
“Tác giả và trụ sở www.ninh-hoa.com”
Không phải vô cớ mà tôi thường gọi đùa nơi xuất xứ của
www.ninh-hoa.com là địa đạo, là căn cứ, là ban tham mưu, là bộ chỉ huy,
hay là tổng hành dinh v.v…. Cũng không phải vô cớ mà tôi muốn dùng những
danh từ có chút hơi hám một thời chiến tranh để gợi cho người đọc có chỗ ngộ
nhận về sự hiền ḥa của “trụ sở” một trang web chỉ chuyên ca ngợi về t́nh
người, t́nh yêu, t́nh bạn, t́nh học tṛ, t́nh quê hương… từ một vùng địa
danh nhỏ bé ở miền trung nước Việt có tên gọi là Ninh Ḥa. Ở đây tôi chỉ
muốn nói đến những sự tương phản kỳ lạ trong cuộc sống mà chúng tôi là
những người xứ Ninh đă phải trải qua suốt bốn chục năm dài.
Nếu nói chiến tranh là đồng nghĩa với tang tóc, thù hận, chia ĺa, mất mát…
th́ những danh từ đượm chút không khí chiến tranh mà tôi đă ám chỉ đùa đến
trang mạng Ninh Ḥa hoàn toàn có một ư nghĩa trái ngược để nhấn mạnh rằng
www.ninh-hoa.com chính là biểu tượng tinh thần của những ṿng tay nối cho
an b́nh, yêu thương, đoàn tụ, tồn sinh… mà bao nhiêu năm qua hầu như chúng
tôi, những nhân vật có t́nh cảm na ná giống nhau thời quá khứ, đă từng mất
hồn ngơ ngác lạc loài nhau, rồi lại hoàn hồn bỡ ngỡ t́m đến nhau qua một
trang mạng yêu thương, để từ đó chúng tôi nặn tim óc cùng nhau viết lại,
cùng nhau kiến tạo lại những ǵ mà chúng tôi cứ tưởng như là Thiên
Đường Đă Mất.
Tôi tham gia trang web tương đối hơi muộn so với các anh chị em khác,
nhưng nếu không kể những thành viên tại Minnesota th́ có lẽ anh Huỳnh Sanh
(Canada), rồi đến tôi (California) là những người tiền phong may mắn được
thăm viéng vùng “địa linh” này, nơi xuất xứ của www.ninh-hoa.com.
Trước đây qua những lần nói chuyện với anh Trang chủ Nguyễn Văn Thành bằng
điện thoại, tôi từng bày tỏ ḷng ước mơ một ngày nào đó, các cộng tác viên
và đồng hương thân hữu Ninh Ḥa như những cánh chim trời từ khắp bốn
phương, cùng nhau quy tụ về đây mừng hội ngộ hay ra mắt đặc san th́ thật
không c̣n ǵ vui sướng bằng. Diễm phúc đó chưa kịp đến th́ tôi đă có cơ
hội cho riêng ḿnh vào dịp nghỉ phép khoảng hơn một tuần trong tháng
9/2008.
Tận dụng thời gian vacation, sau khi rời sở làm chiều ngày thứ sáu, tôi
vội về nhà thu xếp hành lư rồi cùng bà xă chạy ra phi trường Los Angeles
(LAX), gửi xe lại sân bay, đáp phi vụ nửa đêm (red eye flight) dài 4 tiếng
đồng hồ, trực chỉ Minneapolis (MSP). V́ cách nhau hai múi giờ nên khi đến
nơi là 6 giờ sáng ngày thứ bảy tại Minnesota.
Trời vẫn c̣n sớm, chưa tới giờ check-in khách sạn nên anh chị Thành ngơ ư
mời chúng tôi về tư thất của anh chị dùng điểm tâm. Gọi là tư thất nhưng
trong ḷng tôi vẫn mường tượng đây là một địa điểm khá “kỳ bí” v́ theo tôi
được biết, bấy lâu nay không ít thành viên và độc giả của ninh-hoa.com hẳn
có ḷng hiếu kỳ từng muốn được nh́n tận mắt hay xem qua h́nh ảnh nơi đây.
Từ phi trường MSP về nhà anh chị (thành phố Burnsville) khoảng 15 phút lái
xe. Bây giờ chưa hẳn là cuối thu nên cây cối vẫn c̣n xanh, xe cộ trên
đường không chen chúc như Cali, phong cảnh yên tĩnh hữu t́nh dễ làm tâm
hồn con người cảm thấy thanh thản. Bất chấp buổi sáng trời vẫn c̣n lành
lạnh, tôi đưa tay nhẹ kéo kiếng xe, căng lồng ngực hít một hơi thật dài
như muốn lùa trọn không khí ở một nơi chốn dường như lúc nào cũng phảng
phất sắc màu văn thơ thân mến của tất cả những thành viên trên trang web.

