Mục Lục

   Trang B́a
     
 Ban Biên Tập
 
Lá T Xuân
     
 Ban Biên Tập
  S Táo Quân
     
 Ban Biên Tập
  Khai Bút Đầu Xuân 
     
 Du Sơn Lăng T

 
H́nh nh
Hoa Xuân

   Tại Hải Ngoại 
     
 Lê Lai
 
Tại QN 
       SXương Hải
 


Ca Hát/Nhạc

     Tiếng Hát:
 
  Lương L Huyền Chiêu
 
  Hà Thị Thu Thủy

     Sáng Tác Nhạc:
   Trở V Trường Xưa
       Hoàng Tuyết
   Trái Đất Măi C̣n Xanh
       Lương L Huyền Chiêu

 

Tiếng Đàn

      Tiếng Đàn PIANO:
 
   Trần Lộc 

 

Sưu Tầm


 
 Năm Mậu Tư - 2008 
      
ABC Sưu Tầm (NXV)
   Chúc Mừng Tân Niên 
      
Nguyễn Phước Sơn
   Tiếng Nói Của Con Tim 
      Trần Thị Nết
   
  Nguyễn Phước Sơn

 

TVi


 
 Năm Mậu Tư - 2008 
      
ABC Sưu Tầm (NXV)
   Tết Mậu Tư - 2008
      
Linh Vũ

 

Năm Mậu Tư Nói Chuyện Chuột


   Mèo Vờn Chuột 
       Việt Hải - Los Angeles
   Chuột Người Bạn Gần Gũi
      
Nguyễn Phan Lê 
 
 Tản Mạn Về Năm Mậu Tư
       2008

      
Nguyễn Văn Thành
   Bóng Chiều Xưa
      
Nguyễn Thị Thu
   Năm Tư Nói Chuyện Ăn Thịt
      
Chuột

      
NQuê -  Trần B́nh Trọng
   Năm Mậu Tư VChuột Đồng
      
Trần Công Tử   


 

Tranh V

   Trương Thanh Sơn


 

Kinh Nghiệm Sống

  Cùng Một Chữ Tâm
      Tâm Đoan


 

Văn Hóa
m Thực


   Bánh Vá G̣ Công
      Bánh Tằm Ngang Dừa

     
 Hoàng Tiểu Ca
 
  Bánh Bèo Chay 
     
 Lê Thị Đào
 
  Gỏi Chay  
     
 Lê Thị Đào
 
  Mắm, Món Ăn K Quên 
     
Việt Hải



Sức Khỏe

    Dịch Tả (CHOLERA)
      
  Phần 1   
|    Phần 2
    
  BS Nguyễn Vĩ  Liệt

 

Chùa Hải Nam
/Q
uảng Đông


   Tưởng Niệm Tiền Nhân 
     
 Mục Đồng
   H́nh nh Sinh Hoạt 
     
 N Thục Hớn

 


Viết v
ninh-hoa.com


   Một Lời Cảm Ơn... 
     
 Thanh Mai
   Viết VAnh Webmaster 
    
  Mai Thái Vân Thanh
   nh Ninh-HoaDOTcom 
     
 Thi Thi

 

 

Biên Khảo
Kinh Tế
 

    N Máy Điện Nguyên T
      
Tại  Việt Nam

    
  Nguyễn Văn Thành
   Nền Kinh Tế Việt Nam
      N
ăm 2007

     
 Nguyễn Văn Thành
 
  Dow Jones K Nghệ Trung
      
B́nh 2007

      
Nguyễn Văn Thành


 

Tết Q N


   Mùa Xuân QVội 
     
 Lương LHuyền Chiêu
   Vui Đón Tết CTruyền    
     
 Hà Thị Thu Thủy
   Sáng Đầu Năm    
     
 Nguyễn Thị Thanh T
   Mai Biển  
     
 Nguyễn Thanh Ty

 

Văn Học
N
ghệ Thuật

 

    Tản Mạn VThi Ca Huy Cân
      
Và Đinh Hùng

     
  Đóa Hoa Hồng
 
   Tản Mạn Với Thinh Quang
      
VBích K

     
  Việt Hải - Lan Nhi

 



