
Kịch
Vui:
NIỀM VUI NHÂN ĐÔI
(Bốn
Màn)
NHÂN VẬT:
Quang
Trang : Vợ Quang
Tuân : Bạn thân của Quang
Bác sĩ pḥng xét nghiệm ADN
Ông Nghĩa
Ông Nhân
Ông
Trí : thân chủ của pḥng xét nghiệm
Bác sĩ nhà Hộ Sinh
Vợ chồng ông Vinh
Màn 1
(Cảnh một quán cà phê vắng khách. Quang đang ngố một ḿnh. Tuân bước vào.
Quang đứng dậy bắt tay Tuân. Cả hai cùng ngồi xuống)
Tuân : Cậu đợi ḿnh có lâu không. Dạo này tớ bận quá.
Quang : Ồ không, tớ cũng mới đến. Cậu gặp chuyện ǵ khó khăn ? Nếu giúp
được tớ sẵn ḷng.
Tuân : Đúng là chuyện của tớ chỉ có cậu giúp được. Tớ đang yêu và định
cưới cô ấy làm vợ.
Quang : Xin chúc mừng. Nhưng chuyện ấy liên quan ǵ đến tớ?
Tuân : Cô ấy có một đứa con riêng trước khi gặp tớ
Quang : Mong rằng đứa con ấy cũng không liên quan ǵ đến tớ....Mà cô ấy
tên ǵ nhỉ?
Tuân : Ồ không. Cậu chưa bao giờ biết mặt mẹ con cô ấy đâu. Quang nè. Để
ông già bà già tớ chịu cho tớ cưới cô ấy tớ đă nói láo với ông bà rằng đứa
bé là con của tớ.
Quang : Trâu ai nghé ḿnh. Chuyện đó b́nh thường.
Tuân : Nhưng Cha mẹ tớ lại muốn có tờ giấy xét nghiệm ADN để chứng minh tớ
là bố ruột đứa bé.
Quang : Gay đấy.
Tuân : V́ vậy ḿnh mới muốn nhờ cậu thay ḿnh làm xét nghiệm.
Quang nói giọng căng thẳng : Sao cậu biết đứa bé đó có cùng ADN với tớ.
Tuân : Cậu không có ADN cùng thằng bé ấy nhưng chắc chắn cậu có cùng ADN
với thằng Trọng con mới sinh của cậu.
Quang : Vậy là sao?
Tuân : Quang ơi tớ muốn cậu đem một mẩu móng tay của cậu và một mẩu móng
tay của thằng Trọng đến chỗ xét nghiệm ADN. Nhưng khi điền vào mẩu đơn cậu
nhớ điền tên của tớ và con cô Lan.
Quang : Tớ chưa bao giờ gặp chuyện như thế này. Để tớ suy nghĩ.
Tuân :Quang à, cố giúp tớ. Tớ yêu cô ấy lắm. Tụi ḿnh sẽ mang ơn Quang
suốt đời.
Màn hạ
Màn
2
(Cảnh Văn pḥng xét nghiệm ADN. Một bác sĩ đang ngồi ở bàn giấy. Bác sĩ
đang tiếp một ông khách.)
Bác sĩ : Ông Nghĩa, Ông chính là cha của đứa bé.
Ông Nghĩa đứng bật dậy vui mừng cầm tờ chứng nhận : Xin cám ơn bác sĩ. Lâu
nay tôi cư xử thật tệ với vợ tôi. Tôi ân hận quá. Tôi thật tệ.
Ông Nghĩa vừa đi ra vừa lẩm bẩm.
Một ông đứng tuổi ra dáng một quan lớn bước vào.
Bác sĩ: Mời ông ngồi. Ông Nhân, đứa bé không phải là con ông.
Ông Nhân mặt rạng rỡ: Cám ơn trời Phật độ tŕ đứa bé không phải là con tôi.
Vậy mà con quỷ bảy màu ấy nó cứ lải nhải rằng nếu không đưa nó một tỉ để
nó nuôi con nó sẽ kiện ra ṭa và trước sau ǵ tôi cũng mất chức. Thật chưa
có khi nào tôi nhẹ nhỏm, sung sướng như lúc này. Hoan hô ADN. Chào bác sĩ,
cám ơn, cám ơn.
Ông Nhân bắt tay bác sĩ thật chặc rồi đi ra.
Một ông cao và gầy đeo kính trắng dáng trí thức bước vào.
Bác Sĩ : Ông Lễ, mời ông ngồi.
Đứa bé chính là con ông.
Ông Lễ :
Không thể được.
Đám cưới xong mới có chín tháng tṛn cô ấy đă sinh ra nó ! Mặt tôi
dài c̣n mặt đứa bé tṛn vo.
