Mục Lục
 

  Trang B́a
     
 Ban Biên Tập
 
Lá T Xuân
     
 Nguyễn Thị Thanh T
      
Đọc Lá TXuân:
      
Lê Thị MChâu
  Táo Quân Chầu Trời
     
 Nguyễn Thị Thanh T
 Câu Đối Tết 
     
 Lê Bá Thiên
 Câu Đối Tết
       Vinh H

 

Chúc Tết
 

 Mừng Xuân Canh Dần
      Vinh H
 
Đôi Lời Tâm S
     
Lư H
 TChúc Tết
     
Trần Đ́nh Thọ


X
uân
Q
N



 
 Mùa Mai Hiếm
      
Nguyễn Quang Lộc
 
 Chuyện Cái Thùng Bánh Tét
       Lương LBích San
  Xuân Này Tôi Nhớ Măi
      
Trần N Phương

 

Xuân
Đ
ất Khách


  Một Cái Tết L K 
      
LThanh Cư
  Xuân Nguyện
       Đinh Thị Lan
 
CCâm
     
 Lâm Thanh Nhàn
 
Trước Thềm Năm Mới
       Đặng Thị Ngọc N
  Hai Không L Chín Nh́n Lại 
     
 Phi Ṛm


 

Sinh Hoạt Tết
Hải Ngoại
 

  Kịch Vui Vơ Thuật 
     
 Nguyễn Dzuy Nam
      
Nguyễn Dzuy An


 

H́nh nh Tết
 

  QN 
     
 SXương Hải
 
 Hải Ngoại 
     
 Đinh Bá H

 

Hoa Xuân
N
gày Tết
 

  Hoa Đào Trong Mắt Ai 
     
 Phạm Thị Nhung

 

Chuyện Vui
 

 Đầu Năm K Chuyện Vui
     
Lư H
 Tiếng Việt
     
Nguyễn Quang Lộc

 


Ca Hát/Nhạc

     Tiếng Hát:

 Mộng Chiều Xuân
     
Lan Đ́nh
 Tiếng Sáo Thiên Thai
     
Lan Đ́nh
 Gái Xuân
     
Lan Hương
 
Ca Vọng C
     
Lư H
 Đọc Truyện:"Trăng Q
      
Nhà" Của Phùng Thị Phượng

     
Lư H
 Nha Trang Ngày V
     
Nguyễn Tính
 

 

TVi


  Người Tuổi Dần
     
ABC Sưu Tầm (NXV)
 

 

Tôn Giáo


  Phật Giáo Đi Vào Đời
     
Mục Đồng
  Chùa Ngọc Lâm

     
TBửu Nguyễn Thừa
 

 

Năm Canh Dần
N
ói Chuyện H  

  Cọp V Làng
      
Vinh H
 
Tản Mạn Về Năm Canh Dần
      
Nguyễn Văn Thành

 

 

d_bb
Đ.H.K.H
 

  Cách Chơi Mạt Chược
      
Tô Đồng
  Liêu Trai C D
       Đàm Quang Hưng
  Thanh Phong Thi Tập 
     
 Vũ Tiến Phái
 
LVu Lan
       Nguyễn Văn P
 
Chính Danh Thủ Phạm
      
V Đổi Lịch Báo Hại

     
 Nguyễn Hữu Quang
 
Cỗi RBậc Hai
       Nguyễn Đc Tường


 

Tranh
N
ghệ Thuật


 Tranh Họa Nghệ Thuật

      
Phi Ṛm
 

 

Kinh Nghiệm Sống

 Xuân Đời Người Theo Chu
     K
Thời Gian

      
Hải Lộc

 


Văn Hóa
m Thực



 Bánh Tét-Hương V Tết
     
Lê Thị MChâu
 GThủ
     
Lê Thị Đào
 Mứt Dẻo
     
Lê Thị Đào
 Nấu Mắm Tôm
     
Lư H
 Khoai Lang
     
Dương Công Thi

 



Sức Khỏe

      
  Đại Dịch Cúm Heo Hay
      
Đại Chủng Ngừa Cúm Gà
 
     
BS Nguyễn Vĩ  Liệt
  Những Căn Bản V
      
Di Truyền Học
 
     
BS Nguyễn Vĩ  Liệt

 

 

Biên Khảo
Kinh Tế
 

Việt Nam

  Tổng Kết T́nh H́nh Kinh Tế
      
Việt Nam Năm 2009

       Nguyễn Văn Thành

Hoa K

  Tổng Kết T́nh H́nh Kinh Tế
      
Hoa K Năm 2009

       Nguyễn Văn Thành


 

Chuyện
Đ
ó Đây
 

  Cảm Ơn ASIMO
      
BS ĐHồng Ngọc
 
Năm Hết Tết Đến

      
BS ĐHồng Ngọc
 
Mười Năm Chân Bước Trên
     
Đường Dài

       Lương LHuyền Chiêu
 
 Ngày Xuân K Chuyện Làm
      
Báo Singapore
 

       Nguyễn Thị Thục


 

Viết v
Ninh Ḥa


 
Ḥn Vọng Phu Q Tôi

     
 Đinh Hữu Ân
 
Ninh Ḥa Tôi Xưa

     
 Lương LHuyền Chiêu
 
Những Bước Đường Đi Qua
      
Của Một Người Con Xóm
      
Rượu

     
  Nguyễn Hưng
  Chùm Me "Phong p"

     
 Lê Thị Hoài Niệm

 



Viết v
ninh-hoa.com



  Viết Cho Ninh-Hoa.com
     
 Lê Thị MChâu
 
Gái Tuổi Dần

     
 Lương LBích San



 

 KNiệm V
Trường:

Trần B́nh Trọng
Ninh Ḥa

  Những Mùa Xuân Đi Qua
     
 Thầy Trần Hà Thanh


Vạn Ninh

  Xuân Nhớ
      
N Thị Kim Anh
 
Thương V Vạn Ninh

      
Thầy NK
  Nha Trang Ngày V

      
Nguyễn Thị Kính
  Nhớ V Nha Trang

      
Nguyễn Thị Kính
  Phôi Pha Tháng Ngày

      
Thầy Trương Văn Nghi
  Một Chuyện Mùa Xuân

      
 Cô Đặng Thị Tuyết N
  Chúc Mừng X Vạn

      
Nguyễn Thị T
 

Các Trường Khác

 Thảo Trang
     
  Nguyễn Đồng Danh
 
Trường Hưng Đạo NhaTrang

     
  Phạm Thanh Phong


 

Thi Nhạc
Giao Duyên
 

 Hồn Tôi Theo G Bay V
      
Mùa Xuân

     
 LMST
 Nắng Mai

     
 Mục Đồng
 

 

Văn Học NT
Lịch Sử/Địa Lư
 


 
Cảm Nghĩ VNhạc Dân Gian

      
Anh Bằng - Hoàng Nam
 
"Xuân Dạ"

      
Dương Anh Sơn
  "Xuân Nhật Ngẫu Hứng"

      
Dương Anh Sơn
  Em Là Nốt Nhạc D Thương

      
NxVạn
 
Bài Hát V Tha La Trong
      
Kư c

      
Việt Hải  Los Angeles
  Ai Xuôi V Tây Đô ?

      
Việt Hải & Mindy Hà
  Sống Đ Viết, Viết Đ Sống

      
Trần Minh Hiền
  T Xuân Điều Ngự Giác
      
Hoàng Trần Nhân Tông

      
TBửu Nguyễn Thừa

 



