Ngày mồng một Tết, chúng ta chào đón năm mới và cũng là ngày Vía
Phật Di Lặc hay Di Lạc. Người Mỹ gọi là “HAPPY BUDDHA” Ông Phật
Hạnh Phúc. Quư vị có nh́n thấy h́nh ảnh của bồ tát Di Lạc, có
cái bụng to, gương mặt hoan hỉ, miệng luôn luôn tươi cười, trên
người
có sáu đứa bé bu quanh, đứa th́ móc tai, móc mũi, móc miệng, đứa
th́ móc rốn, đứa thọc lét… chúng nó quậy phá như thế mà ông vẫn
vui cười, không khi nào sân giận, v́ ngài có tâm từ bi hỉ xả,
tâm bao dung tha thứ, tâm vô ngă vị tha, cho nên không có nổi
giận. Tâm ngài luôn luôn b́nh an vui vẻ. Trái lại chúng ta th́
chấp trách đủ thứ, luôn lo lắng buồn phiền, v́ chấp ngă chấp
nhơn, nên trong tâm lúc nào cũng cảm thấy bất an, phiền muộn v́
mọi sự không được như ư, và cuộc sống không có hoan hỉ vui tươi
như Happy Buddha. Và không bao giờ có Mùa Xuân đích thực trong
ḷng. Quư vị có biết sáu đứa bé đeo bám trên thân bồ tát là ǵ
không? Là tượng trưng cho Lục Tặc, sáu tên giặc chính là sáu
căn: Mắt, tai mũi , lưỡi, thân, Ư, khi tiếp xúc với sáu trần
Sắc, thanh, hương, vị, xúc, pháp.
Nếu chúng
ta không thức tỉnh, không làm chủ được ḿnh, mà phóng tâm chạy
theo thanh sắc, đam mê dục lạc, cảm xúc trần tục như hạng phàm
phu tục tử si mê lầm lạc, th́ kết quả sẽ gặt hái nhiều khổ đau,
gây tạo nhiều tội ác, chỉ v́ ham khoái lạc mà tham ăn ham uống,
rượu chè cờ bạc, sát sanh hại vật, trôm cướp, tà dâm, nói láo,
uống rượu, hút xách… Đây là nguyên nhân sa đọa vào địa ngục ngạ
quỷ súc sanh, chịu khổ muôn đời vậy.
“ Phải ràng buộc sáu thằng Lục Tặc,
Cơi Tây Phương sau ắt đặng về…”
Là Phật Tử, biết tu học những lời Phật dạy, gieo trồng hạt gống
thương yêu giúp đỡ mọi loài, hiểu biết chân lư, biết lựa chọn
điều hay lẽ phải, thấy rơ thực chất cuộc đời là đau khổ, bất an,
vô thường, vô ngă, hiểu biết nguyên nhân của nó và thực hành
phương pháp diệt nguyên nhân khổ và trồng nhân hạnh phúc, như
vậy là biết, thấy và sống trong Mùa Xuân bất tận, không phải chỉ
có vui xuân trong vài ba ngày rồi mọi sự đâu vào đó, vẫn lo âu
buồn chán khổ đau như mọi ngày.
Đối với nhà tu hành th́
luôn luôn có mùa Xuân, không màng đến sự đổi thay thời tiết,
xuân đến hay đi cũng thế thôi, tâm người vẫn b́nh an thanh thản,
sống với Tâm Xuân vậy:
“Mạc vị xuân tàn hoa lạc tận
Tiền đ́nh tạc dạ nhất chi mai.”
Chớ bảo xuân qua hoa rụng hết
Đêm qua sân trước một cành mai.
