"Biết đâu tản mạn vầy nhung nhớ
Lại nở dần ra những hoa đời"
nxvan
(tiếp theo kỳ
6)
............
Tôi vừa đạp xe rời
khu vườn hoa mộng th́ gặp ngay một đám bụi mù trời ở sân sau Trường Vơ
Tánh... Hóa ra nxvạn gặp phải Chân dung một Cầu thủ của
Hồ Văn Tâm
(VT73) khiến ḿnh bỗng dưng hồi tưởng lại những ngày cày nát sân... cát
với trái banh da cũng bụi bám đầy trời... NXVạn xin viết về một Đại huynh
đáng quư của VT - đó là cầu thủ Lư Văn Thành VT-56).
Bạn Hồ Văn Tâm, người bạn tuổi trẻ tài cao, là một trong những cây viết VT
xuất sắc mà nxvạn 'nể nhất' trong số các cây viết trên Đặc san Hội ngộ các
năm qua. Các bài viết và lối viết của chàng chẳng khác nào những bài
nghiên cứu nghiêm túc ở bậc đại học. Nxvạn chưa hề biết HVT nhưng bắt đầu
làm quen với chàng kể từ bài
Chuyến Xe Thời Gian
(Đặc san VT & NTH 2005:7-69) với lối viết thật công phu dày hơn 60 trang
nói về lịch sử hai ngôi trường VT&NTH. Ngoài ra chàng c̣n có bài
Đệ tứ 1 Bóng tṛn Anh hùng sự
(Hoà-Sơn-Tâm), và bài
Tạ D Báu - một cựu học sinh VT.
Qua Đặc san HN 2006 chàng có bài
Thể Thao B1
(Tâm-Chính-Ḥa) , HN2007 chàng có bài
Nhất tự vi sư bán tự vi sư,
và bài
Nguyễn Khoa nhà vô địch.
Với HN2008 th́ có bài viết về
Thầy Trần Phước Hải
và cuối cùng là bài
Chân dung một cầu thủ.
Đặc biệt tất cả các bài viết về thể thao rất lôi cuốn đối với người đọc và
sự am tưởng chỉ tiết đặc biệt về túc cầu đă tạo cho chàng một sắc thái đặc
biệt chẳng khác một "Huyền Vũ" trong làng VT & NTH nhà ta.
Bài viết
Chân
dung một cầu thủ, HVTâm đă đề cập đến một Đại huynh nổi danh
trong làng túc cầu Việt Nam, chẳng những ở Nha Trang/Khánh Ḥa chúng ta mà
c̣n có đẳng cấp của một tuyến thủ quốc tế - Đó là cầu thủ Lư Văn Thành -
cựu học sinh Trung học NT 1950-52, và Vơ Tánh 1952-56. Nhớ ngày c̣n bé,
nxvạn mê đá banh như điếu đổ đến nỗi quên ăn quên uống. Ở nhà quê th́ lấy
giây chuối cột giấy báo hoặc giấy học tṛ vo tṛn lại thành trái banh để
đá với bạn bè. Lên tới tỉnh đi học trung học th́ kiếm cho được một trái
banh tennis nhỏ xíu để đá cũng cảm thấy sung suớng lắm rồi... Tiền của Mẹ
tiện tặn cho đi học cũng đem đi mua banh đá cho đỡ ghiền... Gặp mấy trận
lớn như hội tuyển AJS từ Saigon ra đấu giao hữu với các đội Khánh Ḥa th́
cũng t́m cách chui vào trong coi cọp để thấy tận mắt
'thần tượng thủ môn"
có tên là
Rạng
bay một cái vèo bắt một đường banh chéo góc ... Ôi thật mê ly!... Rồi sau
đó các tên tuổi lừng danh trong làng túc cầu VN như
Đực, Ngôn, Cù Xinh, Cù Hè, Thành, Tam Lang v.v....
