|
Chuyện XƯA và NAY
Với Gs. Lưu Trung Khảo
VIỆT HẢI Los Angeles |
|
Nhân
dịp Tết Quư Tị đang lù lù tiến đến với nhân loại một con rắn hỗ mang to tổ
bố để tiễn đưa con rồng Nhâm Th́n ra đi, chút nuối tiếc v́ người ta bảo
con rồng vốn linh thiêng và hữu ích, rồng phun nước cho vụ mùa sớm đến cho
mùa xuân ngày mùa vui tươi, rồng là biểu tượng linh hiển cho Tổng Thống
VNCH, ta nghe danh từ Phủ Đầu Rồng hàm nghĩa Tổng Thống Phủ hay Dinh Độc
Lập ngày nào. Hănh diện hơn lịch sử Việt Nam ghi nhận dân tộc ta là những
hậu duệ của những "Con rồng cháu tiên". Nước Mỹ to lớn, giàu có, hùng mạnh
chẳng bao giờ được mang uy danh "Con rồng cháu tiên", phần lớn tổ tiên của
người Mỹ có nguồn gốc thổ dân da đỏ hay người gốc Âu châu như Anh, Ái Nhĩ
Lan, Đức, Ư, Pháp, Tây Ban Nha,... mấy ai thuộc ḍng dơi rồng tiên như
chúng ta đâu nhỉ ? Tết sắp đến đưa con rồng đi, rước con rắn hỗ mang về,
ớn quá mạng, năm tuổi của người viết bài, nghe các bói sư bảo sao Kế Đô
đang hăm he canh me chờ ngoài cổng đầu năm, nên chả vui tí nào.
Mấy
ông bạn nhà báo bảo tôi viết bài báo xuân, kể chuyện vui, tôi bóp trán cả
đêm mà vẫn chưa ra ư nào cả, nhưng chữ “nhưng” trong văn phạm hàm ư nghĩa
tương phản như cụ Archimedes vui mừng khi thốt to "Eureka! eureka!"; Vâng,
"Có đây! có đây!",... Sáng nay thức dậy bắt gặp email của GS. Lưu Trung
Khảo cứu bồ đă mở hàng xông đất với tiêu đề bí hiểm "NGÀY XƯA vs NGÀY
NAY", đây là một email khác thường. Đa số chúng ta đă nghe radio hay xem
TV, GS. Khảo thường nói on air về các đề tài thời sự quốc gia, những chính
sự breaking news nóng phỏng tay, những đề tài nghiêm nghị khi ta đối diện.
Có thể đó là đề tài đấu tranh hay văn chương, tham luận chính trị, chẳng
thể nào là văn chương phiếm hài, văn học tinh nghịch, của nụ cười của tiếu
lâm, của rừng cười, của kho cười (từ ngữ của nhà văn Duyên Anh), hay dạng
thi ca trào phúng như của cụ ông Tú Xương hay cụ bà Hồ Xuân Hương,...Tôi
dán mắt đọc qua 60 câu thơ lục bát hay 30 cặp thơ vui dạng 6-8.
Mở
hàng 2 câu đầu nghe như cụ Minh Mạng lăng văng đâu đây:
"Ngày xưa ra bẩy vào ba,
Ngày nay tám tháng xả ga một lần."
Xem
lại lịch sử, vua Minh Mạng chỉ thọ có 50 tuổi, nhưng ngài lại có đến những
43 bà vợ, 142 người con, 78 trai, 64 gái. Các bà phần lớn là người miền
Nam v́ các công thần của ngài lựa chọn hầu hết là người từ miền Nam, quư
vị công thần đă dâng con gái ḿnh lên cho nhà vua cho lợi ích v́ một công
đôi ba chuyện. Ví dụ điển h́nh bà Hồ Thị Hoa là con của Phước quốc công Hồ
Văn Bôi, người Biên Ḥa; bà Phạm Thị Hằng tức Từ Dũ là con của Lễ bộ
Thượng thư, Cần Chánh điện đại học sĩ, Đức quốc công Phạm Đăng Hưng, người
G̣ Công; bà Đinh Thị Hạnh cũng người G̣ Công; bà Lệnh phi là con của Kinh
môn quận công Nguyễn Văn Nhân; bà Học phi Nguyễn Văn Thị Hương là người
Vĩnh Long,... Hai vương phi ngài sủng ái nhất là bà Hiền phi Ngô Thị
Chính, con của Chưởng Cơ Ngô Văn Sở và bà Lệ tân Nguyễn Gia Thị, con của
Phó Vệ Úy Nguyễn Gia Quư.
