|
|

Mục
Lục
Trang
B́a
Ban
Biên Tập
Lá
Thư
Xuân
Nguyễn
Thị Lộc
Sớ
Táo Quân
Lê
Thị Ngọc
Hà
Lư Hổ
Nguyễn Xuân
Hoàng
Câu
Đối
Tết
Dương
Anh
Sơn
Câu
Đối
Tết
Vinh Hồ
Thần
Táo
Nguyễn Xuân
Hoàng
Chúc
Tết
Xoay
Người
Bạch Liên
Tết
Ta ?
Liên
Khôi
Chương
Ao
Ước Đầu
Xuân
Lư Hổ
Xuân
Bính Thân
Nguyên
Kim
Lời
Chúc Đầu Xuân
Nguyễn Thị
Lộc
Xuân
Bính Thân
Phan Phước
Huy
Chúc
Tết
Phong
Đàn
Khai
Bút Đầu Xuân
Quách Giao
Chúc
Xuân
Bính Thân
Sông Hồ
Chúc
Tết
Ninh-Hoa.com
Thi Thi
Tử
Vi
Tử
Vi Phong Thủy
Năm
Bính
Thân
2016
Phạm Kế
Viêm
Vận
Hạn
Năm
Bính
Thân
2016
Cho
Những
Người
Có
Tuổi
Cầm
Tinh
Con
Khỉ
Phạm Kế
Viêm
Hương Xuân
Hương
Xuân
Bạch Liên
Chuyện
Vui
Ngày
Tết
Lâm
Ngọc
Đêm
Giao
Thừa
Xa
Xứ
Lê
Thị
Ngọc
Hà
Phút
Giao Thừa
Vân Anh
Nét
Đẹp Văn Hóa
Tết Của
Người
Việt
Nam
Vơ Hoàng
Nam
Sinh
Hoạt
Niềm
Vui
Cuối
Năm
Hà Thị
Thu
Thủy
Xuân
Này
Em
Tṛn
20
Tuổi
Mai
Thị
Hưng
Hồng
Ngày
Họp
Mặt
Đồng
Hương
Nguyễn Thị
Đông
Cuối
Năm Ất Mùi
2015
Trâm Anh
H́nh
Ảnh
Hoa/
Nghệ
Thuật
Cắm
Hoa Trang Trí
Hải
Lộc
Hoa
Xuân Ngày Tết
Lê
Thị
Lộc
Trồng
Hoa
Ngày Tết
Nguyễn Thị
Kệ
Vài
Ḍng...
Vơ
Anh
Kiệt
Năm
Mới
Nhớ
Chuyện
Cũ
Đường
Xưa
Bạch
Liên
Đón
Xuân
Này
Nhớ
Xuân
Xưa
Lê
Thị
Thanh
Tâm
Nhớ
Trại Xuân Bán
Công
Lương
Lệ Huyền Chiêu
Xuân
Về, Tết Đến
Ngọc
Hương
Quà
Mùa
Xuân
Tặng
Cha
Nguyễn Thị Phương
Hiền
Vườn
Cau Nhà Ngoại
Quách Giao
Chuyến
Đ̣ Ngang Không
Cập
Bến
Trần
Hà
Thanh
Sắc
Màu Văn Hóa
Trong Tết
Cổ
Truyền
Dân
Tộc
Vơ Hoàng
Nam
Linh
Tinh
Chuông
Gió
Bạch
Liên
Đọc
Đường Hoa Vàng
Của
Nguyễn
Thị
Thanh
Trí
Dương Anh
Sơn
Nỗi
Ḷng
Đường
Hoa
Vàng
Nguyễn Thị
Thanh Trí
Gởi
Về
Anh
Nồng
Nàn
Đóa
T́nh
Xuân
Tiểu
Vũ
Vi
Ca
Hát/Nhạc
Nhạc
Thơ
Slideshow/YouTube
Kim
Thành
Xuân
Về
Ước Muốn
Đềm
