|
||||||||
|
Kỳ 2:
Thanh Trúc đọc những điều Nguyên viết trên giấy rối hỏi anh: - Vấn đề di chúc (Wills) tôi sẽ theo như trong giấy soạn thảo cho anh đúng như điều anh viết,c̣n về tâm nguyện cuối cùng (Living Wills) tôi thấy cần anh xác nhận lại vài việc chẳng hạn như:
Nếu như ngừng thở anh không muốn dùng máy ? biết đâu may ra thở trở lại (Resucitation, Cardiopulmonary) ?
Nguyên lắc đầu. Bích Hằng thấy Nguyên lắc đầu th́ lên tiếng: - Tại sao anh không muốn xử dụng máy ? C̣n nước thí c̣n tát chứ ?
Thanh Trúc tiếp lời Bích Hằng: - Thật ra lúc tim ngừng đập ngưng thở không có nghiă là đă thực sự đă chết, chỉ cần dùng máy làm động tác mạnh máu có thể lên óc và làm tim hoạt động trở lại.
Nguyên vẫn giữ vững lập trường: - Tôi chỉ muốn chết nhẹ nhàng, không đau đớn không muốn nhờ vào dụng cụ máy móc để hành hạ thân xác nếu đă tới lúc Chúa gọi th́ chịu vậy thôi. - Vừa rồi TV nói chuyện của Danny Perry 40 tuổi cưu cầu thủ Football của trường Đại học tim ngừng đập trong ṿng 7 phút ǵ đó. Khi xe cứu thương đến tim đă ngừng đập nhưng họ vẫn tiếp tục cấp cứu th́ tim đập trở lại hôn mê trong ba tuần thở bằng máy. Sau đó Bác sĩ đề nghị là nên rút ống thở v́ năo bộ đă chết. Nhưng gia đ́nh anh không chịu, vậy mà mấy ngày sau anh ta tỉnh lại. Mặc dù nói không rơ và chậm. Có phải là phép lạ không ? Bích Hằng bắt đầu mất b́nh tĩnh dứng dậy đi vào bếp vừa đi vừa nói giọng bực tức: - Anh tưởng em muốn anh đau đớn, hành hạ thân xác anh sao? em tin tưởng bác sĩ nếu như họ nói anh có cơ hội th́ tại sao ḿnh không thử... anh c̣n không muốn cái ǵ nữa th́ nói ra luôn một lần đi em mệt rồi không muốn căi với anh nữa.
Thanh Trúc đưa mắt nh́n Nguyên chờ xem phản ứng của anh ra sao, chỉ thấy anh nhắm nghiền đôi mắt sau làn kính cận dày trên sóng mũi cao, đôi má hóp gương mặt da nám đen, râu quai nón mọc đậm đen, đầu không c̣n một sợi tóc nói rơ hơn là đầu trọc, người như rút lại nhỏ bé trông giống như người Trung Đông Iran hay Iraq thiếu dinh dưỡng tàn tạ trông tội nghiệp vô cùng. Thanh Trúc lưỡng lự không biết có nên tiếp tục hỏi thêm nữa hay ngừng ngang đây, nhưng tŕnh trạng sức khỏe của Nguyên đến hồi suy sụp đành phải tiếp tục thôi…
Nguyên bỗng lên tiếng mặc dù đôi mắt anh vẫn nhắm chặt: - C̣n về Mechanical Ventilator h́nh như tôi có ghi trong giấy nào là Artificial ventilation ǵ nữa… nói tóm lại là tôi không muốn có cái phổi bằng sắt “ iron lung “. Nếu tôi không thở được nữa hăy để tôi chết. Tôi không muốn mọi người nh́n thấy tôi với cái máy bự kềnh càng c̣n phần tôi, tôi chi nh́n thấy họ trong kính, tôi đâu có nói được ǵ đâu v́ máy thở dùm tôi mà, khó chịu và xấu hổ lắm.
Bích Hằng nói vọng ra từ trong bếp mỉa mai: - Anh gàn vừa vừa thôi ḿnh đau bệnh th́ đẹp với xấu với ai đây ? Vấn đề là là phải tranh đấu dành sự sống cho đến khi hết hy vọng chứ.
Thanh Trúc đỡ lời Bích Hằng: - Tôi nghĩ anh Nguyên nếu không muốn dùng máy th́ có thể bằng ḷng cho họ dùng bằng tay gọi là Manual Ventilation trực tiếp hay gián tiếp làm tăng thêm dưỡng khí để gíúp ḿnh thở trở lại.
Nguyên gật đầu ưng thuận. Đến giờ uống thuốc Bích Hằng đem ra cho Nguyên ly nước và cả chục viên thuốc anh đón lấy trong mệt nhọc từ từ bỏ thuốc vào miệng của thói quen hằng ngày không một chút ngần ngại hay lưỡng lự. Bích Hằng như dịu lại không c̣n nóng nảy nữa v́ ít ra Nguyên đă nhượng bộ một đôi điều, quay sang Thanh Trúc chị nhẹ nhàng mời mọc: - Chị ở lại dùng cơm với em và anh Nguyên nhé em nấu canh mướp hương với mồng tơi tôm tươi ngon lắm, c̣n có cá chiên nữa.. ăn với dưa chua em mới muối.