Theo
hệ thống thê thiếp ngày xưa kể ra mà phát thèm nhỏ dăi... Dưới chế độ nhà
Nguyễn, cũng như các quan có cửu phẩm, th́ các bà cũng có cửu giai: nhất
giai phi, nhị giai phi, tam giai tân, tứ giai tân, ngũ giai tiếp dư, lục
giai tiếp dư, thất giai quư nhân, bát giai mỹ nhân, cửu giai tài nhân. Từ
tiếp dư trở lên th́ được gọi bằng “bà”, từ quư nhân trở xuống th́ chỉ gọi
bằng “chị”. Lại nạn kỳ thị giai cấp hoàng cung nhỉ ? Dưới tài nhân là tài
nhân vị nhập giai, nghĩa là những người đang chờ đợi được tuyển làm tài
nhân, xuống dưới nữa là cung nga thế nữ, tức là kẻ hầu người hạ, được gọi
chung một tiếng là cung nhân. Người đứng đầu các bà phi là nhất giai phi,
tức Hoàng quí phi, là vợ chính của vua. Như vậy, rơ là chốn hậu cung không
hề có ngôi vị Hoàng hậu và thực hư chuyện này thế nào? Từ đời Vua Minh
Mạng trở về sau này, triều Nguyễn th́ Vua không lập Hoàng hậu khi đương
tại vị,... lư do không lập Hoàng hậu, không phải v́ Vua Minh Mạng lo ngại
thế lực bên họ hàng của Hoàng hậu can thiệp vào chính sự, thao túng hay
lũng loạn triều chính, mà lư do là v́ vua thường giận vợ, v́ nhiều bà chỉ
gây ra nhức đầu, mà các quan đại thần cứ măi dâng nạp con gái, bỏ "good
offers" th́ uổng quá mà vác thêm vào lại khổ thân. Chẳng hạn như chuyện
điển h́nh mà sách Quốc sử di biên ghi: “Chính cung húy là Kiều, con gái
Doanh tượng quan… Đệ nhị cung tên húy là Hinh, con gái Lê Tông Chất… Có
lần Vua hơi cảm lạnh se ḿnh, long thể bất an, Chính cung cùng đệ nhị cung
cùng đi cầu cạnh khấn vái ơn trên ở chùa Thiên Mạc. Nhị cung tâm sự rằng
nếu phải tội với trời th́ chẳng cầu xin vào đâu được. Đến lúc Vua khỏi,
Chính cung bèn đem câu nói ấy tâu lại với nhà vua. Vua nổi đóa giận quá sá
giận cho nên ngôi Hoàng hậu vẫn để trống trơn cho đỡ đau đầu.
Nhiều thê thiếp có sướng không?
Theo
lệ thường nội triều, vua Minh Mạng mỗi đêm chấm cho thái giám gọi năm bà
vào hầu, mỗi canh sinh hoạt riêng tư với một bà. Trong năm bà ấy th́ có
khi đă có ba bà thụ thai (Nhất dạ ngũ giao tam hữu tử). Thái giám phải
chuyển danh sách năm bà may mắn trúng tuyển cho Tôn Nhơn Phủ, phủ này lại
chuyển một danh sách khác cho Quốc Sử Quán, làm như vậy để sau này có một
bà nào măn nguyệt khai hoa, xem thử từ ngày vua đ̣i hỏi thú vui trăng hoa
đến kỳ sinh nở có đúng ngày đúng tháng không.
