Mục Lục
 

  Trang B́a
     
 Ban Biên Tập
 
Lá T Xuân
     
 Nguyễn Thị Thanh T
      
Đọc Lá TXuân:
      
Lê Thị MChâu
  Táo Quân Chầu Trời
     
 Nguyễn Thị Thanh T
 Câu Đối Tết 
     
 Lê Bá Thiên
 Câu Đối Tết
       Vinh H

 

Chúc Tết
 

 Mừng Xuân Canh Dần
      Vinh H
 
Đôi Lời Tâm S
     
Lư H
 TChúc Tết
     
Trần Đ́nh Thọ


X
uân
Q
N



 
 Mùa Mai Hiếm
      
Nguyễn Quang Lộc
 
 Chuyện Cái Thùng Bánh Tét
       Lương LBích San
  Xuân Này Tôi Nhớ Măi
      
Trần N Phương

 

Xuân
Đ
ất Khách


  Một Cái Tết L K 
      
LThanh Cư
  Xuân Nguyện
       Đinh Thị Lan
 
CCâm
     
 Lâm Thanh Nhàn
 
Trước Thềm Năm Mới
       Đặng Thị Ngọc N
  Hai Không L Chín Nh́n Lại 
     
 Phi Ṛm


 

Sinh Hoạt Tết
Hải Ngoại
 

  Kịch Vui Vơ Thuật 
     
 Nguyễn Dzuy Nam
      
Nguyễn Dzuy An


 

H́nh nh Tết
 

  QN 
     
 SXương Hải
 
 Hải Ngoại 
     
 Đinh Bá H

 

Hoa Xuân
N
gày Tết
 

  Hoa Đào Trong Mắt Ai 
     
 Phạm Thị Nhung

 

Chuyện Vui
 

 Đầu Năm K Chuyện Vui
     
Lư H
 Tiếng Việt
     
Nguyễn Quang Lộc

 


Ca Hát/Nhạc

     Tiếng Hát:

 Mộng Chiều Xuân
     
Lan Đ́nh
 Tiếng Sáo Thiên Thai
     
Lan Đ́nh
 Gái Xuân
     
Lan Hương
 
Ca Vọng C
     
Lư H
 Đọc Truyện:"Trăng Q
      
Nhà" Của Phùng Thị Phượng

     
Lư H
 Nha Trang Ngày V
     
Nguyễn Tính
 

 

TVi


  Người Tuổi Dần
     
ABC Sưu Tầm (NXV)
 

 

Tôn Giáo


  Phật Giáo Đi Vào Đời
     
Mục Đồng
  Chùa Ngọc Lâm

     
TBửu Nguyễn Thừa
 

 

Năm Canh Dần
N
ói Chuyện H  

  Cọp V Làng
      
Vinh H
 
Tản Mạn Về Năm Canh Dần
      
Nguyễn Văn Thành

 

 

d_bb
Đ.H.K.H
 

  Cách Chơi Mạt Chược
      
Tô Đồng
  Liêu Trai C D
       Đàm Quang Hưng
  Thanh Phong Thi Tập 
     
 Vũ Tiến Phái
 
LVu Lan
       Nguyễn Văn P
 
Chính Danh Thủ Phạm
      
V Đổi Lịch Báo Hại

     
 Nguyễn Hữu Quang
 
Cỗi RBậc Hai
       Nguyễn Đc Tường


 

Tranh
N
ghệ Thuật


 Tranh Họa Nghệ Thuật

      
Phi Ṛm
 

 

Kinh Nghiệm Sống

 Xuân Đời Người Theo Chu
     K
Thời Gian

      
Hải Lộc

 


Văn Hóa
m Thực



 Bánh Tét-Hương V Tết
     
Lê Thị MChâu
 GThủ
     
Lê Thị Đào
 Mứt Dẻo
     
Lê Thị Đào
 Nấu Mắm Tôm
     
Lư H
 Khoai Lang
     
Dương Công Thi

 



