
Truyện ngắn

Không
liên lạc được với Hùng vào buổi tối hôm qua đă làm cho Loan giống như
người mất trí. Nàng cứ đi tới đi lui trong pḥng và lo lắng suy nghĩ hoài.
Mặc dù Loan biết Hùng cũng đang có bạn gái, nhưng v́ anh nghèo nên nàng
tin là những ǵ nàng cung cấy cho Hùng th́ từ từ rồi Hùng cũng phải xa
lánh người con gái đó. Loan tuy được sống trong sự giàu sang nhưng nàng đă
quá chán ngán cái ông chồng lớn tuổi hơn nàng chỉ biết có hai thứ là, công
việc và kiếm tiền.
Hai lư do làm cho Loan chán ghét người mà nàng đang chung sống và gọi là
chồng. Thứ nhất, ông lớn hơn nàng đến hai mươi tuổi, ông bốn mươi chín
tuổi. Ông là Việt kiều Mỹ và là người có tài kinh doanh, v́ vậy khi về lại
trong nước ông thành lập công ty và mới chỉ hơn ba năm mà tài sản của ông
đă có hơn một triệu đô la Mỹ; so với ngày mới về nước, ông chỉ có đúng sáu
mươi ngàn đô la Mỹ thôi. Đó là chính ông đă nói với nàng sau này khi hai
người chính thức chung sống với nhau.
Lư do thứ hai là, từ ngày chung sống với nhau và ít ra là hai lần, Loan
nghe ông nói lảm nhảm trong lúc đang ngủ, về sự cần thiết phải có một sự
thay đổi những người lănh đạo đất nước. Nếu quả thật ông về đây là để...
như ông nói trong cơn vô thức th́ quá nguy hiểm cho tương lai của nàng. Từ
trước đến nay xem ra không một người nào có thể xách động được đồng bào
đứng lên và thay đổi được người lănh đạo. Loan nghĩ, nếu như có thể làm
cho ông chết cách êm thắm th́ nàng sẽ có hai điều lợi. Thứ nhất, nàng sẽ
hưởng được số tài sản của ông và chung sống với Hùng. Thứ hai, nàng đă
giúp cho nhà cầm quyền loại trừ được một tên Việt kiều phản động. Nhưng,
hành động như thế nào để “con cáo già” là ông không đoán biết được là điều
không dễ dàng đối với Loan, một người phụ nữ từng đoạt giải học sinh đẹp
và gương mẫu mà từ nhỏ cho đến nay chưa từng nhúng tay vào một việc nào
gọi là vô đạo đức cả.
Loan lại chợt nhớ đến Hùng. Người mà nàng yêu và yêu nàng. Hùng cao ráo,
đẹp trai và mạnh khỏe. Nhất là anh lại sành về chuyện chăn gối. Hùng tuy
nhỏ hơn nàng hai tuổi nhưng lại tỏ ra sành sỏi chuyện làm t́nh hơn cái ông
chồng mang tiếng là sống ở Mỹ mấy chục năm nhưng chỉ biết hùng hục như
trâu húc rồi lăn ra ngủ như chết. Hơn nữa ông ta lại hay phải đi công việc
ở nơi xa, cho nên Hùng đă bù lại cho nàng tất cả. Nếu ông chồng của nàng
chết đi... Loan vẫn đang đi tới đi lui nhưng miệng th́ luôn lảm nhảm, phải
thực hiện thôi chứ không thể sống với người chỉ biết công việc và biết
tiền mà khi phải thực hiện chuyện ấy th́... hết sức vô duyên. Loan nh́n ra
ngoài từ cửa sổ nơi pḥng ngủ trên lầu hai và thấy xe của ông đang tiến
gần đến nhà. Nàng đến nằm trên giường và nhắm mắt lại làm như đang ngủ.
Ông Nguyên từ công ty trở về nhà trong giờ làm việc với vẻ hối hả. Gặp
người vợ trẻ hơn ông hai mươi tuổi đang nằm, ông ngồi xuống đỡ nàng ngồi
lên rồi ôm lấy vai của nàng và âu yếm nói:
- Anh về lấy mấy giấy tờ quan trọng và đi liền lên Biên-Ḥa. Có thể sớm
lắm th́ tối ngày mai anh mới về đến nhà. Em cứ ăn ngủ b́nh thường cho khỏe
chứ đừng ngóng chờ anh.