Vào
ban ngày, khi vua nghỉ ngơi th́ cũng phải có năm bà hầu hạ bên cạnh phục
vụ cẩn thận: “The king is the best”; một bà phe phẩy chiếc quạt, một bà
đấm bóp, bấm huyệt, giác hơi, cạo gió cho vua, một bà dâng đút trái cây
cho vua nhâm nhi, một bà hát nhè nhẹ cho vua yên giấc nồng say, một bà vấn
thuốc rê hay têm trầu sẵn để đó, một bà chực sẵn để khi vua thức dậy, khăn
ấm nước nóng lau cho vua tươi tỉnh, hay ngài cần đ̣i hỏi cái chi chi th́
phải chuẩn bị thi hành làm ngay.
Khi
vua xơi bữa (danh từ chuyên môn hoàng cung là "ngự thiện") dùng breakfast,
lunch hay dinner th́ lệnh chỉ có thị vệ đứng quạt hầu bằng những cây quạt
lông phe phẩy như đuổi ruồi. Vua cần khung cảnh yên b́nh "Trời đánh tránh
buổi ăn" nên khi ngự thiện thường chỉ ḿnh ên chứ không có bà thê thiếp
nào la cà quấy rầy, ngay cả Hoàng quí phi, Hoàng chính phi cũng không được
phép ngồi cùng mâm với vua.
Xét
cho cùng khi ai nếu được vua yêu th́ cuộc đời là màu hồng như "la vie en
rose" vậy:
"Nệm hồng thúy thơm tho mùi xạ
Bóng bột hoàn lấp ló trong trăng…
…
Sanh ca mấy khúc vang lừng,
Cái
thân Tây Tử lên chừng điện Tô."
Nếu
chẳng may bị vua lays off, ruồng bỏ hoặc không đoán hoài đến th́ cuộc đời
đen ng̣m như "la vie en noir":
"Ngày sáu khắc tin mong nhạn vắng
Đêm
năm canh tiếng lắng chuông rền.
Lạnh lùng thay giấc cô miên,
Mùi
thương tịch mịch, bóng đèn thâm u."
Bởi
thế cho nên cụ bà Hồ Xuân Hương đă từng than phiền, chê trách về cảnh ở
lẽ, làm lẽ, vợ hờ, chán chết mà thôi. Thử ngẫm nghĩ sống với một ông vua
có hàng trăm bà vợ trở lên th́ cảnh làm lẽ ấy cũng phải nhân lên đến trăm
lần đau khổ mong đợi được sa vào ṿng tay t́nh ái yêu thương của ngài lắm
chứ lị! Đêm đêm ở chốn cô pḥng hằng trăm cô hồi hộp để được phút giây mà
quan thái giám gọi đến tên ḿnh mà ḷng vui như pháo tết như trúng
superlotto không bằng.
Nói
ǵ th́ nói Vua Minh Mạng là vị vua nghiêm khắt, rất khó tánh, không khó
sao được, tiếng đồn là hoàng cung của ngài có cỡ 600 cung phi mỹ nữ, nếu
dễ dăi 600 nàng đồng thanh ngồi ĺ, đ́nh công, tẩy chay nhà vua hay các bà
chia phe phái như giặc chồm hỗm Al Qaeda, Al Jihad, Hamas hay Hezbollah,
tâm tư ông ngài sẽ rối bời, chịu chi thấu chớ phải đùa hay sao nhỉ ? Tại
xứ Mỹ mỗi người nam dễ thương chỉ có mỗi một bà mà không kham nổi, cục cựa
là quan ṭa đưa mắt cú vọ hiến định bảo hỡi người nam hăy x́-tốp trước khi
quá trễ, quư ông Bill Clinton, Tiger Woods chỉ len lén phá rào c̣n bị mang
lên báo chí, ti vi hà rầm, con số 600 như vua ta không tài nào kham nổi
tại xứ Cờ Huê, có thể trừ me-sừ Hugh Hefner may ra mà thôi.