T
 


  Chúc Xuân

      
Nguyễn Thị Bảy
  Mừng Ngày Hội Ngộ 

      
Nguyễn Thị Thanh B́nh
  Ba Mùa Xuân

      
Nguyên Bông
  Hoài Cảm

      
Nguyên Bông
  Gởi Thiệp Xuân Thăm Mẹ

      
Trần Ngọc Chánh
  Nhớ Xuân

      
Hương Đài
  Xuân Của Chị

      
Lan Đinh
  Hương Biển Mặn Mà Xuân

      
Thầy Quách Giao
  Xuân Tàn

     
 Lê Thị Ngọc Hà
  Đôi Mắt Em

      
Việt Hải LA
  Một Nửa Yêu Em

      
Việt Hải Los Angeles
  Khai Bút 2010

      
Trần Minh Hiền
  Con Sông Nào Đă Xa Nguồn
      
Huỳnh Trịnh Tuyết Hoa
  Lạc Lơng
      
Nguyễn Thị Tuyết Hoa
  Xuân Ly Hương

      
Vinh H
 Xuân V Lại Nhớ Q Hương

      
Vinh H
  Ngọt Ngào Xuân  

      
Trần Thị Phong Hương
  Bỗng

      
Nam Kha
  Sắc Xuân

      
Đinh Thị Lan
  Mùa Xuân Trên Đất Lowell

      
CBà Trần Thanh Liễu
  Chuyện Ngày Xưa

      
Nguyễn Duy Long
 Xuân Ơi! Xin Chầm Chậm N

      
Hải Lộc
  Xuân V

      
Lê Thị Lộc
  Người Đi

      
Đàm Thị Ngọc Lư
 Đôi Ta  

      
Đặng Thị Ngọc N
 Canh Dần...Đừng Nên !

      
Đặng Huy Nhẫn
 Thói Đời  

      
Đặng Huy Nhẫn
 Nắng Chiều Xuân  

      
Phan Kiều Oanh  
 T́nh Xuân  

      
Phan Kiều Oanh
 Xuân Chia Ly  

      
Phan Kiều Oanh
 Hạnh Phúc Đâu Xa

      
Nguyễn Hoàng Phi
  Đợi Anh V

     
  Phạm Thanh Phong
  Không Đ          

      
Trần N Phương
  Nhớ Xuân Xưa          

      
Trần N Phương
  Gương Mặt Trái Xoan

      
NQ
  Ngỡ Ngàng NXuân

      
Lâm Minh Tài
  Xuân Tri K          

      
Lâm Minh Tài
 Mùa Xuân Đó Phút T́nh C  

     
Cô Kim Thành
 Trăng Ngủ Quên

      
Cô Kim Thành
  Nỗi Nhớ Chiều Cuối Năm

      
Vơ Ngọc Thành
  Phác Họa

      
Vơ Ngọc Thành
  Dấu n T́nh Q

      
Anh Thy
  Quả Dưa Ngày Tết

      
Nguyễn Thị T
  Tưởng Nhớ

      
Thi Thi
  Xuân Tha Hương

      
Nguyễn Thị T
  Mùa Xuân Và Nỗi Nhớ

      
Trần Đ́nh Thọ
  Chúc Mừng Năm Mới

      
N Trưởng Tiến
  Q Hương Tôi Nỗi
      
Chờ Mong

      
Nguyễn Tính
  Xuân Viễn X

      
Nguyễn Tính
  Tháng Giêng Ơi

      
Lương MTrang
  Em Có Biết

      
Nguyễn Thục
  NCọp Lên Ngôi
     
Tú Trinh
  Xuân - Vẫn m Ḷng

      
Thượng Tọa Thích Ngộ T
  Thương Nhớ Ơi !
      
Nguyễn Thị Thanh T
 T́nh Xuân Đất Khách

      
Du Sơn Lăng T
  Xuân Gợi CHương

      
Du Sơn Lăng T
  Ca Khúc Mùa Xuân

      
Lê Duy Vũ
 


Văn

 

