Cầu Sắt Sông Dinh năm 2000 - Nguyễn Văn Thành
Trang Thơ & Truyện: Nguyễn Thi Thi                |                 www.ninh-hoa.com


 Nguyễn Thi Thi
Bút hiệu: THA HƯƠNG

  Quê quán: Phước Sơn,
 Ninh Đa, Ninh Ḥa
Cựu học sinh các  trường:
 Tiểu học Đức Trí, TIểu học Ninh Ḥa và Trung học
Vơ Tánh, Nha Trang

Trước năm 1975:
Giáo sư Trung học Vạn Ninh



Hiện cư ngụ tại:
California, Hoa Kỳ

 

 

 

 

 

 Truyện Ngắn

PHƯỚC SƠN Quê Tôi
 Nguyễn Thị T

 

 Nhân ngày Cúng Giỗ của Cha,

Phước Sơn ấm áp ngọc ngà ḷng con!   

 

 

     Từ chân đèo Bánh Ít, theo con đường nhỏ tráng nhựa nh́n về hướng đông, đó là Phước Sơn, quê làng tôi, nơi chôn nhau cắt rốn thân sinh tôi.

     Phước Sơn, Đông Nam giáp Tân Kiều, Tiên Du, Tây giáp Phước Đa, Nam giáp Mỹ Lệ, Bằng Phước và Bắc giáp Hà Thanh. Diện tích làng Phước Sơn không rộng lắm, nhưng nh́n tổng quát trông rất phóng khoáng. Xa xa, về hướng đông, ngọn núi Ḥn Hèo sừng sững như để che gió đỡ băo từ biển Đông thổi vào. V́ thế địa dư làng Phước Sơn gần hầu như không có băo bùng xảy ra. Với địa h́nh mưa thuận gió ḥa mỗi năm người dân thu hoạch vụ mùa cũng tạm ổn định đời sống nông thôn. Dân làng ở đây sống về nghề làm ruộng là chính, chân lấm tay bùn, kỹ thuật c̣n thô thiển từ ngàn xưa, con trâu đi trước cái cày theo sau, nguồn thu hoạch ruộng mùa không mấy cao nên đời sống cư dân c̣n hạn hẹp đủ mặt. Thời gian sau này nhờ có máy móc đưa vào nông thôn nên thu hoạch và đời sống dân làng tương đối kha khá hơn.

        Dọc theo con đường chính vào làng, hai bên bóng dừa, cau rợp mát, có con mương nước chảy róc rách xuôi ḍng, dẫn nguồn nước để tưới khắp ruộng vườn. Ngoài cây lúa là lương thực được chú trọng, coi như mạch sống của cư dân, người ta c̣n trồng thêm những loại cây ăn trái như dừa, cau, mận, ổi...và các loại cây hoa màu phụ ngắn ngày ớt cà rau đậu...

        Sau những công việc đồng áng hằng ngày, vào dịp lễ Phật, ngày rằm, mồng một, người dân làng thường lui tới cầu nguyện quốc thái dân an và phước lộc nơi ngôi chùa đ́nh làng được dân xây cất từ lâu và được các thầy tu trù tŕ chăm sóc.

     

       Nh́n chung cảnh sống dân làng với nếp sống nông thôn,tuy cơ cực nhưng rất vui thú điền viên.

 


 

      Phước Sơn là một làng nhỏ, các con em đi học phải đến trường Mỹ Lệ, cách làng chừng hai cây số. Ngày xưa, thời thân sinh tôi phải đi bộ ngày hai bữa đến trường học tập, có khi phải giở cơm trong mo cau với muối vừng để ăn trưa. Càng lên lớp cao, học sinh phải đi học tại trường tiểu học Ninh Ḥa ở phố huyện hay tỉnh thành Nha Trang.

      Ngược ḍng thời gian, nhớ về quá khứ những ǵ trong kư ức được thân sinh kể lại, với giây phút chạnh ḷng nhớ về người Cha kính quí, tôi muốn ghi lại vài ḍng tâm tư của riêng ḿnh về làng quê Phước Sơn, về cuộc đời của thân sinh tôi lúc c̣n sinh thời.

     Ông Bà Nội tôi có đông con, trai gái đầy đủ. Cha tôi là con trai út trong gia đ́nh nên được ch́u chuộng, thương yêu và Ông Bà Nội cho ăn học đậu văn bằng Primaire thời bấy giờ.

 

          Phước Sơn đẹp, quê tôi ở đó

         Thuở năm xưa Cha khóc chào đời

         Những chiều Nội hát ầu ơi,

         Ru Cha giấc ngủ với lời ngọt êm.

                Tuổi dần lớn Cha lên phố học

                Nội thương yêu bảo bọc đủ bề

                Mặc cho bè bạn rủ rê,

               Cha lo đèn sách đem về vinh quang.