Chỉ
dụ của nhà vua Minh Mạng cấm phụ nữ mặc váy:
Vào
năm 1822, nhân dịp ra Bắc Hà nhận lễ thụ phong của nhà Măn Thanh (xứ Tàu),
vua Minh Mạng khó chịu khi thấy phụ nữ miền Bắc mặc quần một ống, trông
quá gai mắt. Thế là nhà vua ra lệnh cấm luôn các cô, các bà Bắc hà không
được mặc loại quần một ống, váy, jupe như vậy nữa. Để thực hiện nghiêm ư
muốn qua chỉ dụ của vua, quan quân địa phương đă đốc thúc lính tráng bắt
ép phụ nữ bỏ quần một ống. Các ngả đường, chợ búa đều có lính canh pḥng
quan sát kỹ... Ai đi chợ c̣n mặc váy th́ bị đuổi về. Người dân Hà thành đă
không chịu nổi sư độc đoán vô lư đó, nên phản kháng tiêu cực một cách chế
diểu, hài hước nhà vua qua bài ca dao:
Tháng sáu có chiếu vua ra;
Cấm
quần không đáy người ta hăi hùng.
Không đi th́ chợ không đông;
Đi
th́ phải mượn quần chồng sao đang.
Có
quần ra đứng bán hàng;
Không quần ra đứng đầu làng trông quan.
Minh
Mạng Hoàng Đế Toa:
H́nh
như Hoàng đế Minh Mạng là người thích hưởng nhiều vui thú nhất khi lấy
thuyết âm dương y hành, khi con người khôn ngoan lấy thái cực này bổ cho
thái cực kia được điều ḥa cơ thể, ví dụ giới nam tu tức phe dương,
positive, dĩ nhiên cơ thể dương tính mạnh khỏe dư thừa, bây giờ để tăng âm
cho phe ta theo gương nhà vua ta lấy âm bổ dương dùng đại bổ hoàng đế toa
"Nhất dạ ngũ giao sinh ngũ tử" là tuyệt chiêu.
Theo
Đông y gia Dương Viết Điền, chuyên viên nghiên cứu y dược học cổ truyền
khi đi tù veecees 10 niên, ông nghiên cứu thuốc Nam, ông kể về linh toa
này. Bài Minh Mạng thang như bài “Nhất dạ ngũ giao đại bổ tạng thận” dùng
lâu ngày tai nghe rơ, mắt sáng tỏ, và bài “Yếu cốt thống dược tửu” tạo
xương cốt chắc chắn khoẻ re sẽ hết đau lưng, nhức vai, mỏi gối, chồn
chân,... Điểm tuyệt diệu là bài “Nhất dạ lục giao sinh ngũ tử” giúp phe
nam dễ thương bổ thận, bổ thần kinh, khí huyết lưu thông, tăng cường sinh
lực hùng tráng như me-sừ Arnold Schwarzenegger, chống phong thấp, mạnh gân
cốt, tăng tuổi thọ cho người cao niên, chống lăo hóa, yếu thận, bán thân
bất toại khi bị "x́-trốc".
Thành phần: Thục địa 40g, Đào nhân 40g, Sa sâm 30g, Bạch truật 24g, Đương
qui 24g, Pḥng phong 24g, Bạch thược 24g, Trần b́ 24g, Xuyên khung 24g,
Cam thảo 24g, Phục linh 24g, Tần giao 16g, Tục đoạn 16g, Mộc hoa 16g, Kỳ
tử 16g, Thương truật 16g, Độc hoạt 16g, Khương hoạt 16g, Bắc đỗ trọng 16g,
Đại hồi 12g, Nhục quế 12g, Đại táo 30g, Đường phèn 3 lạng.
Cách
dùng: Tất cả các dược liệu trên được ngâm trong rượu cognac (goût của
Toubib Thuần Houston hay Đốc Để Nam Cali) hay ngâm rượu nếp loại ngon
450ml dùng uống mỗi ngày 4 lần (cứ 6 tiếng một dose nhé), mỗi lần nốc cạn
một ly xây chừng (dose 30ml), tối trước khi đi ngủ đừng quên uống thêm một
ly nhỏ nữa. Rượu thuốc Minh Mạng là Đại Bổ Dược Tửu dùng cho người nam bị
chứng suy dương, male menopause syndrome (MMS), dương sự bất di động, nên
uống liên tục đều dose, uống thường xuyên mới có tác dụng ông uống bà
khen. Xem ti vi thường bảo rằng bảo thuốc nam, thuốc bắc không có phản ứng
phụ, không biết hư thật ra sao, biết chết liền nhé.