Thanh Trúc vội vàng từ chối nhưng Nguyên cố giữ lại anh nửa đùa nửa thật biết đâu đây là bữa cơm cuối cùng bạn bè cùng dùng bữa với nhau. Nguyên có thức ăn được nấu riêng cho anh. Thanh Trúc đành nhận lời, không khí trong nhà bỗng vui vẻ hẳn lên như có một luồng sinh khí thổi tan đi những nặng nề khó chịu. Thanh Trúc đi vào bếp phụ làm cơm với Bích Hằng nhưng Bích Hằng nhất định không chịu: - Chị ra ngoài nói chuyện với anh Nguyên đi, em làm nhanh lắm chị ở đây vướng tay vướng chân em.. vừa nói vừa đẩy Thanh Trúc ra ngoài.
Thoáng thấy bóng Thanh Trúc trở lại pḥng khách Nguyên vội vàng nói với nàng: - Nếu như tŕnh trạng sức khỏe của tôi đến lúc không hy vọng ǵ nữa làm ơn đừng tiếp tế thức ăn, nước dưới mọi h́nh thức. Tôi tưởng tượng ḿnh nằm bất động trên giường không nói không cử động được, sống mà như một thực vật th́ sống có ích ǵ ?
Thanh Trúc hỏi lại Nguyên: - Ư anh muốn nói Nutrition và Hydration ? Nguyên gật đầu, anh cho biết là anh đă nghiên cứu rất kỹ về vấn đề này cho mọi trường hợp nếu xảy ra cho anh. Giọng Nguyên mệt nhọc nhưng dứt khoát, anh biết anh muốn ǵ cho ngày cuối của ḿnh: - Tôi đă đi đến quyết định nếu có những phương tiện y khoa để giúp tôi cũng như gia đ́nh tôi đều cảm thấy thoải mái tôi đồng ư phương cách đó để kéo dài sự sống của tôi, nhưng không phải là những thủ tục rắc rối không làm cho dễ chịu mà c̣n làm cho tôi đau đớn c̣n phiền hà cho gia đ́nh th́ thôi.
Nếu bác sĩ cho biết không c̣n hy vọng cứu chữa chẳng hạn như óc, thận, tim không hoạt động được nữa, thân thể chỉ c̣n thoi thóp phải cần sự trợ giúp của máy móc tôi đồng ư cho ngưng xử dụng những thiết bị y khoa giúp tôi duy tŕ sự sống. Trong trường hợp đó tôi muốn được chết trong sự tôn nghiêm, những người thương yêu tôi nên hiểu là mọi người đă làm hết sức những ǵ có thể làm để giúp những giờ phút cuối của cuộc đời tôi được nhẹ nhàng thanh thản. Mong mọi người có thể thông cảm và hiểu được tâm nguyện của tôi.
Thanh Trúc cảm phục trước sự b́nh tĩnh và cương quyết của Nguyên, anh dùng những ngày giờ c̣n lại sắp đặt mọi chuyện trong gia đ́nh ngay cả hậu sự cho chính ḿnh lại làm cho nàng càng xót xa thương bạn hơn. Cầm lấy bàn tay xương xẩu của bạn, Thanh Trúc không nói nên lời nước mắt đầm đ́a trên mặt khẻ gật đầu đồng ư hứa giúp Nguyên hoàn thành tâm nguyện như đă yêu cầu trong ngày hôm nay.
Dùng cơm chiều xong Thanh Trúc xin phép ra về với lời hứa ngày mai sẽ trở lại yêu cầu Nguyên mời thêm hai người nhân chứng để làm chứng khi kư Living Wills và Wills Nguyên ở trong t́nh trạng tinh thần sáng suốt và hiểu rơ ràng việc ḿnh đang làm. Rời khỏi nhà của Nguyên trên đường lái xe về nhà đầu óc của nàng như quả bóng đầy căng cứng, ngày hôm nay nghe những lời Nguyên nói tự đáy ḷng như những lời trăn trối cuối cùng, anh mong mọi người nếu nhớ đến anh hăy làm cho anh một việc: Hăy sống vui vẻ, thực hiện điều ḿnh mong ước bời đời sống ngắn ngủi vô cùng.
Quả thật người ta né tránh không muốn nhắc đến sự chết v́ đó là nỗi sợ hăi mất mát tận cùng nhưng dù có né tránh có chối từ sự chết vẫn hiện hữu trong đời sống, trong tiềm thức của con người. Nguyên chấp nhận sự thật để chuẩn bị trong trạng thái b́nh tĩnh không nao núng ngược lại Thanh Trúc là người bị giao động không cầm giữ được t́nh cảm bi lụy xốn xang.
Bất gíác Thanh Trúc thở dài tự hỏi ḷng ḿnh đă biết tâm nguyện cuối cùng của ḿnh như thế nào chưa ? Rồi nghĩ tới mai này những ngày c̣n lại của một kiếp người từ nay không c̣n nh́n thấy bạn nữa tử biệt chia ĺa ḷng đau như cắt trời xanh có thấu nỗi đoạn trường:
And if I go * while you’re still here... Know that I live on vibrating to a different measure - behind a thin veil you cannot see through You will not see me, so you must have faith. I wait for the time when we can soar together again, -both aware of each other. Until then, live your life to its fullest. And when you need me, Just whisper my name in your heart, . .........I will be there
*Ascension, Colleen Corah Hitchcock
N guyễn Bạch Tuyết© Lake Minnetonka, Minnesota 11/2007
HOA HỒNG ĐEN
Tác giả: Nguyễn Bạch Tuyết
|
|||||||
|