         Đạt bằng cấp vẻ vang đời sống

         Cha đền ơn hai đấng song thân

         Nuôi con nuôi vợ vuông tṛn,

         Ơn đền nghĩa đáp vẹn toàn đời trai.

  

      Vốn đậu đạt có bằng cấp tương đối nên Cha tôi được vào nghề giáo viên trường làng. Trong suốt quăng đời làm thầy giáo hơn ba mươi năm, Cha tôi đă phải theo lệnh đổi đi đây đó, nơi xa xôi quê làng hẻo lánh hay miệt biển tận cùng trong thời gian đầu. Trường Tuần Lễ, Vạn Ninh là nơi Cha tôi đặt chân đầu tiên để truyền dạy tiếng Việt cho đàn con trẻ. Vĩnh Hải, Nha Trang là trường sau cùng trong chặng đường làm công tác giáo dục của Cha tôi. Đặc biệt trường Tiểu học Phong Phú, Ninh Ḥa là nơi Cha tôi công tác hơn mười năm với chức vụ Hiệu Trưởng. Cha tôi vốn làm việc chăm chỉ, giỏi giang, cần mẫn, đi đến đâu cũng xây dựng trường lớp khang trang, tốt đẹp mọi mặt nên thời gian công tác tại đây, Cha tôi được đạt Bằng Bội Tinh Văn Hóa Giáo Dục. Đây là niềm khích lệ lớn lao và là phần thưởng quí giá mà Cha tôi đă đạt được.

 


 

     Với thành quả giáo dục và niềm hănh diện này, Cha tôi quả thật là tấm gương sáng cho con cháu noi theo.

     Vốn có diễm phúc được Ông Bà Nội yêu thương, nuôi cho ăn học đậu đạt bằng cấp, theo gương Ông Bà, Cha tôi đă quan niệm tài sản cho con cái là vốn kiến thức. V́ vậy Cha Mẹ tôi đă ra sức làm lụng để nuôi con ăn học nên người. Ngôi nhà khá khang trang được Cha Mẹ tôi dựng xây tại Nha Trang là  mái ấm gia đ́nh và hầu tạo điều kiện nơi ăn chốn ở cho con cái đi học. Với tư tưởng học là trên hết,kiến thức là ch́a khóa của thành công, nên Cha tôi không những lo cho con cái mà c̣n vận động gíúp đỡ cho cháu là các anh chị, con của Bác, của Cô từ huyện về đây ăn ở tiếp tục học tập, tất cả đều thành nhân chi mỹ.

       Giờ đây, mặc dù Cha tôi không có nhà cửa ruộng vườn ở quê làng Phước Sơn nhưng t́nh Cha vẫn măi c̣n gắn bó nơi quê hương chôn nhau cắt rốn của Cha tôi.

 

       Thế hệ Ông bà, Cha Mẹ đă ra đi, thế hệ con cháu có bổn phận bảo tồn, nhớ ơn. Mồ mả Tổ tiên, Ông Bà, Cha Me đă tươm tất. Nhà thờ Họ cũng đă được h́nh thành, đây là nơi sinh hoạt  hằng năm của ḍng họ để con cháu tưởng nhớ công ơn sinh thành dưỡng dục và gầy dựng của Tổ tiên, là nơi để nhắc nhở con cháu nối gót các bậc tiền nhân và quyết tâm càng làm rạng rỡ tông đường ḍng họ hơn.

 

      Cha tôi trước khi măn phần có ư định muốn về Phước Sơn để có dịp nh́n lại quê làng thân yêu, nơi Cha tôi đă được sinh ra và lớn lên trong nghiệt ngă chiến tranh; để Cha tôi có dịp gần gũi với t́nh dân quê nồng ấm bên lũy tre làng,bên gốc rạ bờ đê, khóm trúc, dưới hàng cau cao nghễu, bóng dừa rợp mát, bên mảnh vườn, con mương nước chảy róc rách, bên con trâu cái cày, bờ ao trũng nước, tiêu dao ngắm cảnh như bao lũ trẻ mục đồng vào những buổi chiều tà nhạt nắng. Cha tôi có dịp thả hồn rong chơi thỏa thích trên cánh đồng ruộng tươi mát trải dài thơm mùi lúa chín hay nhớ lại những buổi ḥ hẹn vui đùa dưới đêm trăng rằm sáng tỏ bên thôn xóm cùng các cô thôn nữ diễm kiều trong tiếng hát nhịp đàn, câu ḥ đối đáp rất t́nh tứ dễ thưong của lứa tuổi đôi mươi sau bao tháng ngày dong ruổi khắp miền đó đây. Cha tôi rất nhớ và nhớ lắm...!

 

      Bây giờ Cha và Mẹ tôi đă thật sự trở về đây theo mộng ước ấp ủ từ lâu. Ngôi mộ khang trang, đồ sộ đă được con cháu xây dựng là ngôi nhà muôn thuở của Cha Mẹ tôi tọa lạc tại khu nghĩa trang làng quê Phước Sơn yêu dấu này.

