SUY GẪM
Qua
NHỮNG VUI BUỒN VÀ SUY GẪM
của Bác sĩ LÊ ÁNH
Nguyễn Thị Thanh Trí
Tôi
chưa từng được
”kỳ h́nh” bác sĩ Lê Ánh nhưng đă
”kỳ thanh” rất nhiều, rất nhiều... mươi năm nay, đọc bài viết của
bác sĩ trên trang web ninh-hoa.com,
từ từng tuần, qua 2 tuần, bây giờ 1 tháng, đều đọc đều đặn. Tôi khâm
phục bác sĩ, ông viết không mệt mỏi và những bài viết rất phổ thông,
rất quần chúng.
Từ
”Anh Tư Ḥn Khói” với
”Từ quê lên tỉnh”, “Chú thợ chụp h́nh”,
“Trả lại ghế
nhà trường” anh đă vẽ ra
”Thời niên thiếu”
khốn khó nhưng với ư chí, tinh thần ham học hỏi đă giúp anh vượt qua
mọi khó khăn đă trở thành bác sĩ Lê Ánh với những bài viết về y học
mà mỗi một chúng ta đều đọc hiểu kiến thức y học phổ thông để pḥng
ngừa bệnh, tự chữa bệnh cho ḿnh, cho gia đ́nh. Một
”Anh Tư Phú Thọ”
với những suy nghĩ về xă hội mới, du lịch khắp nơi, cảm nhận
”Đọc Truyện Kiều của Nguyễn Du”, tâm hồn bay bổng trong
”Văn thơ và Âm nhạc”
tổng hợp các bài thơ phổ nhạc, những bài thơ bài nhạc bất hủ với
thời gian, nghe nhạc thấy ḷng ḿnh lắng lại với bao kỷ niệm xưa
hiện về như chương tŕnh
”Những chặng đường
âm nhạc” mà tôi hằng theo dơi.
Đến quyển ĐẤT KHÁCH
- NHỮNG VUI BUỒN VÀ SUY GẪM, tôi vừa đọc vừa ghi chép những điều tâm
đắc, châm ngôn trong cuộc sống. Không là Vui buồn suy gẫm, không là
Hồi kư, không là Suy nghĩ cuối đời, mà tôi nghĩ đó là đúc kết của
bậc trưởng thượng với kiến thức sâu rộng và cái tâm với người với
đời, bác sĩ đă đưa ra những điều rất cần trong cuộc sống.
Nuôi dạy con người th́ không
phải như một cái máy, ráp các bộ phận lại rồi ra lệnh bấm nút điều
hành. Nó nhất nhất làm theo ư ḿnh, bộ phận nào hư th́ thay lại. Con
người là một thực thể có ư thức, tính t́nh riêng, không người nào
giống người nào. Ngay cả sinh đôi, h́nh dáng giống nhau nhưng tính
khí mỗi người mỗi khác. Ta phải dạy con những điều tốt đẹp sao cho
phần NGƯỜI hơn hẳn phần CON. Bác sĩ cũng khuyên chúng ta nên chú ư
giáo dục trẻ ngay từ lúc cháu c̣n trong bụng mẹ, cho nghe nhạc, kể
chuyện, mẹ không cáu gắt nhăn nhó, tâm hướng thiện, bao dung độ
lượng, tâm từ bi, tránh hỗn loạn. Việc đó gọi là thai giáo.
Đó là nền móng vững chắc cho bé
chào đời khoẻ mạnh. Bé ra đời rồi lo cách nuôi nấng dạy dỗ cháu nên
người. Cách viết của bác sĩ như một lời khuyên nhủ, nhỏ nhẻ thầm th́,
chỉ dẫn các bậc cha mẹ nuôi con. Dạy trẻ làm những việc đơn giản,
biết vệ sinh cá nhân, có thói quen tốt, tập con kỹ năng tự lập, có
bản lĩnh phân biệt hành động tốt xấu, không chiều con quá mức, dạy
con không sợ mắc lỗi, lắng nghe con... Trở thành cha mẹ là điều cực
kỳ thiêng liêng. Và ai cũng muốn con ḿnh lớn lên là người tốt, giỏi
giang, thành đạt. Và nuôi dạy trẻ là một quá tŕnh, một chặng đường,
một tâm huyết mà các bậc cha mẹ luôn hướng tới.
