|
Tối thứ Bẩy 6/10/2012, vợ chồng tôi đến nhà hàng Vũng Tàu theo
lời mời của Anh Chị Thành Giỏi. Ngoài ra c̣n có Thầy Khâm, Thầy Cô
Ngô, Anh Chị Thành-Chất, Chị Trang, Chị Phương Lan (em gái chị
Trang). Tất cả vừa ăn vừa kể những câu chuyện vui không dứt trong
suốt bữa tiệc. Đợi đến khi nhà hàng đóng cửa, mọi người mới tạm chia
tay nhau. Trời về đêm se lạnh, t́nh người thật ấm áp. Riêng Thầy
Khâm phải trở về Texas vào sáng ngày hôm sau nên vợ chồng tôi chào
tạm biệt Thầy với lời chúc sức khỏe, thăm hỏi đến Cô và mong có dịp
gặp lại.
Trưa Chủ nhật (7/10) chúng tôi lại có buổi họp mặt tại tiệm
Bún Ḅ Huế do Anh Chị Dững-Thu Yến khoản đăi. Chị Thu Yến rất tiếc
đă vắng mặt trong ngày hội ngộ, nhưng tối hôm đó vợ chồng chị đă
bằng mọi giá lái xe lên San Jose. Lặn lội đường xa như vậy, theo
như Chị nói với tôi qua điện thoại: Trước là gặp mặt Anh Trang Chủ
và sau là đón chị Diệu Oanh về lại Nam Cali. Tại tiệm bún ḅ, tôi
ngồi cạnh chị Diệu Oanh, hai chị em lại tiếp tục tâm sự khiến đôi
lúc chị Yến phải ganh đấy nhé. Bản tính chị Oanh rất dễ thương cùng
với giọng nói c̣n mang âm hưởng Ninh-Ḥa. Anh Chị Lê Dững-Thu Yến
rất thật thà, tốt bụng và hiếu khách. Khi ngồi lại với nhau hôm nay,
chúng tôi nói chuyện thật thân mật như đă quen biết nhau từ trước.
Tôi cảm nhận được t́nh đồng hương đáng quư trên xứ người. Trước khi
chia tay, chúng tôi chụp vài tấm h́nh trước nhà hàng để lưu niệm, và
hẹn gặp lại nhau vào bữa cơm tối tại nhà tôi.
Thời tiết hôm nay vẫn đẹp, buổi trưa nắng chan ḥa. Trên đường
về, chúng tôi ghé chợ mua thức ăn. Anh Chị Thành Chất ra thực đơn
cho bữa cơm chiều. Không những dành phần đi chợ, Anh Chị c̣n đảm
nhận luôn phần nấu nướng. Tại nhà tôi, nh́n Anh Chị vừa làm bếp vừa
tṛ chuyện với nhau, tôi chợt nghĩ đến câu ca dao: Thuận vợ, thuận
chồng, tát biển đông cũng cạn. Trong lúc đó, tôi lo trải khăn và bày
đĩa bát trên bàn. Ở một góc bàn, Anh Trang Chủ đang ngồi in ra danh
sách để vài hôm nữa tôi đóng gói sách và gửi đi.
Đến 7 giờ th́ Thầy Cô Ngô, Anh Chị Dững-Thu Yến, Chị Diệu Oanh
đến. Bữa cơm thật ngon miệng và ấm cúng với tài nấu ăn của Anh Chị
Thành Chất. Sau món tráng miệng th́ mọi người lại ngồi thành từng
nhóm nhỏ kể chuyện. Thầy Cô Ngô về rất sớm. Gần 12 giờ đêm các anh
chị chia tay vợ chồng tôi để về khách sạn. Tiễn các anh chị ra xe,
Chị Thu Yến nhắn nhủ tôi khi có dịp xuống Nam Cali nhớ ghé nhà anh
chị chơi. Tôi nh́n thấy đôi mắt của chị Diệu Oanh đượm buồn như
luyến tiếc thời gian trôi nhanh quá.
Tôi vẫn hy vọng một cơ hội nào đó sẽ gặp lại các anh chị.
Những ngày bận rộn chuẩn bị cho hội ngộ để rồi tôi có thêm
niềm vui khi gặp gỡ những người quen biết cũng như mới quen trong
ngày hội ngộ. Những ngày sau đó, chúng tôi lại có những buổi họp mặt
nho nhỏ thân t́nh có lúc ở nhà hàng, có lúc ở tại nhà tôi. Chẳng có
khoảng cách nào giữa các anh chị với vợ chồng tôi khi chúng ta đến
với nhau bằng t́nh cảm chân thật. Các câu nói đùa vui, những mẩu
chuyện ngắn, những lời tâm t́nh, nhắc nhớ kỷ niệm xưa tại quê nhà...
là tất cả những ǵ các anh chị đă hàn huyên trong buổi tối quây quần
tại nhà tôi. Cũng như các anh chị, tôi sẽ không quên những kỷ niệm
này. Xin hăy giữ măi t́nh đồng hương, t́nh bạn tốt đẹp như vậy trên
đất khách quê người.
Tạm biệt những người bạn là bậc đàn anh, đàn chị của tôi đă
mang trong tâm lời nói của Mạnh Tử:
"Làm bạn bất kể sang, hèn, giàu, nghèo, đàn anh hay đàn
em chỉ lấy tài đức để kết thân với nhau mà thôi",
và câu danh ngôn về t́nh bạn quư nhất của U. Midone:
“Cách
giữ bạn tốt nhất là không bao giờ phản bội bạn."
TRÂM
ANH
22/11/2012
|