
Tôi gặp anh ấy chưa đầy một tháng. Giờ không nhớ rơ mặt cho mấy,
chỉ có ấn tượng là anh ta to con, vui tính, không chải chuốt, và
thân t́nh. Anh Phan Thanh Tâm giới thiệu ảnh là người trong nhóm
tổ chức buổi họp mặt Ninh Ḥa, Nha Trang…Th́ biết vậy thôi! Lúc đó
chỉ nh́n sơ qua và nhớ là ảnh mặc cái áo màu vàng mỡ gà hay sao đó,
c̣n mặc quần dài hay quần short th́ không để ư.
Nói chuyện xă giao với ảnh vài câu rồi…tôi dọt đi lấy đồ ăn. Vừa
ăn vừa nghe chị Bạch Tuyết kể chuyện tiếu lâm, mà người tán thưởng
và cười nhiều nhất cũng là ảnh.
Lúc đó đâu biết ảnh là Webmaster của một trang web mà tôi vừa được
anh bạn quảng cáo cũng sáng sớm hôm đó. Trước khi đến dự buổi họp
mặt này tôi có đi đám ma của một người hàng xóm từ thuở ở Việt
Nam. Trong số người đi đám ma có anh Hùng là bạn cũ của tôi. Ảnh
biết tôi hay lên mạng đọc truyện, đọc báo nên nói với tôi:
- Thanh lên trang web Ninh Ḥa đọc đi, có nhiều người viết bài hay
lắm.
Tôi ngạc nhiên hỏi:
- Ủa, Ninh Ḥa cũng có trang web riêng hở? Có phải là trang web
của Khánh Ḥa không?
- Không! Trang web riêng của hải ngoại. C̣n web Khánh Ḥa là của
người trong nước.
- Chỉ đánh web Ninh-Hoa.com thôi hở?
- Ừ.
Anh bạn này là cựu sĩ quan, người Đà
Lạt mà sao lại ḷ ṃ t́m ra
trang web Ninh Ḥa này để đọc ta? Tôi thầm hỏi và nhủ thầm nếu ảnh
khen và giới thiệu th́ chắc là hay, chờ về nhà sẽ mở ra coi thử.
Ai ngờ khi tới tham dự với nhóm đồng hương Ninh
Ḥa Nha trang này
lại cũng nghe mấy người nói về trang web Ninh
Ḥa lần nữa. Anh Tâm
và chị Đoan bảo tôi gởi bài viết cho báo. Gởi th́ gởi, có sẵn mà,
cũng dễ thôi. Lúc đó tôi cũng chưa biết ảnh là “báo chủ”, chỉ biết
ảnh là người liên lạc thôi. Nếu biết th́ lúc đó địa ảnh kỹ thêm
một chút rồi, hoặc xin phép được chụp một “bô” h́nh với quan lớn.
Hồi giờ ḿnh đâu có được cơ hội quen biết với “nhân vật quan trọng”!
Eo ơi tiếc ơi là tiếc!
Về nhà, đánh địa chỉ web
ninh-ḥa.com vào và mở ra được ngay. Cảm
tưởng đầu tiên là thấy trang web cũng màu mè rực rỡ và nội dung
nhiều tiết mục phong phú quá đi chứ. Ḍ thử danh sách những người
đóng góp viết bài coi có ai quen không th́ thấy có anh Phan Thanh
Tâm, chị Tâm Đoan và NhàQuê! Úi, NhàQuê cũng viết cho web này sao!
Tôi vội click tên của NhàQuê lên th́…mừng quá v́ có cả h́nh và
tên thật. Tôi rất thích thơ tiếu lâm của anh ta. Hồi giờ đọc thơ
mà đâu biết được dung nhan của thi sĩ.
Coi xong mục của anh NhàQuê, tôi click vào mục của anh
Nguyễn văn
Thành v́ tôi nhớ mang máng cái anh to con trong ban tổ chức h́nh
như tên như vậy. Thấy h́nh th́ đúng là ảnh rồi, nhưng h́nh thấy
mập và già hơn bên ngoài. Click thử bài thơ “Những điệu lư quê
hương” và “Tâm sự cùng con” th́ lại thêm một khám phá mới…Đó là
h́nh cô gái ngồi ôm đàn t́ bà.