Ông Nguyên nh́n vợ với ánh mắt thương yêu v́ thấy vợ có vẻ buồn khi nghe
ông nói đi xa. Thấy vậy ông Nguyên nói:
- Hay là... Em muốn đi với anh không th́ sửa soạn cho lẹ rồi đi luôn.
Loan tươi tỉnh nét mặt lại và xỏ chân vào đôi dép như toan đứng lên để đi
sửa soạn, nhưng rồi nàng lại vẫn ngồi yên trên giường. Nàng nói:
- Em... sao em thấy mệt quá v́... đang có kinh. Thôi anh cứ đi công việc
rồi về sớm với em chứ theo anh th́ lại mất công anh phải lo cho em rồi
công việc lại bị trắc trở.
- Em... em có cần đi bác sĩ không th́ trên đường đi anh sẽ đưa em đến đó.
- Có lẽ như vậy anh à. Sao em cứ thấy mệt mệt hoài... à.
Chữ à nàng cố kéo dài ra cho ông Nguyên biết là nàng mệt lắm. Ông Nguyên
hôn nhẹ lên má vợ rồi đứng lên đi lấy giấy tờ và khi quay lại th́ Loan
cũng thay xong bộ đồ khác. Nàng nũng nịu:
- Khi nào xong công việc anh nhớ gọi điện thoại liền cho em biết nghe anh.
Ông Nguyên mỉm cười gật đầu và lại hôn lên má của nàng.
***
Một người thanh niên trẻ, cao ráo và khá lớn con, đẩy nhẹ cánh cổng nhà
của ông Nguyên và đi vào sân. Sau đó gă đi đến trước cửa nhà và c̣n cẩn
thận quay ngựi lại nh́n về phía sau lưng rồi mới lách người vào bên trong
và đi thẳng lên pḥng ngủ. Người thanh niên mặc bộ đồ màu xanh công nhân.
Tay gă xách một thùng đồ nghề bằng sắt như thể gă đến đây là để sửa chữa
điện hoặc ống nước; nếu như có ai để ư đến gă và sẽ có ư nghĩ như vậy.
Vừa vào đến pḥng ngủ, gă liền bỏ thùng đồ nghề xuống và chồm tới ôm chầm
lấy Loan vật ra giường. Hai thân thể quấn lấy nhau thật chặt và hôn nhau
say đắm. Sau đó cả hai trút bỏ hết những ǵ c̣n vướng bận trên người ra và
họ làm t́nh với những thế nằm, ngồi, như trong những phim sex. Ông Nguyên
nh́n hai người qua cái màn h́nh nhỏ đặt trước mặt do ba cái camera ghi
h́nh mà ông đă bí mật đặt vào những nơi khó có người khám phá ra. Nh́n
cảnh người vợ trẻ của ông đang làm t́nh với người thanh niên không làm cho
ông đau đớn. Ông nh́n cảnh làm t́nh mạnh bạo và luôn đổi thế của người
thanh niên cách dửng dưng. Ông Nguyên đă lường trước được chuyện này rồi
sẽ có ngày xảy ra. Nhưng, ông không ngờ lại xảy ra quá sớm và tại ngay
pḥng ngủ của ông.
Chung sống với nhau mới có chín tháng, và với số tuổi bốn mươi chín ông
Nguyên không cho là ḿnh đă... quá đát, để người vợ trẻ phải phản bội ông.
Ông từng trải nên những hành động nhỏ nhặt của vợ trong hơn một tháng qua
đă không thể qua mắt ông được. Ông dễ dàng nhận thấy nàng đă phản bội ông
khi luôn viện dẫn lư do mệt mỏi mỗi khi ông muốn gần nàng. Camera ghi h́nh
cũng đă ghi lại cảnh nàng bỏ những viên thuốc vào trong toilet mà nàng th́
cứ tưởng ông không biết. Ông không muốn những người bên cạnh nàng trở
thành đồng lơa nên ông đă cho bà làm bếp và viên tài xế nghỉ việc chứ ông
đâu có muốn bắt nàng phải phục vụ ông đâu.
