

Hôm
nay 3/2/2010 tôi mở mấy computer
ra vào các trang mạng quê nhà như là NINH-H̉A.COM,
và nhận được email của anh Luân B̀NH H̉A.ORG
kêu gọi đóng góp bài vở cho Xuân và tôi thấy hàng chữ chạy ngang
qua rồi chạy lại của NINH-H̉A.COM và anh Thành chủ nhiệm
NINH-H̉A.COM đă gia hạn bài vở đến ngày
7/2/2010 TH̀ TH̀ TH̀...
Th́ tôi vội vả viết liền bài văn
Chung vui Xuân Tết với t́nh đồng hương
Suy đi nghĩ lại biết ǵ viết đây
Thôi th́ tôi viết giao thừa thiêng liêng
Giây phút giao thừa, tôi đă đánh mất nó từ năm 1979, năm mà tôi
có ước mơ sẽ níu được cánh cửa trường trung học tức là vào cái
lứa tuổi có quyền yêu đương thả cửa, cũng là cái lứa tuổi bắt
đầu khôn lớn với sự đời. Rồi bỗng nhiên không biết thằng nào đó
chơi xấu đă giựt lấy điước mơ của tôi và ép tôi đi biệt xứ cho
đến bây giờ.
Từ khi lang thang cà rịch cà tang trên xứ của mấy thằng mũi cao
da trắng này th́ giây phút giao thừa không c̣n thiêng liêng như
xưa nữa, tuy ngày giờ tháng năm không ǵ thay đổi hoặc khác biệt
ǵ nhưng hoàn cảnh th́ hoàn toàn khác biệt mà hoàn cảnh hoàn
toàn khác biệt th́ giây phút đêm giao thừa chỉ c̣n lại chỉ có
một mà thôi.
Một ḿnh ta đón xuân sang
Một ḿnh ta đón trong đêm giao thừa
Một ḿnh ta uống rượu vang
Một ḿnh ta thấp hương nhang ông bà
Tôi nghĩ tâm sự của tôi cũng giống như hàng
ngàn hàng triệu người đang cà rịch cà tang lang thang khắp nơi
trên thế giới, cũng có một cảm giác bơ vơ trong giây phút giao
thừa một khi Tết xuân về trên đất khách. Tôi th́ rất sợ viết văn
thơ dài như cây vải cho nên tôi chuyên môn t́m đường tắt mà đi.
Cái tật xấu này tôi đă có từ khi bắt đầu cắp sách đến trường khó
mà bỏ được. Cho nên khi c̣n đi học th́ thường ăn hột vịt lộn về
môn Văn học v́ lư do là bài luận văn đă ngắn lại không đầu không đuôi
ǵ cả. Đến bây giờ khi tôi viết văn cũng thế thôi nếu có chỗ nào
làm cho các anh chị khó hiểu th́ thông cảm giùm.
Xuân đến rồi xuân đi, nôn nao rồi lạnh nhạt cứ trôi qua trong
cuộc sống của một người cũng như mọi người tha hương. Nhưng sau
khi tôi biết sử dụng máy móc điện toán trong thời gian gần đây và đặc
biệt là tôi đă làm quen biết được các anh chị đồng hương qua các
mạng lưới quê nhà nhất là NINH-H̉A.COM, B̀NH H̉A.ORG th́ trong
thâm tâm của tôi một khi Tết xuân về trên đất khách h́nh như cái
giây phút giao thường thiêng liêng của ngày xuân Tết ở quê nhà đă
bắt đầu hồi sinh. V́ trong tôi có cái ǵ đó mà tôi đợi tôi chờ.
Khi c̣n ở quê nhà th́ tôi chờ tôi đợi đêm giao thừa cùng với bạn
bè đi lượm pháo và đốt pháo và c̣n rất nhiều lư do khác nữa kể
sao cho hết. Bây giờ th́ tôi đă t́m được tôi đă đợi đă chờ cái
ǵ trong giây phút đêm giao thường trên xứ lạ đất người, tuy
hoàn cảnh chung quanh đa số là dân da trắng mũi cao và ḿnh cũng
không thấy được sự nôn nao xôn xao của cái đêm giao thừa đón Tết ở
ngoài đường, v́ thật sự là không có th́ làm sao ḿnh thấy được.
Nhưng trong ḷng lại có một sự nôn nao xôn xao như lửa đốt để
chờ đợi vào trong đêm giao thừa rồi mở máy computer của các
website quê nhà nhất là website NINH-H̉A.COM, B̀NH H̉A.ORG để
xem chương tŕnh Đặc san xuân của các anh chị đồng hương vui chơi
văn thơ ca hát th́ c̣n ǵ thích thú cho bằng của một người tha
hương biền biệt.
Thôi
cho tôi xin ngừng bút tại đây và tôi cũng không quên cảm anh
Thành NINH-H̉A.COM, anh Luân B̀NH H̉A.ORG và các anh chị đă đồng
ḷng đóng góp một bàn tay cho t́nh xuân thêm ấm áp và tôi chúc
cho tất cả tất cả các websites của quê nhà càng ngày càng phát
triển mạnh mẽ cùng với tất cả tất cả các anh chị được cuộc sống
an lành và tôi đang nôn nao rồi lại xôn xao chờ đợi đón đêm giao
thừa.

HOÀI
VỌNG