|
Cô Tuư Sen kính mến,
Chuyến đi Mỹ vừa rồi, em được gặp thầy Trần Chu Đức, thầy Trần Hà Thanh
và cô Tuư Sen, đă cho em những kỷ niệm đẹp em ghi nhớ măi!
Cô Tuư Sen vẫn y nguyên dáng vẻ cô giáo dạy Việt văn của chúng em ngày
nào: đằm thắm, ư nhị và quư phái - C̣n em, có dịp được trở lại là cô nữ
sinh trung học chăm ngoan và hơi... lém lỉnh! Thật là vui khi được cùng cô
hồi tưởng lại quăng đời tươi đẹp nhất!
Em cám ơn anh Thành nhiều lắm, đă nhiệt t́nh dẫn em về lại trường Trần
B́nh Trọng gặp gỡ các thầy cô. Anh đúng là một sư huynh đồng môn đáng quư!
Em đă kể chuyện và đưa ảnh kỷ niệm ngày gặp lại cô cho các bạn xem : Ngọc
Minh, Công Minh, Lê Lầu, Lâm Phi, Vơ Sa, Hưng Hồng, Ngọc Hương, Nguyễn thị
Hân, Nguyễn thị Sinh... Các bạn rất vui khi được biết cô vẫn khỏe và
thường về Việt Nam. Vậy chuyến sau cô cho chúng em biết trước để cùng nhau
đến thăm cô nhé!
Em nhớ lần gặp gỡ vừa rồi, cô giáo Tuư Sen đă đọc thơ, b́nh thơ, và em
Phương Hiền đă thích thú lắng nghe... Xin cô gởi cho em bài thơ em rất
thích : " ... Đoá hoa ngày ấy ... có phải v́ ta ... hoa đă tỏa hương ...".
Em định sẽ ghi lại kỷ niệm này để đăng trong Kỷ yếu tập 3 của liên lớp
chúng em, cựu học sinh Trần B́nh Trọng niên khoá 63-70.
Buổi sáng bên cô, ngày 14-10-2014, em nhớ đến lời tâm sự của Christopher
là con rể của em, người Mỹ, nhưng đă nói bằng tiếng Việt rất sơi (mà em
nghĩ người Việt cũng ít khi nói được như thế ) : " Con muốn gặp thầy cô
giáo dạy Việt văn của mẹ để hỏi rằng : Có phải ngày xưa thầy cô đă dạy mẹ
con với tất cả tấm ḷng, nên đến tận bây giờ mẹ con vẫn nhớ những bài học
ấy, vẫn rất thích đọc sách và rất yêu thơ văn?". Lời tâm sự của Chris làm
em rất sung sướng và hănh diện... Em nhớ những ngày đi học, nhớ thầy cô và
các bạn, nhớ mái trường Trần B́nh Trọng thân yêu ...
Thưa cô, sắp đến ngày 20-11, là " Ngày Nhà Giáo Việt Nam ", em kính chúc
cô và gia đ́nh được dồi dào sức khỏe, yên vui, hạnh phúc...
Em mong sớm được gặp lại cô.
Em Phương Hiền
Sài G̣n, tháng
12 năm 2014
Nguyễn Thị Phương Hiền
|