi cây xanh trời thấp thật buồn
   Anh khách lạ đi lên đi xuống...
   Ở đây buổi chiều quanh năm mùa đông...


Hương vị Tết ở Pleiku sao khác với Ninh Hoà quá! Cho dù mẹ tôi cũng làm mứt dừa, mứt khoai, mứt gừng (Tết nào cũng chỉ có ba món mứt này thôi), cho dù cũng gói bánh chưng và nấu từ xế chiều đến tận khuya và chị em tôi được phép chầu ŕa tuỳ ư... Nhưng sao vẫn chẳng giống những cái Tết ngày xưa! Tôi lan man nhớ Tết ở Ninh Hoà, vùng đất hiền lành đă giữ của tôi bao kỷ niệm...

Ngày hôm sau cha tôi đem về một cành mai rừng đơm nụ chi chít bên vài cánh hoa rải rác. Tự tay ông chặt xéo phần gốc và hun lửa. Ông giải thích: "Để cho hoa tươi lâu". Mồng một Tết, cành mai của cha bung nở thật nhiều hoa. Ngắm sắc hoa vàng thắm, tôi thấy ḷng vui lên, cảm nhận nơi đây xuân đă đến.

 

Hiền và 7 em:

Tiến, Dũng, Tuấn, Dung, Liên, Phong, Hải

 

 

Bà Nội, Cha Mẹ và 8 con

 

Cha tôi

 

Hiền và Mẹ

 

Mùa xuân năm sau, 1971, đánh dấu một bước ngoặt lớn trong đời tôi. Có lẽ đấy là một trong những mùa xuân hạnh phúc nhất của cha tôi, và cả tôi nữa. Sau khi thi đậu Tú tài 2 ở Quy Nhơn, cha gởi tôi vào Sài G̣n ở nhà bà Lạng. Bà là mợ dâu của mẹ tôi, rất thương cha mẹ tôi v́ khi xưa bà là bạn thân của bà ngoại tôi. Năm ấy tôi trúng tuyển vào trường Đại học Dược Khoa Sài G̣n với hạng cao. Tết đến, tôi về Pleiku bằng máy bay Air Viet Nam, đáp xuống phi trường Cù Hanh. Không thể diễn tả hết niềm vui và hănh diện của cha tôi. Gặp ai ông cũng "khoe khoang", c̣n tôi chỉ biết im lặng cười vô tư.

Tôi nhớ hôm ấy sáng chủ nhật, trời không lạnh lắm và mưa bụi ngưng giăng. Bầu trời ít mây như cao hẳn lên, buông nắng nhẹ hây hây...

- Con thay áo đẹp cha chở đi chơi Biển Hồ.
- Vâng, để con gọi các em.

Cha tôi cười:

- Không cần đâu, hôm nay cha con ḿnh đi chơi riêng.

Cha lái xe jeep, cho tôi ngồi bên cạnh. Đường đến Biển Hồ thật đẹp với những cánh rừng thông xanh ngát rập rờn. Tôi nao nao nhớ vùng biển quê hương năm nào cũng một màu xanh ngát, reo vui theo tâm trạng cô bé 11 tuổi vừa thi đậu vào lớp đệ thất trường Trần B́nh Trọng. Hôm ấy cũng một buổi sáng chủ nhật đẹp trời, cha chở tôi đi Nha Trang sắm sách vở, cho tôi ngồi ghế trước cạnh ông. Một lần nữa lập lại h́nh ảnh khuôn mặt cha nh́n nghiêng trông rất đẹp và cương nghị. Như cảm nhận được ánh mắt của tôi, cha quay lại mỉm cười. Giây phút ấy tôi thấy ḷng vô cùng ấm áp và hạnh phúc.

Đến Biển Hồ - cái hồ có tên Biển này, c̣n gọi là hồ T'nưng, vốn là một miệng núi lửa khổng lồ, đầy ắp nước quanh năm. Theo truyền thuyết, hồ T'nưng là nơi hứng những ḍng nước mắt của buôn làng thương khóc khôn nguôi người thân đă bị vùi lấp trong núi lửa thuở xưa.

"Đôi mắt Pleiku" thật buồn và đẹp, như một nhạc sĩ đă cảm xúc:

      Em đẹp thế Pleiku ơi!
      Trái tim tôi muốn vỡ tan rồi
      Không dám nh́n vào đôi mắt ấy
      Đôi mắt Pleiku Biển Hồ đầy..."


Đấy là chuyện về sau, khi cuộc đời bày ra những chuyện bể dâu. Chứ buổi sáng mùa xuân 1971, đứng bên cha ngắm mặt hồ phẳng lặng, trong xanh, tôi thấy cảnh hồ thật vui. Hai cha con thong thả đi dạo ven hồ, ngắm những con chim kơ túc, kơ vông t́m mồi trong bè hoa sen, hoa súng. Xa xa từ đám lau sậy phất phơ lại chấp chới những đôi cánh của lũ le le, ngỗng trời. Bờ hồ nở đầy hoa ban trắng, dă quỳ vàng và các loài hoa cúc...

Cha ngưng lại để chụp ảnh cho tôi. Ông khoe mới sắm chiếc máy ảnh Polaroid, món hàng "huyền thoại" thời ấy. Lát sau, ông đưa tôi tấm ảnh và nheo mắt cười: "You look very American!"

 

Hiền 18 tuổi


NHẬT KƯ VIẾT CHO CHA


Khi cha nheo mắt cười và đưa con tấm ảnh với vẻ "ngưỡng mộ", con cảm thấy cha rất "manly" và con vui thích lắm, cha có biết? Có phải bệnh mê chụp ảnh và thích được khen của con đă bắt nguồn từ sáng hôm ấy? Thế th́ cũng thuộc loại bệnh không thể chữa và cũng không phải tại con?

Nụ cười, giọng nói và dáng vẻ của cha hôm ấy đă làm con rung động và cảm kích, in sâu vào tâm khảm của con măi măi. Có thể nói đấy là buổi sáng mùa xuân đẹp nhất của đời con.

Và ngày ấy cha rất thích bài hát "Đồn Vắng Chiều Xuân" phải không ạ? Con cũng rất thích. Ḿnh cùng nghe cha nhé!

       Đồn anh đóng ven rừng mai
       Nếu mai không nở
       Anh đâu biết xuân về hay chưa?
       Chờ em một cánh thư xuân
       Nhớ thương gom đầy
       Cho chiến sĩ vui miền xa xôi...


 

 

 

 

Nguyễn Thị Phương Hiền

Sài G̣n - Xuân Đinh Dậu

 

 

 

 

   
 

 

 


 

 

 

 

 

 

 

    

 

 

 

 



 
  www.ninh-hoa.com

Trang XUÂN 2017- Văn Học Nghệ Thuật Và Quê Hương