Thêm một
năm nữa lại đi qua, tôi và các bạn lại phải trừ đi rồi một năm
sống, chồng thêm rồi một con số tuổi, tiếp đón thêm nếp nhăn mới..
Các bạn
có biết? Để giữ-ǵn sắc đẹp tôi cũng đă dùng nhiều kem dưỡng để
hầu rằng ngăn-chặn được nếp nhăn (?).. Thế nhưng những chuyện của
năm qua vui buồn lẫn-lộn dấu vui lẫn dấu buồn làm dầy thêm khuôn
mặt tôi mà không kem ǵ tẩy xoá được..
Chuyện
rằng: Một ngày đầu của mùa Xuân năm mười một vừa qua (02-03-2011).
Tổng-thống Obama đă tuyên-bố chính-thức trùm khủng-bố thế-giới
Osama BinLaden bị tiêu-diệt ngay nơi hắn trú-ẩn, thuộc lân gần
vùng quân-sự của Pakistan. Được biết rằng quân-đội Mỹ đột-nhập vào
vùng quân-sự này của Pakistan chứ không xin, hay báo trước. Có như
thế chứ! Mới hạ-ván được tên "Trùm" mà lại trốn như chuột này
(toàn ở trong hang).. Mang b́nh-yên và tin-tưởng lại cho chúng ta,
những con tim yêu hai chữ TưDo..

Và cũng
vào những ngày Xuân nắng ấm, đất nước Libya thuộc khối Ả-Rập
(Arabic), dân lành nổi dậy chống lại nhà độc-tài Gadaffi bằng gần
như tay không, v́ vũ-khí của họ thô-sơ, cũ mèm và vụn-vặt. Mà dám
đối chọi với những vũ-khí tối tân nhất thế-giới, và kho đầy ắp
những vàng của nhà lănh-tụ độc-tài này. Làm cho cả thế-giới phải
lo-ngại cho số-phận của họ. Thế-giới (Nato) giúp đỡ cho họ nhưng
không có luật can-thiệp vào trực-tiếp, họ chỉ "xen" vào khi mà
Gadaffi dùng vũ-khí mạnh giết nhiều người dân yếu thế, tay không..
Mà thế-giới gọi là tội: Giết ngay chính người dân của ḿnh!.
Rồi Thu
vào giữa mùa, th́ cũng là lúc tivi đưa tin vui chiến-thắng của
người dân Libya, họ liều sinh-mạng ḿnh để đánh đổi cho sự
công-b́nh, công-lư. Và cuối Thu (20-10-2011) Gadaffi bị dân bắt
được và giết chết, sự thật huyền-thoại của một bạo chúa đi vào
thiên-thu..

Ngày
11-03-2011 Sóng-thần ập vào nước Nhật, sóng đổ đến đâu quét sạch
những niềm-vui những kỉ-niệm của người dân vùng biển đẹp tên gọi
Fukusima đến đấy..
Người
Nhật, một giống người có bản-lĩnh về chịu-đựng và cam-đảm nhất
theo cảm-nghĩ của tôi (c̣n bạn?). Sau sự thất-bại của cuộc đệ-nhị
thế-chiến, cái "Xứ mặt trời" lên ấy họ chung lưng lại với nhau để
vượt qua vô-vàn khó khăn, xây dựng lại đất nước bắng chính đôi tay
thô của ḿnh (v́ lúc đó Nhật đă lănh quá nhiều bom đạn tiêu diệt
của thế-giới trong kỳ đệ nhị thế-chiến, điển-h́nh như vùng
Hiroshima nhận trái bom nguyên-tử đầu tiên của thế-giới).
Qua bao
năm b́nh-yên trong sự vươn lên đến tới đỉnh của một loài "Vua Rồng
Châu-Á" xứ lạnh. Bất ngờ sóng-thần ghen-tuông chăng? Ập về gây đau
thương, những hàng chục ngàn mạng người cuốn theo ḍng nước lũ..
Trẻ em đến trường, rồi không c̣n nhà để trở về hay không c̣n ba
c̣n mẹ để đón con về..
Và các
bạn có tưởng được không? Ngoài cái khủng-hoảng của nền kinh-tế Mỹ.
Châu-Âu cũng có Hy-Lạp (Greece) và Ư (Italy), họ nằm trong khối
thị-trường chung ChâuÂu gọi tắt là EU. T́nh trạng ngân-sách
chính-phủ trống trơn! nên cắt-giảm nhiều và về nhiều mặt. V́
cắt-giảm nên dân thất-nghiệp. Túng khốn, nên dân gây-nhiễu,
biểu-t́nh, nổi loạn. Hai nước này nợ nần rất nhiều nhưng không
phương-cách t́m ra để trả nợ..
Cuối
cùng rồi Nauy nước tôi ở, vốn-dĩ không tham-gia EU. Nhưng trong
ngày trước lễ Giáng-sinh ông Thủ-tướng đă tuyên-bố trên Tivi
rằng:Nauy sẽ cho EU mượn một số tiền lớn (50 tỉ đôla) Hy-vọng họ
sẽ ổn-định được phần ǵ chăng?!!
Ngày 23
tháng 6 năm 2011 tôi nghe tin-tức báo rằng:Amy Winehouse đột-ngột
qua đời, thật sự tôi bàng-hoàng và không muốn chấp-nhận..
Không
những Amy Winehouse chỉ mới 27 tuổi đời, mà c̣n là giọng-ca tôi
thần tượng không thua kém như tôi đă thần-tượng Michael Jackson.

