* Kỳ 8: Đêm Văn Nghệ Bài Cḥi - Hội ngộ Đồng Hương Ninh
Ḥa & Dục Mỹ
H́nh ảnh: Đỗ Xuân Hùng
Đôi MC : CungĐàn và TốAnh
Thật ra trên mỗi miền đất quê hương thân yêu, và trong tim của từng
chúng ta, ai ai cũng có một gịng sông. Đặc biệt Ninh Ḥa có con Sông
Dinh rất nổi tiếng mà ngày xưa CD mỗi lần từ Xứ Vạn vào NhaTrang đi
học đều phải qua chiếc Cầu Dinh có con sông êm ả trôi qua cả ngàn
lần... Chính thi sĩ Vinh Hồ chúng ta đây với bài Hợp ca Quê Tôi cũng
đă đề cập:
"Qua cầu Dinh cảnh đẹp như hoa...
Cây trái xanh tươi, khí diệu ḥa ....
...............................................
Thương kẻ chân quê đời vất vả
Nên Sông Dinh chở nặng phù sa"...
Để cùng nhau nhớ lại gịng Sông Dinh yêu dấu, và ḷng hoài mong một
ngày về nắng ấm, TốAnh đă giới thiệu CD đến quư khán giả với một ḍng
nhạc Úc châu có tựa đề Một Gịng Sông của Nhạc sĩ Phạm Quang Ngọc. Có
những lời rất dễ thương như sau:
"Một gịng sông theo năm tháng vẫn trôi xuôi gịng
Gịng sông đó với bóng tre xanh quanh bờ đê
Cũng như tôi, đă bao năm sống xa quê nhà
Ḷng thăm nhớ, bóng quê xưa, gịng sông ấu thơ...
Một gịng sông, tuổi hồng vẫn ước mơ theo đời
Gịng sông vắng, bóng nước mênh mang xuôi về Nam
Đá vô tri, nước miên man vẫn chung lời nguyền
Nguyền dập sóng, kết anh em hẹn sẽ trở về
Tôi ghi ơn đời, vỗ về tôi sống yên nơi
Tôi ghi ơn người, cho bầu máu nóng căm sôi
Giờ tôi sống, bước tha phương mang theo mối sầu
C̣n đâu nữa bóng quê xưa gịng sông hiền ḥa...
Gịng sông ơi, gịng sông vỗ, tuổi thơ tôi
Băi phù sa chiều lên tiếng ngàn lau sầu
Gịng sông ơi, gịng sông hỡi, gịng sông ơi
Gịng sông ơi, gịng sông vẫn êm trôi
Hẹn ngày mai khi non nước ngát hương thanh b́nh
Về quê cũ với bóng sông xanh quanh bờ đê
Bước xôn xao, ngỡ chiêm bao, lá hoa đón chào
Chiều chiều đứng dơi mây bay chờ em cùng về...”
Tiếp đến là một tiết mục thật đặc biệt, ít ai nghe qua, ít ai thấy
tŕnh diễn trên sân khấu hải ngoại, cứ tưởng chừng nó sẽ bị mai một
với thời gian. Đó là tiết mục Hô bài cḥi do anh Nguyễn Đích tŕnh bày
và Anh Thy phụ họa. MC TốAnh có cho hay truyền thống hô bài cḥi xuất
phát từ miền Trung nước Việt. Nhất là ở Hội An, Đà Nẵng, sau này tiến
vô tới B́nh Định, xứ dừa của Vua Quang Trung. Thường thường cứ đến Lễ
Hội Tết Nguyên Đán th́ người ta hô bài cḥi, mỗi lần như vậy th́ có
người hát giống như là hô lô tô, có người đánh bài trong một cái cḥi,
v́ vậy có hai tiếng Bài-Cḥi.
Hát cḥi thường được tổ chức thành một
lễ hội.
Hội này thường được tổ
chức ở làng quê vào dịp
Tết Nguyên
Đán.
Người ta dựng nhiều cḥi
lên đối
diện
nhau rồi
chơi bài. Bộ bài để đánh bài cḥi là bộ bài tam cúc, gồm 33 lá và 3
pho, đó là:
Pho
văn,
Pho vạn, và Pho sách.