Sức Khỏe

      
  Đại Dịch Cúm Heo Hay
      
Đại Chủng Ngừa Cúm Gà
 
     
BS Nguyễn Vĩ  Liệt
  Những Căn Bản V
      
Di Truyền Học
 
     
BS Nguyễn Vĩ  Liệt

 

 

Biên Khảo
Kinh Tế
 

Việt Nam

  Tổng Kết T́nh H́nh Kinh Tế
      
Việt Nam Năm 2009

       Nguyễn Văn Thành

Hoa K

  Tổng Kết T́nh H́nh Kinh Tế
      
Hoa K Năm 2009

       Nguyễn Văn Thành


 

Chuyện
Đ
ó Đây
 

  Cảm Ơn ASIMO
      
BS ĐHồng Ngọc
 
Năm Hết Tết Đến

      
BS ĐHồng Ngọc
 
Mười Năm Chân Bước Trên
     
Đường Dài

       Lương LHuyền Chiêu
 
 Ngày Xuân K Chuyện Làm
      
Báo Singapore
 

       Nguyễn Thị Thục


 

Viết v
Ninh Ḥa


 
Ḥn Vọng Phu Q Tôi

     
 Đinh Hữu Ân
 
Ninh Ḥa Tôi Xưa

     
 Lương LHuyền Chiêu
 
Những Bước Đường Đi Qua
      
Của Một Người Con Xóm
      
Rượu

     
  Nguyễn Hưng
  Chùm Me "Phong p"

     
 Lê Thị Hoài Niệm

 



Viết v
ninh-hoa.com



  Viết Cho Ninh-Hoa.com
     
 Lê Thị MChâu
 
Gái Tuổi Dần

     
 Lương LBích San



 

 KNiệm V
Trường:

Trần B́nh Trọng
Ninh Ḥa

  Những Mùa Xuân Đi Qua
     
 Thầy Trần Hà Thanh


Vạn Ninh

  Xuân Nhớ
      
N Thị Kim Anh
 
Thương V Vạn Ninh

      
Thầy NK
  Nha Trang Ngày V

      
Nguyễn Thị Kính
  Nhớ V Nha Trang

      
Nguyễn Thị Kính
  Phôi Pha Tháng Ngày

      
Thầy Trương Văn Nghi
  Một Chuyện Mùa Xuân

      
 Cô Đặng Thị Tuyết N
  Chúc Mừng X Vạn

      
Nguyễn Thị T
 

Các Trường Khác

 Thảo Trang
     
  Nguyễn Đồng Danh
 
Trường Hưng Đạo NhaTrang

     
  Phạm Thanh Phong


 

Thi Nhạc
Giao Duyên
 

 Hồn Tôi Theo G Bay V
      
Mùa Xuân

     
 LMST
 Nắng Mai

     
 Mục Đồng
 

 

Văn Học NT
Lịch Sử/Địa Lư
 


 
Cảm Nghĩ VNhạc Dân Gian

      
Anh Bằng - Hoàng Nam
 
"Xuân Dạ"

      
Dương Anh Sơn
  "Xuân Nhật Ngẫu Hứng"

      
Dương Anh Sơn
  Em Là Nốt Nhạc D Thương

      
NxVạn
 
Bài Hát V Tha La Trong
      
Kư c

      
Việt Hải  Los Angeles
  Ai Xuôi V Tây Đô ?