Khi trở về nước để kinh doanh, ông hiểu rất rơ chung quanh ông luôn có
những cạm bẫy giăng ra khắp nơi để khi ông sơ hở là liền trở thành nạn
nhân. Cũng v́ nghĩ như vậy nên đang từ là chuyên viên điện toán thuộc loại
giỏi, ông đă đổi qua nghề kinh doanh. Ông nhớ lại ngày gặp Loan bạn bè đều
vui mừng và chúc ông đă t́m được người vừa có sắc đẹp lại vừa là người
hiền hậu và đạo đức nữa. Vợ của ông, người ông gặp tại Mỹ là người đàn bà
toàn hảo nhưng vắn số. Nàng đă mất trong tai nạn xe khi tuổi đời c̣n quá
trẻ. Vài năm sau ông quyết định về lại trong nước tạo dựng sự nghiệp để có
một chỗ dưỡng già khi cao tuổi, v́ vậy nên ông mới chọn vùng này để mở
nông trại trồng trà và cà phê. Ông rất vui khi mua được căn biệt thự cũ có
từ thời Pháp thuộc tọa lạc trên đỉnh ngọn đồi nhỏ cách xa công ty của ông
chỉ có hai cây số; với giá phải chăng. Căn nhà này chỉ những người nào
thích yên tĩnh và không sợ trộm sợ cướp mới muốn mua để ở. Ông Nguyên biết
cách làm thế nào để bọn trộm cướp không dám bén mảng đến, nên ông đồng ư
kư tên mua ngay khi lần đầu được xem nhà.
Ngày gặp Loan và yêu cũng như được Loan yêu, làm cho ông cứ nhớ đến tên
người nhạc sĩ tài hoa nhưng... vắn số. Nhạc sĩ Y-Vân, người sáng tác bản
nhạc Hai Mươi Bốn Mươi mà ông không ngờ lại... vận vào với ông. Nhưng, ông
không hiểu tại sao chỉ mới có chín tháng chung sống với nhau mà người phụ
nữ ông hết ḷng thương yêu lại đă phản bội ông.
Gă thanh niên và người vợ trẻ bây giờ đang ôm nhau và bàn tính chuyện ǵ
mà ông không thể nghe được. Hai người nói nhỏ quá. Ông Nguyên không thể
loại trừ việc hai người đang bàn tính cách nào để loại trừ ông hầu để được
chung sống với nhau. Lần sau ông sẽ đặt máy... Không! Không thể tiếp tục
diễn ra tại giường ngủ của ông và trước mắt ông như vậy nữa. Tất cả phải
được chấm dứt ngay.
Hai kẻ gian dâm lại ôm cứng lấy nhau rồi lại làm t́nh tiếp. Sau đó bọn
chúng lại buông nhau ra và thủ thủ với nhau những điều ǵ đó. Ông đứng lên
nhưng mắt vẫn nh́n vào màn h́nh và ông nói cách quyết liệt:
- Đă phản bội th́ phải đền tội!
Ông tắt máy và chuẩn bị trờ về nhà.
***
Ông Nguyên cùng Loan đến đứng trước cái hầm rượu nằm dưới căn nhà của ông
mà từ nhiều chục năm qua đă không c̣n được sử dụng đến. Hầm rượu bề rộng
hai thước rưỡi và bề dài đến bảy thước.Cánh cửa hầm rượu rộng đúng một
thước và cao một thước bảy, nhưng đă rỉ sét không thể dùng tiếp được.
Ông nói với Loan:
- Anh muốn sửa sang lại hầm rượu để cất giữ những chai rượu vang quư từ
Pháp đang trên đường đến đây. Cái hầm rượu này mà bỏ hoang th́ uổng quá
phải không em. Anh sẽ chứa... cả ngàn chai rượu quư nên em đừng cho ai
biết ḿnh có cái hầm rượu này em nhé.
Loan quan sát hầm rượu rồi nói nhưng không nh́n ông Nguyên:
- Hầm ǵ... trông như cái mồ thấy ghê đến sởn cả gai ốc luôn.
- Th́ đây cũng là h́nh thức cái mồ mà em. Mồ... chôn cất những chai rượu.
Loan nh́n ông Nguyên và ngay khi đó trong đầu của nàng chợt loé lên một ư
nghĩ kinh khủng. Ông Nguyên ôm lấy vai người vợ trẻ và âu yếm nói:
- Em cũng cần tập uống rượu vang để mỗi tối cùng uống với anh cho vui.