Xuân
Lư
Hổ
Nha Trang Mến
Yêu
Nguyễn Thị
Kính
Ảo
Ảnh
Hà
Thu
Thủy
Tôn
Giáo
Sự
Cần
Thiết
Có
Một
Tôn
Giáo
Nguyên
Ngộ
Năm
Bính
Thân
Nói
Chuyện
Khỉ
Năm
BÍNH
THÂN (2016)
Nói
Chuyện
KHỈ
Nguyễn
Chức
Khỉ
Quê Tôi
Nguyễn
Xuân
Hoàng
Khỉ
Và Các
Loài
Linh
Trưởng
Vinh Hồ
d_bb
Đ.H.K.H
Liêu Trai Chí
Dị (252-253)
Đàm
Quang
Hưng
Theo Cha Hay
Theo Chồng?
Đàm
Quang
Hưng
Nữ
Tính Trong Thi Và
Họa
Lê Phụng
Cổ Thi Thập
Cửu Thủ
Nguyễn
Hữu Quang
Kết-Ngữ
Nguyễn
Hữu Quang
Về
Với
Mẹ
Nguyễn Quang
Tuyến
Tử
Vi Phong Thủy
Năm
Bính
Thân
2016
Phạm Kế
Viêm
Vận
Hạn
Năm
Bính
Thân
2016
Cho
Những
Người
Có
Tuổi
Cầm
Tinh
Con
Khỉ
Phạm Kế
Viêm
Y
Học
Bệnh
Do Thức Ăn
Nước
Uống
Bs Lê Ánh
Sự
Lan Truyền Và
Cơ Chế
Gây
Ra
Bệnh
Lao
Bs Nguyễn Vĩ
Liệt
Ẩm
Thực
Bánh
Tét Nấu Oven
Mai Thái
Vân Thanh
Kinh
Nghiệm
Cuộc Sống
Hương
Vạn Vật
Bạch
Liên
T́m
Người
Giải
Mộng
Đặng
Thị
Tuyết
Như
Mùa
Xuân
Với
Người
Cao
Tuổi
Mai
Thị
Tuyết
Hồng
Vui
Đón Tết Và
Giỗ Tổ
Nghề
May
Nguyễn Thị Phương
Hiền
Bỏ
"Tiên
Học
Lễ"
Th́
Đạo
Đức
Xă Hội
Sẽ
Ra
Sao?
Nguyễn Văn
Nghệ
Khám
Bệnh
Và
Chữa
Bệnh
Bảo
Hiểm
Trương
Khắc
Nhượng
Du
Lịch
Du
Lịch
Đường
Biển,
Vùng
West
Caribbean
Lê
Ánh
Buenos
Aires,
Bài
Tango
Cho
Em
Nguyễn Thị
Lộc
NhữngChiếc
Cầu
Yêu
Thương
Nguyễn Thị Phương
Hiền
Chuyến
Du
Xuân
CalTrain
San
Francisco
Thi Thi
Biên
Khảo/
Bút
Kư
Kinh
Tế
Hoa
Kỳ
Và
Thế
Giới
Năm 2015
Nguyễn Văn
Thành
Cái
Bẫy Nghèo
Phạm
Thanh
Khâm
Chút
Ư
Nghĩ
Về
Hai
Dịp
TẾT
Âm
Lịch
Và
Dương
Lịch
Việt Hải
Viết
về
ninh-hoa.com
Đoạn
Đường 12 Năm
Nh́n
Lại
Trần
Việt
Hải
Văn
Học
Lịch
Sử/Địa
Lư
Bắc
Hành Tạp Lục
(76-77)
Dương Anh
Sơn
Diễn
Giải Sấm Trạng
Tŕnh
Liên
Khôi
Chương
Việt
Nam:
Môn
Học
LỊCH
SỬ
Trong
Quá
Khứ,
Hiện
Tại
Và
Tương
Lai
Nguyễn Văn