T
 

    Hoa Và Em 
      
T Anh
 
   Hai Con Sóng 
      
Nguyễn Thị Bảy
 
   Nhặt Lại T́nh Xuân 
      
Nguyễn Thị Thanh B́nh
 
  Tôi Yêu
      
Nguyên Chất
 
   Chúc Tết  
      
L Thanh Cư
 
  Thăm Q Nhớ M 
      
Nguyễn Đức Hiền
 
  Mang Ơn Em Trong Giấc
     M
ơ Vàng
 

      
Trần Minh Hiền
 
  Hạt Bụi Tiễn Anh 
      
Hoàng Hoa
 
  Một Nhánh Tram  
      
Hoàng Hoa
 
  Giỡn  Xuân  
      
Trần Ngọc Khải
 
  Chúc Mừng Năm Mới 
      
Ái Khanh
 
  Đoản Khúc Xuân -3  
      
Lê Lai
 
  Chúc Xuân Mậu Tư  
      
Phan Long
 
  Xuân Viễn X...  
      
Thanh Mai
 
  Bài TT́nh  
      
Trần Mua
 
  Nhớ C Hương  
      
Trần Mua
 
  Phong Ba    
      
Diệp Thế M
 
  Xuân Tha Hương  
      
Trần Thị Nết
 
  Hoa Xuân Hé N  
      
Đặng Ngọc Ninh
 
  Xuân Cảm  
      
Lư Hoàng Oanh
 
  Xuân Vui          
      
Nguyễn Hoàng Phi
 
  Chúc Xuân          
      
Nguyễn Quân
 
  Lăo Bé Con   
      
Trương Thanh Sơn
 
  LMai Này  
      
Kim Thành
 
  Nhớ Nghe Em  
      
Kim Thành
 
  Đừng Giận Em 
      
Nguyễn Thân
 
  Dáng Đứng Q Hương
      
Dương Công Thi
 
  T́nh Xuân Q Hương
      
Thi Thi
 
  Xuân Nhớ M 
      
Thi Thi
 
  Thương Tiếc
      
Chị Thân Thị Hảo

      
Nguyễn Thị T
 
  Giáo Sư B Đ Chúc Tết
      
Trần Đ́nh Thọ
 
  Xuân V  
      
Hoài Thu
 
  Lại Xuân Tha Hương   
      
Nguyễn Thị Tri
 
  Xuân Vui   
      
Nguyễn Thị Thanh T
 
  Đầu Năm Kính Chúc
      
Du Sơn Lăng T
 
  Hái Lộc Đầu Năm
      
Du Sơn Lăng T
 
  Xuân Vọng CHương
      
Du Sơn Lăng T
 
  Mưa LXuân   
      
Tiểu Vũ Vi
 
  Xuân Cảm   
      
Tiểu Vũ Vi
 
  Xuân Tương Tư   
      
Tiểu Vũ Vi
 
  Ngóng Xuân    
      
Anh Vũ
 
  Cuối Năm    
      
Linh Vũ


Văn

 

  Chia S Đầu Xuân  
       Mục Đồng
 
   Ngày Xuân Đọc TXuân
      
Của Phan Long

     
  Vinh H
  Xuân Này Ta Có Nhau 
       Ái Khanh
  Chuyện Một Mùa Xuân 
       Ái Khanh
  Đi N Sông Dinh
       Phạm Thanh Khâm
  Xuân Này ! Lại Nhớ Xuân
      
Xưa....
  

       Lê Thị Lộc
   Mùa Cưới
       Đng Thị Ngọc N
  Rồi SCó Một Ngày
       Tonny Panning
  Đĩa Bánh Thuẫn Của Ông
      
Năm
       
       Nguyễn Hữu Tài
  Lộc Đầu Năm
       Lê Kư Thương
   Chuyện Ba  Người...
       Hng Tiên - Phi Ṛm
  Hồi Tưởng      
       Thi Thi
  M, Mai Vàng Rạng R
     Giáng Xuân

       *Nguyễn Bạch Tuyết
  Viết VNhững Người Bạn
       Nguyễn Văn Xê

 

 

 

 

 

 

 

 

Mua đông Bắc Mỹ c̣n đang kéo dài lê thê, hết trận băo tuyết này rồi trận băo tuyết khác tiếp nối, chạy đâu cũng không trốn được cái lạnh. Năm mười hai tháng hết sáu tháng mùa đông, c̣n lại mỗi mùa được hai tháng. Cứ vào mùa này th́ viết đặc san cho Ninh-hoa.com, tôi t́m hoài không ra nguồn cảm hứng, h́nh như mùa xuân và tết với tôi bây giờ chỉ c̣n trong miên man kỷ niệm.

