Tôi đă nhận văn bằng THĐIC, chứng chỉ tạm này không c̣n giá trị xử
dụng. Tôi vô tư cho anh. Và biết anh cần tờ chứng chỉ ấy – Để vào
Thủ Đức học khóa đặc biệt Sĩ Quan Địa Phương Quân. Không biết anh
phù phép thế nào với chứng chỉ ấy của tôi mà lọt được vào Thủ Đức,
ra trường với cấp bậc Thiếu Úy, chỉ huy trung đội Đại Phương Quân,
về sau nghe nói lên đến Đại úy. Ngày ấy, tôi vô tư cho anh
Chứng chỉ THĐIC, không c̣n hữu dụng với tôi mà có ích cho anh.
Không nghĩ thấu đáo việc cho người khác xử dụng giấy tờ của ḿnh
là phạm tội đồng lơa với gian dối, nếu bị phát hiện và tri cứu,
tôi có thể bị đuổi học, thảm họa cho cuộc đời dễ có thể xảy ra…Một
việc làm dại dột, nguy hiểm. Nhưng dù sao cũng góp công trong con
đường binh nghiệp của anh-Một đồng hương đáng thương,
t́m cách tiến thân không bằng công sức của chính ḿnh.
*NGUYỄN TƯ : Một người cùng làng, quen biết mà
không thân. Anh xóm dưới, tôi xóm trên. Vào Trung học Vơ Tánh
trước tôi một niên khóa-cùng thời với thầy Phan Bom, giáo sư TH
Trần B́nh Trọng. Nhà anh không nằm gần mặt Quốc lộ như nhà anh
Cống mà ở trong xóm gần đường tư ích rẽ từ Lộ 21 vào, cách Ninh
Ḥa khoảng hơn 500 mét. Ngoài ngôi nhà không lớn lắm, tọa lạc trên
khu vườn, rộng vài trăm mét vuông, cho nhiều loại cây trái quanh
năm; gia đ́nh anh c̣n sở hữu cơ sở ‘’ soi, rẫy’’ vài chục hecta
chạy dọc bờ sông Cái, liền kề sau nhà anh Cống.
- Sau năm, Đệ Tam, hay Đệ Nhị, Nguyễn Tư vào Vơ Bị Liên Quân Đà
Lạt-Thời ấy trường vơ bị Đà Lạt gọi là trường Liên quân, đào tạo
sĩ quan cho nhiều binh chủng và không cần có Tú Tài - ra trường
với cấp bậc Thiếu Úy hiện dịch, anh được điều về Không Quân, ngồi
máy bay làm tiền sát viên, điều pháo binh bắn vào nơi địch đóng
quân hay đặt pháo. Nhưng mười lần th́ có đến hơn chín lần pháo rót
sai địa chỉ, sự việc thật khó hiểu. Sau đó anh chuyển đến một đơn
vị pháo binh cũng làm tiền sát viên (Delot), nhưng vẫn cho tọa độ
sai địa chỉ. Ban chỉ huy tiền phương phải vào cuộc điều tra và
phát hiện, sĩ quan tiền sát viên cố ư cho tọa độ sai. Sau khi các
cấp lănh đạo thẩm định báo cáo điều tra, và anh bị đổi về quân
trường Lam Sơn- Dục Mỹ, làm công tác huấn luyện. Thời gian này anh
Bom dạy tại TH Trần B́nhTrọng, hai anh là bạn học nên thường gặp
nhau trong những dịp Lễ, Tết hay đám cúng giỗ tại nhà anh Tư. – Cơ
sở soi rẫy của nhà anh là hậu cứ bí mật, là nơi nuôi dưỡng, che
chở an toàn, thuận lợi-v́ nằm bên bờ sông nước- cho cán bộ & bộ
đội của mặt trận Việt Minh cũng như quân Giải Phóng sau này thời
chống Mỹ. Không hiểu sao An Ninh Mỹ và QLVNCH không phát hiện mà
cứ để Thiếu Úy Tư đều đều thăng chức đến Thiếu Tá. Đến ngày
02/4/1975, giải phóng Nha Trang-Khánh Ḥa, anh mới lộ diện là
người phía bên thắng trận. Kế thừa hoàn hảo sự nghiệp của gia đ́nh
hằng mấy thập niên có công với cách mạng, thời kháng chiến chống
Pháp và chống MỸ mà không bị phát hiện. Sau 30/4 /1975, anh về
công tác trong Mặt Trận Tổ Quốc của làng xă và mất v́ bệnh Ung thư
vào những năm 2000. Đấy là tất cả những ǵ, sau hơn nửa thế kỷ,
anh Bom mới kể về Thiếu Tá Tư.