Nghệ
Môn
Học Lịch Sử
Trần
Hà
Thanh
Văn
Học
Và
Chút
Ư
Nghĩ Riêng
Trần V́ệt
Hải
Xuân
Cảnh
(Trần
Nhân
Tông)
Trí
Bửu
Khỉ
Trong
Tục
Ngữ,
Thi
Ca
Và
Ca
Dao
Vinh
Hồ
Thơ
Đông
Quê Người
Bạch Liên
Quá
Nhiều Quá Đủ
Bạch Liên
Nỗi
T́nh
Cù Hà
T́nh
Quê Lắng Đọng
Hải
Lộc
Tết
Về
Bánh
Chưng
Bánh
Tét
Hoàng Bích
Hà
Cuối
Trời
Hương
Đài
Miền
Trung Quê Tôi
Lăng Du
Trần
T́nh
Lâm Thảo
Hoài
Niệm
Ngày
Thơ
Lê Hùng
Nhớ
Xuân
Quê
Hương
Lê
Thị
Ngọc
Hà
Bài
Thơ Ăn Tết
Sớm
Nguyễn
Hiền
Ninh
Ḥa Thương Nhớ
Nguyễn Ngọc
Thành
Vô
Nghĩa
Nguyễn
Thị
Khánh
Minh
Cảm
Hứng Đầu Xuân
Nguyễn Thị
Kính
Mừng
Xuân Vườn Tao
Ngộ
Nguyễn Thị
Thi
Đón
Xuân
Nguyễn Thị
Thu
Mừng
Năm Mới
Nguyễn
Văn
Ḥa
Nếu
Như -01
NhàQuê
Ngẫu
Hứng
Trên
Đồi
Nhất
Chí
Mai
Mùa
Xuân Nhớ Mẹ
Mùa
Xuân
Có
Em
Phan
Phước
Huy
Vườn
Xuân
Phong
Đàn
Cố
Hương
Quốc
Sinh
Cánh
Thiệp Mừng Xuân
Thi
Thi
Nghiêng
Thu
Bốn
Tiếng
Cười Em
Thủy
Khánh
Điền
Nắng
Xuân
Trần Phương
Tết
Về Giữa Mùa
Đông
Trúc Lan
Nha
Trang
Biển
Nhớ
Trương
Văn
Nghi
Kiếp
Người,
Đời
Hoa
Trương
Khắc
Nhượng
Tháng
Giêng
Xuân
Về
Bên
Anh
Tiểu
Vũ
Vi
Thiếu
Phụ Tha
Phương
Tứ Hải
Tôn
Ngộ Không
Vinh
Hồ
Tết
Quê
Vơ Hoàng
Nam
Văn
Kư
Ức Ngọt Ngào
An
Giang
Đông
Và Vạn Vật
Bạch
Liên
Tết
Đầu Đông
Bạch
Liên
Em
Ơi
Mùa
Xuân
Đến
Rồi
Đó
Hoàng Bích
Hà
Gởi
Hoàng
Lan
Người
Yêu
Của
Lính
Lâm Thảo
Ninh
Ḥa Cà Phê
Lương
Lệ
Huyền
Chiêu
Ninh
Ḥa Quê Tôi
Mai
Thị
Hưng
Hồng
Tiếng
Động
Cuối
Năm
Nguyễn
Thị
Khánh
Minh
Giấc
Mơ
Của
Chàng
Lính
Biển
- Kỳ 38
Nguyễn Văn
Thành
Đoản
Văn
Cho
Phương
Mai
Nguyễn Vũ
Trâm Anh
Tản
Mạn:
Viết
Cho
Ngày
Sinh
Nhựt
NhàQuê
(Trần
B́nh
Trọng)
Đen
Bạc Đỏ T́nh
Phan Kiến
Ưng
Tri
Ân Ba
Má
Phan Phước
Huy
Thư từ,
bài vở, h́nh ảnh hoặc
ư kiến xây dựng, xin liên lạc:

diem27thuy@yahoo.com

|
( VIẾT VỀ CHA - phần 9 )
H
 |
ôm gần Tết anh hỏi tôi :
- Sao em viết về cha, mà không viết về mẹ nhỉ?
- Th́ em vẫn viết về mẹ đấy thôi, nhưng chẳng lẽ lại lấy tên "Viết về cha
mẹ", cứ như đề bài luận văn lớp nhất.
- Mà anh thấy em viết... về em hơi nhiều đấy!
- Anh tức cười, nay mai em sẽ viết cả về... "anh" nữa, chịu chưa?
- Viết về... tất cả, phải không?
Vâng, mùa xuân này em sẽ viết nhiều về mẹ để làm món quà xuân tặng cha.
Chẳng phải mẹ luôn là mùa xuân của cha? Cũng như em, luôn yêu thích mùa
xuân...



Mẹ tôi, Phương Thảo, ngoan và chăm học lắm, nhưng... yêu hơi sớm! Hay là
ngày ấy người ta yêu sớm? Năm 14 tuổi, mẹ đă yêu Gia Tĩnh 16 tuổi, và đă
"sáng tác" nhiều lá thư t́nh, viết nhật kư... rồi lại c̣n hẹn ḥ, nhớ
thương và cả trách móc, hờn dỗi nữa! ( Theo phong cách Tự Lực văn đoàn,
tôi nghĩ thế ). Tôi biết hết, v́ tôi là "đứa con của t́nh yêu", như hai
người thường "nói lén" sau lưng tôi.
Thực ra, lên 5 tuổi tôi đă biết đọc biết viết nên đă "t́m hiểu" hơi kỹ
những bí mật để trong chiếc hộp đựng bánh cũ bằng sắt tây có h́nh cô đầm
bên chú ngựa, mà cha mẹ tôi dấu kỹ dưới đáy "chiếc rương của thuyền trưởng
Một Mắt".

BÍ MẬT NƠI ĐẢO HOANG
Đâu phải tôi ṭ ṃ, mà chỉ v́ đảo hoang hiu quạnh quá, lâu lắm mới có cánh
buồm trắng thoáng xa tít tắp ngoài khơi. Tôi không có bạn, cũng không biết
ngôn ngữ của loài hải âu, và cũng chưa hiểu được lời th́ thầm của gió gởi
qua ốc biển... nên đành một ḿnh t́m vui bằng cách... lẩm nhẩm đánh vần
từng chữ trong những bức thư t́nh...

Những trang đầu tiên

Sự xuất hiện của người khách không mong đợi
Hiện giờ tôi vẫn c̣n giữ "bộ sưu tập" 35 quyển nhật kư đôi, mỗi quyển nho
nhỏ bằng nửa bàn tay, chắc là để dễ tặng và dễ... cất dấu. Nói là nhật kư
đôi v́ trong ấy mẹ tôi viết 35 quyển và cha tôi cũng vậy. Xem lời lẽ trong
những bức thư ấy th́ biết là, cứ viết xong một quyển hai người lại trao
đổi cho nhau, giúp "bạn đọc" dễ dàng h́nh dung diễn tiến từng bước của
cuộc t́nh.
T́nh yêu ngày càng thêm tươi thắm... Hai người nên duyên chồng vợ và chị
em tôi lần lượt ra đời. T́nh yêu cha và mẹ vẫn tiếp tục tha thiết mặn
nồng... minh chứng qua tấm biểu đồ hạnh phúc tôi sắp mô tả sau đây.
BIỂU ĐỒ HẠNH PHÚC

Tấm biểu đồ này của cha tôi, từ khi lên 5 tuổi tôi đă thấy, nhưng cứ ngỡ
là tấm bản đồ chỉ đường đi t́m kho báu mang tên Hạnh Phúc của thuyền
trưởng Một Mắt, với ám hiệu "Mỏ neo kép" ở góc bên phải phía trên, có tác
dụng như một la bàn thần bí.
Măi đến khi 11 tuổi, bắt đầu học toán lớp đệ thất ở trường Trần B́nh Trọng
và được anh dạy thêm ở nhà, tôi mới hiểu ra...
- Anh ơi, em có một bí mật muốn tiết lộ với anh, mà nghĩ măi không biết có
nên không!
- Bí mật ǵ mà có vẻ... bí mật vậy cô bé?
- Một kho báu em đoán là rất quư giá mang tên Hạnh Phúc, mà tấm bản đồ dẫn
đến em đang nắm giữ trong tay.
- Ghê thế à? Đưa anh coi đi!
- Nhưng anh phải thề giữ bí mật tuyệt đối, và thề măi măi không được chia
sẻ với ai khác.
Anh vừa giơ tay lên vừa cười:
- Anh thề... anh thề thật đấy!
Và anh lại càng cười lớn hơn khi tôi nghiêm trang ra vẻ trịnh trọng đưa
anh "tấm bản đồ". Sau đó anh đă phải dành cả buổi để giảng cho tôi về
"biểu đồ toán học" mà cha tôi đă dùng để diễn tả cấp độ hạnh phúc của cha
mẹ đi đôi và tăng dần theo thời gian. Ông đă định mục tiêu đưa hạnh phúc
gia đ́nh đến cấp độ 10, và nếu trang giấy rộng hơn, chắc hẳn ông sẽ chốt
thời gian ít nhất là... năm 2016.
Nhưng biểu đồ đă tạm ngưng ở năm 1957, không thấy cha tôi vẽ tiếp nữa. Có
lẽ sự ra đời của đàn con càng lúc càng đông đă chiếm hết thời gian và tâm
trí của ông. Thế nhưng trái tim của cha luôn có chỗ dành riêng cho mẹ...



Lá thư đầu năm cách đây mới... 62 năm
Từ khi lấy chồng, mẹ tôi chuyển sang nghề "nội trợ". Vừa khéo tay vừa có
tính cần kiệm, mẹ tôi luôn sắp xếp chu đáo mọi việc, từ sắm sửa bày biện
trong nhà đến việc học hành, ăn mặc của các con. Bà đă rèn cho tôi thói
quen ngăn nắp, giữ ǵn cẩn thận sách vở để "chị truyền em nối". Thói quen
ấy tôi vẫn giữ đến ngày nay, tôi thích nâng niu những quyển sách đẹp, dù
là... có khi lâu lâu chỉ đọc vài trang.
Nhà đông con, mẹ tôi tự tay may quần áo cho các con. Tôi luôn luôn với
style "truyền thống": quần ta dài màu trắng, vải lấy từ những tấm drap nhà
binh Mỹ do cha tôi "cung cấp miễn phí". Áo tay dài với khuy cài ở cổ tay,
cổ lá sen có hai dây cột nơ, may rộng răi để... pḥng lớn. Các em trai mặc
"đồng phục": quần sọoc có dây đeo cũng may từ những tấm drap, và áo sơ mi
ca rô. Tôi c̣n nhớ mỗi lần cắt quần áo, mẹ tôi vẽ trên giấy rồi pha ra
từng mảnh, xếp chen sát trên tấm vải, đặt đi đặt lại, xoay ngang xoay dọc
nhiều lần. Thấy tôi đứng bên cạnh chăm chú nh́n, bà bảo: "Cố gắng tính sao
cho đỡ tốn vải con ạ!". Sau này khi theo nghề may mặc thời trang, nhiều
lần duyệt sơ đồ pha cắt, tôi thấy ḷng vui vui nhớ những kỷ niệm xưa với
mẹ. Phải chi bà có ở đây, tôi sẽ đưa tấm sơ đồ ra đố xem bà có cách xếp
nào tiết kiệm hơn nữa không? Có khi nào tấm ḷng chắt chiu của người mẹ
đông con lại có thể vượt qua được phần mềm Gerber không nhỉ?
Về đến Ninh Hoà, món quà đầu tiên cha tặng mẹ dọn nhà mới là chiếc máy may
Nhật hiệu Singer. Chiếc máy may đặt ở pḥng khách với dáng mẹ cặm cụi là
hình ảnh c̣n lưu măi trong ḷng chị em chúng tôi. Tuổi nhỏ nghịch ngợm,
chúng tôi thay phiên nhau té ngă làm vướng rách quần áo, mẹ tôi đă tỉ mỉ
khâu vá rất khéo léo. Bà chọn những mảnh vải đúng loại đă giữ lại từ khi
cắt quần áo mới, rút những sợi chỉ từ đó ra để khâu chỗ rách, nh́n sơ qua
không nhận ra chỗ vá. Sau này tôi được biết trong nghề may gọi là sang
sợi. Với những chỗ rách lớn hơn, bà cũng lấy mảnh vải đúng loại, đặt xuống
dưới và may chần lên theo h́nh vuông từ lớn nhỏ dần. Có những chiếc áo
rách nhiều quá tưởng phải bỏ đi, mà mẹ tôi cũng chữa lại được bằng cách
chế thêm cái túi đắp, hay cái nơ, hay những dải băng trang trí ngộ nghĩnh.
Tôi nhớ có lần anh VLP bạn học cùng lớp đến chơi, mặc chiếc áo rách vai.
Mẹ tôi đă bảo anh cởi áo cho bà vá, lại c̣n dặn : "Cháu về xem c̣n cái nào
rách cứ mang hết đến đây bác vá cho". Kỷ niệm ấy sau này mỗi khi gặp lại
anh đều nhắc. Và chúng tôi cùng cười lăn khi nhớ lại h́nh ảnh anh hôm ấy
cởi trần, bối rối nḥm chừng vào nhà trong, tưởng tượng tôi đang ôm bụng
cười, mà đúng là tôi đang ôm bụng cười thiệt!
Việc ăn uống trong nhà, mẹ tôi rất cần kiệm và cũng rất chu đáo. Mỗi ngày
bà đi tắt ngơ cầu Gỗ đến chợ Dinh, mua những thứ tươi ngon và rẻ. Mùa nào
thức nấy, những con cá nục mắt đen lay láy, những con cá liệt tươi xanh,
những con cá rựa dài thườn thượt, hay những con mực bóng hồng... bà tự tay
nấu nướng và chia ra những khay nhỏ cho từng đứa con. Chỉ ḿnh tôi được ăn
chung mâm với bà nội và cha mẹ, c̣n các em tôi mỗi đứa một khay chia sẵn.
Tất cả ngồi chung một bàn lớn, và "khẩu lệnh" bắt đầu bữa cơm là câu nói
đồng loạt: "Chúng con mời bà và cậu mợ xơi cơm" (tôi gọi cha mẹ là cậu
mợ), và bữa cơm chỉ kết thúc khi các khay đă được thanh toán sạch trơn. Cứ
như một trại lính phải không?
Cần kiệm trong nhà, nhưng đối với bạn của con th́ mẹ tôi lại "hào phóng".
Mỗi lần các bạn tôi đến chơi đều được bà pha nước chanh hay si rô mời uống
với những bộ ly đẹp chỉ dùng để đăi khách. Bà c̣n pha sẵn một b́nh để châm
thêm cho những chiếc ly thường là được uống cạn rất mau. Thỉnh thoảng bà
lại mời ăn bánh đậu xanh, bánh tai heo, bánh men... mà cha tôi mua ở tiệm
Tân Tân mỗi lần đi Nha Trang. Cũng nên kể thêm là những chiếc bánh thơm
ngon ấy mẹ chỉ chia cho mỗi con một cái sau bữa cơm chiều với điều kiện là
phải "ngoan" trong ngày hôm đó. Riêng tôi được mẹ cho hai cái, v́ tôi luôn
luôn "ngoan" và "học chăm"!
Thế nên các bạn thích đến nhà tôi chơi lắm! Mấy mươi năm sau gặp lại, câu
hỏi thăm đầu tiên của các bạn luôn dành cho mẹ tôi: "Bác có khỏe không, có
đang ở với Hiền không?". Có lần anh ĐQC, bạn học từ thuở nhỏ, tâm sự: "Hồi
đó tôi thích đến nhà Hiền, v́ ở đấy tôi thấy vui và ấm áp. Có lẽ mẹ tôi
mất sớm nên tôi khát khao t́nh cảm của người mẹ. Tôi cảm thấy dường như mẹ
của Hiền cũng thương và xem tôi như con". Cái cảm giác "dường như" ấy...
dường như... vẫn sống động trong ḷng anh, khi anh ngập ngừng nói tiếp:
"Mẹ của Hiền là người phụ nữ tôi trân trọng nhất, và Hiền là... người bạn
gái tôi quư mến nhất!"
NHỮNG MÙA XUÂN NHỚ MĂI
Nhà tôi cũng như mọi nhà ở quận lỵ Ninh Hoà thời ấy, bận rộn, tấp nập và
rất vui vào những ngày giáp Tết. Tôi xách giỏ theo mẹ từ nhà ở trước sân
Vận động, qua bến xe lam, hạt Kiểm Lâm, qua cầu Gỗ, đi đến chợ Dinh. Cũng
con đường quen thuộc, sao hôm nay tươi mới, rộn ràng! Trong đôi mắt cô bé
12 tuổi, Tết đến... đến thật rồi, trong những khay bánh in gói giấy bóng
kiếng đỏ đỏ xanh xanh, trong những mâm mứt bánh đủ kiểu đủ màu, trong
những chậu hoa cúc, hoa mai, thược dược, hướng dương..., và trong nụ cười
tươi của các cô bán hàng đang đon đả chào mời. Phải mấy lần đi chợ như thế
mẹ tôi mới tạm mua đủ đồ ăn Tết. Riêng món mứt và bánh chưng, mẹ tôi luôn
tự làm ở nhà.
Món mứt Tết mẹ tôi làm khá đơn giản:
- Sao năm nào nhà ḿnh cũng chỉ làm mứt dừa, mứt bí, mứt khoai, mứt gừng?
- Chẳng phải các con rất thích ăn mứt dừa, mứt bí, mứt khoai? C̣n bà nội
và cha mẹ thích ăn mứt gừng.
- Nhưng mứt nhà ḿnh nh́n không đẹp tí nào! Con thấy ở chợ mứt dừa có đủ
màu, c̣n mứt gừng nguyên củ y như thật, chứ không phải cắt miếng miếng như
nhà ḿnh đâu! Mà con thích ăn mứt chùm ruột và cả me dầm nữa...
Cha tôi đứng sau lưng hai mẹ con từ lúc nào, khẽ gơ đầu tôi, cười nói:
- Cả nhà chỉ có ḿnh mẹ con làm, con đă phụ mẹ được ǵ đâu? À quên, cũng
biết chầu ŕa và phụ... nếm đấy chứ!
Tôi phụng phịu không thèm trả lời, tiếp tục chăm chú... phụ nếm miếng mứt
dừa thơm ngon mẹ vừa gắp cho.
Gói bánh cũng là "độc quyền" của mẹ. Cả ngày hôm trước mẹ tôi lau lá dong,
chẻ lạt giang, đăi đậu, ngâm nếp, ướp thịt... Sáng hôm sau bà gói đến trưa
th́ xong độ 30 cặp bánh vuông vức đều đặn. Cha tôi lo phần xếp bánh vào
thùng, nhóm củi nấu bánh ở sân sau. Chị em chúng tôi vui mừng v́ được thức
khuya và được mẹ cho ăn thả dàn cả khay mứt vụn.
Gần đến giao thừa, cha tôi mặc bộ đồ vest ra ngoài đi dạo và trở về nhà
xông đất vừa khi pháo bắt đầu nổ vang rộn ră. Mẹ và tôi mặc áo dài đón
chào ông như một người khách quư. Tôi khoanh tay nói trơn tru :"Con kính
chúc cậu mợ được dồi dào sức khỏe và vạn sự như ư!". Năm nào cũng một câu
y như thế!

