Trang Thơ & Truyện: Quách Giao                |                 www.ninh-hoa.com

QUÁCH GIAO

Bút hiệu:
QUÁCH TÙNG PHONG
Sinh năm 1934
 

Con nhà thơ Quách Tấn
Theo học tại các trường Đại hoc Y Dược, Luật khoa và Văn khoa tại Sài G̣n.
Năm 1955 khi c̣n là học sinh trường trung học tư thục Kim Yến ở Nha Trang, Quách Giao đă tham gia đăng thơ trên tờ Gió Mới với biệt hiệu là Vương Kiều Thu.

Các bài thơ đăng trên báo Gió Mới số 2, 4, 6 là Hai Em Bé Mồ Côi (Sau đổi là T́nh Chị) Ông Lăo Quét Lá Khuya, Hai Chiều Xa Cách.

Tại Huế, Quách Giao có thơ đăng trên Tạp Chí Lành Mạnh. Ở Sài G̣n cộng tác với báo Bách Khoa, Văn Học cho đến năm 1975.

Năm 1988 Quách Giao cùng với phụ thân là nhà thơ Quách Tấn viết và xuất bản tập lịch sử Nhà Tây Sơn.

Các sách viết chung với thân phụ ông c̣n có: Vơ Nhân B́nh Định (nxb Trẻ năm 2001) và một số lớn các tác phẩm Văn xuôi Kể Cả Thơ.

 

 

 

Hiện cư ngụ tại
Nha Trang, Việt Nam

 

 


 

 

 

 

 

 

HAI ĐÊM MƯỜI SÁU
Q
UÁCH GIAO

  

       Đêm mười sáu tháng giêng tôi hân hạnh được viếng thăm tổ đ́nh Linh Sơn tại huyện Vạn Ninh tỉnh Khánh Ḥa để tham dự đêm thả hoa đăng trên ḍng sông Hiền Lương.

       Trên mặt sông, một đóa hoa sen hồng to lớn, lóng lánh thắm tươi soi ḿnh trong ḍng sông chập chờn muôn ngọn sóng lô nhô dưới ánh trăng vàng trong trẻo.

       Bề ngang đóa hoa dài độ ba mét gồm những cánh hoa hồng to lớn đang ôm ấp và nâng đỡ bảy tầng hoa sen. Mỗi tầng, sắp xếp 7 hoa, tổng cộng là 49 đóa hồng đang hé nở bập bùng 49 ngọn đèn sáp lung linh. Ngự trên cao, một đóa sen duy nhất màu xanh tượng trưng cho nhụy hoa. Gần sát mặt nước, những cánh hoa sen hồng, x̣e tỏa lững lờ trên mặt sông. Sắc đỏ long lanh sống động trong ánh nến chập chờn.

       Dọc theo bờ sông cũng như trước sân tổ đ́nh Linh Sơn Tự, Phật tử và nhân dân địa phương tập trung đông đảo, nh́n chiếc hoa sen khổng lồ đang ửng hồng soi ḿnh trên ḍng nước. Trên 7 tầng hoa đă bập bùng ánh đèn. Cánh hoa nở x̣a nằm sát bên nhau. Hoa sen đă măn khai. Sau hồi chuông ngân vang, một quang cảnh rực rỡ: hàng trăm, hàng ngàn chiếc hoa đăng bé nhỏ tỏa ra lung linh trôi lững lờ trên mặt sóng. Những chiếc hoa sen hồng chập chờn ánh sáp như đàn con nhỏ đang vây quanh hoa Mẹ, rung múa ánh hồng như giă biệt Mẹ rồi từ từ trôi theo ḍng sông dưới ánh trăng vàng trong trẻo.

       Rằm tháng hai, tôi vào Sài G̣n ghé thăm trụ sở ṭa soạn VHPG và được duyên may lần đầu tiên gặp chư v́ trong ban biên tập cùng đôi v́ cộng tác viên ở Huế mới vừa vào. Cuộc tao ngộ ban đầu vui vẻ đậm đà tưởng chừng như tri âm tri kỷ đă từ lâu. Quanh hương trà thơm ngát, lời nối lời thôi đủ chuyện trước sau. Chiều mười sáu tháng hai, tôi về thăm quê hương vợ.

