H Ọ P  M Ặ T  Đ Ồ N G  H Ư Ơ N G  Và  T H Â N  H Ữ U

PHẠM THANH KHÂM

Ra Mắt Sách "Thuở Phiêu Bồng"

Tại Minneapolis, Minnesota Ngày 25/8/2013

 

 

C H U Y Ế N    T H Ă M   

   M I N N E S O T A
 

Nguyễn Vũ TRÂM ANH

 

            PHẦN 4:

 

 

9 giờ sáng thứ Hai (26/8) tôi đến nhà anh chị Thành-Giỏi. Sau khi các anh chuyển nước ngọt vào xe, chúng tôi ghé ngang qua khách sạn để dẫn đường cho chú Khâm và cùng thẳng hướng đến Lion Sand Point Beach Park. Chị Thuộc và chị Giỏi đi sau v́ bận chuẩn bị thức ăn đem đến nhà chị Bạch Tuyết  trong bữa tiệc chiều nay. Cũng cần nhắc lại v́ cô chú Lê Ánh và cô chú Lộc Chữ ở cùng khách sạn và có máy định vị nên chú Chữ lái xe thẳng đến đó.  

Khi chúng tôi xuống bờ hồ th́ mọi người đă có đủ mặt. Chị Đến (em gái của anh Thành) đang nướng thịt để ăn kèm với bánh ḿ. Chờ mọi người "nạp năng lượng" tạm đủ, bắt đầu từng tốp 6 người đi theo anh Lập lên tàu. Tôi chọn đi tốp thứ nh́ v́ vốn say xe, tàu, máy bay nên phải thăm ḍ từ tốp đi đầu tiên. Tôi đi cùng đợt với chị Thuộc, chị Chất, chị Giỏi và vợ anh Tường. Anh Lập (chồng chị Đến) vừa lái tàu vừa giới thiệu những cảnh ven bờ hồ. Ngồi trên tàu tôi vừa ngắm nh́n những căn nhà với lối cấu trúc là lạ, vừa tận hưởng gió thổi mát rượi. Đến những đoạn có bảng báo hiệu, anh Lập phải cho tàu chạy thật chậm, cơn nóng ập đến ngay lập tức. Tôi nghe kể rằng anh chị Lập- Đến đă mua chiếc tàu này để lúc cuối tuần hoặc ngày nghỉ lễ chở con cái đi dạo ṿng quanh hồ, vừa hít thở không khí trong lành, vừa giảm sự căng thẳng sau những ngày làm việc mệt nhọc. Hôm nay khi phái đoàn từ xa đến chơi, anh chị đă đem tàu ra hồ này để chở mọi người. Anh chị đều hiếu khách, vui vẻ và thật thà. 

V́ không phải là ngày cuối tuần nên hồ cũng vắng người. Mọi người tản mạn ra thành từng tốp để nói chuyện và chụp h́nh. Nhưng trước khi tạm chia tay cả phái đoàn chụp chung một tấm h́nh và hẹn gặp lại nhau chiều nay. 

Nhà chị Tuyết cách thành phố Burnsville một giờ lái xe. Như đă nói ở đoạn trên, xe chú Khâm với máy định vị "bướng bỉnh" nên lúc nào cũng đồng hành với xe anh Thành. Chiều nay tôi ngồi chung xe với chị Giàu và chị Ngọc Anh. Chị Giàu vui tính lắm, c̣n chị Ngọc Anh th́ hiền lành. Mải tṛ chuyện với các chị, xe đă đến nhà chị Tuyết lúc nào không hay. Đó là một căn nhà rộng và có nhiều tầng. Cánh cửa gỗ màu đỏ làm tôi liên tưởng đến loại nước hoa "Red Door" của hăng Elizabeth Arden. (Xin đừng hiểu lầm là tôi thích dùng loại nước hoa này, chẳng qua là nhăn hiệu này khác lạ làm tôi chú ư mà thôi). Phu quân của chị -luật sư Norum- mở cửa niềm nở đón chúng tôi. Những bức tranh mỹ thuật cùng những b́nh hoa màu sắc đă tô điểm cho từng căn pḥng có nét đặc thù riêng. Ngay tại nhà bếp chị Tuyết đang bày biện các món ăn để nhâm nhi. Các cô và các chị mỗi người phụ một tay để bày các thức ăn ra đĩa.  Trong lúc đứng chờ hai xe của chú Chữ và anh Thục (em của anh Thành) đến, tôi cùng các chị đă có vài tấm h́nh chụp tại bên hông nhà chị Tuyết. 

Cuối bữa ăn, tôi đă nói chuyện với anh Nguyễn Minh Tường-tác giả bài viết "Ninh-Ḥa, những ngày tháng cũ" đăng trong Đặc san 10 năm thành lập Ninh-Ḥa.com. Bài viết thật hay, qua đó tôi h́nh dung ra tâm trạng băn khoăn của các giáo viên sau cuộc chiến và được quay trở lại trường lớp. Giờ đây trên xứ người có thể anh Tường không c̣n theo đuổi nghề thầy giáo nhưng tôi vẫn nh́n thấy ở anh- tư cách của một nhà mô phạm thuở nào, được đào tạo đúng nghĩa: truyền lại kiến thức cho học sinh. 

Chúng tôi rời nhà chị Tuyết hơn 10 giờ đêm. Mọi người "bỏ phiếu thuận" để đi Ngũ Đại Hồ vào sáng ngày mai nên tôi chẳng c̣n hy vọng có tấm h́nh nào tại Mall of America- khu shopping lớn nhất nước Mỹ nữa rồi. 
 

 

 

 

Xem PHẦN 5

 

 

 

 

 

 

Nguyễn Vũ Trâm-Anh

11/2013

 

 

 

 

Sinh Hoạt Đồng Hương - Ra Mắt Sách

 

 www.ninh-hoa.com