Mỗi
giọng, tôi nghe trong mỗi làn cảm, nhưng cả hai đều là những rung
cảm mà tôi không thể cắt nghĩa hết được trong tôi.
Amy
Winehouse hát trong say (rượu), hát trong khói bụi bạch-phiến,
nhưng diễn-tả những điều rất thật trong những điệu nhạc jazz mà do
chính cô sáng-tác. Phần nhiều lời bài hát cô viết biểu-lộ một lối
vùng-vẫy, một lối muốn vung-thoát ra từ ngay chính con tim.. Một
vùng triết-lí riêng biệt mà người thích nghiền-ngẫm sẽ thích
nghe..
Khi nỗi
buồn trong giới âm-nhạc chưa kịp lắng xuống th́ đất nước Nauy tôi
phải chấp-nhận một nỗi buồn không bao giờ nguôi..
Ngày
22-7-2011 tên cuồng-bạo, hai tay ôm hai súng tự-động, giả-dạng
trong y-phục cảnh-sát, tàn-sát dă-man 74 mạng người trong đó chỉ
có vài người lớn (những người hướng dẫn đoàn) c̣n lại chỉ là tuổi
20 đổ xuống.. Sự việc xảy ra ở một đảo nhỏ tên Utøye, cách thủ-đô
Oslo chỉ 45 phút lái xe. Đây là trại hè mà hằng năm đảng Lao-Động
vẫn tổ-chức cho các thanh thiếu niên tụ họp vui chơi những ngày
hè.
Tên
cuồng-bạo này, trước khi ra tay tàn-sát những thanh-thiếu niên ở
Utøye, (cùng ngày) hắn đă đặt bom cho nổ tung khu nhà gồm những
văn-pḥng làm việc của đảng (chính-trị) Lao-Động nằm giữa
trung-tâm thủ-đô, số người tử vong và thương tích không nhiều
nhưng khu nhà được coi như hoàn-toàn hư hại.
Sự việc
đến nay cũng chưa rơ hẳn bao nhiêu án tên cuồng-bạo sẽ lănh.. Chỉ
đau ḷng cho người dân Nauy rằng: Chính người ḿnh giết hại người
ḿnh.. Tên cuồng bạo là người Nauy, được người Nauy gọi "monster"
(quái-vật).
Những
mẫu tin khủng-khiếp mà tôi đă đọc ở báo mạng ViệtNam (VnExpress)
như buộc vào óc tôi phải nhớ măi đến lạnh người..
Câu
chuyện giết người cướp của ở BắcGiang (HàNội): Tên cướp lẻn vào
nhà nằm ụ suốt đêm (vào nhà nằm chờ ra tay th́ ngủ quên). Bất ngờ
trời vừa rạng sáng, chủ của ngôi nhà (tiệm vàng) bắt đầu vào nhịp
của sinh-hoạt thường ngày, như dọn-dẹp, phơi phóng quần áo ra sân
thượng.. v. v.. Cũng là lúc tên cướp nằm-ụ trong nhà tỉnh giấc..
Và chỉ trong chốc lát thôi, khi mà ngoài trời chưa kịp sáng tỏ,
hắn đă giết xong ngay ba mạng người dễ như chọc tiết một con heo!
Cháu bé 6 tuổi may mắn sống sót, khi trốn vào gầm gường (tủ?) với
một bàn tay bị chém đứt ĺa..
Hắn tên
LêvănLuyện (tiểu-sử bố mẹ làm nghề mổ heo), theo báo chí ViệtNam
đăng tải hắn chưa đủ tuổi vị-thành niên để trả mạng lại cho
gia-đ́nh cháu bé.
Gần đây
báo-chí ViệtNam đặt nhiều câu hỏi về sự mất c̣n của nền đạo-đức ở
ViệtNam. Và đă có sự quan tâm chưa (?) Riêng tôi chỉ thấy quặn đau
ḷng..
Nổ
gass.. Nổ xe.. Ngay khi tôi đọc bài báo đăng tôi đă liên tưởng đến
xăng "Tự bán"(xăng vỉa hè), và gass th́ "Tự chiết" ở ViệtNam! C̣n
bạn th́ nghĩ sao nhỉ?
Gần tết
rồi.. Mọi chất sống cứ như xôn xao hẳn lên ở quê nhà, làm ḷng tôi
đây chỉ tưởng-tượng thôi cũng đă thấy hồn ḿnh lâng-lâng cả lên
rồi.. Nhưng!.. Cũng nhớ các bạn nhé! Nhiều tấn thịt trâu, heo, ḅ
thối ở tứ phía đổ về cho dân ta ăn đón tết! (Theo tin tức của
ViệtNam Express)
Ư-nghĩ
"dại-dột" của tôi th́ chuyện thịt thối hay nhiễm đủ thứ tùm-lum
không phải chỉ mới xảy ra ở năm nay mà thôi, mà hẳn là đă hằng
nhiều năm, nhưng chỉ là chuyện nhỏ nên "Bỏ ngoài tai"!.
Và
chuyện "Bà lăo bán rau" cũng nằm trong câu chuyện nhỏ được đăng
trong Facebook mà tôi vô-t́nh được đọc:
Gă đàn
ông không mua rau sau lời mời của bà lăo bán rau.. Bà lăo bán rau
mời một cô gái trẻ:
_Cô ơi
mua hộ bó rau..
_Rau
thế này mà bán cho người ăn à! Bà mang về cho heo ăn..
Tiếng
chan-chát của một cô gái đáp lại lời bà lăo bán rau.
Gă
ngoái lại, một cô gái cũng tầm tuổi gă..
Cau
mày.. đợi cô gái đi khuất, gă đi đến hỏi bà lăo:
_Rau
này bà bán bao nhiêu?
_Hai
ngh́n một mớ -Bà lăo vui mừng nói
Gă rút
tờ mười ngàn đưa cho bà lăo.
_Sao
chú mua nhiều thế!
_Con
mua cho cả bạn con nữa, bây giờ con phải đi làm, bà cho con gởi,
chiều về qua con lấy.. ..
Trời
chiều hôm đó đổ mưa to, bà lăo vẫn ngồi đấy, trong mưa, chờ người
mua rau trở lại lấy rau..