  Bóng Nắng Xuân
       Nguyên Bông
 
 Những Vần TVụn Gẫy
       Nguyễn Tấn Ca
 
 Nỗi Nhớ Cuối Năm
       Trần Thị Chất
 
 Những Ngày Giáp Tết
       Lê Thị MChâu
 
 Hạt Giống Đang Nảy Mầm
       Phan Phụng Dung
 
 Mái NXưa
       Tâm Đoan
 
Tôi Ơi Đừng Tuyệt Vọng
     
 Lê Thị Ngọc Hà
 
Bông Cải
     
 Huỳnh Trịnh Tuyết Hoa
  Hơi Thở Mùa Xuân
      
 Nguyễn Thị Tuyết Hoa
  Mưa Cuối Mùa
      
 Nguyễn Thị Tuyết Hoa
 
Tiếng Vọng Trên Ngàn
     
 Tường Hoài
 
Giây Phút Giao Thừa
     
 Lư H
  Nơi Trái Tim
       Nguyễn Quang Lộc
 
 Tạm Biệt...
       Thanh Mai
  Trên Nỗi Nhớ Thương Đau   

      
Nguyễn Hữu Nghĩa
  KNiệm...Vui
     
 Phan Kiều Oanh
  Mai Hương Xuân   

     
 Topa  Panning
  Chào Bảy Mươi   

      
Trương Thanh Sơn
  Phần Thưởng
     
 Lâm Minh Tài
  Nơi Đàn Chim Bay V T́m
       
Hơi

      
Nguyễn Hữu Tài
  Đám Ma Người Ngoại Đạo
     
 Hoàng - Thanh
  Xúc Tép 

      
Dương Công Thi
  Em Tôi Đă Ra Đ

      
Hà Thị Thu Thủy
  Buồn Vui Đời Lính TT

      
Nguyễn Tính
  Những Con Đường Dưới
     
Chân Tôi
       Nguyễn Đôn Huế Trang


 

 

 

Thư từ, bài vở, h́nh ảnh hoặc
ư kiến xây dựng, xin liên lạc:

 
diem27thuy@yahoo.com

 



 

 

 

 


 

 


 

    

Sinh hoạt trong cộng đồng người Việt tị nạn tại thành phố Houston nhộn nhịp hẳn lên nhờ những cuộc vui “hội chợ” do nhà Thờ, nhà Chùa tổ chức cả vài tuần nay, cũng như các buổi họp mặt của vô số các hội đồng hương. Các cửa hàng chợ cũng trưng bày la liệt các loại bánh mứt, người đi chợ cũng đông vui hơn. V́ dù xa xôi với quê hương đến nửa ṿng trái đất, đến ngày tư ngày tết ai cũng chạnh ḷng nhớ tới quê nhà, nhất là những người đă có quá nhiều kỷ niệm trên những vùng đất đă từng đặt chân qua.

 


Chiều nay, chị bạn đến nhà chơi, mang theo biếu một hộp mứt me, do người nhà mang từ VN sang, chị nói:
- Thương lắm chị mới mang sang cho, chứ cái này thuộc loại “hiếm quí” của nhà làm, rất…sạch sẽ, nh́n thấy nó là tuyến nước bọt cứ làm việc liên miên, có điều bây giờ ḿnh ở xa nhà nên không có me dốt dốt (vừa chin tới), chứ hồi nhỏ chị thích nhất là ăn me hơi dốt dốt mà ngâm đường vào những ngày tết, trời sao mà nó ngon chi ngon lạ ngon lùng, ngoài những lúc ḿnh ăn me xanh chấm muối ớt. .
- Chị kể làm em cũng bắt thèm , ừ lâu quá rồi ḿnh chưa có dịp ăn lại những trái me ngâm đường trắng phau phau chị nhỉ?
- Có đâu mà ăn, bên này ḿnh có thấy ai bán me trái xanh nguyên đâu , mà phải vừa dốt dốt, ḿnh mới lột vỏ, xẻ tách hột ra, để nguyên cái cuống ngâm vào trong nước đường chứ!


- Em cảm ơn chị cho hộp me này, nh́n ngon thật, nhưng phải chi có trái me ngâm đường , lấy từ trong thẩu ra, bỏ vào miệng cắn một cái, chất ngọt của đường quyện với chất chua chua của trái me, thêm cái ḍn rụm của thịt me vừa chín tới, chị à, nước miếng ḿnh không cầm được đó.
- Bởi biết em thích me, nên chị mới dặn người nhà gửi sang đó, ăn mứt me này thế đỡ me ngâm.
- Ừ mà sao hồi đó ḿnh ăn uống cũng cầu kỳ quá há, nhất là món me ngâm đường mà chị em ḿnh thích đó, mà chắc có đàn bà con gái thích thôi chị há, làm cực thấy bà đi, từ cái chuyện lựa me, phải lựa những trái me vừa thẳng, vừa tṛn, vừa không xanh lắm, thịt me không được mềm, c̣n nguyên cả cái cuống. Xong rồi phải ngồi lột vỏ, lột cho thật khéo đừng để chạm vào thịt me, rồi phải nhẹ tay tách trái me lấy hột ra, sau đó ngâm sơ qua chút nước muối cho trắng và hết chất chát, sau đó ngâm lại nước lạnh cho hết chất muối, rồi nấu nước đường để nguội, ngâm me vào, cứ vài ngày là thay nước đường khác, đến lần thứ ba, khi mà hũ me ngâm đường không c̣n thấy sủi bọt, trái me nh́n trắng phau phau..
- Con khỉ đừng kể nữa, chị thèm quá rồi nè, nước miếng cứ ứa ra….
 


