Trong Huế rộn ràng
những tiếng ve
Tôi đang Thành Nội
giữa trưa hè
Quán nhỏ bên đường
người qua lại
T́m đâu nón Huế, nón
nghiêng che
Thơ thẩn, nhẩn nha
vào Đại Nội
Ô ḱa! dáng Huế dưới
bóng tre
Thành quách, đền
đài, rêu phong cũ
Cờ phướng, thếp
vàng, tiếng ngựa xe
6/4/2014
Huế - Quê mẹ tôi
Bỏ lại sau lưng những nhọc nhằn, lo toan, vụn vặt … càng lúc
càng xa Nha Trang về với cội nguồn. Huế - quê mẹ của tôi, những nỗi
niềm, những tin yêu và ngờ vực, vừa thân thương vừa xa lạ …Tôi lo lắng
dấn thân để cảm nhận và để mang về cho mẹ tất cả những ǵ tiếp nhận
được. Ôi! Những năm tháng cuối đời của mẹ thật tội nghiệp. Vượt lên tất
cả sự trù định, đón tôi là tất cả chân t́nh, do thu xếp trước chuyến đi
thật chu đáo hay do tấm ḷng của những người thân xứ Huế. Mọi việc diễn
ra lúc tuần tự, lúc đột ngột và thật tốt đẹp… Có lúc niềm vui vỡ ̣a, có
lúc xen lẫn nước mắt và niềm đau, tất cả như trong mơ. Rong ruỗi suốt
năm ngày ở Huế, từ phố Huế rộn rịp, chợ Đông Ba tấp nập đến Đại Nội,
Lăng miếu thâm trầm, cổ kính. Xuyên qua những xóm làng quê, biển xen lẫn
đồng lúa, vườn cây, lăng mộ, đền đài, chùa, miếu, Huế thật xanh, thật
cũ. Dọc sông Hương cảm nhận ḍng chảy bất tận của thời gian, những phế
tích, rêu phong, đổ nát, chắp vá, trùng tu,… Tất cả làm tôi choáng ngợp.
Đừng trước Phá Tam Giang, đất trời lồng lộng, bồi đắp và phát triển, tàn
phá và mai một, vật đổi sao dời, thiên thu bất tận. Con người bỗng trở
nên nhỏ bé, tội nghiệp. Bay đi đâu mất những tự cao, tự đại, những ích
kỷ, đớn hèn, những chấp nhặt, đố kỵ. Thiên nhiên dữ dội hay hiền ḥa
cũng đều làm con người ta tốt hơn. Suốt những ngày ở Huế, xung quanh
tôi tràn ngập tiếng Huế. Huế có vẻ ít dân nhập cư. Về Nha Trang, Huế
vẫn cứ xao động trong tôi. Mẹ tôi thỏa măn, tôi thỏa măn, những người
c̣n lại trong gia đ́nh tôi ít nhiều thỏa măn …như vậy là đủ rôi. V́ việc
tôi làm chỉ dành cho mẹ tôi thôi …
Xa rồi Huế - Quê mẹ của tôi. Biết bao giờ gặp lại …