Để giúp vui cho cuộc chơi c̣n có một ban nhạc cổ gồm đờn c̣, kèn,
sanh, trống ḥa tấu lên khi có cḥi "tới".
Có khi người ta hát bài cḥi xướng theo thể lục bát hay song thất lục
bát như các loại tuồng Phạm Công Cúc Hoa hay Thoại Khanh Châu Tuấn,
hay Lục Vân Tiên & Kiều Nguyệt Nga v.v... Sau đây là các cậu cḥi căn
bản nghe rất cay đắng có thể chảy nước mắt và đệm thêm nụ cười méo
xệch... Mấy câu cḥi này cũng có thể dùng để hô lô tô...
"Rủ nhau đi đánh bài cḥi
Để cho con khóc đến ḷi ruột ra
.....................................
Con ǵ nó ra đây, là con số 10, là con số 10"
Để thay đổi không khí, cặp bài trùng Anh Thy và Nguyên Đích sẽ tŕnh
làng trước đồng hương một màn bài cḥi mới lạ. Anh Đích mặc áo dài
khăn đóng màu xanh đậm ca hát múa may. Anh Thy phụ trách gơ nhịp song
lang và giới thiệu ngắn nguồn gốc của bộ môn Bài cḥi. Khán giả đồng
hương Ninh Ḥa Dục Mỹ say mê theo dơi quá chừng v́ bộ tịch của anh
Đích và giọng hát đam mê của anh đúng là người nghệ sĩ thứ thiệt của
vùng đất Ninh Ḥa, sông Dinh núi Vọng... Màn bài cḥi của hai anh được
quư khán giả hoan hô nhiệt liệt.
Đến đây tôi trực nhớ lại, những ngày tạm trú ngắn ngủi ở nhà anh chị
Vinh Hồ, tôi có dịp gặp gỡ anh chị Nguyễn Đích và Anh Thy từ phương xa
tới. Hai anh ở tiểu bang khác nên lái xe chạy trên xa lộ cả ngày mới
đến được Orlando. Cả hai đều vui vẻ. Anh Đích thích nói chuyện nhiều,
thích hát ḥ và tâm hồn đầy rung cảm mỗi khi anh hát, giọng to mạnh.
Riêng Anh Thy th́ giọng nói nhỏ nhẹ êm đềm. Đặc biệt chị Đích là người
phụ nữ miền Tây Ninh thật hiền ḥa dễ mến.
Chị kể chuyện ngày xưa gặp anh Đích hơn mấy chục năm qua đầy t́nh
nghĩa vợ chồng là do một cái duyên tiền định. Một ngày nọ chị vào quân
y viện thăm người thân, bỗng dưng gặp anh Đích lúc đó là thương binh
của QL/VNCH bị thương ở chiến trường được đưa về nằm điều trị ở đó. V́
cảm thương số phận người lính chiến, chị muốn được gần gũi, hỏi han,
chia sẻ, săn sóc cho anh những ngày này. Từ đó duyên may khiến hai
người sau này thành vợ chồng. Một cuộc t́nh thật tuyệt đẹp không ngờ!
Chị cũng nói năng với giọng thật nhỏ nhẹ như làn gió thoảng, nhưng tâm
hồn chỉ là cả một đại dương bao la... Tôi cảm phục quá.
Anh Nguyễn Đích là người thích hát ḥ. Bài cḥi dĩ nhiên là bộ môn anh
ưa thích từ nhỏ, nhưng tân nhạc cũng là sở trường của anh. Anh đă từng
hát cho các đoàn tâm lư chiến với những bài ca thương về người lính
đầy cảm động. Tôi ôm cây đàn guitar của anh Vinh Hồ dạo lên mấy nốt
cung thương. Anh Đích thật tự nhiên, đứng lên, tay chân múa may theo
động tác và nhịp điệu của bài hát, anh hát rất nhiều bản nhạc lính,
hầu như bài nào anh cũng thuộc, không ít th́ nhiều, nhưng tôi thích
nhất khi anh hát bản Người T́nh Không Chân Dung của tác giả Hoàng
Trọng với lời lẽ thật xúc động đến rơi cả nước mắt...