đă nằm sâu vào trí óc qua thời gian tưởng chừng như đă quên th́ này được
bạn HVTâm gợi lại... bắt phải nhớ... Cuốn phim chiếu chậm lại bắt đầu....
Nxvạn thích nhất đoạn Tâm viết đă diễn tả hết ư cái cảnh mấy cậu học tṛ
nhỏ tranh dành nhau trái banh trong một trận túc cầu ở sân sau lớp
học "....Vị trí của sân vận động nằm phía sau trường. Mặt sân bằng đất
nện, phía trên phủ sỏi và cát. Nhiều buổi trưa từ lớp học nh́n ra sân chỉ
thấy một đám bụi mịt mù bốc lên, khi tan hết bụi th́ mới nhận ra một đám
học tṛ đen nhém bước ra khi cuộc chơi kết thúc....".
Vâng! trong đám bụi mù trời đó, nxvạn cũng đă có lần cùng với các bạn trẻ
HVTâm, Ngô Lam, nhà anh em Toàn & Vẹn, Trần Văn Bô (có biệt hiệu xe ủi đất)
húc nát cả chân... trong các trận thi đấu giữa các lớp của trường VT. Ôi
nhiều kỷ niệm quá nói không hết, nhưng hầu hết đội banh lớp B2 của nxvạn
chỉ biết ôm... đầu máu chạy về v́ các bạn nói trên chơi xuất sắc quá...
Một trong những người vừa đề cập có
Ngô Lam
(hiện ở xứ Úc tḥi ḷi) là một trung phong nổi tiếng có lối đá đẹp mà HVT
có đề cập đến thời gian NNThanh - thủ quân của Đội tuyển VN và TTMưu và
huấn luyện viên của Đội Ngân hàng Saigon, chàng cầu thủ VT/Ngô Lam đă lọt
vào mắt xanh của NNThanh để đá hàng tiền đạo cho đội Ngân Hàng. Trường VT
quả đă có nhiều nhân tài về môn túc cầu để cống hiến cho đất nước.
Trở lại câu chuyện của cầu thủ gạo cội Lư Văn Thành (người đă từng khoác
áo Đội Tuyển Thanh Niên Saigon). Anh đá banh từ thuở nxvạn chưa sinh....
ra đời (ở cái đường luồn... PBC...). Với bề dày thành tích nổi cộm như HVT
đă ghi và tấm ảnh chụp rất đẹp trai của chàng cầu thủ LVT đă một thời là
ngôi sao sáng trên ṿm trời túc cầu KH/NT cũng như của VN ḿnh. Hănh diện
quá đi chứ! Thời đó các cầu thủ đá banh được coi như là
'thần tượng'
của tất cả mọi người, nhất là đám học tṛ con nít như nxvạn. Khoái nhất là
xem mấy anh chơi ở vị trí tiền đạo, thứ hai là hậu vệ, thứ ba là thủ môn...
những giấc mơ về Pele thời xưa hay Maradona, Beckham, Ronaldo, Ronaldinho..
. thời gian gần đây vẫn c̣n lảng văng trong trí nhớ nhiều người... Cầu thủ
LVThành (đội Công Chánh) đă một thời làm mưa làm gió trên sân ... cỏ với
những thành tích giúp cầu thủ bạn (VVDuyệt) tranh thắng như trong trận
Công chánh đấu với Quan thuế, anh đă đưa một đường bánh ác hiểm để Duyệt
tung lưới của thủ môn Rạng. Đó chẳng phải là chuyện dễ làm. Hoặc trận Công
Chánh gặp đội TTMưu anh cũng là người đă chuyền đường banh ác hiểm cho Dưa
sút dứt điểm thủ môn Lang của đội BKTD, hoặc trong trận AJS gặp đội Công
chánh, anh cũng đă chuyền những đường bánh quái ác để đồng đội tung thủng
lưới đội AJS lừng danh... Tất cả những trận đấu này đă được ng̣i bút của
bạn HVT ghi lại một cách thật hết ư! Thật bội phục cho cả cầu thủ lẫn
người viết.