      
Việt Hải & Mindy Hà
  Sống Đ Viết, Viết Đ Sống

      
Trần Minh Hiền
  T Xuân Điều Ngự Giác
      
Hoàng Trần Nhân Tông

      
TBửu Nguyễn Thừa

 



T
 


  Chúc Xuân

      
Nguyễn Thị Bảy
  Mừng Ngày Hội Ngộ 

      
Nguyễn Thị Thanh B́nh
  Ba Mùa Xuân

      
Nguyên Bông
  Hoài Cảm

      
Nguyên Bông
  Gởi Thiệp Xuân Thăm Mẹ

      
Trần Ngọc Chánh
  Nhớ Xuân

      
Hương Đài
  Xuân Của Chị

      
Lan Đinh
  Hương Biển Mặn Mà Xuân

      
Thầy Quách Giao
  Xuân Tàn

     
 Lê Thị Ngọc Hà
  Đôi Mắt Em

      
Việt Hải LA
  Một Nửa Yêu Em

      
Việt Hải Los Angeles
  Khai Bút 2010

      
Trần Minh Hiền
  Con Sông Nào Đă Xa Nguồn
      
Huỳnh Trịnh Tuyết Hoa
  Lạc Lơng
      
Nguyễn Thị Tuyết Hoa
  Xuân Ly Hương

      
Vinh H
 Xuân V Lại Nhớ Q Hương

      
Vinh H
  Ngọt Ngào Xuân  

      
Trần Thị Phong Hương
  Bỗng

      
Nam Kha
  Sắc Xuân

      
Đinh Thị Lan
  Mùa Xuân Trên Đất Lowell

      
CBà Trần Thanh Liễu
  Chuyện Ngày Xưa

      
Nguyễn Duy Long
 Xuân Ơi! Xin Chầm Chậm N

      
Hải Lộc
  Xuân V

      
Lê Thị Lộc
  Người Đi

      
Đàm Thị Ngọc Lư
 Đôi Ta  

      
Đặng Thị Ngọc N
 Canh Dần...Đừng Nên !

      
Đặng Huy Nhẫn
 Thói Đời  

      
Đặng Huy Nhẫn
 Nắng Chiều Xuân  

      
Phan Kiều Oanh  
 T́nh Xuân  

      
Phan Kiều Oanh
 Xuân Chia Ly  

      
Phan Kiều Oanh
 Hạnh Phúc Đâu Xa

      
Nguyễn Hoàng Phi
  Đợi Anh V

     
  Phạm Thanh Phong
  Không Đ          

      
Trần N Phương
  Nhớ Xuân Xưa          

      
Trần N Phương
  Gương Mặt Trái Xoan

      
NQ
  Ngỡ Ngàng NXuân

      
Lâm Minh Tài
  Xuân Tri K          

      
Lâm Minh Tài
 Mùa Xuân Đó Phút T́nh C  

     
Cô Kim Thành
 Trăng Ngủ Quên

      
Cô Kim Thành
  Nỗi Nhớ Chiều Cuối Năm

      
Vơ Ngọc Thành
  Phác Họa

      
Vơ Ngọc Thành
  Dấu n T́nh Q

      
Anh Thy
  Quả Dưa Ngày Tết

      
Nguyễn Thị T
  Tưởng Nhớ

      
Thi Thi
  Xuân Tha Hương

      
Nguyễn Thị T
  Mùa Xuân Và Nỗi Nhớ

      
Trần Đ́nh Thọ
  Chúc Mừng Năm Mới

      
N Trưởng Tiến
  Q Hương Tôi Nỗi
      
Chờ Mong

      
Nguyễn Tính
  Xuân Viễn X

      
Nguyễn Tính
  Tháng Giêng Ơi

      
Lương MTrang
  Em Có Biết

      
Nguyễn Thục
  NCọp Lên Ngôi
     
Tú Trinh
  Xuân - Vẫn m Ḷng

      
Thượng Tọa Thích Ngộ T
  Thương Nhớ Ơi !
      