Khu xóm nhà anh chị Thành
Xe quẹo vô đường Thomas rồi đậu trên driveway. Tôi không bước vào nhà vội
mà dừng lại đôi phút đảo mắt quan sát một ṿng. Khu xóm sạch sẽ, lịch sự,
tĩnh mịch. Con lộ nhỏ cong cong, hai hàng cây cao xanh mát. Buổi sáng lá
trên cành nhè nhẹ đung đưa theo những ngọn gió thu bắc Mỹ làm tôi cảm thấy
tinh thần thật sảng khoái nhẹ nhàng. Một cảm giác thú vị dâng lên trong
ḷng - trụ sở www.ninh-hoa.com đích thực là đây, khang trang và bề
thế, thảo nào anh Lê Anh Dũng và chị Diệp Thế Mỹ đă từng không ngần ngại
hạ bút đề thơ khen ngợi
Ninh-hoa đót com rộng mở!
Tiếng vang rộng khắp năm châu,
Quê hương ngàn trùng sóng vỗ,
Danh thơm trải khắp địa cầu...
(CMSN - LAD & DTM)
Trang chủ phu nhân, chị Giỏi, thức dậy từ sớm mặc dù tối hôm qua thức
khuya để lo nấu nồi bún ḅ Huế đặc biệt đăi chúng tôi. Trên bục cao của
patio deck, chúng tôi vừa dùng điểm tâm, vừa nhâm nhi cà phê sữa nóng, vừa
ngắm ra sau vườn. Thật không ǵ sảng khoái cho bằng sự thư giản với chút
lạnh hiu hiu của buổi sáng đầu tiên ở Minnesota. Những mệt mỏi sau một
cuộc hành tŕnh dài và thiếu ngủ dường như đă tan biến tự lúc nào.

Bún ḅ Huế nóng hổi vừa thổi vừa ăn
Ăn sáng xong anh Thành đưa tôi dạo một ṿng ở vườn sau. Khuông viên nhà
anh chị khá rộng, khoảng chừng một mẫu tây. Vài cây thông lớn, nhỏ, đứng
thẳng giữa trời gợi cho tôi nhớ lại những h́nh ảnh tuyệt đẹp mà tôi có dịp
ngắm qua các tấm thiệp Noel khi c̣n ở quê nhà. Anh chỉ cho tôi một cây
xanh khác khá to cao, bảo rằng đó là cây phượng và vào đúng mùa nó sẽ nở
bông đỏ rất đẹp. Tôi lẩm bẩm trong bụng, cái anh chàng Webmaster này nhớ
quê hương quá độ rồi đặt đại tên cây cho đỡ buồn chứ phượng ǵ mà lá to
như lá cây bàng và nếu so với phượng ở VN th́ chả giống chút nào!

Rặng thông xanh và Cây “phượng” của Webmaster (?)
Phía bên phải patio là một chuồng chim khá lớn. Anh Thành kể là đă từng
nuôi rất nhiều bồ câu và chim trĩ ở đây. Bây giờ chuồng đă lụp xụp, không
c̣n một bóng chim, cây cỏ mọc khá um tùm. Giữa vườn là một greenhouse đă
xiu vẹo, không có một cọng rau được vun trồng, bên cạnh là vài cây táo
trông không được tươi tốt cho lắm do thiếu sự chăm sóc…. Không hiểu sao
trong chút hoang sơ phảng phất đó đă khơi ḷng tôi một thoáng ngậm ngùi.
Tôi biết anh chị Thành là người rất yêu mến thiên nhiên và trong khi thú
điền viên là một niềm vui tiêu khiển (hobby) rất có lợi cho về mặt tâm lư
cũng như sức khỏe, nhưng thay vào đó anh chị đă hy sinh cái riêng của ḿnh
để dồn hết thời giờ vun trồng một khu vườn tinh thần mà bông hoa được tô
điểm bằng những nụ cười của những người yêu mến Ninh Ḥa, và nếu hôm nay
không chứng kiến tận mắt th́ tôi cũng khó mà có sự cảm thông trọn vẹn cho
những hy sinh của anh chị.


Greenhouse và cây cỏ mọc hoang ở vườn sau
Tay
cầm chiếc lồng hái trái cây, anh Thành dẫn tôi ra một gốc lê ở cuối vườn.
Cây lê um tùm cao lớn. Một bầy ong ruồi vo ve chung quanh chiếc tổ trên
cành và có lẽ v́ hiền lành như gia chủ nên chúng tỏ ra rất ḥa b́nh, không
bao giờ tấn công tôi mặc dù lúc ấy anh đưa cái lồng quơ qua quơ lại để hái
lê làm ong bay tứ tung. Lê rất ngon ngọt trong hương vị một trăm phần
trăm organic và mặc dù hơi nhỏ trái nhưng rất sai, sai đến độ tôi mơ ước
một ngày nào đó nếu có cuộc hội ngộ người Ninh Ḥa ở đây, anh chị sẽ hái
tất cả lê ngon để đăi món trái cây trong buổi tiệc liên hoan cho thắm t́nh
thắm nghĩa đồng hương.

