
Viết
cho Ninh-Ḥa.com
Lê Thị
Mỹ
Châu
Một
ngày lang thang, nhàm chán với
mọi
mối
quan hệ,
quẳng
đi
những
lo âu của
cuộc
sống
đời
thường.
Sống
ở
một
thành phố
xa lạ,
không người
thân, không bạn
bè, không nơi
chốn,
bến
bờ
để
nghỉ
ngơi
trong những
giây phút thanh thản
hiếm
hoi. 8h, làm quen với
chiếc
máy vi tính, không cảm
xúc, khô ráp. Nhưng
đôi
khi, nó cũng
mang
đến
cho con người
ta nhiều
điều
thú vị,
mà một
trong những
điều
thú vị
ấy
là tôi biết
đến
Ninh-ḥa.com như
một
định
mệnh
an bày.
Tôi biết
đến
Ninh-ḥa.com khá lâu rồi,
khi một
ngày kia vào google
để
lục
tung những
trang viết
của
Anh Lê Quốc
Sinh. Với
tôi, anh là người
có tài, giỏi
và anh
đă
từng
dạy
tôi
một
số
tiết
học
môn Văn
tại
TTGDTX Ninh Ḥa thời
cấp
3, thay cho cô Loan - giáo viên Trường
THPT Nguyễn
Trăi. Click chuột
vào tên của
từng
người,
kí
ức
như
tuôn trào chảy
hiện
ra trước
mắt
tôi những
kỉ
niệm
êm
đềm
trôi như
con sông Dinh lặng
lẽ
chảy.
Đọc
xong, tôi tắt
đi,
cuộc
sống
cuốn
tôi trôi với
công việc.
Không quan tâm ǵ mấy
và chẳng
hứng
thú ǵ
để
viết
khi
địa
chỉ
email :
diem27thuy@yahoo.com
<mailto:diem27thuy@yahoo.com>
được
nhảy
múa tưng
bừng
nơi
trang trọng
của
trang web. Tôi cũng
chẳng
biết
web này ở
đâu,
do công ty nào hay ai
đó
tạo
lập
nên. Tôi cũng
chẳng
quan tâm mấy
về
sự
tồn
tại
hiện
hữu
trong
đầu
tôi. Nói cách khác hơn,
tôi t́m niềm
vui khác như
đọc
sách, tám chuyện
với
bạn
bè và tạo
những
mối
quan hệ
mới
dẫu
tôi biết
rằng
rồi
cũng
chẳng
đi
về
đâu.
Rồi
một
ngày mùa
đông
cuối
năm
2009, dường
như
khí trời
buốt
giá làm hồn
người
cũng
chạnh
ḷng với
muôn nỗi
niềm.
Tôi lại
vào google t́m kiếm
những
bài viết
của
Anh Lê Quốc
Sinh
đăng
trên Báo Tuổi
Trẻ
sau một
thời
gian dài vắng
bóng. Tôi lại
t́m
web Ninh-Ḥa.com và đă
đọc
một
số
bài của
những
tác giả
trên web. Cuối
cùng, tôi quyết
định
liên lạc
với
diem27thuy@yahoo.com
<mailto:diem27thuy@yahoo.com>. Lúc
đầu,
tôi nghĩ
đó
là một
người
đàn
bà
đă
qua tuổi
ngũ
tuần,
một
tâm hồn
khắc
khoải
nhớ
mong từ
một
nơi
nào
đó
xa xôi vô tận.
Người
tôi muốn
nhắc
đến
là chú Nguyễn
Văn
Thành, một
người
sống
bao nhiêu năm
ở
xứ
người
mà một
ḷng vẫn
đau
đáu
nhớ
về
con sông Dinh b́nh lặng
trôi qua mỗi
ngày. Nhớ
từng
kí
ức
hàng cây, những
con
đường
làng nhỏ,
ngày gió băo nổi
lên. Nhớ
những
năm
tháng nhọc
nhằn
với
bao kỉ
niệm.
Phải
chăng,
trong trái tim họ,
ai cũng
có một
quê hương
để
thương,
để
nhớ
và mong mỏi
được
trở
về.