Một Sĩ quan QLVNCH được đào tạo bài bản từ trường Vơ Bị Liên
Quân Đà Lạt, mà là người của bên kia bí mật cài vào hàng ngũ quân
đội của miền Nam. Ở nông thôn, đa phần gia đ́nh có rộng vườn đất
đai, có điều kiện sống tốt đều rơi vào cái thế là ‘’hậu cần’’ cho
Mặt Trận Việt Minh, chống Pháp và rồi đến đời con cháu theo truyền
thống ấy trong thời kỳ chống Mỹ.
D́ + Dượng NỞ - Quê d́ dượng ở DIÊN KHÁNH, d́ Nở bà
con bên gia đ́nh vợ tôi. D́ cũng tốt nghiệp SPQN khóa 5.
Dượng Nở gặp tôi hay kể chuyện về bạn bè thời trước, cách nay hơn
nửa thế kỷ : -Sau khi đỗ Tú Tài 2, Dượng bảo –‘’Tôi vào Saigon dự
thi Đại học Sư Phạm, thấy trên bàn ghi số đơn nhận vào các ban như
sau : ban Toán 800, ban Lư Hóa và ban Vạn Vật đều trên cả ngh́n,
nghĩ banToán ít thí sinh chắc dễ đậu, nên tôi ghi tên thi vào ban
này. Nào ngờ ban toán lấy đầu vào ít hơn so với hai ban kia, nhưng
tôi vẫn thi vào được và theo học mới thấy rất khó, cả về kiến thức
toán và về ngôn ngữ. Giáo sư, người Pháp kể cả người Việt đều
giảng dạy bằng tiếng Pháp…
Sau khi ở lại lớp 2 năm liền, tôi bị cho ra trường sớm. Về Nha
trang, chỉ được dạy giờ ở các trường tư, từ Đệ Tam trở xuống, và
được trả 100$/ giờ. Nhà nghèo, với đồng lương thời ấy, như thế
cũng tạm sống được. Thời gian này, tôi gặp anh Nguyễn Văn Tài - có
biệt danh mà nhiều người biết, kể cả học sinh trước và sau 1975 là
‘’Tài Nhà Đèn’’ v́ ba anh làm nhà đèn & gia đ́nh anh cư trú trong
cư xá của nhà đèn- Giáo sư Toán dạy Vơ Tánh, anh Tài bảo -‘’ Nếu
bạn gặp tôi trước th́ đă không vào Sư Phạm ban Toán, v́ chính tôi
phải vất vă bảy năm mới ra trường. Anh giải thích thêm cho việc
phải học đến 7 năm :-Tôi bảo lưu điểm số, không để ở lại lớp 2 năm
liền, đồng thời theo học các chứng chỉ Toán bên Đại học Khoa học-
Sau thời gian cày ở trường tư để kiếm tiền sống tạm, Dượng tôi vào
Hải quân. Ở đây dượng biết các Trung Tá Nguyễn văn Cự và Vơ Quang
Thủ, dân Ninh Ḥa, là bậc đàn anh của tôi, thời chung nhà trọ ở
Phường Củi Nha Trang.
Anh Phan Bom cho biết, anh Thủ cũng đỗ vào Sư Phạm Toán, nhưng
không kham nổi, sau vài tháng theo học đă bỏ về, vào Hải Quân.
TTHL HẢI QUÂN Nhatrang tuyển toàn học sinh tốt nghiệp Tú Tài II,
ban B-ban Toán. Anh Thủ tỏ ra thức thời, sau vài tháng biết ḿnh
không theo được, bèn rút về, thi vào Hải quân, c̣n ông dượng tôi
th́ ‘’cố đấm ăn xôi’’ với hai năm liền bị đúp và ra trường sớm,
mới chịu về với Hải Quân. Bây giờ hai ông bà sống ở Úc, con gái
làm Luật sư, khá giả, tài trợ cho đi du lịch khắp nơi. Về Nhatrang
con gái cũng lấy vé, đặc khách sạn hạng sang cả tháng cho hai
người lưu trú, mặc dù gia đ́nh c̣n có nhiều bà con ở thành phố
biển này. Anh Thủ lấy vợ thuộc tầng lớp Công Tằng Tôn Nữ…,
Sau 1975 định cư ở Mỹ. Không biết con cái có thành đạt, giàu có
không? Anh ‘’Tài nhà đèn’’ th́ lận đường vợ con, thực là ‘’Đời
Anh cô đơn, nên yêu ai cũng không thành‘’. Giờ già yếu, sống
đơn côi trong gian nhà do nhà nước cấp, thuộc khuôn viên trường Vơ
Tánh…Cho hay, thời cuộc biến động…mỗi người trong chúng ta trôi
dạt theo số phận rủi may. Để cuối đời, ngẩm lại : giàu sang, phú
quí, hạnh phúc hay nghèo khổ, bất hạnh, đơn côi không biết theo
luật nào: luân hồi, nhân quả hay chung qui đều là VÔ THƯỜNG !?