 

           Phước Sơn hai chữ t́nh thương,

           Quê Cha đèo Mẹ t́nh vương vấn nồng.

           Sinh ra nơi chốn ruộng đồng,

           Bôn ba lưu lạc, đồng ḷng về đây.

        

                 Tâm tư xin được tỏ bầy,

                 Lá rơi về cội,t́nh nầy quê Cha.

                 Phước Sơn,tên thật mặn mà,

                 Làm con dân, măi vẫn là con dân.

 

      Với h́nh ảnh cao to, tốt tướng và khỏe mạnh của Cha tôi ngày nào, vẫn luôn nhớ măi trong tâm trí tôi. Giờ đây thân xác Người đă trở về với cát bụi thời gian. Tôi nguyện cầu linh hồn Cha tôi luôn được thanh thản rong chơi bên cạnh vợ hiền yêu dấu, suốt đời Cha tôi ấp ủ nhớ thương và sống một ḷng chung thủy khi Mẹ tôi qua đời sau cơn bạo bệnh.

        Trong dịp về thăm mộ Cha Mẹ tôi nơi quê làng này năm năm về trước, ḷng tôi xuyến xao vô ngần!

 

 

       Từ khi vào đời Cha tôi đă có cuộc sống phiêu bạc, nay đây mai đó, t́m vui bên cạnh những gương mặt hồn nhiên của tuổi thơ, của đám học tṛ lứa tuổi dại khờ. Cha tôi đă dùng bàn tay, khối óc của ḿnh để mở mang trí tuệ chúng thành những học tṛ tài giỏi sau này.

       H́nh ảnh người học tṛ cũ của Cha tôi, ĐHK, Trưởng ty Giáo Dục Khánh Ḥa, đến thắp nén hương tiễn đưa linh hồn người Thầy trước giờ vĩnh biệt, thật vô cùng xúc động! Dẫu tuy xa cách bao mươi năm lưu lạc và dù đă bao mươi năm về trước là học tṛ cũ của Cha tôi từ lúc tṛ c̣n để chỏm, người học tṛ bây giờ đă thành nhân, danh vọng cao nhưng vẫn c̣n nhớ đến vị Thầy khai tâm mở trí cho đời ḿnh. Đây là niềm an ủi cho linh hồn Cha tôi! TVM, người học tṛ cũ rất thương mến Cha tôi, xem Thầy như Cha và thường xuyên thăm viếng Cha tôi khi c̣n sinh thời. Nơi cảnh sống hiện tại bên kia thế giới, chắc hẳn Cha tôi cũng cảm thấy mát ḷng ấm dạ với những t́nh cảm sâu đậm của nghĩa thầy tṛ! Tôi vô vàn cám ơn với những t́nh cảm trân quí này!

 

      Giờ đây, dẫu sống cách xa ngàn dặm hơn nửa ṿng trái đất, Phước Sơn vẫn là quê Cha đất tổ của tôi, lúc nào tôi cũng nhớ thương yêu mến quê hương nhỏ bé đó.

       Tôi nhớ thương người Cha kính quí của tôi bao nhiêu, tôi yêu mến quê làng Phước Sơn hiền ḥa bấy nhiêu. Những h́nh ảnh mảnh vườn, thửa ruộng, con trâu, cái cày... là nguồn sống đă nuôi dưỡng Cha tôi từ tấm bé.

      Tôi luôn biết ơn Ông Bà Nội,quí Bác, Cô đă yểm trợ và hy sinh phần nào để giúp cho Cha tôi cơ may tạo dựng sự nghiệp hầu có điều kiện để nuôi dạy tôi nên người hôm nay. Tôi xin cám ơn Cha Mẹ đă cưu mang tạo dựng tôi có được h́nh hài nguyên vẹn và dạy dỗ tôi thành nhân chi mỹ hôm nay. Tôi xin muôn vàn đa tạ các bậc ân nhân đă dang tay cứu vớt đời tôi hưởng được nhiều diễm phúc trong cuộc sống này.

 

      Cuối cùng tôi xin cám ơn mảnh đất quê làng Phước Sơn thân yêu đă dung dưỡng bàn tay ấm áp ngọt nồng để Cha tôi thực hiện hoài băo cuộc đời trọn vẹn.

 

            Cám ơn đời, cám ơn người,

            Cám ơn mảnh đất nụ cười quê hương.

            Cám ơn mảnh đất t́nh thương,

            Cám ơn tất cả t́nh vương vấn ḷng.

                   Cho tôi cuộc sống màu hồng,

                   Cho tôi có được t́nh nồng hôm nay.

                   Cho tôi những giấc ngủ say,

                   Cho tôi tất cả cái may trọn đời.

 

                                        

 

Nguyễn Th T

Viết dâng kính nhân ngày Giỗ Cha
CA June, 2008

 

 

Trang Thơ & Truyện: Nguyễn Thi Thi                |                 www.ninh-hoa.com