Chú gởi
gắm
những
tâm huyết
và tất
cả
mọi
thời
gian rảnh
rỗi
cho trang web Ninh Ḥa. Rồi
một
ngày
xa xôi nào đó,
ai sẽ
là người
tiếp
nối
cho những
ước
mơ
này của
chú??? Dường
như,
khi cuộc
sống
trôi qua b́nh yên th́ kí
ức
của
những
ngày thơ
bé luôn là hoài niệm
trong trái tim của
mỗi
con người
chúng ta.
Web
Ninh-Ḥa.com
là nơi
mà những
trái tim tha
hương
luôn hướng
về
với
những
nuối
tiếc
không nguôi. Tôi không lư giải
nổi
v́ sao, cuộc
sống
hiện
tại
tốt
hơn
những
ngày xưa
cũ,
bộn
bề
hơn
mà sao con người
ta vẫn
hướng
về
hoài niệm.
Mà dường
như
kí
ức
luôn tràn
đ?y
trong trái tim của
họ
mỗi
khi gặp
gỡ.
Tôi bắt
đầu
viết,
viết
một
mạch
liên hồi,
tôi gởi
cho chú những
sản
phẩm
đầu
tay mà ḷng tràn
đầy
hồi
hộp.
Cô Thủy,
chú Thành luôn
động
viên tôi viết,
như
một
sự
khích lệ,
tôi hăng
say hơn
và từ
đó
tôi có thêm một
niềm
vui.
Trang web
Ninh-Ḥa.com
mỗi
con
người,
mỗi
gương
mặt,
một
nỗi
niềm
ẩn
chứa.
Nhưng
ta bắt
gặp
đâu
đó
trong mỗi
góc tâm hồn
của
họ
niềm
yêu thương
xứ
sở
nồng
nàn.
Nói về
t́nh cảm
gởi
gắm
vào trang web, mỗi
người
dân Ninh Ḥa sau mỗi
một
lần
ghé thăm
trang web không ai không thán phục
chú
Thành và đôi
khi có người
hàm
ơn
chú, chú dành hết
tâm huyết
của
ḿnh, thời
gian và tiền
bạc.
Chỉ
có một
mong
ước
nhỏ
bé,
đơn
sơ
là cùng mọi
người
con quê Ninh Ḥa nh́n về
cội
nguồn,
gốc
rễ.
Không toan tính, không vụ
lợi,
biết
mấy
ai trong cuộc
sống
này
được
như
thế??
Có người
bảo
rằng
đó
là trang viết
những
điều
nhảm
nhí hoặc
có thể
không cùng
đẳng
cấp
với
họ.
Nhưng
trong trái tim tôi, góc tâm hồn
này là nơi
mà tôi có thể
gởi
gắm
tất
cả
những
nỗi
niềm,
bao kí
ức
mộc
mạc
mà thưở
thiếu
thời
chúng ta vô t́nh
lăng quên.
Ai cũng
có một
quê hương
để
thương
và
để
nhớ.
Dù chúng ta có
đang
đi
trên một
con
đường
phát triển
cho công danh, sự
nghiệp,
có những
mối
quan hệ
mới
th́ liệu
có mặn
nồng
và
ấm
áp t́nh thân như
tại
Ninh-Ḥa.com
này không???
Nói sao cho hết
muôn
nỗi
nhọc
nhằn
trên vai chú Thành, chú đă
hi sinh những
sở
thích riêng dành tất
cả
những
thời
gian rảnh
rỗi
ngoài công việc
để
lo cho trang web một
ngày một
ư nghĩa
hơn
và
độc
đáo
hơn.
Không thể
chú không trăn
trở
bởi
những
nối
tiếp
cho một
thế
hệ,
để
viết
tiếp
những
câu chuyện
ân t́nh người
quê xứ
Ninh- ḥa. com thật
ấp
áp.
Tôi luôn tri ân tấm
ḷng của
chú, chính trang web này
đă
nuôi dưỡng
tâm hồn
tôi trỗi
dậy.
Mà có lúc hồn
ḿnh
đă
chết
bởi
những
cuộc
mưu
sinh, bởi
những
cảm
xúc nhạt
nhẽo
và vô cảm.

Lê
Thị
Mỹ Châu
Trưa rực nắng, Ngày 13/01/2010