ớc mơ đến đảo Pulau Bidong an toàn như một giấc chiêm bao được
thành sự thật. Có biết bao người ra đi nhưng chưa bao giờ đến, mất
biệt tăm hơi. Tôi không thể diễn tả hết cảm xúc của ḿnh về những
ǵ đă xảy ra trong hành tŕnh vượt biển gian nguy này. Đôi khi,
nh́n ra biển khơi, sóng vỗ ŕ rào không ngừng nghỉ. Tôi thiết
nghĩ, hơi thở con người ta lúc nào cũng phải điều ḥa theo nhịp
đập của con tim. Sóng biển sẽ không bao giờ ngừng chuyển động. Hơi
thở loài người khi ngưng đập nghĩa là ta phải từ giă cơi đời này.
Biển mà không dồn dập thôi thúc bởi những lượn sóng muôn trùng th́
không c̣n được gọi là biển mênh mông nữa mà là con sông hiền ḥa
phẳng lặng.

Bầu trời vẫn trong xanh lồng trong những đám mây bàng bạc lững lờ
trôi trên đỉnh đầu rất đẹp và nên thơ. Khi lênh đênh trên biển cả
bao la, tôi chẳng thấy ḷng ḿnh mơ mộng chút nào hết. Có lẽ lúc
đó, đầu óc hoang mang lo sợ của tôi không có thời giờ để ngắm nh́n
bâng quơ mà chỉ thấy cái chết và sự sợ hăi đeo đuổi bám sát theo
ḿnh như đang hù dọa sẽ đem tôi xuống giao cho vua Thủy Tề nạp
mạng.
Giờ đây, ngồi trên băi cát vàng mịn màng của đảo Pulau Bidong, tâm
trạng của tôi thật sự thanh thản như đang bay bổng trên thiên thai
v́ vừa được sống lại từ cơi chết.
Tôi được cho về ở chung nhà với bốn trẻ nhỏ sẽ đi định cư nước
Pháp, trong khu B, nơi có màn ảnh chiếu phim giải trí trên đảo.
Khu B nằm gần văn pḥng Task Force của lính Mă Lai. Từ đây chỉ cần
vài bước th́ ra tới chợ, rất tiện lợi. Ba ngày đầu đặt chân lên
đảo tôi bị say đất nên chỉ muốn nôn ói, đi đứng chao đảo lật nhào
v́ bị chóng mặt, đầu óc cứ quay cuồng như ṿng tṛn xoay ba trăm
sáu mươi độ.
Những ngày bồng bềnh trên biển th́ tôi ói ra tới mật xanh mật vàng
v́ say sóng. Đó là phản ứng bất ngờ khi người vừa từ đất liền
phẳng phiu, bây giờ lại nằm ở vị thế ngả nghiêng tṛng-rành. Khi
đặt chân lên bờ th́ trạng thái trái ngược lại, được gọi là bị say
đất. Tôi nằm mẹp suốt ba ngày liền, không đi đứng ǵ được v́ đất
trời múa may trước mặt ḿnh. Bọn trẻ ở chung nhà thấu hiểu nỗi khổ
này v́ chúng cũng đă trải qua tâm trạng chóng mặt, quay cuồng như
tôi khi vừa đặt chân lên đảo lúc xưa. Bé gái khoảng mười lăm tuổi
đă nấu cơm cho tôi ăn lót dạ, nhưng tôi nào có ăn được ǵ đâu. Cơn
chóng mặt hoành hành như chong chóng quay vù vù trước ngọn gió băo
giông. Tôi chỉ cố nằm nhắm mắt thiêm thiếp ngủ cho qua khỏi ba
ngày điên đảo. Cái bụng của tôi cũng không biết đói là ǵ. Có lẽ,
bao tử cũng c̣n co thắt lại giống y như những ngày đói khát ră-rời
trên biển.

Mọi người vừa nhập đảo phải lo làm thủ tục xin đi định cư nên thời
gian sáng chiều đều bận rộn ở văn pḥng cao ủy. Nơi đó có phái
đoàn Cao Ủy làm việc để biết rơ nguyện vọng và t́nh trạng của mỗi
người.