Nguyễn Thị Thanh T
 T́nh Xuân Đất Khách

      
Du Sơn Lăng T
  Xuân Gợi CHương

      
Du Sơn Lăng T
  Ca Khúc Mùa Xuân

      
Lê Duy Vũ
 


Văn

 

  Bóng Nắng Xuân
       Nguyên Bông
 
 Những Vần TVụn Gẫy
       Nguyễn Tấn Ca
 
 Nỗi Nhớ Cuối Năm
       Trần Thị Chất
 
 Những Ngày Giáp Tết
       Lê Thị MChâu
 
 Hạt Giống Đang Nảy Mầm
       Phan Phụng Dung
 
 Mái NXưa
       Tâm Đoan
 
Tôi Ơi Đừng Tuyệt Vọng
     
 Lê Thị Ngọc Hà
 
Bông Cải
     
 Huỳnh Trịnh Tuyết Hoa
  Hơi Thở Mùa Xuân
      
 Nguyễn Thị Tuyết Hoa
  Mưa Cuối Mùa
      
 Nguyễn Thị Tuyết Hoa
 
Tiếng Vọng Trên Ngàn
     
 Tường Hoài
 
Giây Phút Giao Thừa
     
 Lư H
  Nơi Trái Tim
       Nguyễn Quang Lộc
 
 Tạm Biệt...
       Thanh Mai
  Trên Nỗi Nhớ Thương Đau   

      
Nguyễn Hữu Nghĩa
  KNiệm...Vui
     
 Phan Kiều Oanh
  Mai Hương Xuân   

     
 Topa  Panning
  Chào Bảy Mươi   

      
Trương Thanh Sơn
  Phần Thưởng
     
 Lâm Minh Tài
  Nơi Đàn Chim Bay V T́m
       
Hơi

      
Nguyễn Hữu Tài
  Đám Ma Người Ngoại Đạo
     
 Hoàng - Thanh
  Xúc Tép 

      
Dương Công Thi
  Em Tôi Đă Ra Đ

      
Hà Thị Thu Thủy
  Buồn Vui Đời Lính TT

      
Nguyễn Tính
  Những Con Đường Dưới
     
Chân Tôi
       Nguyễn Đôn Huế Trang


 

 

 

 

Thư từ, bài vở, h́nh ảnh hoặc
ư kiến xây dựng, xin liên lạc:

 
diem27thuy@yahoo.com

 



 

 

 

 


 

 


 

 Tôi có một người bạn thân tên Nguyễn thảo Lư. Theo tự điển Hán Việt, thảo lư là ngôi nhà nhỏ bằng cỏ, bằng tranh hay bằng lá. Nhớ lại chuyện Tam quốc chí, khi Lưu Bị đi t́m Khổng Minh để mời người ra làm quốc sư, Lưu Bị đă phải tam cố thảo lư, nghĩa là phải ba lần đến viếng ngôi nhà cỏ của Khổng Minh để chiêu hiền đăi sĩ.

Tôi không rơ có phải v́ mê tích Tàu hay không mà ba má Lư đă đặt cho anh cái tên đó. Nói chung, tên của Lư không đẹp mà cũng không xấu. Ngặt nổi bạn bè không ai gọi anh là Thảo Lư, mà chỉ gọi anh là Thảo Khấu (giặc cỏ).

 

Quê Lư ở Mỹ Tho. Ba má anh có nhà cao vườn rộng, cây trái quanh năm mùa nào thức nấy. Lư ở Sài g̣n cùng với cô em gái tên là Nguyễn thị Thảo Trang. Tên cũng đẹp mà người cũng đẹp. Những năm đó, Trang đang ở nội trú trường Gia Long áo tím. Tôi vẫn thích gọi tên ngôi trường đó là Gia Long áo tím, mặc dù vào thập niên 60 nữ sinh Gia Long đă mặc đồng phục áo dài trắng.

 

Sài g̣n có hai trường nữ trung học nổi tiếng, trường Trưng Vương và trường Gia Long. Trường Trưng Vương th́ hơi nhỏ, v́ chia lại một phần cơ sở của trường Sư phạm Nam Việt cũ, lại nằm liền vai sát cánh với các dăy lầu của Nha Trung học, Nha Tiểu học và trường nam Vơ trường Toản. Trường Gia Long bề thế hơn, nằm riêng biệt trong một ṿng rào kín cổng cao tường. Những con đường vây quanh ngôi trường Gia Long cũng đẹp đẻ thơ mộng và trữ t́nh.

