Hello
chị Tri mạnh
giỏi,
em là thằng Hổ
bút danh là Hoài Vọng.
Hoài là lúc nào cũng hoài tưởng,
hoài niệm t́nh xưa
nghĩa cũ của thời
thơ ấu buồn
vui lẫn lộn ở
quê nhà, Vọng là hy vọng
tương lai quê nhà và các đồng
hương xứ
sở xa gần đều được
vui tươi
trong cuộc
sống.
H́nh
như
em đă t́m được
tri âm trên trang mạng
www.Ninh-Hoa.com này rồi đó là chị,
v́ mỗi bài văn thơ
chị đă viết th́
hầu
như
có rất nhiều
điểm y chang như ư
nghĩ của em. Văn thơ
chị viết
ngắn
gọn không dài lắm
và rất dễ
hiểu c̣n chân thật
nữa
chứ. Nói thật
cho chị
biết là em có tính rất
lười
biếng đọc
văn thơ
lắm
nếu
quá dài. Nhưng
văn thơ của
chị
th́ em đọc tuốt
hết
v́ văn thơ
của
chị phần
nhiều
là đồng cảm
với
em.
Cứ mỗi
thứ
hai đầu tuần
th́ anh Thành đăng bài vở của
các đồng
hương
lên mạng
th́ bài vở của
chị
là em đọc trước
nhất,
là một độc giả trung thành của
chị,
mong chị viết
thường
xuyên cho thằng em tinh thần
này của
chị được
đọc
những bài văn thơ
hay của chị
nhé.
Em đă đọc bài mới
nhất
của chị
là HỒI
SINH
thật cảm
xúc và đồng
cảm với
chị
lắm đó, cũng v́ bài văn này cho nên em
đang ngồi
đây để viết
lên bài văn (ĐỒNG
CẢM) này.
Theo cảm nghĩ của
em nghèo khổ,
cơ
hàn, kém tài không phải
là cái tội. Giàu có, tài ba cũng không phải
là cái sai, đây là cái thể chất
của
xă hội (không biết
em dùng chữ
có đúng không hởi chị
nếu
không đúng nhờ anh Thành của
tui chỉnh
giùm), phải có cái này th́ phải
có cái kia th́ mới
gọi là đời
là xă hội
là cuộc sống
của
nhân gian.
Có
sai chăng là sai
ở chỗ tư
cách cư xử
giữa người
và người,
em nói có đúng không chị. Nếu
em có bạn
bè giàu sang, tài giỏi th́ em rất
hănh diện
v́ điểm này không phải
là cái điểm
sai của họ
nhưng
nếu
họ
có sự cư
xử giữa
người
và người thậm
tệ
th́ em xem họ như
vô h́nh trong thâm tâm của
em v́ họ
không đáng một đồng
xu bất
kể giàu hay nghèo. C̣n một người
cư
xử
giữa
người và người
với
cơi ḷng chân thật th́ họ
là tri kỷ
không kể tiền muôn bạc
vạn
hay cơ
hàn túng
thiếu.
Nói
một cách đơn giản
tí xíu, em lấy
trang mạng
Ninh-Hoa.com thân yêu
cũng chúng ta đây để làm ví dụ.
Trong trang mạng
th́ biết bao nhiêu nhân tài văn chương
xuất
chúng th́ cũng sẽ
có những người
văn chương
thiếu
kém vụng
về chẳng hạn
như
em dị nè. Có xấu
có tốt,
có trái có phải, có trên có dưới
th́ trái đất
mới tṛn th́ trang mạng
mới
linh động đúng không anh Thành.
Quư
ở chỗ là ta giúp đỡ
cho nhau, người
giỏi th́ chỉ
dẫn
người kém, người
khấm
khá th́ giúp đỡ người
không được
may mắn. Đây là cái trọng
điểm
chính của con người
theo sự
suy nghĩ nông cạn của
em. Thôi cho em ngừng bút tại
đây viết
nhiều thêm sợ
đụng
chạm đến
những
ai có ư bất đồng
với
ḿnh th́ phiền lắm
đó. Và sau đây tặng
chị một
bài nhạc
em tự viết khá lâu tức
vài tháng trước
thôi chứ không lâu ǵ lắm.
Bài nhạc
với tựa
đề
là. . . (ĐỜI CẦN
T̀NH THƯƠNG).
Không
biết nó có phải
là bài ca hoàn hảo
đối với
thiên hạ
hay không nhưng
với
em nó là số 1 v́ là cái ǵ cũng ḿnh đều
là số cho chính bản
thân ḿnh phải
không chị. Nói thật
với chị
và các đồng
hương
thân hữu
biết nhé nếu
tôi cầm
cây đờn với
giọng ca tuyệt
vời hiếm
có của
tôi cùng với bài nhạc
mà ḿnh tự
viết để
hát th́ không ai sánh bằng kể
cả
Elvis Phương
hay Lâm Nhật
Tiến đều đứng
sang một bên hết
(đùa tí cho vui !).
Em
th́ ít có mặc cảm
về
cuộc sống
giàu sang hay nghèo khổ, tài giỏi
hay kém cỏi,
c̣n về MẶT DÀY chắc em
dư
thừa.
Thích là làm không thích th́ không làm mặc
ai nói sao và cũng không bao giờ để
những
lời nói không tốt đẹp
của thiên hạ
làm phiền đến
cuộc sống
của
ḿnh. Và cũng mong chị sẽ
t́m được
những ǵ chị
muốn
t́m, chúc chị vui vẻ
trong cuộc
sống,
Lư Hổ
(Hoài Vọng)