 

         Quê nhà đang chuẩn bị đón tết Mậu Tư, năm con chuột. Họ hàng nhà chuột không có ǵ hấp dẫn để tôi tả chân dung. Năm chuột kể chuyện "Tôi sợ chuột" để quư bà con nghe cho vui trong ba ngày Xuân. Theo thứ tự mười hai con giáp, cuôi cùng là con heo, rồi bắt đầu tuần hoàn trở lại là con chuột. Máu tôi dị ứng với loài chuột, nên tôi không mấy ǵ có cảm t́nh với chuột, bất kỳ chuột ǵ. Nhiều khi tôi vớ vẩn thắc mắc ai khéo đặt ra mười hai con giáp, trong đất trời này thiếu ǵ con vật dễ thương, dễ nựng sao không kê vào mà phải là con chuột khó ưa, ai ghét tôi bao nhiêu tôi ghét chuột ngần ấy nhiêu.

 

         Sau năm 1975, gia đ́nh tôi chỉ c̣n lại bốn người trong nhà, má tôi, chị ba, tôi và thằng em út, khi đó chị hai tôi có chồng nên ở riêng, ông anh th́ thường ở trên rẩy nhiều hơn ở nhà, c̣n em gái tôi th́ ở trong tu viện. Chiều chiều gia đ́nh tôi thường hay đi nhà thờ, nên hay cắt tôi ở nhà giữ nhà và lo buổi cơm chiều. Nhà dài lắm nên má tôi xây cả chục cái pḥng, pḥng nào cũng có số, có tên. Phần trước th́ cho mấy bà sanh baby nằm, c̣n phần sau là pḥng ngủ và pḥng sinh hoạt của gia đ́nh, sau này má tôi già yếu nên không c̣n hành nghề nữa, nhà vắng lại càng vắng hơn. Nhà c̣n dư một cái pḥng đặc biệt như cái kho lương thực, trong đó má tôi dự trữ đủ thứ nào gạo, nếp, đậu, đường, bột, mắm muối hầm bà lằng.

 

         Theo thường lệ tới giờ nấu cơm tôi cầm theo cái xoang vào pḥng để lấy gạo, ngọn đèn tiếp sáu tất trong pḥng chắc cũ lắm rồi nên yếu ớt, mờ mờ không đủ sáng. Vừa mở nắp thùng tḥ tay vào tính lấy cái bơ đong gạo, tôi thấy bà chuột chạy lổn ngổn trong thùng kêu chít chít như sợ ai bắt, c̣n tôi th́ mất hồn nó nên quăng cái xoang gang cái rổn trên nền xi măng. Trong nhà trước cũng như sau vắng ngắt im ĺm, nh́n qua nh́n lại chỉ thấy ḿnh tôi với con chuột trong thùng gạo. Sợ quá tôi chạy tuốt ra ngoài sau giếng thở hổn hển không dám vô nhà. Trời càng chiều càng mau tối đến, cơm th́ chưa nấu trong bụng tôi vừa sợ vừa lo không khéo chiều nay sẽ cho cả nhà nhịn đói. Một hồi lấy lại b́nh tĩnh nên tôi nghĩ ra một cách: hay là ḿnh chạy ra trước nhà kêu bà con hàng xóm cầu cứu. Hồi đó c̣n son trẻ nên tôi, phóng một cái là ra tới cửa trước liền, thật hên thấy thằng nhóc con cỡ chín mười tuổi con của bà hàng xóm đang ngồi một ḿnh trong sân nhà tôi, nghĩ bụng chắc thằng nhỏ này đang ngồi chờ lũ bạn của nó ăn cơm chiều xong rồi tụ họp lại để đi "quậy" đây. Tôi lại gần ngồi xuống và lung lay cái vai nó.

- Con vô nhà cô đuổi giùm con chuột cho cô lấy gạo nấu cơm nghe cưng?  Thằng nhỏ không gật đầu mà cái miệng hỏi tía lia.