Ba ngày bay bổng lơ-lửng trên mây đă qua, mọi người trên ghe bắt
đầu đi ra văn pḥng cao ủy tị nạn xúc tiến thủ tục đi định cư.
Thời gian sàng lọc để được vào Mỹ là khó nhất, có người phải chờ
vài năm để được đi theo diện " hốt rác " v́ không nằm trong diện
ưu tiên của Mỹ. Những người có gia đ́nh th́ chính phủ Úc cho định
cư nhanh hơn. Canada xét duyệt khó khăn v́ bệnh trạng phải được
kiểm tra rất kỹ lưỡng. Chụp h́nh phổi là điều tiên quyết phải có
và phổi phải thật tốt, không dấu vết ǵ mới được Canada chấp nhận
đinh cư v́ xứ quá lạnh, rất nguy hiểm cho người có phổi bị yếu.
Trên đảo Bidong có bệnh viện Sick Bay do chính phủ New Zealand đài
thọ, bỏ tiền ra xây cất. Hội Hồng thập Tự của New Zealand cũng đề
cử một người ở lại coi sóc Sick Bay. Người phụ trách thường trực
để giải quyết mọi vấn đề của Sick Bay là một y tá người New
Zealand. Y tá này cũng là nữ tu có trách nhiệm trông coi Sick Bay
với nhiệm kỳ là hai năm.
Ban ngày, mỗi khi văn pḥng đảo loan tin trên loa phóng thanh có
ghe đang tiến vô bờ th́ mọi người trong tất cả các khu đều đổ xô,
túa tràn ra văn pḥng trại để kiếm t́m người thân. Băi biển ồn ào
nhộn nhịp khi có ghe nhập đảo.
Đêm khuya trôi qua êm đềm, bóng tối bao trùm tĩnh mịch, cánh gió
rượt đuổi nhau không mệt mỏi trên đảo. Cảm giác không khí Saigon
c̣n ràn rụa trong tôi nhưng khoảnh khắc này, Saigon đă thật sự xa
rời tầm tay và không thể vói tới được nữa. Vầng trăng trên ṿm
trời đen trong, lấp lánh những v́ sao rơi rụng sẽ là chứng nhân
thầm lặng - giă từ Quê Mẹ.
Trên đảo, đá đồi chập chùng rất khó đi đi lại lại nên ai ở đâu th́
nằm yên trong nhà. Những cây dừa cao chất ngất, cong vẹo uốn ḿnh
theo cơn gió biển thét gào. Thân cây ốm gầy, khẳng khiu như không
c̣n có khả năng đứng vững với đêm thâu, lắc lư chao đảo làm rơi
rụng những trái dừa tội nghiệp khi sức bám víu quá yếu ớt, đành
buông xuôi xuống đất. Thỉnh thoảng nghe tiếng động ... rầm rầm.
Sáng ra mới biết trái dừa buồn thiu đă thả ḿnh vô lối. Nếu vô
t́nh trái dừa rớt trúng ngay đầu người nào th́ có thể chết dễ
dàng.
Ông bà ḿnh có câu: " Trời kêu ai nấy dạ! “
Có những đêm khuya vắng lặng, ngoài tiếng sóng vỗ ŕ rào và tiếng
rít tru tréo của gió biển, loa phóng thanh loan tin inh ỏi : " Có
ghe cập bến, xin mời các bạn trong văn pḥng trại lên làm việc".
Sáng sớm mọi người lại đổ xô, túa ra văn pḥng trại để ḍ t́m với
hy vọng thấy được tên người quen vừa đến đêm qua. Danh sách tên,
họ, quê quán, nơi ghe phát xuất được dán trên vách để mọi người
biết được tin tức nóng hổi của ghe nhập đảo.
Thường thường Cao ủy tị nạn từ Kuala Lumpur theo tàu Blue Dart vào
đảo, đem theo danh sách định cư và được phóng thanh vào mỗi buổi
sáng thứ bảy.
- Chú ư ... chú ư.
- Danh sách rời đảo - danh sách rời đảo.
- Mỹ.
- Úc.
- Canada.
- v...v......