 

Tục ngữ Việt nam có câu nhất quỷ nh́ ma thứ ba học tṛ nhưng đối với tôi, nữ sinh của cả hai trường này đều có giáo dục. Trong những lần đi dạy thực tập tại hai ngôi trường đó, tôi vẫn nhận được sự hợp tác tốt đẹp và sự tiếp đón kính trọng từ các nữ sinh.

 

Tôi có một nhận xét sau đây về sự khác biệt giữa nữ sinh hai trường, không biết có đúng hay không. Hay chỉ do một vài hiện tượng cá biệt mà tôi đă vội quy nạp cho cả một tập thể. Theo tôi, nữ sinh trường Trưng Vương có vẽ dạn dĩ hơn, nói theo từ ngữ thời thượng là chơi bạo hơn. Từ trên bục giảng, tôi có thể nh́n thấy bên dưới lớp, vào những phút cuối giờ học, có nhiều nữ sinh đă tự nhiên kéo từ trong cặp ra chiếc gương soi mặt, vội vă liếc qua dung nhan và làm vài động tác trang điểm cần thiết. Hiện tượng này tôi không bắt gặp ở Gia Long trong những giờ tôi giảng dạy.

 

Hàng tuần vào sáng thứ bảy, Lư đến trường Gia Long đón em gái ra, đưa Trang đi dạo phố, mua sắm lặt vặt, đôi khi hai anh em đi xem hát. Buổi chiều Lư lại đưa em vào trường. Có khi hai anh em kéo nhau về Mỹ Tho thăm cha mẹ. Chiều chủ nhật trở lên Sài g̣n, Trang lại gia nhập vào cái thế giới khép kín của nữ sinh nội trú trường Gia Long áo tím.

 

Khi tốt nghiệp sư phạm, Lư đậu hạng thấp phải nhận nhiệm sở tận tỉnh Phan Thiết thuộc vùng hai chiến thuật. Tôi được dạy ở Biên Hoà, chỉ cách Sài G̣n có 30 cây số. Trước ngày chia tay, Lư bảo tôi:

- Tao gởi con Trang lại cho mày. Ba má tao già cả lại ở xa, không thể lên thăm, lên rước nó được.

Mặc dù là bạn chí thân của Lư, tôi cũng ngạc nhiên trước sự chọn mặt gởi vàng này:

- Tao làm ǵ được cho Trang?. Vă lại mày không nghĩ là mày đă giao trứng cho ác hay sao?.

Lư trấn an tôi:

- Tao có bảo mày đưa rước nó đi chơi đâu. Tao chỉ nhờ mày đến trường thăm nó cho nó đở tủi thân. Thỉnh thoảng nó có cần ǵ bên ngoài, mày mua giùm. Tiền bạc đă có tao lo.

Lư rút trong túi áo ra cho tôi xem hai cái thẻ:

- Đây là cái thẻ màu xanh để vào thăm và đây là cái thẻ màu hường để rước. Tao giao cho mày cái thẻ vào thăm. Cuối tuần nếu có rảnh, mày đến văn pḥng trường đưa cái thẻ này ra, giám thị sẽ gọi nó xuống . Nó thích ăn xôi bắp, bánh cuốn chả lụa, ḅ bía bên chùa Xá lợi. Khi vào thăm nhớ đem cho nó các món này giùm tao.

Tôi thở phào nhẹ nhơm. À ra thế, chỉ đến thăm chứ không có rước đi chơi lĩnh kĩnh. Thôi th́ “Cũng liều nhắm mắt đưa chân. Mà xem con tạo xoay vần đến đâu”.