Bác sĩ : Chúng tôi làm việc theo khoa học. Chúng tôi xin nhắc lại : đứa bé
là con ông.
Ông Lễ : Nhưng cách đây 2 tháng ông thầy bói nói nó không là con tôi. C̣n
máy tính th́ tiên đoán rằng tôi đang đối diện với một tṛ dối trá. Từ dó
tới giờ tôi không sống được một phút b́nh yên.
Bác sĩ : Th́ bây giờ ông sẽ được b́nh yên
Ông Lễ vừa bước ra vừa lẩm bẩm : Tôi không tin...tôi không tin.
Bác sĩ : Mời ông Tuân... ông Nguyễn Ngọc Tuân.
Quang bước vào ngồi xuống ghế
Bác sĩ : Ông Tuân, đứa bé không phải là con ông.
Quang tái mặt muốn xỉu.
Bác sĩ đứng dây bước đến lay vai Quang : Xin Ông b́nh tỉnh để t́m cách tốt
nhất giải quyết việc gia đ́nh.
Màn hạ
Màn
3
(Cảnh pḥng khách nhà Quang. Quang đang ngồi chờ
vơ, mặt rầu rỉ.)
Trang bước vào : Anh ơi, hồi năy anh Tuân có ghé lại nhà ḿnh.
Anh
ấy có vẻ vui lắm. Ảnh đă dẫn cô Lan về nhà chào ba mẹ anh ấy. Thấy cô Lan
xinh đẹp dịu dàng lại có nghề nghiệp ổn định, ba mẹ anh ấy đă đồng ư cho
làm đám cưới.. Chắc
khoảng 2 tuần nữa ḿnh được dự tiệc cưới của anh ấy. Anh nói anh không cần
tờ xét nghiệm nữa.
Quang chua chát : Anh ta không cần tờ giấy đó nhưng tôi cần.
Quang lạnh lùng đưa tờ xét nghiệm cho vợ.
Trang hoảng hốt : Thế này là sao? Thằng Trọng không là con của anh ư ?
Quang : Chuyện đó cô phải biết rơ hơn tôi chứ
Trang nhào tới tát vào mặt Quang : Chính anh mà cũng nói cái giọng ấy với
tôi hả?.
Trang khóc tức tưởi chạy vội đến gọi điện thoại :
- A lô cho tôi gặp bác sĩ pḥng xét nghiệm ADN. vâng....vâng vâng..xin cám
ơn.
Trang chùi nước mắt : Em xin lỗi anh. Nhưng hơn bao giờ đáng lẽ lúc này
chúng ta phải tin nhau và bàn cách t́m hiểu. Bác sĩ bảo khoa học không sai
nhưng các bà nữ hộ sinh có thể sai khi giao bé sơ sinh. Bên đó họ khuyên
ḿnh nên t́m đến nhà hộ sinh nhờ t́m lại các bé sơ sinh ngày hôm ấy xem
sao.
Quang bước đến bên vợ, ôm lấy vai Trang : Anh xin lỗi.
Màn hạ
Màn
4
(Cảnh văn Pḥng nhà hộ sinh. Bác sĩ trưởng khoa đang ngồi tiếp vợ chồng
Quang và vợ chồng ông Vinh. Cả hai bà mẹ đều bồng con.)
Bác sĩ : Hôm nay chúng tôi xin mời các ông bà đến đây để chúng tôi xin lỗi
v́ đă sơ sót trong việc giao bé cho mẹ. Phần xét nghiệm ADN đă hoàn tất và
đă chứng minh rằng bé Trọng là con của ông bà Vinh và bé Trí mới là con
của ông bà Quang. Theo lời yêu cầu của hai gia đ́nh hôm nay chúng ta làm
thủ tục trao bé về cho cha mẹ ruột.
Hai bà mẹ đứng dậy trao con cho nhau.
Trang cảm động nói không thành lời : Tôi rất hạnh phúc v́ chỉ sinh một lần
mà được những hai đứa con. Từ nay hai gia đ́nh chúng ta sẽ kết thân và xem
nhau như ruột thịt. Tôi sẽ coi Trí và Trọng là hai anh em ruột và tôi sẽ
chăm lo cho hai bé suốt đời.
Chị Vinh cũng nói trong nước mắt : Chị đă nói hết ư của tôi rồi. Bây giờ
chỉ xin chúc mừng cho các cháu. Mong các cháu được măi hạnh phúc trong
t́nh thương yêu của hai cha và hai mẹ.
Màn hạ

Người viết thành kịch
Lương
Lệ
Huyền
Chiêu


Trang XUÂN 2009- Văn Học Nghệ Thuật
Và Quê Hương