Trang Thơ và Truyện của Lê Văn Phan               |                 www.ninh-hoa.com

LÊ VĂN PHAN
 Sinh năm :1958
Quê quán : Thừa Thiên-Huế
Cựu Học sinh
Trung Học Vơ Tánh,
Nha Trang

Rể Ninh Ḥa

Nơi ở hiện tại:
Thành phố Nha Trang.

 

 

 

 

 

 

Tôi Yêu
Thành Phố
Của Tôi
Lê Văn PHAN

 

  

   

Tôi yêu thành phố của tôi.

Những ngày nắng vàng và những ngày băo tố.

Biển yên b́nh hiền ḥa và điên cuồng giận dữ.

 

Tôi yêu thành phố của tôi.

Những trưa hè bỏng rát

Trẻ con vội vă đến trường, trên lưng cong oằn cặp sách ,đầy những điều mới mẻ và nhọc nhằn với trẻ con và cả với người lớn.

 

Tôi có yêu thành phố của tôi?!...

Những phập pḥng lo toan của cô bán cà phê cóc vĩa hè, sợ tuổi già len lén đến, sợ những vết chân chim ngày càng nhiều trên đôi mắt long lanh ngày xưa vốn vô tư và yêu đời – lo toan v́ những chuyến xe “bắt bớ” càng lúc càng nhiều, lớn hơn, hiện đại hơn, chuyên nghiệp hơn và bắt không cần lập biên bản và tịch thu bất cứ thứ ǵ trừ cô bán cà phê cóc.

 

Tôi yêu thành phố của tôi.

Những ḍng xe càng lúc càng hối hả, chen chúc vượt lên phía trước ỏ ngă ba ngă tư đường có đèn xanh, đỏ nhấp nháy ba mươi giây hay một phút.

 

Tôi yêu thành phố của tôi.

Những trận mưa rào giữa trưa làm chợt mát thành phố, lá cây lấp lánh và những con đường loang loáng nước, loang loáng những vệt như gió như nước bay lên của ảo giác …

Yêu sao những chiều xuống thật chậm và bóng đêm cứ giành giật chút ánh sáng yếu ớt không muốn tàn, cùng bạn bè cảm nhận hoàng hôn Nha Trang.

 

Tôi yêu thành phố của tôi.

V́ nơi ấy có bạn bè tôi, những người qua đường vừa quen, vừa lạ.

Những tâm sự về gia đ́nh, về cuộc đời, …

Dưới gốc Xa kê thân lá xum xuê, trái nhiều nhưng không kịp lớn, trái rụng nhiều có lẻ v́ không chịu nổi những trận bông đùa của lũ đực rựa. Nam giới th́ cười khoái  chí, nữ giới th́ đỏ mặt tía tai – kỳ quá! Nhưng cứ cố lắng tai nghe, thỉnh thoảng cười một ḿnh. Yêu sao gốc cây xa kê, hăy cố giữ nó để sáng sáng có thằng ngồi đó giữ lửa t́nh thân.

 

Tôi yêu thành phố của tôi

V́ nơi này có gia đ́nh bé nhỏ của tôi.

Có thằng con trai lớn rồi nhưng vẫn c̣n dại khờ.

Có cô con gái bé bỏng, dễ thương, ngoan hiền và học giỏi.

Nơi cho tôi năng lượng sống thật đầy để hằng ngày đi về trong  nổi nhọc nhằn và tin yêu. Nơi tôi cảm nhận một t́nh yêu đằm thắm, sâu sắc của người vợ hiền thục và bản lĩnh.

 

 

 

 

 

 

 

LÊ VĂN PHAN

 

 

 

 

 

 

 

 

Trang Thơ và Truyện của Lê Văn Phan             |                 www.ninh-hoa.com