Cha xoa đầu tôi khen ngoan và chúc tôi học giỏi. Rồi cha mẹ cùng nhau chúc
Tết bà nội tôi, mặc áo dài, vấn khăn, rơ ràng là một bà cụ Bắc kỳ chính
cống. Bà nội tôi tươi cười chúc cha tôi :"Bà chúc anh năm mới dồi dào sức
khỏe và thăng quan tiến chức". Bà tôi năm ấy mắt đă hơi mờ, nhưng khi bà
thắp hương van vái trước bàn thờ tổ tiên, tôi thấy mắt bà như mờ thêm.
Chắc bà đang nhớ đến ông tôi và các cô các chú c̣n ở lại làng Nội Viên,
huyện Tiên Lữ, tỉnh Hưng Yên!
Sáng mồng một, đúng là vui như Tết. Mấy chị em tôi xếp hàng một nhận tiền
ĺ x́ của bà nội và cha mẹ, vang rân câu chúc Tết đă thuộc nằm ḷng: "Cháu
chúc bà sống lâu trăm tuổi, chúc cậu mợ được dồi dào sức khỏe và vạn sự
như ư!"

Một túp lều tranh hai trái tim vàng !

Một ngày đầu xuân ở Khu Mưu Sinh, Núi Đeo - Dục Mỹ

Cha tôi thích chụp ảnh nên tôi có được rất nhiều h́nh kỷ niệm
Mồng hai Tết, cha tôi chở cả nhà xuất hành đi Nha Trang du ngoạn Tháp Bà
Ponagar và Ḥn Chồng. Ở Tháp Bà linh thiêng, mẹ con tôi thành tâm khấn bái
xin xăm. Mẹ vui mừng khi nhận được thẻ xăm thượng thượng, hớn hở khoe với
cha...
Xa xa, cầu Xóm Bóng soi ḿnh trên sông Cái... Và xa nữa là vùng biển quê
hương một màu xanh ngát... Ôi những mùa xuân hạnh phúc cũng đă rất xa...
nhưng hương vị măi luôn tươi mới trong ḷng tôi.

Mẹ tôi và đàn con đông ở tháp Bà Ponagar năm 1964

Kỷ niệm cha mẹ tôi tại Ḥn Chồng, Xuân Giáp Th́n 1964



PHƯƠNG HIỀN
Sài G̣n,
Xuân Bính Thân


 


|
|