Bây giờ nxvạn muốn đề cập đến khía cạnh thứ hai của đại huynh VT/LVT ngoài
phương diện là một cầu thủ nổi danh nhất nh́ trên cầu trường VN, anh c̣n
là một nhà văn, một khuôn mặt văn nghệ đầy t́nh người. Đó là việc cho ra
đời tác phẩm
The Inviting Call of Wandering Souls
- là cuốn hồi kư về cải tạo viết bằng tiếng Anh đầu tiên của một cựu tù mà
sách của anh đă được đưa vào Quân sử Hoa kỳ cũng như là sách tham khảo ở
các trường Đại học, viên nghiên cứu hay các thư viện về môn Asian Studies.
Trung tướng Ormond R Simpson,
Tư lệnh SD1 TQLC Mỹ cùng Gs Nguyễn Xuân Vinh có viết lời giới thiệu. Và Gs
NXVinh đă có những nhận xét về anh LVThành như sau
"... Anh LVT là một người
đôn hậu và tính t́nh thủy chung. Khi xưa trên sân cỏ, khi đă đưa banh qua
hàng hậu vệ, anh đá thẳng như sấm sét vào khung gỗ. Giờ đây viết sách kể
lại chuyện vinh quang trong quân ngũ và buồn tủi trong ngục tù, chuyện xảy
ra sao, anh kể lại một cách trung thực, đi thẳng và mạnh vào tâm hồn người
đọc, như đường banh khi xưa của anh đi thẳng vào lưới...".
Lời nhận xét của Gs NXVinh thật là tuyệt vời như lời của nhà văn Toàn
Phong trong quyển Đời Phi Công năm xưa.
Với sự tiếp sức của người trẻ HVT, nxvạn có biết Đại huynh LVT tuy lớn
tuổi nhưng vẫn có những liên lạc mật thiết đối với anh em VT/NTH chúng ta,
đặc biệt là cuộc trao đổi giữa Huynh LVT với nhà văn quân đội PTAn Ninh.
Theo bạn HVT cho biết, anh Lư Văn Thành, người đă từng đọc truyện ngắn của
anh PTAN trên internet và rất ngưỡng mộ anh, đă có mặt tại Hội trường Viễn
Đông ngày 26/7/08 vừa qua đề bắt tay chúc mừng đàn em VT/PTAN.
Sau đây là một đoạn trong lá thư của anh Thành gởi cho bạn trẻ HVT và anh
PTANinh với nhận xét như sau:
"Cảm ơn em đă giới thiệu anh với Ninh, theo anh th́ trong các nhà văn xuất
thân từ Vơ Tánh từ trước đến nay trừ Nguyễn X Hoàng, Nguyễn M Giác và Duy
Năng ra th́ Phạm Tín An Ninh là nhà văn chính hiệu. Cũng nhờ em nhắc gián
tiếp mà anh lần đầu tiên lên Google rồi search
The Inviting call of Wandering Souls
mới thấy sách của anh cũng được bán ở Barnes Noble nữa. Trong webpage đó
có bài "Do ghosts really exist?" rất hay rút từ ư của tựa đề sách anh,
cũng như cuốn phim
Vượt Sóng (Journey from the fall)
do các đạo diễn trẻ Việt nam tốt nghiệp tại Hoa Kỳ đạo diễn mới vừa chiếu
tại Hoa Kỳ. Th́ ra anh đạo diễn trẻ Hàm Trần đă có đọc sách của anh khi
học Masters ở UCLA và đă liên lạc với nhà xuất bản Mc Farland để xin phép
đóng lại phần be súc trên sông tại trại cải tạo Đá Bàn. Có rănh em đọc lại
hai phần trên rất hay."