Rượu vang rất tốt cho phụ nữ, em có biết vậy không?
- Dạ... em không biết nhưng em sẽ tập uống để có người uống với anh cho
vui.
Ông Nguyên mở lối cho Loan đi gặp người t́nh nên ông nói:
- Ngay sáng ngày mai anh sẽ bắt tay ngay vào công việc và cũng phải mất
đến hai tuần mới xong hoàn toàn. Ban ngày thay v́ em phải ở nhà th́ em
muốn đi chơi đâu th́ cứ đi chứ đừng bận tâm lo cho anh. Một tô ḿ gói và
cái hột gà là xong ngay. Bữa ăn tối mới quan trọng.
Loan tưởng ông nói thật nên gật đầu nói vẻ nũng nịu:
- Em chỉ đi quanh quẩn trong thành phố xem người ta mua bán thôi chứ ở nhà
trong khi anh đang làm th́ cũng... buồn.
***
Loan gọi điện cho Hùng:
- Anh yêu, sáng ngày mai anh đến chổ cũ gặp em nhé. Em có chuyện cần bàn
với anh. Đừng hỏi em qua điện thoại. Anh chỉ biết là rất quan trọng. Rất,
anh nghe rơ chưa? Rất quan trọng cho tương lai của hai đứa ḿnh! Thôi, gặp
nhau em sẽ nói.
Loan cúp máy không cho người t́nh kịp hỏi thêm điều ǵ. Sau đấy Loan ngồi
vào bàn vẽ ra trên giấy cái họa đồ hầm rượu. Thời gian sau này Loan và
Hùng thường gặp nhau trong khách sạn v́ ông Nguyên không đến công ty bởi
bận sửa sang lại hầm rượu. Cái hầm rượu càng gần ngày sửa xong, nàng càng
thường tỏ ra hốt hoảng mỗi khi nghĩ đến cái xác của ông Nguyên nằm gọn lỏn
trong hầm mà không có người thứ ba nào biết được. Kế hoạch phải có sự tiếp
tay của Hùng th́ mới thực hiện được, v́, cánh cửa bằng sắt dầy và nặng chỉ
có sức đàn ông mới mở ra dễ dàng được. Ông Nguyên làm cánh cửa có ổ khoá
nhưng lại không làm ch́a .“Chỉ có em và anh biết trong đó có rượu th́ cần
ǵ làm ch́a khóa. Lỡ mất ch́a th́ lại phải nhờ đến thợ ống khóa th́ chẳng
khác nào chỉ chỗ cho người ngoài biết rồi sao. Vả lại... chỉ cần kéo nhẹ
là cửa mở ra thôi em à.” Ông Nguyên đă giải thích như vậy khi Loan thắc
mắc. Nàng phải công nhận là ông vẫn c̣n khỏe lắm nên cánh cửa nặng như thế
mà ông làm chỉ một ḿnh.
Nghĩ đến ngày ḿnh phải báo cho công an biết về sự mất tích của ông Nguyên
làm cho hai bàn tay của nàng trở nên lạnh ngắt. Kế hoạch phải dự trù
trường hợp khi công an đến khám xét nhà họ sẽ vào hầm rượu nhưng lại không
t́m thấy xác. Điều này th́ Hùng đă có cách giải quyết: “Anh sẽ đến trước
và núp trong hầm rượu. Em chỉ cần dụ cho hắn đến hầm là anh cho hắn đi gặp
diêm vương ngay. C̣n cái xác của hắn không có ǵ mà em phải bận tâm cả.
Anh sẽ chặt ra từng khúc nhỏ rồi đem bỏ vào tận trong rừng sâu. Thịt...
người là món ăn khoái khẩu của nhiều loại thú mà em.”