Tôi nhớ lại cách đây 6 năm, trong buổi văn nghệ chùa Phật ân, có
thêm một tiết mục tŕnh diễn đàn tỳ bà, đàn c̣ của một cô bé 15
tuổi tên Kim Loan. Cô bé rất xinh và đàn rất hay. Mọi người đều mê
mẩn trong đó có hai vợ chồng tôi. Anh Phan Thanh Tâm có giới thiệu
cha mẹ cháu cho chúng tôi biết. Hỏi thăm th́ cháu Loan biết sử
dụng rất nhiều nhạc cụ cổ truyền dân tộc, biết chơi cả đàn piano
và violin, và…biết vơ nữa. Cô bé đa tài thật phục, và cũng phục
cha mẹ của cháu chắc phải bỏ nhiều công sức để t́m thầy cho cháu.
Sau đó, chúng tôi không gặp cháu Loan nữa, nhưng hai đứa tôi thỉnh
thoảng cũng thắc mắc hỏi nhau không biết cháu Loan giờ như thế nào
rồi. Cháu có tài quá mà, hy vọng một ngày nào đó biết và gặp được
cháu trong một show truyền h́nh giới thiệu về tài năng Việt.
Tôi không dám đoan chắc cô gái trong h́nh có phải là con anh Thành
và có phải đúng là cô bé tài năng đó không, bèn e-mail hỏi anh
Thành. Ảnh và tôi mail qua mail lại một lúc biết được cell phone
hai người cùng hăng T-mobile nên thôi tranh thủ nói điện thoại cho
tiện. Hóa ra là đúng. Vậy là coi như cũng có duyên với cha con vợ
chồng ảnh.
Bây giờ tôi biết được cô bé Kim Loan nay đang tŕnh diễn đàn tỳ bà
bên Tàu, và biết thêm cô bé c̣n có nghề múa Ấn độ. Cái màn này tôi
lại càng thích nữa. Vậy là năn nỉ ba cô bé cho xin một DVD của
thần tượng. (Không biết khi nào ba nó mới có th́ giờ làm DVD và có
nhớ tặng ḿnh không nữa?)
Nói chuyện phone, rồi e-mail suốt cả tuần với anh Thành, biết ảnh
là trang chủ, thật phục ghê nơi. Làm một trang web tốn công, tốn
của dữ lắm. Vậy mà ảnh điều hành suốt cả 5 năm nay, thật giỏi.
Chưa thấy ai chịu khó, ôm đồm, và nhiệt t́nh như ảnh. Rồi tôi lại
phục chị vợ ảnh, cũng tốt và biết thông cảm cho chồng lắm mới để
cho chồng đi lo chuyện thiên hạ.
Nghe anh Thành nói hồi mới mở trang web, số người viết bài đóng
góp không nhiều nên ảnh phải ráng sức mà viết cho có bài đăng. Giờ
không ngờ trang web càng ngày càng phát triển nên phải ráng sức mà
điều hành. Dĩ nhiên có nhiều người góp sức nhưng người đóng vai
chính vẫn là ảnh.
Qua trang web Ninh Ḥa, tôi liên lạc được với một người bạn đă bị
thất lạc tin tức nhau mười lăm năm qua, và qua người bạn này tôi
biết được tin tức thêm một số người khác, thật là vui.
Rồi tôi lại có cơ hội quen biết thêm một người bạn mới mà tôi rất
thích lối văn của chỉ là chị Thanh Trí.
Rất cám ơn anh Thành, Webmaster đă tạo cơ hội và điều kiện cho mọi
người được dịp trang trải những cảm nghĩ và thương mến cho quê
hương, và quen biết thêm những người bạn mới trên khắp các ngă
đường cũng như nối lại nhịp cầu cho những người quen biết đă bị
thất lạc.