       Đêm, xin được phép nằm ngoài sân hè. Gió từ đồng rộng mênh mông hiu hắt thổi về. Trời nhiều mây, mặt trăng tṛn lấp ló nh́n xuống trần gian. Ánh trăng khi mờ khi tỏ. Ḷng tôi thao thức nhớ lại những buổi trăng tṛn nơi quê mẹ.Cả nhà thường vẫn ra sân, nằm ngủ. Trẻ nhỏ chúng tôi thường cùng nhau nằm khoanh trong một chiếc nong phơi lúa có đường kính rộng đến một mét rưỡi. Ba chiếc nong nằm choán ba góc sân, đủ chỗ cho sáu anh em chúng tôi nằm nh́n trăng mà hát nghêu ngao. Vui chơi thỏa thích rồi nằm lăn ra ôm nhau ngủ như những chú mèo con. Đến nửa khuya Mẹ phải ẳm từng đứa một vào giường. Hạnh phúc nằm ngủ dưới trăng ở thôn quê đọng sâu vào tâm khảm.

       Một ḿnh nằm nơi hiên nhà, tôi nh́n ánh trăng xao động dưới thềm mà thương nhớ quê hương cùng tuổi thơ vô ngần. Những h́nh bóng cũ hôm nay lại thao thức trở về. Bóng những tán cau đong đưa trên nền trời đầy mây, hiu hắt ánh trăng, như những cánh tay quê hương vẫy chào. Bụi hoa mai chiếu thủy nơi đầu hiên nở hoa trắng xóa, hương bay chập chờn. Ḷng những bâng khuâng tưởng rằng hương bưởi, hương cau thuở ngày c̣n thơ ấu, phảng phất trở về. Ôi quê hương và tuổi thơ ngạt ngào thương nhớ.

       Hơn một năm nay sau khi phải mổ tim tôi vẫn thường xuyên nằm ngủ với những giấc mơ đầy mộng mị, lo âu. Đêm hôm nay tôi được mơ một giấc mơ dài đầy thân thương và êm dịu.

       Tôi mơ thấy thân phụ tôi ngồi thắt gióng dưới bóng mận bên cạnh có chú Chế Lan Viên nằm gối đầu lên đùi chú Yến Lan, ngâm bài thơ:

T́nh cũng lơ mà bạn cũng lơ

Bao nhiêu khăng khít bấy ơ hờ!

Sầu mong theo lệ khôn rơi lệ,

Nhớ gởi vào thơ nghĩ tội thơ.

Mưa gió canh dài ngăn lối mộng,

Bèo mây bến cũ quyện ḷng tơ…

Hỏi thăm tin tức bao giờ lại?

Con thước qua sông lại ỡm ờ

( Trơ Trọi - Mùa Cổ Điển) 

       Có những bóng h́nh thân yêu nơi quê mẹ hiện ra cùng với h́nh ảnh anh em, bạn bè… Giấc mơ triền miên dịu dàng như một ḍng sông nhẹ chảy. Tiếng sóng khua nơi bến nước, gió thổi xào xạc trong vườn chuối cùng với tiếng con dế mèn gáy trong ánh sao rơ mồn một.

       Khi tỉnh giấc, gió đồng thổi hiu hắt, bóng trăng sáng dịu dàng soi bên cạnh màn. Ôi một giấc mơ đầy ơn đức, niềm hạnh phúc tràn đầy.

       Sáng hôm sau, khi ra đồng thăm mộ hai thân bên vợ tôi đọc được hai bài thơ ngũ ngôn của tôi phúng điếu được khắc trên bia mộ. Có câu:

Bụi đời tay giũ áo
Thân gởi ḷng quê hương.

       cho nhạc phụ và:

Quê hương ngh́n thu nghỉ
Thương nhớ bao giờ khuây.

       cho nhạc mẫu.

       Ḷng cảm động vô ngần.

       Về nhà, bên chén trà thơm ngát được người thân cho biết là trong tháng ba dương lịch năm 2010 này có hai ngày mười sáu âm lịch. Đó là ngày 1 tháng 3 năm 2010 nhằm ngày 16 tháng giêng năm Canh Dần và ngày 31 tháng 3 năm 2010 đúng ngày 16 tháng hai năm Canh Dần. Trong một tháng dương lịch mà có đến hai đêm 16 trăng tṛn.

       Đêm 16 tháng giêng là đêm trăng tṛn sau đêm Nguyên tiêu, đêm 16 tháng hai là đêm trăng tṛn sau đêm Hoa chiêu. Thuở xưa bên Trung Hoa trong hai đêm Nguyên tiêu và Hoa tiêu, muôn nhà, từ nghèo đến giàu đều mở hội vui chơi trong hai đêm này.

       Tôi đă có hạnh phúc hưởng được trọn vẹn niềm vui trong hai đêm mười sáu tṛn trăng. 

 

 

 

QUÁCH GIAO

 

 

 

 

 

 

Trang Thơ & Truyện: Quách Giao              |                 www.ninh-hoa.com