Tôi đă nghe bản nhạc này quá nhiều lần, mà sao lần nào cũng không nén
nỗi xúc động. Bản nhạc đă dựng thành phim với nữ tài tử Kiều Chinh th́
phải. Chính anh Đích cũng xúc động khi hát bản nhạc này, lúc hát lúc
nói, giọng anh có khi trầm xuống như đáy vực sâu, có khi vươn lên cao
vút như đỉnh núi... Tôi thấy anh dường như cũng có những giọt nước mắt
chảy ra... Anh lấy khăn lau gịng lệ. Mời quư anh chị hăy nghe lại...
Hỡi
người chiến sĩ đă để lại cái nón sắt trên bờ lau sậy này
Bây giờ anh ở đâu, bây giờ anh ở đâu?
C̣n trên đời này đang xông pha đèo cao dốc thẩm hay đă về bên kia,
phương trời miên viễn chiêm bao.
Trên đầu anh cái nón sắt ngày nào ấp ủ, mộng mơ của anh mộng mơ của
một con người .
(Nói)
Ôi nó khác chi mây trời hiền hoà, khác chi bốn mùa êm trôi, có tiếng
cười thủy tinh của vài đứa trẻ và hơi ấm ṿng tay ôm của một người vợ
hiền , phải thế không anh?
(Hát)
Bây giờ trong cái nón sắt của anh để lại trên bờ lau sậy này, chỉ có
một con ễnh ương mượn vũng nước mưa đọng trong đó làm hồ. Trong cái
nón sắt của anh bây giờ vẫn có đủ trời, vẫn mây hiền hoà trôi và bốn
mùa vẫn về Xuân muôn thuở dịu dàng , Đông rét lạnh, Thu khi xám buồn
khi rực vàng nắng quái, Hạ cháy lửa nung trời.
Trong cái nón sắt của anh mặt trời vẫn c̣n đó ban ngày và ban đêm mặt
trăng hoặc muôn muôn triệu triệu v́ sao vẫn c̣n đó, tất cả vẫn c̣n đó
vẫn c̣n đó.
Nhưng anh, bây giờ anh ở đâu con ễnh ương vẫn c̣n gọi tên anh trong
mưa dầm, tên anh nghe như tiếng thở dài của ḷng đất mẹ.
Dạo tháng Ba tên anh lẫn trong tiếng sấm đầu mùa mưa nghe như tiếng
gầm phẫn nộ đến từ cuối trời.
Hỡi người chiến sĩ đă để lại cái nón sắt trên bờ lau sậy này. Anh là
ai, Anh là ai, Anh là ai???
Riêng Anh Thy th́ thật là nhỏ nhẹ, êm đềm. Giọng anh có nét của một
nhà sư hơn người thường. Anh cũng là một nhà thơ Đường vững chải. Anh
tặng cho tôi một quyển sách để làm kỷ niệm...
Chương tŕnh văn nghệ Bài cḥi tưởng đâu đă chấm dứt, bất ngờ một nhân
vật nữ xuất hiện trong hậu trường do lời yêu cầu đêm hôm qua của BTC.
Nàng mặc chiếc áo bà ba đen, trên đầu quấn khăn nhà quê, quần ống xắn
tới đầu gối, đi chân đất, tay cầm chiếc nón đóng vai một anh chàng nhà
quê chất phát, lí la lí lảnh.... Nếu không ai nói th́ khán giả ở dưới
nh́n lên chắc cũng chỉ tưởng đây là anh chàng nhà quê thật. Cái này
chắc do tài hóa trang khéo léo của chị Tuyết Nga ở hậu trường. Người
đó không ai khác hơn là chị HNiệm, một nữ nhân tài của đất Houston...
cùng với màn Bài cḥi mang âm hưởng của xứ Tuy Ḥa, B́nh Định... Cung
Đàn cũng nhiệt t́nh quá đă giới thiệu "đây là... người đẹp ... xứ
Nẫu..." khiến chị phải nhanh tay nhanh ư chữa thẹn giùm tôi...
Hoài Niệm tŕnh diễn Bài Cḥi
" Trời qươi! Bà con cô bác thừ coi. Tui đây là anh chàng nhà quê dân
dă chất phát hiền lành mà anh MC dám kêu tui là phụ nữ úi trời!"...
Bà con bên dưới vỗ tay chào đón nàng quá xá cỡ với giọng hài chằng
khác nào Hồng Đào của Trung tâm Asia...
(c̣n tiếp)