Từ phút trước phút sau không c̣n nữa
Anh vội vàng rời bỏ cơi trần gian
Bỗng nh́n anh, anh bất động hoàn toàn
Em chết lịm giữa cơn mưa hồng thủy
Anh nằm đó, áo nâu dời mộng mị
Vẻ mặt an b́nh, cốt cách đạo nhân
Trong phút giây anh rũ sạch bụi trần
Em ở lại bơ vơ chiều tần thế
Gió vi vu vờn hoa nắng lung linh
Nhánh trầm xưa t́nh ta vừa chớm nụ
Ủ phấn vàng t́nh đẹp măi thiên thu
Em đặt nhẹ đóa Hoa Vàng lên ngực
Lạnh bàn tay ôi kiếp sống mong manh
Trọn một chữ t́nh em gửi theo anh
Đời cô độc ôm gối sầu kỷ niệm
Em lẽo đẽo theo cổ quan chậm bước
Tiếng kinh cầu trầm bổng giữa thinh không
Đoàn người đưa bềnh bồng như mây nước
Điệu nhạc buồn d́u dặt khúc phân ly
Em Bấm nút anh ơi hồn lảo đảo
Biến anh thành tro bụi thế gian đau
Khói bay lên, lên măi tận trời cao
Để ḥa nhập cùng hư không vô tận
Theo di nguyện, tàn tro em xin rải
Vào trùng dương tứ hải rộng thênh thang
Làm xanh tươi cho những nhánh rong vàng
Phù hư một nắm tàn tro kiếp người