Ngày
tiếp nối trôi qua.. Bên ly cà-phê cùng hè phố chỗ bà lăo bán rau.
Gă mua rau nghe tin bà lăo bán rau đă chết v́ cảm lạnh..
Giọt
nước mắt gă mua rau: Ray-rức với hai chữ "Đúng, Sai".. v́ sao lại
phải đi chung một vần??..
C̣n tôi
câu chuyện làm ḷng tôi chùng hẳn xuống, buồn, thương, kính: Câu
chuyện bà lăo bán rau để lại trong tôi một gia-tài "Đạo làm người"
giữa trong thời buổi hỗn-mang này. Mà những người làm "Cách-mạng"
đă mạnh-dạn loại bỏ hẳn môn Công-dân Đức-dục ra khỏi ngôn-ngữ của
người Việt.
Người
bạn thân-thiết của tôi, những ngày vừa qua cũng đau ḷng lắm mà kể
cho tôi nghe một câu chuyện cũng liên-quan đến "Đạo làm người"!
_Các
ông ấy mang chuyện ḿnh nhận một trăm mỹ-kim ra mà kể, nhưng ḿnh
cũng đă gởi hết những phiếu chi-phí cho sự thâu phí của bài hát
cho họ xem..
Thương
bạn nhưng tôi không cách giúp..
Thư
tiếp theo, bạn gởi cho tôi coi nguyên-văn lời thư của một
"Ngài văn sĩ" đă và đang viết cho nhiều tờ báo đạo ở trong nước.
Số bài viết lên tới con số vài trăm bài (ngài khoe thế) mà chẳng
nhận lấy được một xu ǵ thù lao. Thế, tôi mới hiểu tỏ rằng "ngài"
này "đại vĩ"!!! Viết cho hết cả chữ đẹp chữ hay, chỉ c̣n lại chữ
bẩn lời hèn dùng làm lời thư mà gửi cho bạn tôi.
Bạn tôi
không giận nhưng tiếc. Tiếc ǵ? (tôi hỏi): Tuổi "ngài" chắc chắn
(đă) hay (gần) vào "Thất thập cổ lai hy".. ?
Văn
viết, văn vung đă ră-rời..
Nên có
hiểu ǵ đâu, lỗi với lời
Ghen
tuông, hay tiếc một trăm kim? (một trăm đôla)
Trở lại
cái niềm vui của ngày đại-hội Orlando (22-6-2011) mà anh VinhHồ
bây giờ vẫn c̣n đang lâng lâng mà kể cho chúng ta nghe những niềm
vui c̣n đọng lại. Điểm anh nêu trong đoạn-ḱ
tám(8).
Biết
đâu sau này vận nước đẩy đưa? Rồng mây gặp hội người NinhHoà-DụcMỹ
phất-cờ bay??!
Năm
Rồng đến đây rồi.. Rồng đứng đầu của tứ-linh (cắp câu VinhHồ).
Chuyện ǵ sẽ xảy ra?? Đố ai.. sẽ biết được.

PhiṚm
Nauy,
28-12-2011