Thưa
các bạn,
GS.
Khảo gửi email không chú giải, tôi nghĩ Thầy thấy những điểm hay ư nhị của
nó. Cuối năm Th́n sắp bước sang năm Tỵ, xin cám ơn Thầy cho em xem email
vui v́ các ông nhà báo hỏi bài xuân, và rằng "Thầy cho em mùa xuân" khi em
đọc tiếp thơ xưa và nay:
Ngày xưa đường phố long nhong,
Ngày nay ba buổi trong pḥng đọc kinh.
Ngày xưa tiệc nhậu linh đ́nh,
Ngày nay ăn uống tận t́nh kiêng khem.
Ngày xưa ăn Chả ăn Nem,
Ngày nay ngao ngán chẳng thèm liếc qua.
Ngày xưa quán cóc hàng quà,
Ngày nay chỉ mỗi cơm nhà mà thôi.
Em
hiểu ư “ăn quà” cũng có nghĩa khi xưa xơi phở bỏ cơm, ngày nay phở bỏ ta,
chỉ c̣n món cơm nguội, không c̣n chọn lựa nữa.
Ngày xưa sức mạnh như Trâu,
Ngày nay uể oải ngồi đâu ngáp ruồi.
Ngày xưa xông xáo ngược xuôi,
Ngày nay rờ rẫm đuổi ruồi không bay.
Ngày xưa qua núi vác cày,
Ngày nay nằm thở dang tay xin ḥa.
Ngày xưa tiếng lớn như loa,
Ngày nay thỏ thẻ ... ra .. là .. thiếu hơi !
Các
câu trên diễn ta sự mâu thuẫn giữa hai giai đọa của cuộc đời, một của thuở
thanh xuân vàng son cường tráng so với giai đoạn "over-the-hill" khi mà
nam phái testosterone cạn kiệt, nên vướng mắc MMS trói gà không chặt, bắt
vịt không xong th́ cầy bừa sao nổi.
Cuối
năm tính sổ hai anh em Câu Lạc Bộ TNS thiếu nợ Thầy, hôm ngày vui 80 của
giáo sư Liêm, có bức h́nh 4 người (GS. Liêm, cụ Bùi Văn Truyền, Việt Hải,
và Lưu Anh Tuấn). Lưu Anh Tuấn ghi sai tên cụ Ba Truyền 93 tuổi lộn qua
tên Thầy, anh em tụi em thành thật xin lỗi Thầy và cụ Ba Truyền (Hội Bến
Tre).
VH
thích đọc truyện vui, loại tiếu lâm. Bởi v́ căn nguyên, sự tích của nó ngộ
nghĩnh, Tiếu là cười, Lâm là rừng, ghép hai chữ lại sẽ là "rừng cười".
Rừng cười có ẩn ư là cười nhiều như nhiều cây trong rừng, cười thật nhiều,
cười thích thú, cười ư nhị, cười sảng khoái, cười ḅ lăn,... và cười chết
bỏ. Sự tích xưa kể rằng: có hai tiều phu là bạn thân nhau sống trong cùng
khu rừng, họ đi đốn củi hàng ngày. Khi cuộc sống đều đặn như vậy có phần
buồn tẻ, họ bèn thách đố nhau đi thu thập chuyện cười trong thiên hạ, rồi
đặt tên cho sách là "tiếu lâm", rồi chờ đến ngày cuối năm kể cho nhau nghe
để đón mừng Xuân mới. Thực hiện lời hứa, đến ngày đón mừng Xuân hai người
giở sách tiếu lâm để đọc và thi nhau cười sặc sụa, cười hoài, cười măi cho
đến khi lăn đùng ra mà chết. Hết cười. Do đó hằng năm các Xuân giai phẩm
thường có chuyện vui cười.