 

Ngày đầu tiên đến thăm Trang, tôi vẫn c̣n nhớ rơ. Trời vào Thu, lá ngoài đường rụng nhiều và trên không có những đám mây bàng bạc. Con đường Phan thanh Giản tôi đă qua lại nhiều lần, mà sao hôm nay dường như có nhiều thay đổi, hay là v́ chính trong ḷng tôi đang có sự đổi thay?.

 

Đến văn pḥng tôi tŕnh tấm thẻ màu xanh, cô Giám thị mời tôi vào pḥng chờ, rồi lên máy gọi:

- Nguyễn thị Thảo Trang, đệ nhị C3, có thân nhân vào.

Tôi đă đến Gia Long dạy thực tập vài lần, nhưng vẫn chưa biết cái giang sơn nội trú nằm ở đâu, nên giả vờ làng chàng trước cửa pḥng, hút cho hết điếu thuốc đang cháy dỡ. Tôi nh́n thấy Trang với tà áo dài trắng xuất hiện từ dăy lầu nằm ngang ở măi cuối sân.

 

Khi đến gần, Trang thỏ thẻ:

- Thưa anh. Anh Lư có dặn là anh sẽ đến.

Tôi cố diễn xuất tự nhiên cho đạt vai tṛ người anh thăm nuôi:

- Anh có đem bánh cuốn nóng vừa mua ở hẻm Phan đ́nh Phùng cho Trang đây.

- Cám ơn anh. Sao anh biết em thích bánh cuốn chả lụa?.

- Anh Lư có nói. À lần sau anh sẽ đem ḅ bía nhá.

Trang cười khúc khích để lộ hai hàm răng trắng đều như hạt bắp, khiến tôi chợt nhớ đến bài thơ Cần thiết của thi sĩ Nguyên Sa:
 

          Không có anh,
          Lấy ai viết thư cho em mang vào lớp đọc.

          Ai lau nước mắt khi em ngồi khóc.

          Ai đưa em đi chơi trong chiều mưa.
          Những lúc em cười trong đêm khuya.

          Lấy ai nh́n những đường răng em trắng …

 

Câu chuyện bắt đầu một cách vui vẻ tự nhiên, dần dần chuyển sang chuyện học hành của Trang, chuyện đi dạy của tôi, chuyện các phim xi nê đang chiếu ở rạp.

Một lúc sau tôi chợt nhớ:

- Ấy chết, Trang ăn bánh cuốn kẽo nguội.

Trang lại cười, để lộ hai hàm răng trắng nơn:

- Chắc đă nguội rồi chứ c̣n kẽo ǵ nữa. Thôi để em đem lên pḥng. Ăn ở đây kỳ lắm.

Con gái miền Nam khi mắc cỡ, không chịu làm việc ǵ trước mặt con trai, th́ thuờng nói “kỳ lắm”. Con gái Bắc, Trung hay nói “dị lắm”. Kỳ hay dị đối với tôi đều nghe dễ thương. Lần thăm nuôi đầu tiên thật là tốt đẹp. Thảo Trang ríu rít như chim non trên cành, khiến tôi cảm thấy vui lây, v́ ít ra tôi cũng đă mang lại hạnh phúc cho một người.

 

Những lần thăm nuôi sau diễn ra đều đặn và trôi chảy. Các bà Giám thị không có ǵ thắc mắc về t́nh huynh đệ, anh em như thể tay chân giữa tôi và Trang. Lư ở ngoài Phan Thiết cũng không thắc mắc về công tác thăm nuôi của tôi. Chỉ có riêng tôi là thắc mắc. Tôi cứ tự hỏi ḿnh đă yêu Trang tự bao giờ và Trang có yêu tôi hay không?.

Tôi nhớ đến bốn câu thơ của Xuân Diệu:
 

          Đố ai định nghĩa được t́nh yêu.
          Nào có ǵ đâu, một buổi chiều.

          Nó đến trong ta bằng nắng nhạt.