Chị từ giă ra về sau năm bảy câu chuyện nhắc nhở về những ngày xưa thân ái cũ, mà hễ đến ngày tết, hầu như ít có người quên.

Chị đi rồi, tôi cầm hộp me nh́n lại, những trái me cong cong, được ngào với đường đă nấu thật tới, thành những trái mứt me màu vàng óng ánh, nh́n thật hấp dẫn, chắc người làm ra nó cũng bỏ nhiều công phu, không biết nguồn gốc những trái me này ở đâu, bỗng dưng tôi lại nhớ về những cây me ở làng Phong Ấp- Ninh hoà, cả những cây thật lớn ngay trước cổng trường tiểu học P.A, nơi nhiệm sở đầu tiên tôi nhận việc sau khi tốt nghiệp trường Sư phạm Q N, không biết bây giờ nơi đó có c̣n không?


Chiếc xe đ̣ ngừng ngay trên lối rẽ về làng, bên kia đường là quán cà phê mang một tên độc nhất “cà phê HẠ”. Điểm dừng rất dễ nhớ để chú lơ xe mỗi buổi sáng hét to cho người tài xế ngừng xe cho tôi xuống.
Lần đầu tiên bước xuống khỏi chiếc xe ở nơi này, tôi đâm ra luống cuống, v́ có quá nhiều tiếng huưt sáo phát ra từ những người Lính ngồi trong quán. “Cô giáo trẻ” về làng. Tôi men theo con đường làng với tà áo dài nhẹ bay trong gió sớm trên chân đi đôi guốc nhọn, một chút hănh diện ngầm cộng với nỗi lo, đi tŕnh diện làm nghề gơ đầu trẻ, không biết ông hiệu trưởng thế nào, học tṛ ra sao?....

Trường học chỉ có một dăy lớp nằm ngang gồm 5 pḥng học, và một văn pḥng dành cho Hiệu trưởng và Thầy Cô giáo hội họp nằm ngay chính giữa, chỉ có mười lớp học theo hai xuất sáng-chiều. Thầy Hiệu trưởng N. V. Ngô đă lớn tuổi, trông thật hiền ḥa, sau khi giới thiệu Cô giáo mới đến nhận nhiệm sở với các đồng nghiệp, Thầy đưa tôi đến ngay lớp năm nằm cuối dăy nhà, lớp mà tôi phải phụ trách, thế cho chị Minh Châu vừa rời khỏi để đổi về nhiệm sở mới ở Nha trang.

Sự thật gần đúng với sự tưởng tượng của tôi, và trong những sách giáo khoa mà tôi từng có dịp đọc về một lớp học ở làng quê. Những em học sinh ở đây lớn nhỏ đều có đủ cỡ, có vài em đă đứng ..ngang bằng cô giáo, dù cô không thuộc loại thấp người, những nét mặt tuy đen đúa, không mấy sáng sủa ở nhiều em, nhưng nét thật thà chân chất hiện rơ trên từng khuôn mặt. Tôi bỗng trở thành một phần tử của lớp học mà có nhiều học sinh c̣n đi chân đất đến trường.

Đường đi từ quốc lộ vào trường cũng xa thăm thẳm, nhưng nhờ sáng nào cũng có nhiều em học sinh cùng đi, nên xa cũng hoá gần, nhất là có nhiều cây cổ thụ với tàn thật lớn, xoải ngọn ra đường, làm rợp bóng đường làng vô vàn thơ mộng, chưa kể hai bên đường, nhiều căn nhà có vườn rộng thênh thang, cây ăn quả trĩu cành sà ngọn, nhất là những cây Me thật lớn, chia làm hai hàng thẳng đứng như cố ư làm dàn chào từ ngoài lộ vào đến cổng trường, h́nh như có cả chục cây chứ không ít hơn được .