Kính
Thầy Khảo,
Email Thầy gửi sáng nay thiếu sự chia sẻ đến nhiều người mà danh sách mọi
khi em thường
gặp như Tiến Sĩ Mai Thanh Truyết, GS. Nguyễn Văn Sâm, GS. Nguyễn Thanh
Liêm, GS. Dương Ngọc Sum,... Quư thầy này sẽ không được vui Xuân trọn vẹn
của Năm
Mới 2013 khi thơ cuối năm 2012 trong email chứa chan như lời chúc tụng
vui, khỏe, đẹp lăo, và b́nh an trong tinh thần Tết nhất trở về với nhân
loại qua bài thi ca lục bát của "NGÀY XƯA vs NGÀY NAY".
Kính
chúc Thầy Khảo cùng quư Thầy và tất cả mọi người, quư độc giả vui Tết, vui
Xuân, b́nh an và hạnh phúc suốt Năm Mới 2013.
Happy New Year!
Việt
Hải Los Angeles
Trọn
bài:
NGÀY
XƯA vs NGÀY NAY
Ngày
xưa ra bẩy vào ba,
Ngày
nay tám tháng xả ga một lần.
Ngày
xưa sàn nhẩy múa chân,
Ngày
nay đi đứng phải cần ba-toong.
Ngày
xưa uống cả chục lon,
Ngày
nay ngủ gục nửa lon vẫn c̣n.
Ngày
xưa ngồi lái xe con,
Ngày
nay xe buưt mài ṃn đôi mông.
Ngày
xưa mập mạp trắng hồng,
Ngày
nay xanh mét lồng ngồng bộ xương.
Ngày
xưa như Tướng như Vương ,
Ngày
nay thất thế như phường hát rong.
Ngày
xưa đường phố long nhong,
Ngày
nay ba buổi trong pḥng đọc kinh.
Ngày
xưa tiệc nhậu linh đ́nh,
Ngày
nay ăn uống tận t́nh kiêng khem.
Ngày
xưa ăn Chả ăn Nem,
Ngày
nay ngao ngán chẳng thèm liếc qua.
Ngày
xưa quán cóc hàng quà,
Ngày
nay chỉ mỗi cơm nhà mà thôi.
Ngày
xưa cờ bạc liên hồi,
Ngày
nay lưng mỏi không ngồi được lâu.
Ngày
xưa sức mạnh như Trâu,
Ngày
nay uể oải ngồi đâu ngáp ruồi.
Ngày
xưa xông xáo ngược xuôi,
Ngày
nay rờ rẫm đuổi ruồi không bay.
Ngày
xưa qua núi vác cày,
Ngày
nay nằm thở dang tay xin ḥa.
Ngày
xưa tiếng lớn như loa,
Ngày
nay thỏ thẻ ... ra .. là .. thiếu hơi !
Ngày
xưa kẻ đón người mời,
Ngày
nay cô lẻ vắng lời hỏi thăm.
Ngày
xưa số tựa trăng rằm,
Ngày
nay số tối như nằm chùm chăn.
Ngày
xưa tánh nóng hung hăng,
Ngày
nay ai chửi cũng nhăn răng cười.
Ngày
xưa chơi giỏi, học lười,
Ngày
nay siêng ngủ lại lười biếng đi.
Ngày
xưa tướng tá uy nghi,
Ngày
nay xộc xệch chân đi không đều.
Ngày
xưa dáng dấp mỹ miều,
Ngày
nay như thể dây thiều đứt ngang.
Ngày
xưa phung phí bạc ngàn,
Ngày
nay góp nhặt lon mang đổi tiền.
Ngày
xưa vui thú cùng Tiên,
Ngày
nay vui trọn một miền nồi soong.
Ngày
xưa ăn mấy cũng ngon,
Ngày
nay nhấm nháp hết c̣n muốn nhai.
Ngày
xưa đấu hót dài dài,
Ngày
nay mệt mỏi bái bai xin ngừng..!