(TS.Măn Giác)
Đêm ba mươi trước lễ Giao Thừa, có múa lân, đốt pháo mừng xuân
Di Lặc. Phật tử chúc Tết quư thầy cô, và được nhận Lộc đầu năm
là một trái Quít và một bao ĺ x́… Mọi người hân hoan thắp nhang
lễ Phật đầu năm, cầu nguyện …
Thật sự khi đến chùa, cúng
dường hoa quả, tiền bạc ít nhiều… Rồi lễ lạy chư Phật, bồ tát,
các vị thánh thần, và cầu nguyện những ǵ? – Toàn là cầu xin
tiền tài, công danh địa vị, mạnh khỏe sống lâu, mua may bán đắt,
cầu hôn nhân tốt đẹp, bịnh tật mau lành… Dưới mắt Phật, bồ tát
th́ đây toàn
Là nguyên nhân đem đến đau
khổ, mà con người không biết cứ muốn cầu xin. Chẳng ai biết cầu
xin gia tài của Phật là Từ Bi và Trí Tuệ, Chỉ có từ bi và trí
tuệ mới
đem lại hạnh phúc thật sự cho nhân loại. Mục đích đức Phật ra
đời cũng chỉ muốn giảng dạy cho mọi người hiểu biết và thương
yêu để có an vui hạnh phúc, có được mùa xuân miên viễn…
XUÂN CỰC LẠC
Chúng ta thử t́m xem trên khắp quả địa cầu nầy, bất cứ vào thời
gian nào và nơi chốn nào có được mùa xuân như Ư, có hạnh người
nào dù cho vua quan, bậc đại phú gia hay kẻ b́nh dân nào thật sự
hưởng được mùa xuân như ư nguyện, con ngườI luôn luôn sống trong
t́nh trạng lo âu và bất măn, chẳng ai biết sống cuộc đời đơn
giản tri túc, lại thêm cảnh già yếu bịnh tật, chết choc, những
tai ương hoạn nạn, luôn đe dọa. Có ai không sợ cảnh thiên tai,
bảo lụt, giông
tố, động đất, núi lửa, sóng thần, có thể giết hại hàng trăm ngàn
người, tàn phá nhiều thành phố, hủy diệt biết bao nhiêu làng xóm
, nhà cửa, khiến cho hàng triệu người bị đói khát bịnh tật, sống
không nhà cửa… như các trận sóng thần SUNAMI, động đất vừa rồi ở
Haiti hủy diệt cả thủ đô Haiti…bao nhiêu lâu đài, nhà thờ, dinh
thự của tổng thống, nhà cửa của hàng triệu dân chúng, đều sụp đổ
tan nát, trên hai trăm ngàn người chết trong những đống gạch
vụn, thân xác bị đè bẹp, nghiền nát khiến máu chảy thành ḍng
hai bên đường, cả thế giới đưa người đến cấp cứu vẫn không kịp,
v́ đường giao thông tắt nghẽn không đem đồ dùng, thực phẩm,
thuốc men đến nơi phân phát kịp thời cho dân chúng được, khiến
hàng triệu người đói khát , cướp bóc, đánh đập nhau để dành dật
chút it thức ăn nước uống…
Người chết, kẻ bị thương nằm dọc hai bên đường, kẻ sống sót th́
lang thang không có nơi ăn chốn ngủ, cả thành phố rối loạn bất
an, binh lính, cảnh sát cũng không giữ nổi an ninh trật tự… Kiếp
sống con người khốn khổ đến cùng cực!
Mà đâu phải chỉ có Haiti
mới bị động đất như vậy, khắp nơi trên quả đất đều có thể xảy ra
thiên tai tàn phá như vậy, không một chính phủ nào, giàu mạnh
đến bao nhiêu có thể chống đỡ được tai trời ách nước, không thể
bảo vệ an toàn cho dân chúng ḿnh thoát khỏi những thảm họa do
thiên tai gây ra được…
Những tuần lễ trước đây, khắp châu Âu và nước Mỹ, bảo tuyết rơi
xuống quá nhiều bao phủ nhiều tiểu bang làm cho mất điện nước,
đường giao thông, phi trường bế tắc, không đi lại, chẳng làm ăn
ǵ được, cơ quan, trường học, chợ búa phải đóng cửa. Các nước kỹ
nghệ như Âu Mỹ mà bị mất điện thật là một đại họa, người dân làm
sao chịu nổi cảnh đói lạnh giữa mùa đông được, họ phải t́m đến
những khách sạn,
nhà thương,
cơ quan chính phủ nơi có máy điện riêng để tạm trú cho qua cơn
rét lạnh,chờ đến khi khôi phục lại điện nước mới về lại nhà
ḿnh.
Xét như vậy để thấy rằng
“Thế giới bất an, quốc độ nguy biến, thân mạng vô thường…” Nhân
loại đang sống trong ngôi nhà lửa đang bùng cháy, th́ làm sao mà
có mùa xuân đích thực được! Chỉ có những kẻ vô trí “Sống say
chết ngủ!” những kẻ không tin có luân hồi nhân quả, mê tín theo
chủ nghĩa duy vật, họ tin chỉ có đời nầy, chết rồi là hết, cho
nên tham lam tranh dành đoạt lợi, hăm hại nhau,làm nhiều điều
tàn ác,chỉ để thỏa măn cho thân xác, ăn chơi thỏa thích, nhưng
một mai nằm trên
giường
bịnh khi hấp hối mới đau đớn vô cùng ăn năn hối hận không kịp,
đành chịu đày đọa nơi chốn địa ngục muôn đời…
Thương xót cho những chúng sinh vô minh cho nên đức Phật ra đời
“Cứu khổ độ sanh”,
chỉ dạy cho chúng ta biết nguyên nhân của khổ, chỉ cho phương
pháp tu hành để thoát khổ,đạt đến cảnh an lạc đời đời. Mỗi thời
đại, mỗi hoàn cảnh, mỗi hạng người có một pháp tu thích ứng. Vào
thời đức Thế Tôn c̣n tại thế, gọi là thời Chánh Pháp, những
người có nhân duyên được gặp Phật, được nghe lời giảng dạy, nhờ
ảnh hưởng từ lực của Phật và tâm chân thành chất phát tin tưởng
tôn kính Phật tuyệt đối vâng làm theo giới luật một cách trọn
vẹn, cho nên đa số đệ tử xuất gia hay tại gia đều chứng thành
quả thánh rất nhanh. Đây là thời Giới Luật Thành Tựu, thời gian
này kéo dài 1.000
năm.