Và đây là thư của anh LVT viết cho anh PTANinh:
"Ninh mến,
Nhận được tin của Ninh qua Tâm có cả h́nh anh đă chụp chung với Ninh trong
đêm hội ngộ Nhatrang & NTH, anh cảm thấy vui v́ có thêm một người bạn trẻ
VT tài ba nữa. Anh cũng được xem cuộc phỏng vấn của em với nhà văn PNM và
HP trước khi ra mắt sách. Cám ơn em về những lời khen anh sau buổi gặp gỡ
ngắn ngủi. Em lại chịu khó bay qua Úc Châu ra mắt sách hầu tiếp tục giúp
đỡ cho TPB ở quê nhà; đó là một nghĩa cử đáng được đề cao. Theo chỗ anh
biết th́ Ninh quả là nhà văn duy nhất ở hải ngoại đă có tấm ḷng vàng.
Hôm gặp em anh rất tiếc không c̣n quyển sách anh viết để tặng em. Sau đó
anh về nhà liên lạc với nhà xuất bản Mc Farland th́ được biết sách đă
'sold out' rồi. Anh hy vọng sẽ t́m được một quyển để gởi tặng em sau này
qua địa chỉ của em in trong trang cuối cùng của tác phẩm
"Ở cuối hai con đường".
Trong khi chờ đợi, em lên Google t́m tên sách anh tựa đề,
"The Inviting call of Wandering Souls"
để xem, nhất là đọc bài
"Do ghosts really exist?"
cũng như bài
"Journey from the fall".
Vài hàng ngắn ngủi gửi em. Thăm em và gia đ́nh vui mạnh. Hăy tiếp tục viết
thêm nữa.
Mến,
Anh Thành"
Cũng theo HVT cho biết, sau đây là một đoạn trong phần mở đầu của cuốn hồi
kư
The
Inviting Call of Wandering Souls, tạm dịch là
"Tiếng gọi của những oan hồn",
và tên của cuốn sách cũng xuất phát từ đoạn này
(... Trên đường vượt biển, ngày thứ bảy, sau khi đă gặp 17 chiếc thương
thuyền nhưng họ đều đă từ chối lời kêu gọi van xin của những người đang ở
trong t́nh trạng thập tử nhất sinh muốn được sống c̣n).
"The darkness of night, the silence of immense South China Sea mingled
with the faint monotonous sounds of the boat engine, and the lap of waves
against both sides of the tiny boat created an unworldly sound that was
similar to the inviting call of wandering souls...",
tạm dịch
"Màn đêm đen đầy đặc phủ chụp xuống cảnh lặng lẽ thê lương của trùng dương
ngút ngàn, ḥa lẫn với tiếng động cơ nổ ́ ạch yếu ớt cùng với tiếng sóng
vỗ vào hai mạn thuyền tạo thành những âm thanh lạ lùng, quái đản, tựa hồ
những tiếng réo gọi của các oan hồn....".
Xin hết ḷng cảm phục anh Lư Văn Thành - một viên ngọc quư, một tài năng
thượng thừa của VT trong làng túc cầu VN và là một nhà văn tỵ nạn VN đầy
t́nh người.
Từ giă đám bụi mù trời ở sân sau trường Vơ Tánh, tôi lang thang trên đoạn
chót của vườn hoa văn nghệ th́ gặp bài T́nh Cuối của anh
Phạm Khắc Long
(VT65-66). Đây là bài viết khá độc đáo bởi lời văn rất "tếu" và có vẻ trêu
chọc cuộc đời. Qua bài viết của anh, nxvạn nhận ra những điều cao đẹp đáng
nói: duyên nợ t́nh cờ đẩy đưa anh gặp chị Lê để sống kiếp chung thân
"cơm nhà quà vợ"
suốt đời; một t́nh bạn cao đẹp với gia đ́nh anh chị Sum Tuyết đă hết ḷng
giúp đỡ bạn ḿnh trong cơn khốn khó và đă làm ông tơ bà nguyệt cho cặp vợ
chồng son Long-Lê trọn đời sống bên nhau; một t́nh yêu tuyệt vời với nàng
Như Ư (ở đường PDPhùng) mà nay chàng can đảm thốt ra; một hoàn cảnh sống
tù tội nghiệt ngă sau 75 nhưng chị Lê vẫn giữ được ḷng chung thủy với
ṿng tay mở rộng thương yêu đón nhận của ông bà nhạc. Anh đă cám ơn người
và cám ơn đời. Đó là những điều tốt đẹp nhất mà trần gian này không chắc
dễ ǵ có sau trận Đại động đất 1975. Xin ca ngợi những tấm ḷng vàng giữa
lúc đất trời nghiêng ngă!
