Anh
Khâm thân mến – Hiện tại vựa lúa miền nam Việt Nam đang là mùa
nước nổi – Toàn bộ các cánh đồng đă thu hoạch lúa, thiên nhiên
đă đổ về cho người dân một nguồn nước quá dồi dào. Người ta hay
gọi là mùa nước nổi – Nó cũng có những ưu khuyết điểm của mùa
nước mà thiên nhiên đă ban tặng cho đồng bằng sông Cửu Long, đó
là vào khoảng tháng từ tháng 8 đến tháng 12, nguồn nước đă xóa
đi toàn cảnh màu xanh của cây lúa, không c̣n cảnh những đàn c̣
bay lả lơi, hay những đàn trâu thơ thẩn gặm cỏ, chỉ c̣n thấy một
màu trắng của nước, bập bềnh. Trong đó là hàng ngàn các thuyền
nhỏ đầy trên mặt nước, một cuộc mưu sinh mới, nguồn lợi tôm cá
mà thiên nhiên ban tặng, đang đổ về cho cư dân đồng bằng sông
Cửu Long.
Khi tôi nhận được điện thoại của Thu Thủy báo tin:”Anh có
quà của anh Khâm gởi tặng “ – Cũng hơi ngỡ ngàng – V́ thật ra,
giữa tôi và anh Khâm chưa hề quen biết, chưa hề nói chuyện, chỉ
có sợi giây vô h́nh đó là thầy Phạm Thưởng – Người thầy đầu tiên
tạo cho tôi từ chữ a, và cũng là thân phụ của anh Khâm níu kéo,
trói buộc, đưa đẩy để bàn thân của tôi được làm quen với anh
Phạm Thanh Khâm.
Cầm cuốn sách trên tay tôi hơi ngỡ ngàng với cái tựa đề “THUỞ
PHIÊU BỒNG”. Cái đầu đề làm tôi suy nghĩ rất nhiều, một cụm từ
trừu tượng khó diễn tả, nếu ta không đọc hết cuốn sách ta không
thể nào hiểu nổi, ư tác giả ông muốn nói cái ǵ? và có lẽ điều
làm tôi xúc động nhất đó là ḍng chữ viết tay:
“Thân tặng anh Trần Đ́nh Nguyên Soái và gia đ́nh, September
29, 2013, và chữ kư của tác giả”, món quà về đến Việt Nam –
và đến tay tôi nhanh quá. Khi tôi nhận được món quà tặng này mới
cuối tháng 10. T́nh cảm anh Khâm dành cho tôi sao quá gần gũi,
nó thân thiện, phải công nhận rằng khi đọc xong cuốn sách “Thuở
Phiêu Bồng”, tôi đă rút ra nhiều điều bổ ích và bái phục.
Anh Khâm được sinh ra trong một gia đ́nh có truyền thống ăn
học, được đào tạo bài bản từ gia đ́nh đến xă hội và ngày hôm nay
anh được thành danh là lẽ thường t́nh – Tôi thường nói đùa với
Hà Thị Thu Thủy – nói qua điện thoại – “ Đây là phiên bản của
thầy Phạm Văn Thưởng, v́ cây tốt sinh trái tốt mà thôi”,
Hà Thị Thu Thủy rất ngưỡng
mộ và thán phục anh – Tôi lại nói với Thu Thủy rằng anh Khâm
thành đạt là một chuyện, nhưng có điều anh Khâm mang trong người
một trái tim nhân hậu quá lớn – lớn hơn cả sự suy nghĩ của tôi –
Người Việt Nam yêu người Việt Nam, lẽ thường t́nh, nhưng đằng
này anh Khâm lại để trái tim rung động đến một nơi xa xôi, khác
màu da, ngôn ngữ, sinh hoạt. Đọc một đoạn tạp ghi anh viết:”
Nh́n thấy những khung xương biết di động, sự đói kém đến tê dại
của cư dân Châu Phi” và trái tim nhân hậu của anh đă nghĩ đến
một điều ǵ đó, để cho những con người này thoát ra khỏi cảnh
đói nghèo. Vâng đó là cây Lúa – anh sinh ra và được đào tạo để
cuộc đời anh gắn liền với cây Lúa, ở nơi đó đang cần bàn tay,
trái tim, và khối óc, sự tài giỏi của anh.
Anh Khâm thân – thật ra tôi va chạm và cảm nhận với cây Lúa
rất nhiều, ngay như hồi c̣n học năm Đệ Tứ ở Đức Linh Ninh Ḥa –
mỗi lần có sự ǵ phiền muộn – tôi hay thả bộ theo đường rây xe
lửa từ trường đến Ga Ninh Ḥa, đường rây này nó chia Ninh Ḥa ra
thành 2 bên rơ rệt, nếu có ai đă từng đứng trên đường rây và có
một tí tâm hồn mơ mộng sẽ nhận ra ngay, một bên là vùng quê yên
tỉnh với ruộng lúa mênh mông bát ngàn, một bên ồn ào phố xá
tiếng xe tiếng c̣i tạo nên một khung cảnh ồn ào nhộn nhiệt. Mỗi
lần như vậy tôi hít thở cái không khí, cái mùi thơm của cây Lúa
đang trổ bông, hay Lúa đang đến độ sắp chín, mùi thơm của Lúa
làm ta nhớ quê, nhớ nhà hay mỗi lần sau cơn mưa lớn, bạn bè rủ
tôi ra ruộng Lúa bắt “Cà Cuống” đem nướng ăn chơi, chúng tôi chỉ
coi Lúa là h́nh ảnh thơ mộng – một sự vui đùa giải trí, tôi
không có khối óc, có sự suy nghĩ để tạo ra hạt gạo từ cây Lúa
như thế nào? Và phải ứng dụng cây Lúa vào việc ǵ? Ngay như
hiện tại, tôi đang sống ở vùng quê đồng bằng sông Cửu Long –
Tỉnh Kiên Giang – Vùng Lúa lớn nhất ở VN. Tôi cũng chỉ biết cày
sâu cuốc bẫm, làm ra hạt Lúa càng nhiều càng tốt, nhưng dùng hạt
Lúa vào vị trí nào? th́ tôi chịu. Cũng như Trấu là vựa Trấu rất
lớn như một dăy núi, nên khi thu hoặch xong lượng Trấu được xây
xát rất lớn, hiện tại tôi cũng đang dùng Trấu, đun bếp bằng Trấu
– và sau khi đun xong th́ tro Trấu dùng cho cây trồng rất tốt.
Đă có một số sinh viên VN nghĩ và làm ra được chất keo đặc biệt
bằng Trấu, họ đă ép Trấu thành một loại than để dùng đun nấu, nó
chuyên chở nhẹ nhàng, ít tốn chi phí.
Anh đă sống và làm việc ở đồng bằng sông Cửu Long của những
năm đầu mới ra trường, anh đă biết công dụng của loại rác dư
thừa từ cây lúa chuyển thành công dụng rất tốt, đó là Trấu và sự
tiện lợi của nó như thế nào rồi, hôm nay anh đem áp dụng Trấu và
bếp Trấu cho một nước ở Châu Phi, để họ không tàn phá cây rừng
làm củi xử dụng trong nhà bếp – Môt ư nghĩ làm lợi cả 2 việc –
Dân dùng Trấu để đun nấu và giữ được rừng không bị tàn phá – Đặc
biệt cái bếp Trấu xuất xứ tại Việt Nam được anh Phạm Thanh Khâm
đem sang xứ người, khi lên diễn đàn anh đă miêu tả và diễn tả
cách xử dụng ḷ Trấu, anh không biết dùng từ ǵ với cái ḷ Trấu
của ḿnh, v́ thế anh đă vận dụng tài trí của ḿnh và từ LE
LOTRAU ra đời từ đó.