          Bằng mây nhè nhẹ, gió hiu hiu.

 

Ông Xuân Diệu c̣n tỉnh táo và sáng suốt hơn tôi, v́ ít ra ông vẫn nhớ là t́nh yêu đến vào “một buổi chiều”. C̣n tôi, nó đến lúc nào tôi cũng không biết. Nó đến nhẹ nhàng quá, êm đềm quá, không một hồi chuông reo, không một tiếng gơ cửa.

Đến lúc chịu đựng hết nổi, tôi đánh bạo viết lá thư t́nh và trao cho Trang trong giờ thăm. Tôi ra tối hậu thư “anh sẽ không vào thăm Trang, cho đến khi anh nhận được thư hồi âm qua đường bưu điện”.

 

Cảm ơn Thượng đế, tôi đă không phải chờ đợi lâu. Tôi nhận được thư hồi âm của Trang ngay trong tuần và nàng thú thật cũng đă thương tôi.

Ôi t́nh yêu của chúng tôi thánh thiện làm sao. Hàng tuần tôi chỉ được ngồi trong pḥng thăm nuôi nh́n đôi mắt em trong, nh́n đôi môi em cười, nh́n đường răng em trắng, nh́n đôi vai em tṛn, nh́n bờ ngực em chập chờn theo hơi thở.

Các bà Giám thị đă quen nhẵn cái mặt trơ trán bóng của tôi, đă yên chí tôi là anh của Trang, nên thỉnh thoảng chúng tôi cũng được… nắm tay nhau, đá chân nhau, dưới gầm bàn.

 

Chúng tôi lặn ngụp trong hạnh phúc chay tịnh cho đến nửa năm đệ nhất (lớp 12), năm cuối cùng của Trang ở bậc Trung học. Một hôm vào thăm, Trang chợt hỏi:

- Anh có muốn em ra ngoài với anh không?

Tôi vừa mừng vừa lo:

- Làm cách nào em ra được?

Trang nói:

- Thầy Vĩnh Đễ dạy Triết có mở cours riêng dạy thêm tại nhà. Thầy nói mấy đứa nội trú muốn theo học, thầy sẽ chứng nhận với nhà trường để được phép ra học thêm.

- Nhưng khi ra ngoài th́ em phải đi học chứ.

- Em có cách. Nếu anh muốn, mỗi sáng chủ nhật em sẽ ra với anh.

Cám ơn giáo sư Vĩnh Đễ. Nếu thầy c̣n sống trên quả đất này, th́ xin thầy nhận nơi đây ḷng biết ơn vô bờ bến của tôi. Thầy đă thông cảm, đă chứng nhận Trang có học cours riêng với thầy, để Trang có thể bay nhảy với tôi mỗi sáng chủ nhật.

 

T́nh yêu của chúng tôi cứ thế mà phát triển. Mặc dù không c̣n ở trong giai đoạn chay tịnh, nhưng cũng không đến nổi phản bội ḷng tốt của thầy Vĩnh Đễ. Hậu quả là năm đó (không phải chuyện…bầu b́, mà là) Trang rớt tú tài hai. Cha mẹ nàng rước nàng về Mỹ tho, xin cho học tại trường nữ trung học Lê ngọc Hân. Bây giờ th́ t́nh yêu chuyển sang giai đoạn hàm thụ. Nàng viết thơ cho tôi. Tôi viết thơ cho nàng, nhờ địa chĩ người quen. Xuân thu nhị kỳ, nàng cho tôi một cái hẹn ở chùa Vĩnh Tràng, một ngôi chùa nổi tiếng tại tỉnh lỵ Mỹ tho.

T́nh yêu có khó khăn hơn, vất vả hơn, nhưng bù lại năm đó Trang đậu Tú tài hai và đậu ngay vào Đại học sư phạm ban Triết (viện Đại học Đà lạt).