Gạch xóa, thêm bớt một lúc, Loan đă vẽ xong họa đồ. Kế hoạch mà Loan tính
sẽ phải thực hiện là lúc bốn giờ chiều thứ tư, ngày ba mươi mốt tháng mười
hai dương lịch, v́, khoảng năm giờ ông Nguyên sẽ đi Saigon để sáng sớm
ngày hôm sau, mồng một dương lịch ông sẽ gặp các đối tác kinh doanh và sau
đó sẽ dự tiệc đầu năm; mà ông đă có hẹn từ tháng trước. Vào mười hai giờ
đêm hôm đó toàn thành phố sẽ có bắn pháo bông. Tiếng pháo bông sẽ là tiếng
chúc mừng sự thành công của nàng và người nàng yêu. Sau đó một vài ngày
nàng sẽ đến công an tŕnh báo về sự mất tích của ông Nguyên khi ông đi
Saigon mà không thấy quay về nhà. Nh́n lại họa đồ và kế hoạch lần cuối.
Loan rất hài ḷng, nàng nhét tờ giấy vào trong nịt vú và đi ra khỏi nhà để
đến điểm hẹn gặp người yêu.
***
Rời khỏi pḥng bán vé máy bay, ông Nguyên tạt vào một quán nước nằm cùng
đường. Ông vừa lấy vé để trở về Mỹ vào sáng ngày thứ bảy mồng ba dương
lịch. Cái xác của Loan nếu như công an có t́m ra th́ cũng chỉ c̣n là bộ
xương khô mà thôi. Khi Loan đang bị ăn thịt th́ ông đă ra khỏi nhà và đang
trên đường về Saigon theo cuộc hẹn đă có từ trước. Một h́nh thức ngoại
phạm... thế thôi. Ông kêu chai bia và nh́n ra ngoài đường nhưng ông chẳng
thấy ǵ trước mặt bởi ông đang suy nghĩ và đặt ra những câu hỏi. “Không
ngờ có ngày ḿnh lại trở thành kẻ giết người mà lại giết người phụ nữ mà
ḿnh thật sự yêu thương th́ quả là không c̣n ǵ dă man hơn được nữa. Tại
sao nhiều phụ nữ thời nay không c̣n giữ được cái đức tính cao quư của
người phụ nữ Việt-Nam là, công-dung-ngôn-hạnh? Mà... cũng có thể tuổi tác
là nguyên nhân của mọi sự việc v́ vậy ḿnh phải trở thành tên sát nhân hèn
hạ. Giết người mà lại giết phụ nữ th́ quả là hèn quá. Biết vậy mà sao ḿnh
lại lấy người nhỏ hơn ḿnh đến cả hai mươi tuổi. Ḿnh cũng không phải là
người hám sắc mà. Sự gặp gỡ người phụ nữ này là do duyên số chứ nào ḿnh
có cố công t́m kiếm đâu. Dù sao th́ mọi chuyện cũng đă xảy ra và... ḿnh
th́ phải hành động như kế hoạch đă tính thôi. Ḿnh muốn trừng phạt người
đă phản bội ḷng tin yêu của ḿnh. Chỉ như vậy thôi. Giờ này th́ người đàn
bà dâm đảng kia cũng đă chia tay với người t́nh trẻ sau khi cùng nhau ân
ái trong khách sạn mà cứ tưởng ḿnh không biết. Đau thật!” Ông gọi thêm
chai bia nữa rồi tính tiền và ra về.
***
Ông Nguyên trở về nhà vào lúc bốn giờ ba mươi làm cho kế hoạch của Loan
cùng người t́nh bị đảo lộn. Khi vừa về đến nhà, ông Nguyên làm như đang bị
bận rộn lắm nên ông gọi lớn cho Loan khi đó đang đứng phía sau nhà bếp.
- Loan ơi Loan.
Loan lên tiếng dạ, dù chỉ một tiếng dạ thôi nhưng giọng của nàng như bị
lạc đi.
- Em giúp anh xuống hầm rượu lấy cho anh hai chai rượu ngay bây giờ em
nhé. Cửa hầm mở chứ không có đóng đâu em.
Thay v́ Loan dụ cho ông Nguyên vào hầm rượu, th́ bây giờ chính ông lại nhờ
Loan đến đó làm cho nàng càng thêm run rẩy và tay chân th́ lạnh ngắt. Loan
dạ lên một tiếng rồi bước chân đi. Và, ngay khi đó trong đầu của nàng cũng
vừa hiện ra cách giải quyết.