-

Buổi sáng sớm, khi ngày nào có người rời đảo, văn pḥng trại đều
cho phát thanh trên loa thật lớn bài nhạc "Biển nhớ " nghe thật
buồn, nghe thật năo nuột chia ly. Người ra đi định cư mừng vui
khôn tả. Người ở lại thầm lặng, ôm một nỗi buồn dấu kín trong
ḷng. Nỗi buồn này đôi khi cũng là cái buồn cho chính thân phận
bấp bênh của ḿnh v́ chưa được quốc gia nào đón nhận cho đi định
cư. Tôi cũng chứng kiến một số người nằm ù ĺ trên đảo bốn hay năm
năm mà vẫn chưa được bất cứ một quốc gia thứ ba nào chấp nhận. Họ
khao khát ngày rời đảo như người du mục trên sa mạc luôn măi kiếm
t́m ốc đảo để xin được hớp vài giọt nước mát thần tiên trong cơn
đói khát gần như gục ngă v́ đuối sức.
Thời gian trên đảo cũng có nhiều chuyện vui buồn xảy ra trước mắt
ḿnh. Có những chuyện thật linh thiêng xảy ra giữa ḷng đại dương
sâu thẳm. Có lẽ, huyền bí này chỉ được giải thích bằng tâm linh mà
khi nghe xong ḿnh phải công nhận biển có linh hồn. Không thể chối
căi là trên thế gian trần tục này vẫn có những oan hồn vất vưởng
cho ta những báo mộng lành để tránh nguy hiểm trên đoạn đường hải
hành trước mặt.
Một chiếc ghe xuất phát từ Nha Trang ra khơi được ba ngày th́ gặp
băo lớn. Sóng biển cao chất ngất vài chục thước, rơi xuống phủ
ngập đầu, đánh đổ vào chiếc ghe mong manh không chút thương tâm.
Mỗi khi sóng chuyển động quay cuồng, ghe bị hốt theo lên đỉnh đầu
con sóng rồi lại bị vùi dập ch́m sâu dưới đáy tận cùng của con
sóng đang giận dữ hung hăng. Giây phút đó ghe nằm sâu trong ḷng
đại dương. Văng vẳng bên tai, mọi người trên ghe đều nghe tiếng
khóc lóc rên rỉ ... lạnh quá, than thở ai oán ... cứu mạng .... và
cũng có những tiếng hát ḥ ... ầu ơ ru con ngủ.
Âm thanh đó đến từ đâu khi chung quanh chỉ là sóng xoay xoáy cuồng
điên giữa ḷng biển sâu thăm thẳm ?.!
Tất cả đều là những oan hồn ở cơi âm bên kia thế giới!!
Sau khi vượt thoát qua được cơn thập tử nhất sinh, tôi lúc nào
cũng nghĩ ḿnh đă được những đấng thiêng liêng cứu mạng cho sống
lại một lần nữa. Cuộc đời rất ư là ư nghĩa đối với tôi bây giờ.
Những buổi chiều mỏi mắt nh́n ra biển khơi, khúc phim hăi hùng dần
dần quay lại từng chi tiết thương đau. Những con sóng bạc đầu to
lớn, đập mạnh vào bờ gào thét rồi tự ḿnh tan ră thụt lùi ra đại
dương lạnh ngắt, buồn cho thân phận bọt bèo tạm bợ.
Ầm ầm tiếng sóng bâng khuâng đưa tôi trở về thực tại và trước mắt
là vùng trời sáng ngời sắc hồng đang vẽ vời những con đường hoa
mộng, lót thảm cỏ xanh non, sắp sửa trồng xuống những thân cây đời
bôn ba vạn nẻo. Cây sẽ đâm chồi xanh lá, tàn nhánh xoe tṛn giăng
bóng mát, sum-sê cành chằng chịt đan vào nhau vương-mang ngàn tia
hy vọng, đơm kết nụ hoa yêu đời, nở sanh trái ngọt ngào, hun đút
ngàn hạt giống tốt tươi. Trăm ngàn cây đời bé tí, nhỏ nhắn dễ
thương, thông minh sẽ được gieo trồng trên phần đất nhiều hứa hẹn
và rất ph́ nhiêu.Trên mặt đất chan ḥa màu mỡ của xứ người, những
cây đời bé con này sẽ vươn cao với thân h́nh ươm tṛn sức sống.