 

Đến đây chúng tôi đă có thể công khai hoá t́nh yêu đôi lứa. Cha mẹ đôi bên đều vui vẻ chấp nhận. Riêng Lư, anh cười hô hố mà rằng:

- Tao biết thế nào mày cũng phải ḷng nó. Đó là lư do tao nhờ mày thăm nuôi lúc nó ở nội trú Gia Long.

 

Bây giờ cứ vài tháng chúng tôi gặp nhau một lần. Bước chân chúng tôi đă in dấu khắp khung trời Đà lạt: thác Cam ly, Prenn, Datanla, hồ Xuân hương, thung lũng t́nh yêu, rừng Ái ân, đập Đa thiện, chợ Hoà b́nh, vườn Bích câu. Vào những chiều mưa bay lất phất, chúng tôi nhâm nhi ly cà phê đắng ở quán Tùng hay đưa nhau đi ăn ở Mê kông. Đây là khoảng thời gian đẹp nhất, thơ mộng nhất của t́nh yêu. Tôi chỉ chờ đến năm cuối trước khi Trang tốt nghiệp, chúng tôi sẽ làm đám cưới. Như vậy nàng sẽ được theo về nhiệm sở của chồng, nghĩa là dù Thảo Trang đậu ra trường hạng cao hay thấp, nàng vẫn được theo về nơi tôi đang dạy.

 

Năm 1967, anh Lư thuyên chuyển từ Phan thiết về quê nhà Mỹ tho và anh đă lập gia đ́nh. Vợ anh cũng là giáo sư trường nữ trung học Lê ngọc Hân.
Nghỉ Tết năm 1968, Trang về Sài g̣n thăm gia đ́nh tôi. Nàng mang theo bao nhiêu là quà cáp: trà sen Bảo lộc cho ba tôi, cà phê Ban mê thuột cho mẹ tôi, hoa hồng Đà lạt cho chị tôi, khoai lang mật cho các em tôi, và đôi má mơn mởn đỏ hồng của con gái Đà lạt cho riêng tôi. Sau đó tôi đưa nàng ra xa cảng miền Tây để nàng về quê nhà ăn Tết.

 

Đùng một cái, biến cố Mậu thân xảy ra. Gia đ́nh tôi phải bỏ nhà ở Phú thọ di tản đến nhà bà d́ tại quận nhất. Hết công kích đợt một, đến tấn kích đợt hai. Chúng tôi bặt tin nhau từ đó. Ruột gan tôi như dầu sôi lửa bỏng, nhưng không thể làm ǵ được trong hoàn cảnh toàn quốc đang … tổng công kích.

Đến khi điện thoại liên lạc được với trường Lê ngọc Hân, ban Giám hiệu cho biết anh chị Lư đă chết. Lập tức tôi phóng xe xuống Mỹ tho, mặc dù đoạn quốc lộ dài 70 cây số này vẫn c̣n nhiều nơi là vùng xôi đậu. Bước vào ngôi nhà ba gian hai chái, trên bàn thờ ngay nơi pḥng khách, tôi đă nh́n thấy b́nh hoa tươi và những khung h́nh c̣n mới. Ảnh ba nàng, mẹ nàng, anh chị Lư và … nàng.
Lần đầu tiên kể từ khi khôn lớn tôi đă khóc oà như trẻ thơ, khóc mùi mẫn cho đến khi không c̣n nước mắt. D́ dượng Trang cho biết, cả gia đ́nh Trang về quê nội Cai Lậy ăn Tết. Cả gia đ́nh nàng đă chết thảm giữa hai lằn đạn. Cả gia đ́nh nàng đă được giải phóng khỏi kiếp nhân sinh, chỉ để lại một ḿnh tôi với những năm dài không có mùa Xuân.

 

 

 

 

 

 

 

 Nguyễn Đng Danh

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

             

 

 

 

 

 

       

 

 

 

 

 

Trang XUÂN 2010- Văn Học Nghệ Thuật Và Quê Hương