Sau tiếng dạ của Loan, ông Nguyên cầm cái remote control và nh́n vào kim
đồng hồ rồi bấm. Bây giờ là bốn giờ bốn mươi mốt phút. Bước chân đầu tiên
của Loan bước đi th́ đúng bốn giờ bốn mươi ba phút là nàng đă ở trong hầm
rượu và đang... Th́nh ĺnh tiếng của Loan từ phía nhà sau vọng lên:
- Anh ơi, em nghe có tiếng động trong hầm rượu như là tiếng của những con
chuột. Anh xem giùm em xem chứ... chuột th́ em sợ lắm.
Ông Nguyên vội vàng chỉnh lại giờ phút đóng cửa hầm rượu . Hai bàn tay của
ông Nguyên đang lạnh ngắt và run lên khi nghe Loan nói trong hầm có chuột.
Hai ngày nay ông Nguyên đă đem vào hầm rượu những con chuột cống thật lớn
lúc Loan đi gặp người t́nh trẻ trong khách sạn. Những con chuột cống bị bỏ
đói và bị nhốt trong những lồng sắt kín. Những cánh cửa nhỏ của các lồng
sắt sẽ tự động mở ra khi cánh cửa hầm rượu tự động đóng lại. Và, những con
chuột đói đó sẽ là những con vật thanh toán cái xác chết của Loan. Nhưng,
tại sao Loan lại nghe được tiếng những con chuột đó? Ông Nguyên thở dài vẻ
mệt mỏi. Ông muốn xem các camera ghi h́nh ngày hôm nay nhà của ông có ǵ
lạ không, có người lạ nào đến đây không... nhưng không có thời gian. Ông
đi đến trước hầm rượu và nh́n vào bên trong. Bên trong hầm rượu chỉ mờ mờ
sáng v́ chỉ có một cái bóng đèn hai mươi lăm watt thôi . Ông quay người
lại nh́n Loan đang đứng cách xa ông khoảng năm thước. Ông thoáng thấy thái
độ của Loan như đang bối rối và run nhiều, nhưng ông lại tưởng Loan sợ
chuột thiệt:
- Làm ǵ có chuột mà em...
Chưa nói hết câu th́ ông Nguyên bị một cây sắt đánh thật mạnh từ bên màng
tang phía bên phải làm cho bật ngang về một bên. Chưa kịp hoàn hồn th́ ông
bị một người từ trong hầm rượu xuất hiện và đập liên tiếp lên đầu bằng cây
sắt cỡ lớn làm cho ông ông giăy lên mấy cái rồi nằm im không kịp la lên
một tiếng nào. Máu tươi,mảnh xương sọ và óc của ông Nguyên văng tung tóe.
Hùng hối Loan trong khi nàng đang run lên như bị điện giật:
- Em lại đây phụ anh đưa cái xác vào trong này mau lên em.
Loan bước những bước đi lảo đảo như người bị say rượu. Khi đến bên cái xác
của ông Nguyên nàng liền cúi người xuống nắm lấy hai cổ chân, c̣n Hùng th́
xốc hai bên nách cái xác và kéo nhanh vào hầm rượu. Một lúc không lâu sau,
từ trong hầm rượu phát ra những tiếng “bộp bộp” khô khan, nhưng lần này
nghe được chỉ một tiếng á của giọng nữ la lên rồi hoàn toàn im bặt.
Hùng quỳ xuống bên người t́nh và hai tay ôm lấy mặt như đang cầu xin nàng
tha thứ. Một lúc sau gă nh́n vào hai cái xác và cười như điên như dại.
Bỗng... Gă ngưng cười và quay mặt thật nhanh nh́n về phía cửa khi thấy
cánh cửa hầm rượu tự động đóng lại như có người từ bên ngoài đă đóng cửa.
Gă chạy lại và xô mạnh cánh cửa ra. Cánh cửa vô tri vô giác không một chút
chuyển động. Ngay khi đó gă nghe tiếng những con chuột kêu lên chít chít
loạn xạ bên cạnh hai cái xác. Gă sợ hăi ngồi sụp xuống nền xi măng lạnh và
ôm lấy đầu.
Đúng mười hai giờ đêm các loại pháo bông liên tục được bắn lên trời cao.
Tiếng pháo bông vang vọng khắp thanh phố báo cho mọi người biết năm cũ đă
qua và năm mới vừa bắt đầu./.
TOPA PANNING
(Ḥa Lan) - 2/2015