Lớp trẻ với bao kỳ vọng của cha mẹ sẽ sừng sững đứng vững chắc
giữa trời xứ lạ, không lo sợ một sức ép khổ đau nào mà cha mẹ ḿnh
đă phải trải qua và gánh chịu trên bước đường gian nguy đi t́m
mạch sống !!
Ngày rời đảo, tôi thật vui mừng nhưng ḷng có chút bùi ngùi với
ḥn đảo cô quạnh nằm lạc loài chơi vơi như đứa con trôi dạt bị bỏ
rơi của dăy đất liền chắc nịch phồn hoa trong bờ. Như hiểu được
cùng một tâm trạng bị bỏ rơi này, ḥn đảo Pulau Bidong hiền từ
nhân ái đă mở cửa ḷng ôm trọn những thân phận tha hương với những
đôi chân liêu xiêu, lạc lơng giữa trời bến lạ. Nhiều đêm dài tá
túc trong những căn nhà đơn sơ, xiêu vẹo nhưng trong ḷng mọi
thuyền nhân vẫn trào dâng một niềm diễm phúc trời ban cho - Chúng
ta vẫn c̣n đây !!!
Một sáng thứ bảy đẹp trời, tên tôi được đọc vang vang trên loa
phóng thanh. Đó là danh sách của các thuyền nhân được rời đảo.
Ngày rời đảo đă đến!
Hành trang rời đảo mang theo, tôi không có ǵ ngoài mấy bộ quần áo
thùng th́nh vừa xin được trong pḥng xă-hội. V́ khi đặt chân lên
bờ, tôi chỉ có vỏn vẹn trên thân ḿnh một bộ quần áo ướt đẫm nước
biển mà thôi. Tôi đă rất nhanh, chuẩn bị sẵn sàng và bây giờ tôi
đang đứng trên cầu Jetty, chờ xuống tàu Blue Dart để đi về Kuala
Lumpur.
Ôi, biết nói sao và làm sao kể hết cảm xúc vừa nghẹn ngào, vừa vui
mừng trong tôi lúc bấy giờ.

Văng vẳng bên tai tôi một bản nhạc nghe thân quen. Bài nhạc " Biển
nhớ " sao buồn quá! Bài nhạc Biển Nhớ có lẽ rất thích hợp trong
hoàn cảnh bịn rịn này cũng như để vẫy tay chào biệt vùng đất tạm
dung đă nuôi sống những thân cây khô héo gần như chết tàn v́ mỏi
ṃn kiệt sức. Những thân xác gầy g̣ khô cằn, có khi chỉ c̣n là
những bộ xương biết đi đă được vun tưới bằng những ḍng nước mát
ân t́nh, t́nh người bao la trên đảo Pulau Bidong. Nhờ vậy, những
thân người khô héo dần dần được hồi sinh theo nhịp thở thời gian.
Những sợi nước hy vọng luôn tuôn chảy để nuôi dưỡng từng tế bào,
mạch máu người tha hương làm hồi tỉnh một kiếp nhân sinh vừa được
cứu sống, tồn tại sau cơn băo giông của phong ba cuộc đời.
Ngoảnh nh́n lại hành tŕnh vượt biển đă trải qua, tất cả thuyền
nhân có cùng tâm trạng ly hương đều phải tri ân trời cao biển rộng
đă bao dung mở rộng ṿng tay thiêng liêng để che chở cho chúng ta
được sống sót sau lần thập tử nhất sinh.
Xin chào biệt Pulau Bidong, một trời kỷ niệm !
Xin cám ơn những hạt cát vàng dễ thương trên đảo đă cho đôi chân
lạc bước giẫm lên để tôi cảm nhận được cái mịn màng tuyệt diệu,
cái yên b́nh thanh thản. Rung cảm này tuy vô h́nh trừu tượng nhưng
tôi đă phải trả giá bằng cả tánh mạng của ḿnh trên biển ... để đi
t́m.
Pulau Bidong là ngưỡng thiên đàng mà tôi phải đi qua để có thể
bước vào cuộc đời mới. Một trang sách mới vừa được lật qua.
Đó là khung trời Tự Do.
Tôi sẽ nhớ măi hết kiếp này !!