- Nó ở đâu, nó ở đâu hả cô? Tức cười thằng nhỏ nghe đi đuổi chuột mà cái mặt sáng rỡ như được ai cho kẹo, nó đứng dậy thật nhanh và hí hửng theo tôi vào nhà mà cái miệng vẫn bô bô.

- Cô T. nhát thiệt đó nghen, chuột nó sợ ḿnh, chứ mắc mớ ǵ mà ḿnh sợ nó.

Tôi không thèm trả lời thằng nhỏ.

Đang làm bộ lên lớp người lớn, thầm nghĩ dẫu ǵ chiều nay nó cũng là ân nhân của ḿnh, vẫn chưa hết nó kể luôn một hơi:

- Cô T. biết không mấy bữa trước con chuột ở đâu chạy lạc vô nhà con, con và mấy đứa bạn xúm nhau dí nó lại đánh chết tươi.

Tôi rùng ḿnh khiếp quá quay sang dặn ḍ:

- Nhưng lần này cô chỉ muốn con đuổi nó đi thôi chứ đừng đánh nó chết tươi nghen. Thằng nhỏ cười h́ h́:

- Cô T. thiệt t́nh.

Nhà dài như con đường cái quan, thằng nhỏ vừa kể xong câu chuyện mạo hiểm giết chuột th́ cũng vừa tới cái pḥng có con chuột nằm trong thùng gạo. Tôi đứng lúp ló bên ngoài, thằng nhỏ vào trong mở cái nắp thùng gạo và nói vọng ra:

- Con chuột nó chạy mất tiêu rồi cô T. ơi. Tôi đoán chắc hồi nảy tôi quăng cái xoang cái rổn làm nó mất hồn chạy ra rồi.

- Thôi cô vô lấy gạo nấu cơm đi. Tôi xoay qua thấy dĩa khoai ḿ mới hấp hồi năy chưa ăn c̣n để trên bàn, tôi mời nó:

- Ăn khoai ḿ đi con như một lời cám ơn, thằng nhỏ lắc đầu rồi nói :

- Thôi con đi dià

 

         Tội nghiệp thằng nhỏ chưa kịp lớn nhà th́ nghèo ngày nào cũng bị ăn cơm độn, nên bây giờ hỏi ăn khoai nó lắc đầu lia lia. Thằng nhỏ đi rồi tôi tới lượm cái xoang lên, bây giờ tôi mới thấy nó gảy mất một cái quai, giơ lên cao quay qua, quay lại trước ánh đèn nh́n kỹ, hên quá chưa nứt. Lần này lấy gạo xong tôi cẩn thận đậy nắp thùng đàng hoàng c̣n dằng thêm một cục gạch cho chắc ăn lần này "chuột hết sa hủ nếp".

Buổi cơm chiều tôi chưa kịp kể chuyện sợ chuột cho cả nhà nghe, th́ tự nhiên má tôi lên tiếng hỏi:

- Ủa, cái xoang cơm sao găy hết một cái quai dzậy? tôi trả lời:

- Tại con chuột đó. Má tôi ngồi ăn cơm mà càm ràm

- Con nhỏ này thấy chuột mà làm như thấy cọp thấy beo.

 

         Một buổi trưa má tôi đi đâu về, một tay cầm cái xoang mới toanh, c̣n một tay ôm một con mèo con. Tôi đang nấu cơm trưa trong bếp bỏ ngang chạy lại gần thắc mắc hỏi:

- Mèo con ở đâu dzậy má?

- Má mới xin của bà bốn Tàu, nuôi mai mốt cho nó bắt chuột, bà đưa cái xoang cho tôi cầm rồi dặn:

- Chiều nay lấy xoang mới nấu cơm, chứ cái nồi cơm nặng trịch, có một cái quai nóng hổi làm sao bưng.

         Con mèo quay qua quay lại nay đă lớn bộn, nó hay thích nằm trước cửa pḥng để đủ thứ hầm bà lằng này để ŕnh chuột. Bây giờ chiều chiều tôi có mèo bốn chân làm bạn nên hết sợ chuột làm phiền.

 

         C̣n một chuyện nữa sau năm 1975 cũng liên quan đến chuột. "Giải phóng" xong đêm nào "mấy ổng" cũng bắt dân đi họp, đàn ông th́ họp trung niên, đàn bà th́ họp phụ nữ, con trai con gái th́ đi họp thanh niên. Chiều lại là loa phóng thanh thông báo nhắc nhở bà con tối nay đi họp. Ban đầu đi họp ở trên nói ở dưới ngồi lắng nghe nghiêm chỉnh, cứ thế tối nào cũng họp, nghe riết tai này lọt qua tai kia, nghe nhiêu quá đầy lỗ tai không c̣n chỗ nào chứa nên sau hết nghe luôn. Thanh niên, thanh nữ lấy cớ đi họp như đi hẹn ḥ, chỗ nào có con trai, con gái là chỗ đó có t́nh yêu.

 

         Có một năm từ huyện tới xă tới thôn phát động phong trào chóng đói, giảm nghèo. Ruộng lúa mất mùa thất thu rồi dân đói đổ tội cho chuột phá hoại mùa màng, nên chính quyền bắt dân đi nạp đuôi chuột. Tôi ở trong đội thanh niên nên cũng phải nộp ba chục cái, chưa giết chuột bao giờ nên nghĩ bụng chuột mà mất đuôi chắc tự động lăn ra chết hết cựa quậy. Ai khéo nghĩ ra cái chuyện cắc cớ, đằng nào cũng một lần chết, sao không cho nó chết nguyên vẹn mà cắt đuôi mất đầu kinh quá. Ban ngày bị mấy chục cái đuôi chuột làm phiền v́ không biết t́m ở đâu cho ra ngần ấy con chuột để lấy ba chục cái đuôi, suy nghĩ nhiều nên bị ám ảnh tối đi ngủ cứ nằm mơ thấy chuột rúc vô mền. Bấy nhiêu đó mà làm tôi mất ăn mất ngủ đến phờ người.

         Thế rồi cái ngày nạp đuôi chuột cũng đến, buổi sáng hôm ấy má tôi (cũng là má tôi, bà đến với tôi như một vị cứu tinh, một ân nhân trong cuộc đời mà không có cái giá nào để tôi đong đầy sự biết ơn). Bà đi đâu về trên tay cầm mấy chục cái đuôi chuột được cuộn tṛn trong miếng lá chuối c̣n tươi, bà đưa cho tôi rồi nói:

- Nè, cầm đuôi chuột lên thôn nộp cho người ta đi, hôm nay hết hạn rồi đó.

Tôi cầm mớ đuôi chuột trong cuộn lá chuối c̣n âm ấm mà cứ tưởng tượng đang cầm cuốn bánh xèo mới mua ở ngoài quán về, rồi đi một mạch lên nộp cho thôn c̣n dặn ḍ cái thằng tổ trưởng nhớ gạt tên tôi ra khỏi sổ"đoạn trường". Giải quyết xong mấy chục cái đuôi chuột người tôi nhẹ nhỏm, về nhà hí hửng hỏi bà già:

- Đuôi chuột ở đâu mà má có nhiều dữ vậy?

- Má mua của mấy người ở trên nhà quê đó.

 

         Th́ ra v́ nghèo quá nên người ta làm bất cứ chuyện ǵ có thể làm để đổi lấy tiền, có người mua th́ có kẻ bán. Người Việt Nam ḿnh nhỏ con đến con chuột cũng nhỏ, không như ở đây con chuột to bằng con mèo ở Việt Nam. Tôi nghĩ bụng mèo Việt Nam mà đi lạc qua đây lạng quạng chuột Mỹ sẽ làm thịt như chơi. Được một cái nhà ở đây cửa lớn, cửa nhỏ đều đóng kín mít quanh năm suốt tháng, con kiến cũng chui vô không lọt. C̣n ở Việt Nam nhà nào cũng mở cửa thuông luông từ sáng đến tối nên chuột sống chung với người không có ǵ lạ.

 

         Kể chuyện cho bà con nghe xong, chẳng khác nào tôi tự vạch áo cho người xem lưng. Ngày xưa tôi sợ chuột bao nhiêu th́ bây giờ tôi vẫn ngần ấy sợ. Bệnh không có thuốc chữa, đành bó tay.

 

         Xuân đang về trong mỗi gia đ́nh người Việt.

 

         Năm mới kính chúc quư đồng hương, quư độc giả của Ninh-hoa.com và các bạn bè xa gần thật nhiều sức khỏe, hạnh phúc, an b́nh và mọi sự may mắn.

 

 

Nguyễn Thị Thu
Vancouver, tháng giêng năm 2008