Trang Thơ & Truyện: Quách Giao                |                 www.ninh-hoa.com

QUÁCH GIAO

Bút hiệu:
QUÁCH TÙNG PHONG
Sinh năm 1934
 

Con nhà thơ Quách Tấn
Theo học tại các trường Đại hoc Y Dược, Luật khoa và Văn khoa tại Sài G̣n.
Năm 1955 khi c̣n là học sinh trường trung học tư thục Kim Yến ở Nha Trang, Quách Giao đă tham gia đăng thơ trên tờ Gió Mới với biệt hiệu là Vương Kiều Thu.

Các bài thơ đăng trên báo Gió Mới số 2, 4, 6 là Hai Em Bé Mồ Côi (Sau đổi là T́nh Chị) Ông Lăo Quét Lá Khuya, Hai Chiều Xa Cách.

Tại Huế, Quách Giao có thơ đăng trên Tạp Chí Lành Mạnh. Ở Sài G̣n cộng tác với báo Bách Khoa, Văn Học cho đến năm 1975.

Năm 1988 Quách Giao cùng với phụ thân là nhà thơ Quách Tấn viết và xuất bản tập lịch sử Nhà Tây Sơn.

Các sách viết chung với thân phụ ông c̣n có: Vơ Nhân B́nh Định (nxb Trẻ năm 2001) và một số lớn các tác phẩm Văn xuôi Kể Cả Thơ.

 

 

 

Hiện cư ngụ tại
Nha Trang, Việt Nam

 

 


 

 

 

 

 

 

SỨA KIM
QUÁCH GIAO

 

 

Trận băo số 5 gởi đến Nha Trang một trận mưa chiều vừa đủ báo hiệu có đôi chút ảnh hưởng. Cơn mưa chiều gây lạnh vào đêm. Cái se lạnh đủ để kéo dài giấc ngủ vào thời gian gần sáng.

Hôm nay chúng tôi có dịp ra ḥn Cá Tắm Nắng. Chiếc thuyền gắn máy đuôi tôm chở chúng tôi chạy êm trên mặt biển lặng sóng. Ḥn Cá Tắm Nắng sau cơn mưa chiều như khoác trên ḿnh một lớp áo mới. Mặt đá long lanh và mát dịu hơn… Những đám mây nơi chân trời dần dần tan biến vào không gian. Mặt trời nhô dần lên mặt nước. Không gian bao la, ánh hồng  rực rỡ. Mặt biển Nha Trang như chưa hề có dấu hiệu ảnh hưởng của trận băo. Cơn mưa chiều hôm qua làm dịu đi nhiệt độ của ngày hè.

Biển yên lặng, bầu trời đỏ hồng, ánh mặt trời dịu dàng sưởi ấm biển khơi. Chúng tôi đồng ḷng cùng nhau tắm sáng.

Ảnh hưởng của trận mưa hôm qua nên mặt biển được trải một lớp nước lạnh.. Vừa nhúng ḿnh vào nước chúng tôi đă rùng ḿnh. Bơi vận động vài mét lại thấy mát lạnh. Một vài phút sau khi lặn ngụp, sự thấm mát làm khoan khoái trong người. Phần dưới mặt biển nhiệt độ ấm áp. Cơ thể con người được nhúng trong hai phần ấm lạnh. Bên dưới từ ngực trở xuống ấm áp dể chịu. Bên trên cái lạnh dễ dàng chấp nhận đang xoa mát cơ thể. V́ nhiệt độ phân hai nên chúng tôi đồng loạt bơi đứng để cơ thể nhận được nhiều nước ấm.

Mặt trời lên cao, nước biển càng thêm ấm áp.Nước biển trong vắt, nh́n thấy rơ  làn cát trắng dưới chân bơi.

Đang mải mê vùng vẫy bỗng nhiên một người trong chúng tôi thốt lên: Trong nước biển có cái ǵ chích đau quá. Mọi người lặn xuống nh́n vào làn nước trong veo. Không một bóng cá, không một cọng rêu. Nước biển trong xanh và mát dịu. Ánh mặt trời nồng ấm trên da mặt. Biển vẫn êm dịu nồng nàn.