Trong phần Cha dặn con, có một
điều mà ngay cả người lớn chúng ta cũng cần biết: “Không có người
nào hay vật ǵ tồn tại măi với ta. Trên đời này chẳng hề có chuyện
yêu thương bất diệt. Ái t́nh chẳng qua là một cảm xúc nhất thời, cảm
giác này tuyệt đối sẽ theo thời gian, hoàn cảnh mà biến thiên, thay
đổi, người yêu bất diệt rồi cũng bỏ. Hăy nhẫn nại một chút, để thời
gian dần dần trôi qua, để tâm tư từ từ lắng đọng cái đau khổ rồi
cũng sẽ nhạt nhoà đi. Không nên cứ ôm ấp cái ảo ảnh yêu thương măi,
cũng không nên quá bi luỵ v́ thất t́nh”.
Vâng! Ái t́nh có những định
nghĩa riêng của con tim mà lư trí không giải thích được. Ái là yêu,
là thương, là hết ḿnh, là muốn gắn bó nhau suốt đời. Tại sao người
ta dùng từ Ái t́nh cho t́nh yêu đôi lứa mà không dùng cho t́nh bạn,
huynh đệ, tỷ muội?... V́ yêu thương quá mà... Sự rung động của con
tim, hai trái tim cùng nh́n về một hướng.
Thế mà lại bảo là t́nh yêu
không ǵ vĩnh cửu, là cảm xúc nhất thời, không ǵ tuyệt đối! Mới
nghe qua chắc những cặp đôi sẽ phản ứng, sẽ giăy nảy, đang yêu mà.
Nhưng hăy b́nh tâm suy nghĩ lại hay khi bạn gặp sự cố, gặp phải sự
không vui trong cuộc t́nh, người yêu quay lưng ngoảnh mặt... th́ xin
hăy nghe lời cha dặn: Hăy đứng lên làm lại cuộc đời!
Các bạn trẻ ơi! T́nh yêu là
tiếng nói của ḷng, là ái t́nh sâu đậm... nhưng
”Có nghĩa ǵ đâu một buổi chiều!”
thời gian sẽ xoá nhoà vết đau, đau khổ rồi cũng nhạt nhoà, trên đời
c̣n có nhiều người tốt mà.
Các bạn già già ơi! Kinh nghiệm
cuộc đời đă trải và ta càng thấm thía t́nh yêu, càng thấm thía lời
dặn của bác sĩ.
Trong đời, “ái biệt ly, oán
tằng hội, cầu bất đắc” yêu mà xa nhau, ghét mà cứ gặp hoài, cầu xin
mà không được, là những điều đau nhất. Nhưng mà cái ǵ cũng qua,
thời gian xoá nhoà tất cả, ta sẽ làm lại từ đầu.
Đến khi tuổi ráng vàng bóng xế,
bác sĩ cũng đă đưa ra nhiều lời căn dặn, lời khuyên chân thành bổ
ích, đa số những lời khuyên nghiêng về sức khoẻ v́ sức khoẻ là vốn
quư của con người, nhất là người già: Đừng than văn, tiếp tục học
hỏi càng dùng nó sẽ sinh lợi cho ta giàu kiến thức, luôn ăn mặc tươm
tất đẹp đẽ
(phụ nữ thọ hơn nam, có phải chăng phụ nữ trang điểm chải chuốt!!!)
và đừng để cô đơn.
Đừng để cô đơn.
Đó thấy chưa! Về già ta cần có
bạn. Cần bạn nói chuyện, tâm sự, nhâm nhi cafe giải toả nỗi niềm,
thời sự, văn học, làm thơ, ca hát, thể dục thể thao, văn nghệ...
được có bạn, được làm việc là vui, thấy ḿnh c̣n có ích cho người
cho đời. Giờ đây mọi người họp bạn nhiều hơn: bạn học cùng lớp cách
đây mấy chục năm, gặp nhau mừng mừng tủi tủi nhắc chuyện xưa, chuyện
học chuyện ngày xưa mới lớn; bạn hội thơ văn, bạn thể dục, bạn nhảy,
bạn đồng nghiệp về hưu, bạn đi chùa, bạn làm từ thiện...
Đọc một quyển sách hay, một
b́nh rượu quư, một người bạn tốt thật là lư tưởng trong cuộc đời.
Chả thế mà một triết gia đă nói: Đốt đuốc giữa ban ngày đi t́m bạn
tri kỷ tri âm.
Càng về cuối, tôi vẫn giữ
nguyên cảm xúc ban đầu, vẫn thích đọc với giọng văn và nội dung tập
sách. Và tôi tâm đắc chương Thuật xử thế. Ngày xưa đọc THUẬT XỬ THẾ
của Nguyễn Hiến Lê, tôi nhớ măi, giờ đây đọc Xử thế của bác sĩ và
đọc sách, đọc Văn hoá Phật giáo, Đạo Phật Ngày nay, Giác Ngộ, tạp
chí Nha Trang, Sông Hương, Hương Đạo, Hương Sen... tôi cũng ngộ ra
nhiều điều. Chức vụ cao, sự nghiệp lớn, tiền tài danh vọng... rồi
cũng đến ngày hết, ngày về hưu nhường cho lớp trẻ. Quan nhất thời
dân vạn đại. Lúc ấy mới biết ai là ai! Bác sĩ dặn: Về hưu ḿnh nên
tránh đến cơ quan cũ nếu chưa nhận được lời mời trân trọng. Tôi bật
cười với ḿnh. Về hưu, tôi đi một lèo, ngại đến cơ quan, tôi cảm
nhận được điều đó và tôi chỉ đến dự Ngày Nhà giáo 20/11. Và nhớ đến
anh bạn. Cứ sáng sáng áo quần chỉnh tề, lên khuôn đàng hoàng đến cơ
quan. Các bạn chào hỏi cười vui... nhưng rồi lâu quá, cũng mệt, chào
rồi làm công việc của ḿnh.
Đức cao hơn tài. Cao sang, quư
phái, tiền tài... cũng không bằng cách xử thế. Cách xử sự, phong
cách sống, một câu nói, một ánh nh́n, một cái cười... cách cư xử dù
nhỏ cũng nói lên tính cách con người. Người quân tử chú ư cách hành
xử, kẻ tiểu nhân nói nhiều, hoa tay múa chân, nói về ḿnh về cái ta
mà đến khi hành sự th́ không làm được ǵ hết. Khi im lặng chính là
lúc đang nói. Nước càng sâu càng tĩnh. Trăng về khuya càng sáng. Cái
cao cả nhất của con người là Đức khiêm cung. Hữu xạ tự nhiên hương.
Bác sĩ đúc kết kinh nghiệm sống:.
“Đừng vội đánh giá con người qua vẻ bề ngoài; Đừng phán xét ai cả,
biết dừng lại đúng lúc; Đừng tham gia việc ném đá trên mạng; Cần nói
thẳng; Đừng cay cú khi người ta ghét ḿnh; Nên mở ḷng ra khen nhiều
hơn chê”. Trong cuộc sống có những thứ cần đặt lên để xuống đúng lúc
và có những thứ cần phải quên đi. V́ ta không thể bằng họ ta mới nói
xấu họ. Vậy th́ đâu có ǵ phải cay cú, giận hờn. Chỉ sợ người khinh
ta thôi. Sống như thế nào để mọi người kính nể, khi gặp nạn nhiều
người đến, khi ra đi bao người tiễn đưa đầy nước mắt.
Lần nào đọc văn bác sĩ, Thanh
Trí cũng cảm thấy nhẹ nhàng, lần này càng vui hơn v́ học được nhiều
điều hay, những điều cần nhớ khi ráng vàng đă chớm bước sang và đă
bước sang rồi.
Thanh Trí vẫn nhớ: Đừng cố gắng
trở thành người đặc biệt. Hăy là chính bạn!
Vâng! Tôi là chính tôi cho dù
bất kể điều ǵ. Tôi vẫn là chính tôi.
Cảm ơn bác sĩ.
NGUYỄN THỊ THANH TRÍ
Chủ
nhiệm
Câu lạc bộ Thơ tỉnh Khánh Ḥa
Chủ
nhiệm
Câu lạc bộ Thơ Đường
Trầm Hương Khánh Ḥa
8/2021
|