Và cuối cùng là anh
Nguyễn Bá Dĩnh
(VT65-66) - một thi sĩ gạo cội và cũng là tác giả bài thơ
Cho Thủy Trang
(hiền thê của anh) ở gần cuối đặc san. Bài thơ của anh c̣n mượt mà lắm khi
anh mở đầu:
"Sáu mươi vẫn thấy đời như thế - Mới bắt đầu biết được ngất ngây
Ḷng rộn ră khi em cười, dù nhẹ - T́m nóng bừng khi ánh mắt em say"...
Ở tuổi 6 bó rồi mà anh vẫn c̣n cái rung động ngất ngây của những ngày 20
th́ cũng phải thầm phục ông anh... Chưa hết:
"Sáu mươi vẫn thấy đời tha thiết - Vẫn thấy mắt em quyến rũ mượt mà
Vẫn thấy mưa chiều như tay em vuốt - Bởi đă cũng em sống những thiết tha"
Bảo đảm chị Thủy Trang sẽ rất rung động với những lời thiết tha ngọt lịm
như thế vào tuổi cuối đời và cuối cùng th́ anh bảo:
"Sáu mươi chợt ngỡ rằng tuổi tác - Là chút sa mù giữa trời trong xanh
Là chút bụi hồng giữa đời huyền ảo - Là chút nhỏ nhoi trong suốt biển t́nh".
NXVan xin nâng ly chúc mừng cái tuổi trẻ 60 của ông anh...
"Chỉ là chút nhỏ nhoi trong suốt biển t́nh"....Thật
hết ư!
Cũng nên nói thêm và cám ơn anh - là người đă chịu trách nhiệm chính trong
việc phát hành đặc san Hội ngộ 2008 với bài vở đầy nội dung phong phú và
đặc biệt là h́nh thức rất trang nhă, mượt mà và hết sức văn nghệ với các
tấm h́nh kỷ niệm ngày xưa, những trang lưu bút c̣n đọng nét mực, những nét
hoạ thần kỳ của các họa sĩ ViVi và NNTân (báo Làng Văn) khiến tờ đặc san
mang nhiều cảm mến.
NXVạn xin kết thúc bài Nhật kư Tản mạn này để gửi lời cám ơn chân thành
đến BTC, quư chị Cẩm Vân, Thanh Thu v.v... cũng như riêng cá nhân anh
NBDĩnh đă giúp nxvạn có mặt trong vườn hoa văn nghệ muôn màu muốn sắc qua
Đặc san Hội ngộ 2008 này.
Kính chúc quư Thầy Cô và quư anh chị em tận hưởng một mùa Thu thật đẹp ở
phía trời Tây và mở đầu cho một cuộc trùng phùng tao ngộ mới tại thành phố
biển t́nh màu xanh Seattle WA trong năm 2009 sắp tới được thành công mỹ
măn.
Xin đa tạ quư Thầy cô và quư anh chị đă để mắt theo dơi trang Nhật kư Tản
mạn bấy lâu nay./-
Kính thư,
* Người
Xứ
Vạn
(NVS - VT68)
(Australia - 30/10/2008)
HẾT