Tôi v́ đă lớn tuổi nên bơi gần thuyền. Nghe tiếng kêu, tôi vội nắm lấy dây neo đu ḿnh lên cao nh́n quanh vùng tắm. Mặt biển vẫn lặng yên, nắng vàng vẫn chói chang. Tôi lại nắm lấy dây neo lặng sâu xuống nước. Biển vẫn một màu xanh trong vắt, làn cát trắng nằm trải dài yên lặng mênh mông. Không thấy một tăm cá. Tôi ngoi ḿnh lên nói lớn: “Không hề thấy một hiện tượng nào khác lạ”. Mọi người vẫn tiếp tục vùng vẫy trong làn nước xanh. Để cho yên tâm tôi lại lấy hơi lặn xuống bể sâu quan sát. Không một vật thể ǵ làm tôi nghi ngờ. Không một hiện tượng nào khiến tôi lo sợ. Sau một vài lần lặn sâu quan sát tôi quyết định lặn một lần chót rồi tiếp tục tắm. Trong lần lặn quan sát này tôi chợt thấy từ xa một làn mây mờ phơ phất quanh ḥn Cá Tắm Nắng. Làn mây mờ khi có khi mất, khi ẩn khi hiện. Tôi lội lên mặt nước để nh́n rơ khi tưởng rằng đó chỉ là bóng mây thấp thoáng dưới mặt biển. Nhưng không có hiện tượng nào trên không cả. Bầu trời trong vắt, màu xanh giữa trời biển vẫn ḥa đồng. Mặt trời vẫn chói lọi trên không trung.

Bỗng nhiên một bạn trai đang bơi lội từ xa thảng thốt la lên: “Có sứa các bạn ơi! Lên ngay thuyền! Lên ngay thuyền!”

Cả nhóm như vừa nghe báo tin có cá mập, hốt hoảng bơi vội về thuyền.

Tiếng anh bạn từ xa vẫn vang lên: “Đúng là có sứa rồi! May là sứa kim thôi.”

Anh từ từ bơi về thuyền. Một làn sương mỏng bao quanh lấy vùng anh đang bơi. Bỗng nhiên anh thấy khắp người như có muôn ngàn mũi kim châm khắp nơi. Đau buốt như đang lặn trong vùng có nhiều bụi gai. Cảm giác đau song vẫn c̣n chịu đựng được. Anh ngẩn cao đầu và bơi ếch về thuyền. Làn sương dưới nước vẫn bao quanh anh. Cảm giác như kim châm vào thân thể càng lúc càng sâu đậm. Chừng như không chịu nổi nữa anh kêu lớn: Cứu hộ! cứu hộ!

Anh tài công vội vàng cho nổ máy. Tuy nhiên máy lại không nổ. Thuyền cḥng chành. Neo đă được vớt lên. Và thuyền lại trôi ra xa đảo. Hoảng hốt tôi ném vội chiếc phao cứu hộ về phía anh bạn. C̣n cách một khoảng xa. Anh bạn vừa bơi vừa kêu cứu. Trong cảnh hốt hoảng này chúng tôi hoàn toàn bất lực. Máy không nổ, thuyền lại trôi xa, tiếng anh bạn lại nổi lên rơ mồn một giữa trời nước bao la. Mặt trời vẫn chói lọi, gió lại thổi hiu hiu. Không một ai tin rằng sự cố lại đến giữa lúc yên thắm này.  Nghe bạn kêu cứu mà không có được một nổ lực nào cứu giúp. Dù biết rằng chưa đến nỗi nào hiểm nguy cho bạn song t́nh yêu bạn vẫn thiết tha trong hoàn cảnh này. Tự nhiên miệng ai nấy đều thốt ra câu tụng niệm: “Nam mô cứu khổ cứu nạn Quán Thế Âm Bồ Tát”. Câu tụng niệm tuy nhỏ nhẹ song như đồng vọng khắp biển khơi. Ḥn Cá Tắm Nắng như xao xuyến lay động.Tâm hồn tôi vững chắc hơn trước cơn hiểm nguy của bạn. Tất cả đều hướng về vùng biển của bạn đang vùng vẫy. Tiếng tụng niệm được tiếp sức bằng tất cả những tấm ḷng thương mến bạn.

