Trang Thơ và Truyện của Lê Văn Phan               |                 www.ninh-hoa.com

LÊ VĂN PHAN
 Sinh năm :1958
Quê quán : Thừa Thiên-Huế
Cựu Học sinh
Trung Học Vơ Tánh,
Nha Trang

Rể Ninh Ḥa

Nơi ở hiện tại:
Thành phố Nha Trang.

 

 

 

 

 

 

MỘT THOÁNG RONG CHƠI
Lê Văn PHAN

 

  

 

          Sáng tinh mơ rời thành phố biển đến vùng cao nguyên với nhiều kỷ niệm, t́nh thân, nơi những năm tháng đầu đời đầy sức trẻ, tin yêu và tâm hồn c̣n trong sáng…

          Cùng đi là những người bạn thời cấp hai, ba.

          Thật ngỡ ngàng và không thể tưởng tượng được …

          Chuyến đi thật nhiều ấn tượng, mọi chuyện diễn ra ngoài dự kiến. Kết nối bạn bè với thời gian thật ngắn ngủi trong ngày, cự li đi về ba trăm sáu mươi kí lô mét. Các bạn đón tiếp chúng tôi thật chu đáo …bỏ buôn bán, sắp xếp vội vàng chuyện nương rẫy, qui tụ bạn bè …

          Chỉ trong ṿng vài phút đầu tiên, chúng tôi cùng nhận ra h́nh như đă quen nhau từ lâu rồi. niềm vui như vỡ ̣a, tôi và chắc rằng Tâm cũng cảm động, tự hào v́ bạn bè quí mến ḿnh nên hai nhóm đều cảm thấy thân t́nh dù mới lần đầu gặp mặt. 

          Tất cả đều ở ngưỡng năm mươi, đều đă ít nhiều chiêm nghiệm sóng gió cuộc đời.

          “Về thu xếp lại

          Ngày trong nếp ngày

          Vội vàng thêm những phút yêu người”

          Bài “Chiếc lá thu phai” của Trịnh Công Sơn làm chúng tôi ngất ngây và mọi người cảm thấy thấp thoáng tâm trạng và bóng h́nh của ḿnh trong đó.

          Ánh mắt sáng, tươi vui của vợ chồng chủ nhà Phương, Quang ; bác sí kim thật hóm hỉnh với “lục bát dân gian”, may mà tôi trước đó đă tự trang bị “Vu vơ lục bát” đă giúp cho mọi người cười đùa thỏa thích; Khánh song ca cùng Thạnh, cái kiểu điềm nhiên, tưng tửng của Khánh thật lạ, làm người ta cảm thấy không có khoảng cách. Tương phản là sự say sưa trữ t́nh của Mười với “Có thương nhau th́ về Ban Mê Thuột”; Tiến đă làm các bạn ngạc nhiên với bộ râu kỳ lạ và càng kinh ngạc hơn với kiểu nhảy theo nhạc ngẫu hứng và quái chiêu. Nhật đẹp trai ngày nào nay đă dạn dày sương gió cuộc đời nhưng nói cười hóm hỉnh; Biểu chân t́nh và Tấn thật tự sự với “Chiếc lá thu phai” đă cho chúng tôi bùng nổ cảm xúc. Hai nhóm bạn tung hứng tự nhiên và tưng bừng, thật là một cuộc gặp mặt ngẫu nhiên, kỳ thú! Tâm chu đáo và hết ḷng với bạn, điều này ḿnh c̣n học Tâm nhiều. cứ gặp Tâm ḿnh lại nhớ những năm tháng đại học, không thể nào quên. Mong kư ức dấu yêu vẫn c̣n măi, dù thời gian có qua đi, qua nhanh.

          Thời gian tựa nhẹ vó câu

          Ai kia chiều xuống nhớ hoài ngày xưa

          Hải, một cá tính phức tạp, có lúc thật gần và cũng có lúc thật xa, vừa quen vừa lạ … một người đầy cảm xúc, mặc dù được thể hiện bằng nhiều cách khác nhau: “dễ chịu” và “không dễ chịu”.

          Với chuyến đi rong bất chợt đă để lại trong chúng tôi và các bạn nhiều lư thú. Tôi tâm đắc rằng: “Hăy đến với người bằng ḷng thành thật th́ bạn sẽ nhận được những tấm chân t́nh”.

Về đến cây số bốn mươi bảy, ngồi ven đường nhâm nhi những trái bắp thơm, dẻo, ngọt. Chiều đang xuống dần, xa xa là bạt ngàn xanh, cà phê đang trĩu quả, chợt cảm thấy hạnh phúc – hạnh phúc thật giản đơn.

Tạm biệt Ban Mê yêu dấu, tạm biệt những khuôn mặt thân thương.

Hẹn gặp lại trong những chuyến đi bất chợt.

                    

 

 

 

 

 

LÊ VĂN PHAN

3/2012

 

 

 

 

 

 

 

 

Trang Thơ và Truyện của Lê Văn Phan             |                 www.ninh-hoa.com