Trường làng, nên sinh hoạt Cô tṛ rất gần gũi, thân mật. Nhiều bữa trên đường đến trường, Cô giáo bị học tṛ nhát …Đỉa, cô sợ gần muốn khóc, nhất là sau những cơn mưa lớn, những ruộng lúa hai bên đường có nhiều lạch nước chảy qua, những con đỉa trâu sẵn sàng bám trụ vào bất kỳ cái ǵ chúng gặp phải khi lội tung tăng trong ḍng nước, nhất là những đôi chân trần. Những lúc biết có đỉa lội, tôi thường phải đứng lại chờ bất kỳ một chiếc xe Honda nào trờ tới, quá giang qua vũng nước, kỷ niệm không bao giờ quên.
Đứa học tṛ thường nhát đỉa cho Cô giáo sợ, lại là đứa gần gũi cô giáo thường xuyên. Trái cây của Hỷ, tên em, mang đến …tiếp tế cho cô giáo thông thường là Vú sữa, những trái vú sữa xanh mộng , mướt rượt, chỉ cần vo tṛn vài lần cho trái vú sữa mềm một chút là có quyền bỏ vào miệng bóp… ăn từ từ.

 Nhưng trái hấp dẫn cô tṛ vào giờ chơi vẫn là những trái me dốt, có khi ăn không , nhiều bữa xuống nhà ông cai trường xin… muối ớt. Nếu không mang được me từ nhà, th́ chúng lấy cây sào, đợi giờ ra chơi, chạy u đến hàng me trước cổng trường mà …chọc cho me rớt xuống..

Gần tới tết năm đó, trước hôm Cô tṛ giă từ để ở nhà ăn tết, khỏi phải đến trường trong mấy ngày xuân. Buổi sáng đến trường, trên bàn tôi có đến mấy bao cát (loại bao của quân đội đựng cát để đắp xây tường ngăn đạn) nặng chịch, khi tôi mở ra th́ toàn là ME. Trời đất, bộ mấy đứa học tṛ này tưởng tôi là chúa ăn …chua sao, mà vác me đến tặng quá trời. Nhưng không, chúng tâm sự sao mà dễ thương đến lạ lùng , măi măi tôi không bao giờ quên. Cả bọn cùng chung ư tưởng rằng cha mẹ chúng biết Cô giáo ở thành phố về, mà ở thành phố vào dịp tết nhất chắc không thiếu thứ ǵ, ngay cả những loại trái cây ngon nhất, nhưng những chùm me chúng đem tặng, là những trái ngon nhất, vừa dốt dốt, không chín lắm mà không c̣n xanh cứng, trái lại thẳng, no tṛn, đẹp đẽ, cha mẹ chúng quí Cô giáo, và biết cô thế nào cũng thích, nên đă tuyển lựa rất kỹ để tặng Cô, đem về làm mứt me ngâm nước đường cát trắng, đó là tất cả tấm ḷng của cha mẹ các em…

Những ngày xuân năm đó, khách đến nhà tôi, dù đàn ông hay đàn bà, cả con nít nhỏ, đều được mời ăn mứt me ngâm nước đường, ai cũng rối rít khen ḍn, khen ngọt, khen ngon, có người c̣n ṭ ṃ hỏi mua me ở đâu, sao họ ra chợ t́m không thấy những trái me đẹp như vậy.
T́m thấy làm sao được, khi mà t́nh thân nghĩa trọng giữa cô tṛ chúng tôi quyện vào nhau, làm cho những trái me thêm no tṛn, óng mượt, tăng vẻ đẹp, ngon bội phần..

Bây giờ, nơi đây , sau mấy mươi năm xa cách, không biết những người học tṛ nhỏ năm xưa của trường tiểu học Phong Ấp-Ninh Hoà, nơi có hai hàng me cao ngọn rợp mát trước cổng trường, vẫn c̣n ở làng cũ hay đă lưu lạc phương nào, các em có c̣n nhớ đến những chùm me dốt thẳng trái đựng trong những bao cát nhỏ mang đến cho cô làm quà tết?

Dù Me có chua, nhưng quyện trong nước đường ngọt, nó vẫn ngọt ngào như t́nh nghiă Cô tṛ thật ngọt ngào khắng khít đă được ghi lại trong tấm ảnh lưu niệm này.

 

 

 

 

 

 

Lê Thị Hoài Niệm

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

       

 

 

 

 

 

Trang XUÂN 2010- Văn Học Nghệ Thuật Và Quê Hương