Bỗng nhiên một hiện tượng lạ lùng xảy ra trước mắt chúng tôi: Nơi bạn tôi đang bơi có từng đợt sóng nhè nhẹ nổi lên rồi xoáy thành những ṿng tṛn nhỏ. Bạn tôi đang bối rối hăi hùng bỗng nhiên yên lặng và lặng lẽ bơi một cách thong thả. Tiếng kêu cứu im bặt. Bầu trời trong xanh vẫn yên thắm nồng nàn.

Khi kéo được bạn tôi lên thuyền, khắp ḿnh anh đều đầy những vết kim đỏ như anh đang mọc ban sởi. Anh cho biết không c̣n cảm giác đau xót nữa mà đang trở sang t́nh trạng ngứa ngáy. Theo kinh nghiệm đă đọc trên sách báo điện tử chúng tôi xối nước biển lên khắp người anh bạn và dùng khăn ướt xoa nhẹ lên khắp các vùng bị sứa chích. Lúc này máy nổ của thuyền đă khởi động được. Thuyền chạy vội vào bờ. Ghé nơi bờ  gần Ḥn Đỏ chúng tôi hái vội những lá rau muống biển đem vào đất liền giă lấy nước bôi lên các vết chích. Một ngày sau anh bạn lành hẳn không c̣n ngứa nữa và ngồi kể lại câu chuyện anh bị sứa chích như thế nào:

Trước tiên khi đang úp mặt bơi tôi chợt thấy thoang thoáng dưới ḷng biển có một làn sương mỏng trôi vật vờ. Tôi nín hơi lặn sâu xuống th́ không trông thấy làn sương đó nữa. Tôi định bơi về cùng các bạn th́ bỗng nhiên thấy đau nhói hai bên đùi và dưới bàn chân. Tưởng rằng ḿnh vừa đụng phải một nhánh gai trôi giạt nào đấy nên tôi đổi hướng bơi và rồi cảm thấy đau khắp các nơi trên cơ thể. Lúc này tôi chợt nhớ ra là có lẽ ḿnh bị sứa biển “quất” rồi. Không có cảm giác nóng rát nên tôi biết chắc là sứa kim chớ không phải sứa lửa. Tôi kêu lớn lên để các bạn đề pḥng.Tôi vẫn tưởng là chỉ có một vài con sứa thôi đâu có ngờ nó nhiều đến kết thành một đám mây mỏng. Khi bị chúng cùng đồng loạt tấn công tôi đă mất tinh thần và kêu cứu hộ. Tuy nhiên tôi vẫn cố gắng bơi về thuyền. Nh́n về thuyền tôi thấy thuyền đă trôi xa và các bạn trên thuyền đều hốt hoảng. Tôi biết là đă có sự cố ǵ xảy ra. Tự nhiên tôi niệm tụng “Nam mô cứu khổ cứu nạn Quán Thế Âm Bồ Tát”. Tai tôi nghe âm vang câu tụng niệm này khắp cả bầu trời.Và lạ lùng thay các bạn ạ, bên dưới vùng nước tôi bơi bỗng nhiên xuất hiện một đàn cá liệt con đông đến hàng ngàn hàng vạn con. Chúng ồ ạt tấn công đám mây sứa. Trong phút chốc tôi không c̣n cảm giác đau đớn nữa và ḷng nhẹ lâng lâng. Đám cá liệt con đến quá mau và tan đi cũng mau chóng. Chúng như đến để thổi tan đám mây sứa chớ không phái để ăn đám sứa này.

Chúng tôi bồi hồi im lặng.

Chỉ người trong cuộc mới có những cảm nhận về sự nhiệm mầu thiêng liêng này.

 

 

 

 

 

 

QUÁCH GIAO

 

 

 

 

 

 

Trang Thơ & Truyện: Quách Giao              |                 www.ninh-hoa.com