Một ngàn năm tiếp theo là thời Tượng Pháp, giới luật và chánh
pháp bị phai lạt dần, nên nhiều người tu hành mà chứng quả giải
thoát ít, đây là thời kỳ Thiền Định thành tựu, phát triển mạnh ở
Trung Hoa, xuất hiện nhiều vị tổ sư chứng đạo.
Cách thời đức Phật 2000 năm, là thời kỳ Mạt pháp.
Mặc
dù nhiều chùa to Phật lớn được xây dựng lên để tưởng niệm công
đức của Phật, dù có nhiều tăng ni tu hành, nhiều lễ nghi phức
tạp… nhưng rất hiếm có người chứng nghiệm tâm linh. Đây đúng là
thời ngũ trược ác thế, cả thế giới đều bị ô nhiễm. May thay đưc
Phật bổn sư của chúng ta đă thấy trước vấn đề khó khăn nầy, cho
nên mới
để lại cho đời sau này Pháp Môn Tịnh Độ, rất thích hợp cho mọi
hạng người, xuất gia hay tại gia, không kể thông minh hay ngu
dốt, giàu hay nghèo, bất luận ai có ḷng tin tưởng vào lời Phật
Thích Ca
dạy và tin bổn nguyện đại bi muốn cứu khổ chúng sanh thời Mạt
pháp này, nên đă cho chúng ta một phương tiện dễ tu dễ chứng
ngay trong một kiếp nầy. Đó là hăy chân thành tin Phật, tin
pháp, tin vào khả năng của ḿnh có thể thực hành câu niệm NAMO A
DI ĐÀ PHẬT, chuyên cần, không xao lăng, niệm cho được nhất tâm
và phát nguyện cầu văng sanh về cơi Cực Lạc của Phật A Di Đà,
tất nhiên đến ngày ra đi sẽ được Phật và thánh chúng đến tiếp
dẫn, một khi đă được sanh về Tây phương Tịnh độ rồi th́ được
hưởng mùa xuân vĩnh viễn b́nh an hạnh phúc, không c̣n cảnh khổ
đau phiền năo, hoan hỉ tu hành cho đến ngày thành Phật. Về đây
mới thực sự có Mùa Xuân Giải Thoát..
Xá Lợi Phất! Bỉ độ hà cố danh vi cực lạc?
Kỳ quốc chúng sanh vô hữu
chúng khổ, đản thọ chư lạc, cố danh cực lạc.
( Xá lợi Phất! Nước ấy v́ sao tên là cực lạc ?
V́ dân chúng trong cơi ấy
không có đau khổ, chỉ hưởng thọ mọi thứ an lạc, cho nên cơi ấy
được gọi là cực lạc.)
Như trong kinh A Di Đà diễn tả, vậy khi so sánh cơi ta bà cực
khổ này vớicơi cực lạc của Phật A Di Đà, chúng ta thấy nên quyết
định thế nào? Có muốn được văng sanh về cực lạc quốc hay không?
Hay là măi măi ở lại chốn này để chịu đau khổ trong ṿng luân
hồi sanh tử?
“
Đă bao lần thôi lại bao lần,
Tấm thân lịch kiếp chịu trôi lăn.
Thân nầy chẳng tính mau mau độ
Đợi đến bao giờ mới độ thân?”
“ T́m măi mùa xuân không đâu có
Tây phương tịnh độ mới là xuân.
Tinh chuyên niệm Phật quên gian khó
Di Đà nguyện lực, văng tây phương…”
Namo tiếp dẫn đạo sư A Di ĐÀ Phật.
Namo thanh tịnh đại hải chúng bồ tát.
Ở thế giới này luôn luôn bất an, thường lo âu sợ hăi,không
thể t́m thấy Mùa Xuân Hạnh Phúc thật sự. Chỉ có tuân hành theo
lời Phật dạy, sống từ bi hỉ xả, thân tâm thanh tịnh, thương
yêu.... mới có được mùa Xuân chân
thật trong Tâm, mùa Xuân vĩnh viễn không mất...
Kính chúc tất cả có được Tâm Xuân Như Ư Nguyện.