Hái lê và ong ruồi nhà anh Thành đang hút… bia
Đang hái lê th́ có điện thoại anh Vinh Hồ gọi đến thăm. Anh Thành khoe
với tôi là anh Vinh Hồ từng gửi biếu những quả măng cầu dai (giống na VN).
Đây là một đặc sản quư hiếm ở Mỹ khiến tôi háo hức mong có ngày bay sang
Florida, vừa được thăm nhà thơ Vinh Hồ, vừa được “ăn chực” na th́ thú vị
biết bao. Anh Vinh Hồ rất ngạc nhiên v́ sự có mặt bất ngờ của vợ chồng
tôi ở Minnesota. Anh nói chuyện qua phone rất vui vẻ và dặn tôi nhớ kể
lại những ǵ tai nghe mắt thấy ở “trụ sở”
ninh-hoa.com lần này cho mọi
người cùng nghe. Phần tôi cũng ngạc nhiên không kém, v́ qua những vần thơ
và h́nh ảnh trên trang web, anh bao giờ cũng là biểu tượng của một thi sĩ
mănh khảnh, hiền lành, giàu t́nh cảm… nhưng lạ thay giọng nói của anh th́
thật là uy nghi, y như một vị tướng lănh, khiến tôi càng tăng thêm ḷng
mến mộ và thầm nghĩ anh đúng là một kiện tướng đáng kính trong thi ca Ninh
Ḥa nói riêng, cũng như văn học Việt Nam hải ngoại nói chung. Tập thơ
“Bên Này Biển Muộn” mà anh tặng cho tôi trước đây đă được đài tiếng nói
Hoa Kỳ VOA, nhà thơ Du Tử Lê, Trang chủ Nguyễn Văn Thành, và các học giả
hải ngoại (kể cả người ngoại quốc) từng khen ngợi một cách rất trang trọng.
Mong rằng sẽ có ngày anh cho ra mắt sách với đồng hương và thân hữu.
Sau đó anh Thành đưa tôi vào nhà giới thiệu nội thất của “trụ sở”. Nhà
anh chị có hai tầng. Tầng trên gồm pḥng khách, pḥng ăn, nhà bếp, ba
pḥng ngủ, hai nhà tắm, và patio deck. Những tấm h́nh đặt trên cây đàn
piano hay treo trên tường đă phản ánh sự gắn bó của đời sống mẫu mực gia
đ́nh. Tôi chợt h́nh dung ba mươi mấy năm về trước, cũng như bao nhiêu
người Việt tị nạn khác, với hai bàn tay trắng, anh chị đă dắt díu bồng bế
nhau về đây lập nghiệp, chắc chắn anh chị phải giỏi giắn và tháo vát lắm
mới tạo được cơ ngơi như ngày hôm nay. Các con của anh chị đều trưởng
thành và nên người. Anh Thành là người hiếu học, vừa giỏi vừa chăm, đă
tốt nghiệp cao học toán (Master degree) và hiện đang là
kỹ sư kỳ cựu
(senior engineer) của công ty General Dynamic. Gần đây mặc dù bận bịu với
trang web và những bài biên khảo công phu, anh cũng đă cố gắng lấy thêm
mảnh bằng chuyên môn đầy thử thách "Certified Electrogmanetic
Compatibility Engineer" được Chứng Nhận bởi Hội Truyền Thanh và Viễn
Thông Quốc gia và Quốc Tế, khiến cho hăng của anh nhờ đó kư thêm được
nhiều hợp đồng theo đ̣i hỏi của khách hàng. Hơn nữa tôi c̣n được biết anh
chị đă gánh vác trách nhiệm làm anh làm chị một cách rất chu đáo, bảo lănh
và tài trợ cho gia đ́nh các em của cả hai bên sang định cư tốt đẹp tại Hoa
Kỳ.
Bữa cơm thân mật với gia đ́nh Trang Chủ
Vừa đi vừa nói chuyện chúng tôi bước xuống tầng dưới (basement). Có lẽ
đây là mục tiêu hấp dẫn nhất của mật thất ninh-hoa.com và hẳn không những
vợ chồng tôi mà bất cứ độc giả hiếu kỳ nào chắc cũng đều muốn biết. Cách
kiến trúc rộng như tầng trên, có lối thông qua nhà để xe (garage), có nhà
kho, pḥng giặt sấy áo quần, pḥng tắm, pḥng sinh hoạt gia đ́nh (family
room), thêm một pḥng ngủ, đặc biệt văn pḥng của trang web nằm bên cạnh
chân cầu thang mà tôi vẫn thường gọi đùa là địa đạo Minnesota và từng mong
có ngày được viếng thăm. Anh Thành cho tôi biết các máy vi tính được cập
nhật hóa rất thường xuyên để luôn luôn đạt kỷ thuật mới và tốc độ cao hầu
giúp anh phục vụ hiệu quả cho trang nhà. Nghe nói v́ quá bận bịu nên tầng
hầm thường th́ rất bề bộn, nhưng nhờ hay tin chúng tôi sang thăm nên các
em của anh chị và cháu Kim Loan đă bỏ hết mấy ngày trời để dọn dẹp và sơn
phết lại cho ngăn nắp. Anh chị vừa mua sắm một bộ giường nệm mới tinh và
có ư mời chúng tôi lưu lại nhà anh chị ít hôm sau khi check-out ở khách
sạn (đúng là vợ chồng tôi có số hưởng). Một vài tấm h́nh các ca sĩ nổi
tiếng như Giao Linh, Thanh Lan, Hoàng Oanh… treo cẩn thận ngay ngắn ở
family room và đặc biệt bức tranh của nữ ca sĩ Phương Dung, con nhạn trắng
G̣ Công, được anh o bế một cách rất đặc biệt trong địa đạo riêng của anh.
Dĩ nhiên là tôi phải hỏi cho ra lẽ nên anh Thành đă thú tội. Trước năm
75, khi c̣n là sĩ quan hải quân độc thân, trong một chuyến tuần duyên ở
miền nam, anh t́nh cờ làm bạn được với cô Phương Dung (lúc ấy cũng c̣n độc
thân). Chuyện ǵ đă xảy ra th́ tôi không biết nhưng nghe đâu ở Hoa Kỳ này
thỉnh thoảng anh vẫn c̣n liên lạc.
Chúa Nhật cuối ở Minnesota, anh chị Thành cũng đă tổ chức một tiệc liên
hoan với các bạn hữu xứ Vạn Hồ tại nhà của anh chị. Nhờ đó chúng tôi được
tay bắt mặt mừng với các cộng tác viên như nhà báo Phan Thanh Tâm, chú Lê
Duy Mậu, anh Vơ Ngọc, anh Lê Bá Ṭng, anh Nguyễn Thục, chị Phương Lệ, và
đôi uyên ương Nguyễn Đ́nh Đại Lộc cùng Nguyễn Thị Tuyết Mai, trong bầu
không khí thật ấm cúng.

Với đồng hương thân hữu xứ Vạn Hồ (Minnesota)
Mấy ngày nghỉ phép thật ngắn ngủi và tối hôm đó chúng tôi phải nói lời tạm
biệt. Trở về Cali ngồi trên máy bay đầu óc tôi măi miên man suy nghĩ những
cơ duyên về chuyến đi thăm “trụ sở” ninh-hoa.com lần này. Hai mươi mấy
năm trước, khi xa ĺa quê hương, cứ tưởng một lần đi là một lần vĩnh biệt
và mọi thứ thuộc về Ninh Ḥa sẽ măi măi bị chôn vùi theo cát bụi của thời
gian. Giả dụ có đầu óc tưởng tượng vĩ đại như các nhà đạo diễn Hollywood,
chắc tôi cũng không bao giờ dám nghĩ đến người Ninh Ḥa chúng tôi lại có
được những niềm vui đoàn tụ như hôm nay. Nhưng rồi như một huyền thoại,
tất cả kư ức đều sống lại trong sự kỳ diệu của t́nh yêu, t́nh học tṛ,
t́nh bạn, t́nh quê… vĩnh viễn không phai lăng trong tâm thức của t́nh
người. Xin cám ơn từng ng̣i bút hăng say, từng vần thơ ướt át, từng đoạn
văn xúc cảm, từng giọng hát ngọt ngào, từng tâm hồn đoàn kết đă cùng nhau
góp phần điểm tô cho hương hoa kỷ niệm cúa quê hương qua cùng một trang
mạng. Đặc biệt xin cám ơn anh chị Trang Chủ đă khổ công duy tŕ
www.ninh-hoa.com, làm nơi chốn cho mọi người gặp gỡ, tâm sự, vui chơi, và
cùng làm sống lại những ǵ quư báu trong thiên đường ngày cũ tưởng như có
lần đă vĩnh viễn mất đi…

Lê
Lai, California, January 2009.

Trang XUÂN 2009- Văn Học Nghệ Thuật
Và Quê Hương