Hòn Rùa nằm cách bờ biển Nha Trang về hướng Đông Bắc độ 2 cây
số. Trông hình dáng thật giống một con rùa. Đầu quay về Nam như đang lội
bập bềnh trên sóng nước.. Bên hông rùa có một bãi cát nhỏ xuất hiện tùy
theo mùa nước. Mùa đông sóng vỗ chập chùng nên bãi chìm trong nước. Mùa
xuân bãi cát phơi bày dưới ánh nắng hồng, chập chờn đôi bụi cây xanh
dại. Những ngày đầu giải phóng, tôi thường hay đi theo một người bạn già
làm nghề chài lưới dùng nghe câu có gắn máy đuôi tôm đi đánh cá ven các
hòn đảo nhỏ trong vịnh Nha Trang.
Trong những ngày lênh đênh trên sóng nước tôi học được nhiều
kinh nghiệm về biển cả, về cách đánh các loài cá như cá đuối, cá mập, cá
ngừ đại dương, mực, tôm v.v..
Tuy nhiên nơi đây tôi được thấy một loài bươm bướm màu đen
sống ngoài ngoài biển cả mênh mông.
Hôm ấy chúng tôi đi ghe nhỏ ra Hòn Rùa để chuẩn bị tối hôm đó
đánh cá đuối. Hoàng hôn đã nhuộm đỏ phía trời Tây, thuyền chúng tôi tạm
neo vào bãi cát nhỏ nơi hông Hòn Rùa. Bãi cát trắng mịn màng nhấp nhô
đôi hàng đá. Hòn Rùa đá vẫn còn ấm nồng mùi nắng. Chúng tôi đang ăn cơm
chiều. Bỗng nhiên từ trong gành đá một đàn bướm có sắc màu đen nhánh
phấp phới bay ra. Buông chén cơm đang cầm nơi tay tôi vụt đứng dậy như
muốn chạy theo đàn bướm đang ào ạt bay ra biển cả.. Ngoài khơi từng cơn
sóng đang tung tóe hoa sóng dưới bóng chiều tà.. Sóng biển đang nở hoa.
Mặt đại dương bao la trùng trùng hoa sóng.
Đàn bươm bướm lượn một vòng tròn lớn rồi chúng tự chia nhau
từng nhóm nhỏ chập chờn đùa vui cùng sóng nước. Trong sắc nắng chiều,
những chiếc bướm màu đen nhánh, nhấp nhô như chúng đang vui sống trên
một cánh đồng hoa. Có nhiều con lượn vòng như muốn đậu trên hoa sóng, có
những con như vờn từ hoa này sang hoa khác. Gió biển đang lồng lộng.
Những cánh bướm vẫn chập chờn, chao đảo từ đợt sóng này đến làn sóng
khác. Cảnh đàn bướm bay liệng vô tư và tự nhiên linh động.
Đang cùng nhóm vui đùa từ ngọn sóng này đến ngọn sóng khác thì
bỗng nhiên chúng tự động chuyển hướng mà không báo trước một dấu hiệu
nào. Không có một sự động chạm nào xảy ra, không có sự rối loạn nào. Đàn
bướm chao nhẹ theo chiều gió, lướt nhẹ trên ngọn sóng rồi nhịp nhàng múa
lượn trên mặt sóng trùng khơi.Nhìn cảnh đàn bướm lượn trên sóng, tôi có
cảm giác như chúng đang vui say trên một cánh đồng hoa đang nở xuân.
Thời thơ ấu tôi đã có nhiều dịp nhìn thấy từng đàn bướm sắc
vàng, sắc trắng chập chờn trên hồ Mương Máng thuộc làng Suối Bèo (Trường
Định) quê hương bà nội tôi.
Với tuổi thơ, hồ Suối Bèo là một đồng hoa bèo mênh mông không
bao giờ vắng bóng những bông hoa có màu tím thắm đượm chen lẫn với màu
trắng thanh tao. Hoa bèo có hình ngọn tháp nở nhiều tầng chen nhau nên
trông như một thảm hoa màu tím. Không biết hoa bèo có mật không mà sáng
nào khi đi học ngang qua cầu máng tôi cũng thấy từng đàn bươm bướm chập
chờn trên những bông hoa bèo màu tím. Hoa bèo không có hương thơm, chóng
tán song khi tạo thành từng đám thì trông rất ngoạn mục. Lá bèo bao giờ
cũng xanh ngắt như trải một tấm thảm xanh để nâng bềnh bồng đám hoa bèo
tím thẩm. Biết rằng hoa bèo chóng tán phai khi rời khỏi thân bèo cho nên
không bao giờ hoa bèo được cắm trên lộc bình, không bao giờ được dùng để
trang sức cho ngày vui, ngày hội. Hoa bèo đứng đơn chiếc không được lưu
ý song khi chúng hợp quần thành một đám, một vùng thì sắc màu tự nhiên
rực rỡ, màu hoa tự nhiên tươi thắm hơn. Nhìn từ xa chúng như một đám mây
có màu trắng, tím chen lẫn nhau nổi trên mặt nước. Đến gần thì như một
đám bọt màu trắng sắc tím bềnh bồng giữa màu xanh thắm đậm của lá bèo.
Khi nó đứng lẻ riêng một đám bèo thì trông giống như một chiếc đuôi công
đang xòe múa.
Hoa sen, hoa súng và nhiều loài hoa khác được đưa vào thơ văn
còn hoa bèo thì chưa thấy. Chỉ có thân bèo mà thôi:
Tựa gối ôm cần lâu chẳng
mỏi
Cá đâu đớp động dưới
chân bèo
(Thu điếu. Nguyễn Khuyến)
Bèo dạt về đâu hàng nối
hàng
Mênh mông không một
chuyến đò ngang
(Trường giang . Huy Cận)
Dưới nước thì có hoa bèo màu tím, trên bờ thì có hoa sim cũng
màu tím, song cả hai loài hoa đều chỉ đẹp nơi đồng rộng, hồ sâu mà chưa
hề được đem vào nhà. Nhà thơ Chế Lan Viên lại thích nhìn hoa lau hùng
dũng chống chọi với gió nơi biên thùy:
Ai đi biên giới cho
lòng ta theo với
Thăm ngàn lau chỉ
trắng có một mình
Bạt ngàn ở tận cùng
bờ cõi
Suốt một đời với gió
giao tranh.
(Lau biên giới) (Hoa Trên Đá)
Còn Quách Tấn thì: