Khúc ruột miền Trung oằn mình trong bão lũ
Con nghe đau tận trái tim này
Dáng mẹ liêu xiêu trong bóng chiều nhập nhoạng
Mẹ gánh cả hoàng hôn nhuộm tím khung sầu.
Ở nơi đây con an lành một cõi
Saigon Thu! Nắng vàng đỏng đảnh ươm tơ
Vẫn xanh lắm một khoảng trời thơ trứng sáo
Sao lòng con vẫn nhớ trời chiều quê trong tiếng cuốc tỉ tê
Tiếng ệnh oạng hoà khúc nhạc đồng quê trời mưa nước lớn
Cây tre rạp mình rồi vươn lên kẽo kẹt
Hình ảnh mẹ già dịu dàng mà dẻo dai sức sống
Thân cò gầy guộc mong manh nuôi đàn con bay khắp trời xa
Trong giông bão cuộc đời
Mẹ vẫn như cây tùng cây bách
Con dựa vào
Hướng về phía trước rộng mở tương lai.