trang thơ Hoàng Nam             |                 www.ninh-hoa.com



Hoàng Nam

 Tên thật: Vơ Hoàng Nam
 Hiện cư ngụ tại làng
Ninh Sơn, huyện Ninh Ḥa,
tỉnh Khánh Ḥa

 Việt Nam

 

 

 

 

 

CON NUÔI CON ĐẺ

 

 

          Hiện nay những cặp vợ chồng hiếm muộn con không phải là ít, việc chạy chữa căn bệnh này không phải ai cũng có khả năng về kinh tế, nên nhiều cặp vợ chồng nuôi con nuôi để t́m niềm vui từ con cái.

 

          Bạn tôi lấy vợ đă hơn sáu năm nhưng vợ vẫn “Bặt vô âm tín”, hai vợ chồng buồn lắm và thường hay đổ lỗi cho nhau. Nhưng đến khi vào bệnh viện Từ Dũ thành phố Sài G̣n khám th́ mới hay là do bạn tôi tinh trùng yếu nên khó có thể thụ thai, và họ đă dùng phương pháp thụ tinh bằng ông nghiệm nhưng không có kết quả. Hai vợ chồng quyết định đến bệnh viện t́m xin con nuôi, cũng may có một cô gái c̣n rất trẻ sinh con ngoài ư muốn, không muốn nuôi con, vợ chồng bạn tôi đă liên hệ với bác sỹ xin lại đứa trẻ đó. Từ ngày có đứa con vợ chồng bạn tôi bận tối mặt nhưng lúc nào cũng rạng ngời niềm hạnh phúc, lạc quan yêu đời. Thứ bảy, chủ nhật tôi đến chơi, cả hai vợ chồng bạn tíu ta, tíu tít với đứa con mà quên việc đón tiếp khách. Tôi vờ trách, th́ bạn tôi sung sướng cười nói: “Giờ th́ cậu khỏi chê ḿnh là không có người nối dơi tông đường rồi nhé! Ḿnh nay là ông nội c̣n cậu chỉ mới là chức ông ngoại thôi, chỉ được ngồi mâm dưới đấy nhé”, nghe bạn nói vậy tôi cũng vui với niềm vui hạnh phúc của bạn, tôi nói: “Cậu ạ! Theo ḿnh nghĩ con trai, hay con gái, con nuôi, hay con đẻ, đều là con cả, miễn có hiếu với cha mẹ là được”. Bạn tôi vỗ đùi cười nói lớn: “Đúng là hai tư tưởng lớn gặp nhau, quan điểm của ḿnh cũng giống cậu vậy, nói đâu xa xôi ông Hoàng ở xóm ḿnh đấy thôi, lấy nhau được ba năm chưa thấy có thai cả hai vợ chồng quưnh lên đi chùa này, chùa nọ xin phước, xin lộc, cầu con nhưng có được đâu, may mà vào bệnh viện thành phố chạy chữa về, vợ có bầu đẻ được thằng con quư tử, cả hai vợ chồng  mừng hết chổ nói. Ông bà cưng chiều nó quá mức, muốn ǵ được nấy, làm ǵ cũng được không ngăn cấm, đến khi học lên đến cấp ba, bỏ học lêu lỏng đua đ̣i theo đám con nhà giàu đi hát Karaoke, rồi sa vào con đường ma túy. Khuân hết đồ đạc trong nhà mang đi bán, cuối cùng c̣n cái ti vi để ông xem thời sự, nó mang đi bán, ông ngăn lại không cho, nó liền lấy dao chém ông ấy gẫy tay phải vào bệnh viện. Đấy cậu xem đó là con ḿnh dứt ruột để ra mà nó c̣n nỡ đối xử như vậy, thử hỏi có đứa con như vậy có nên không? Ngược lại vợ chồng ông Thanh ông là lính Trường Sơn vợ là thanh niên xung phong thời chống Mỹ, cả hai vợ chồng do nhiễm chất độc màu da cam nên không thể có con được. May nhờ có người bạn mách nước xin được một bé gái sơ sinh về nuôi, ông bà quư nó lắm nhưng không chiều con theo kiểu ông Hoàng. Ông bà tạo điều kiện cho cháu ăn học lên đến đại học, mặc dầu kinh tế gia đ́nh ông nhờ vào mấy đồng lương thương tật của cả hai vợ chồng. Nghe đâu nó là thạc sĩ  bên nghành năng lượng muốn đưa ông bà lên thành phố ở, nhưng ông bà cương quyết không đi, thích sống ở nơi quê hương bản quán. Vừa rồi nó về xây lại cho ông bà cái nhà mái bằng, tiện nghi đầy đủ, hàng tháng lại cho tiền thuê một người phục vụ ông bà. Nghe đâu tiền công thuê một tháng cả triệu đồng chứ chẳng chơi. Có người nói với nó: “Cháu là con nuôi th́ cần ǵ chăm lo cho ông bà ấy nhiều như thế”. Nó nói thẳng luôn: “Nếu không có cha mẹ nuôi cháu, cho cháu ăn học th́ liệu cháu có được như ngày hôm nay không? Hay chỉ là đứa đi ăn xin không đắt”, người ấy xấu hổ quá bỏ đi luôn. Đấy cậu thấy chưa? Cần ǵ phân biệt con đẻ hay con nuôi. Con đẻ hay con nuôi cũng đều là những đứa con, ḿnh không có công sinh, th́ có công nuôi dưỡng. Nếu sinh ra mà không dưỡng th́ chuyện ǵ sẽ xẩy ra? Cho nên công sinh thành và công dưỡng dục bên nào cũng quan trọng hết. Nhưng con nào th́ con, dẫu là nam hay là nữ, việc dạy dỗ, giáo dục con cái và môi trường gia đ́nh đó mới là điều quan trọng nhất. Đừng nên có tư tưởng trọng nam khinh nữ, đề cao con đẻ, xem nhẹ con nuôi, con nào cũng do tự ḿnh mà ra cả thôi.

 

          Nghe bạn tôi tâm sự, tôi thấy suy nghĩ của bạn tiến bộ và hợp thời hơn ḿnh nhiều, vậy mà lâu nay tôi cứ canh cánh trong ḷng v́ đi đâu cũng bị bạn bè gọi là “ông ngoại”. Giờ th́ tôi có thể kê cao gối mà ngủ ngon rồi, con ǵ mà chẳng được miễn là ḿnh thương con dạy dỗ giáo dục con có khuôn phép, chuẩn mực th́ con sẽ đền đáp lại.  

 

 

 

 

 Vơ Hoàng Nam  

 

 

 

 

trang thơ Hoàng Nam               |                 www.ninh-hoa.com